ZingTruyen.Store

[Trans] NinhDu - Một số phân tích và đánh giá

#6 Một số lời bày tỏ (1)

itsmeIrissZz

LƯU Ý: Đây chỉ là những cảm nhận cá nhân của tác giả, vui lòng hong tin theo, đọc cho rung động tâm hồn tí thôiiii

1>
w*: "Từng gặp rất nhiều người,
họ đến rồi đi, dừng lại rồi lại bước tiếp,
luôn nghĩ rằng tình cảm vốn dĩ là như thế - đến rồi đi, chẳng có gì đáng tiếc.
Nhưng khi gặp được em, mới bàng hoàng nhận ra trong đời này còn có quá nhiều điều khiến người ta không nỡ buông, quá nhiều điều đáng để mong chờ
Nhìn bầu trời nơi chân trời với hoàng hôn kéo dài bất tận,
gọi điện, gọi video, nói với nhau những lời chẳng đầu chẳng cuối,
cùng nhau làm thật nhiều thật nhiều việc...
Cảm giác rung động ấy vẫn sẽ kéo dài rất lâu rất lâu,
bởi vì em không phải là pháo hoa chợt lóe lên trong đời,
mà là chòm sao Bắc Đẩu vĩnh viễn không bao giờ tắt🌛"

Ngày 11/10 00:31 Beijing

"烟火" -> pháo hoa: tượng trưng cho thứ tình cảm ngắn ngủi, rực rỡ nhưng chóng tàn,
còn "北斗星辰" -> chòm sao Bắc Đẩu: lại là ánh sáng vĩnh cửu, dẫn đường , ẩn dụ cho một tình yêu bền lâu, luôn hiện hữu dù ở xa

2>
w*: "Thì ra tình yêu chính là động cơ lấy nét nhanh nhất, lúc nào cũng hướng về đúng chỗ cần.
Mình sẽ không dập tắt hay buông bỏ đâu, bởi nó có ý nghĩa rất đặc biệt với mình. Tình cảm mà mọi người dành cho cũng không thể nào làm ngơ được.
Thật sự cảm ơn tất cả mọi người, mình đều đã đọc tin nhắn riêng và bình luận rồi
Không ai hỏi mình là ai, mà có lẽ cái gọi là 'quan hệ', 'người quen' hay 'ai đó' cũng không còn quá quan trọng, đúng không các bạn~ Đừng nhút nhát quá, các bạn chẳng làm gì sai cả! Hãy thả lỏng đi, vì hai người họ đang từng bước mạnh mẽ hơn. Cứ tin vào LP, trong con đường này sẽ nhìn thấy hạnh phúc của họ, đừng để bản thân phải gánh nặng chịu đựng cảm xúc nào khác. Cuộc sống của chính các bạn mới là điều quan trọng nhất - hãy cứ tiến lên và cảm nhận những khoảnh khắc hạnh phúc nhé
Còn về chuyện mọi người bàn tán:
Đúng là có cầu hôn thiệc, tình cảm cũng rất sâu đậm đó ! Lễ hội âm nhạc vẫn có người nhà tham dự, dọn 'mìn' cũng không khó đâu ~ Thời thế có thể đổi thay, nhưng ý chí đồng hành cùng nhau thì ngày càng kiên định vững vàng
Năm 2024 có những điều tiếc nuối, nhưng năm 2025 hạnh phúc vẫn sẽ tiếp tục. Và cuối cùng, kết thúc cũng chỉ có hai khả năng: là một cái kết hạnh phúc, hoặc là một câu chuyện đẹp đẽ mà thôi"

"mìn" : ý chỉ ở đây là các thành phần vấn đề tiêu cực

3>
Lio**:
"Con mèo nhỏ của tôi, nó không còn lang thang nữa
Con mèo nhỏ của tôi, nó dần mọc ra đôi cánh
Con mèo nhỏ của tôi, nó luôn thích vươn móng ra vỗ nhẹ vào mặt tôi.
Con mèo nhỏ của tôi, luôn thích ngồi trên kệ trèo mèo mà ăn pate
Xoa xoa bộ lông mềm
Con mèo nhỏ của tôi, hãy ngủ thật ngon mỗi ngày nhé!" 🐾

Là lời kể âu yếm về một con mèo nhỏ, từ khi còn lang thang đến khi được chăm sóc, lớn lên, được yêu thương, được nuông chiều - biểu hiện của sự ấm áp, che chở, và gắn bó

"Con mèo nhỏ" ở đây thường là ẩn dụ cho người mình yêu, mềm mại, dễ thương, có chút tinh nghịch, nghịch ngợm, khiến người nói vừa thương vừa muốn bảo vệ
"不在流浪 -> không còn lang thang nữa" → Người ấy đã có chỗ dựa, không cô đơn nữa
"长出了翅膀 ->mọc ra đôi cánh" Người ấy trưởng thành, tự tin hơn nhờ tình yêu này
"伸出爪子拍拍我的脸 ->vươn móng vỗ nhẹ vào mặt tôi " Một kiểu làm nũng, thân mật, gần gũi
"请每天睡一个好觉吧 -> hãy ngủ thật ngon mỗi ngày nhé" -> Là sự dịu dàng thể hiện sự quan tâm sâu sắc

4>
Lio**
"Bao giờ mới có thể không phải chạy qua chạy lại nữa
khi nhớ em thì có thể gặp,
muốn ôm thì được ôm,
muốn nắm tay thì cứ nắm,
muốn hôn thì hôn,
muốn công khai thì cứ công khai...

Nhưng anh chỉ có một điều muốn,
đó là - yêu em thật lâu, thật lâu 💞"

5>
Te*:
Bầu không khí vương vấn ấy thật nồng cháy
tôi say mê hương thơm của anh, si mê hơi ấm của anh
Tuyết dường như đang rơi xuống,
trong mắt tôi là cơn bão cuồng nhiệt, là vẻ đẹp của bốn mùa luân chuyển
Trong gió, hình như đã mang một hương vị khác lạ

Con người vốn tham lam - ai cũng muốn giữ lại những khoảnh khắc đẹp đẽ,
vì thế chúng ta đi ngắm núi, ngắm biển, ngắm thế gian
Ngắm xuân về hoa nở, ngắm mặt trời mọc rồi lặn,
ngắm sao trời lấp lánh, ngắm những cơn mưa dầm kéo dài
Chúng ta để lại từng tấm ảnh chung,
nơi ánh mắt hướng đến đều là điều con tim khao khát

Chia ly luôn đến bất ngờ - một sớm tỉnh dậy, hơi lạnh bên gối thay thế cho ấm áp ngày nào
Những bức ảnh trong điện thoại bỗng trở thành kỷ vật đau đớn nhất

Lựa chọn của anh, en chấp nhận,
nhưng kết cục - sẽ do em định đoạt

Sau bao ngày xa cách, nỗi nhớ được nấu chín thành hơi ấm của vòng ôm.
Tất cả dòng nước trên thế giới đều sẽ gặp lại nhau,
Bắc Băng Dương và sông Nile cũng sẽ hòa quyện trong những đám mây ẩm.
Anh còn nhớ "Vô Tận Hạ" không?
Mùa hoa của nó kéo dài rất lâu - từ cuối xuân đến đầu thu,
bao trọn cả mùa hè
Ngôn ngữ hoa của "Vô Tận Hạ" là đoàn tụ viên mãn
Hoa nở là vô tận hạ, mưa rơi rồi lại có trời trong
"Vô Tận Hạ" tượng trưng cho sức sống nồng nhiệt và vẻ đẹp bền lâu của mùa hè.
Khi hoa tàn, mùa hạ khép lại nhưng dù xa cách bao lâu,
chúng ta cuối cùng cũng sẽ gặp lại nhau.
Như anh từng nói:
"Thật ra chúng ta chưa từng rời xa - chỉ là đã lâu không gặp."

Những lời muốn nói chất nghẹn trong cổ họng, chẳng thể thốt ra
Thôi thì... trước hết hãy xem đứa nhỏ ấy gầy đi hay mập lên rồi hẵng nói

Anh nói rằng anh luôn chỉ có một mình
không sao đâu,
dù anh muốn làm gì, em cũng sẽ ở bên anh,
để anh biết rằng, anh không hề cô độc
Dù anh muốn làm gì đi nữa,
Em sẽ luôn ở cạnh anh💙

"Vô tận hạ" là một loài cẩm tú cầu nở suốt mùa hè, biểu tượng cho tình yêu lâu dài, hạnh phúc và đoàn tụ

5>
Te*:
Trời xám nhạt, cành cây khô khốc, không khí lạnh len qua chiếc khăn quàng
Khói bếp ven đường dần tan, nhạt đến mức chỉ còn lại hai chúng ta đứng nơi đó
Cơn gió buốt lao đến, nhưng trước khi chạm tới, là vòng tay anh ôm lấy em.
Em nghĩ, mùa đông mới là mùa thích hợp nhất để ôm nhau
Hai trái tim kề sát, em cuối cùng không còn run rẩy nữa
Có lẽ từ nay về sau, dù là mùa đông nào, em cũng sẽ không thấy lạnh nữa.

> "Muốn nghe thử không? Mình cùng nghe nhé"

Đừng sợ tương lai sẽ gập ghềnh thế nào,
Anh sẽ dùng cả đời để tiến về phía em

Đến hôm nay, mảnh ghép cuối cùng của chúng ta đã tìm thấy,
Bức tranh tình yêu - cuối cùng đã trọn vẹn

Hạnh phúc này chẳng liên quan đến hoa tuyết hay trăng sao,
Nó chỉ gói gọn trong một chữ "cùng nhau"
Cùng hướng về một mục tiêu,
Cùng tựa vào nhau khi mệt mỏi,
Cùng trong những ngày bình thường, biến từng khoảnh khắc thành vị ngọt

Hạnh phúc vốn chẳng cần phô trương,
Nó là nếp nhăn nơi khóe mắt khi anh cười,
Là ánh nhìn anh vẫn dõi theo khi em nói chuyện vụn vặt,
Là khi ta đứng cạnh nhau ngắm hoàng hôn,
Để bóng hình đan vào nhau, hóa thành sắc ấm

Em ngày càng yêu anh hơn rồi ❤️

6> Này giống fanfic hơn nè
W*:
"Hôm nay vốn dĩ định dẫn "tiểu ngốc mèo con" đi ăn lẩu, bọn mình đã đi qua hai nhà hàng, chỗ nào cũng đông. Cậu nói: "Thôi về nhà ăn đi"
Trong lúc tôi đang không yên, lại nhớ đến đoạn ghi trong nhật ký tôi đã lỡ giẫm lên sự an lòng của mình
Nhìn thấy đậu nành và mì cay, nhớ ra đã lâu rồi cậu chưa ăn mì cay
"Bảo bối à, hôm nay ăn mì cay nhé."
Tôi kéo cậu lại gần, nhưng cậu lại trốn ra xa một chút. Mái tóc cậu quệt vào má tôi, ngứa ngáy tê tê, tôi không nhịn được vùi đầu vào tóc cậu
Cậu bỗng tiến lại gần thì thầm: "Này, lại đỏ mặt rồi, chưa ăn "xoài" sao mà lại đỏ thế này?"
Rồi cười khúc khích: "Tôi thích cậu lắm."
Hôm nay khi ăn cơm, cậu chẳng nói năng gì mấy, lúc nào cũng tỏ ra ngốc nghếch như vậy
Tôi đi ra ngoài một chút rồi quay lại, thấy cậu đứng đó, nhìn tôi nói:
"Không có lý nào lại không để ý đến tôi, sao lại có thể vô tâm thế chứ"
Thế là tôi không vui, cậu liền dỗ: "Đừng giận mà, nói chuyện với tôi đi"
Khi cậu ăn mì, hai má phồng lên đáng yêu lắm
Khi làm nũng thì mềm mại, đáng yêu.
Khi ăn dấm chua thì hơi cau có, cũng đáng yêu.
Khi giận dỗi thì ấm ức, đáng yêu
Khi không nói gì, im lặng nằm đó, cũng đáng yêu
Khi ngủ say thì mơ màng, đáng yêu
Cậu làm gì cũng đáng yêu
Hoàng hôn buông xuống 🌇, điều ước hôm nay của tôi là
Mỗi buổi chiều hoàng hôn đều được ở bên cậu, nói những lời vu vơ"

7> tháng 12/2024

Từ bình minh đến hoàng hôn
Rõ ràng là biết giờ không nên im lặng nữa,
nhưng vẫn vì cậu buồn mà không vui nổi
Tôi cũng thấy giận bản thân vì cứ như vậy, thật phiền phức!
Tại sao lại phải trốn tránh chứ? Cậu không tin tôi sao?
Tôi không phải không muốn nói, mà là không biết nên nói gì
Tôi sợ mình làm cậu tổn thương, sợ mọi thứ tôi làm đều vụng về
Mỗi ngày tôi đều cảm ơn số phận vì đã để tôi gặp được cậu
Nếu không có cậu, một phần trong tôi sẽ mãi chìm trong bóng tối
Cậu là người tinh tế và nhạy cảm, luôn đem ánh sáng của mình soi rọi cho người khác,
luôn mang lại năng lượng tích cực cho họ, làm "pin sạc" cho thế giới xung quanh
Nhưng khi quay đi, cậu lại cô đơn, chỉ biết lặng lẽ nuốt hết những khó khăn của mình trong đêm
Tôi chỉ muốn nói với cậu rằng
Cậu biết không, tôi yêu cậu
Cậu là của tôi
Khi không liên lạc được với cậu, tôi nhớ đến bờ biển nơi mình từng đi dạo
Nghe thấy tiếng sóng vỗ, tôi tưởng như thấy cậu đang quay đầu lại, mắt hoe đỏ nói khẽ:
"Anh đến rồi à, anh đến rồi, anh đến rồi."
Cậu là đứa trẻ luôn cố tỏ ra mạnh mẽ và vui vẻ,
nhưng thật ra, cậu không cần phải biến mình thành bông hoa nhỏ cứng cỏi đâu
Người nỗ lực sống tốt như cậu đáng được nhìn thấy,
đáng được yêu thương thật dịu dàng💛

8>
Te*:
Mình nghĩ mình thật sự cần gặp một người hiểu mình người sẽ cùng mình làm mọi điều trên đời
Mình muốn cùng người đó đi dạo trong mưa, leo núi lúc 3 giờ sáng, hôn nhau rồi cùng hút thuốc, ăn lẩu giữa mùa đông, chơi té nước vào mùa hè, uống chút rượu buổi hoàng hôn, nuôi mèo nuôi chó, mỗi sáng ôm nhau rồi hét lên:
"Đã quá, hôm nay tụi mình lại sống thêm một ngày nữa rồi!"
Người hiểu những điều kỳ quặc của mình, hiểu cả tình yêu mình chẳng nói được bằng lời
Và rồi, mình thật sự đã gặp được người đó
Mặc kệ quy tắc, mặc kệ cái thế giới đầy luật lệ này tụi mình chỉ là hai kẻ điên bình thường mà thôi
Phía xa ngoài biển, mây đen càng lúc càng nặng, sóng càng lúc càng cao.
Trong biển sóng dữ ấy, tình yêu giống như một con thuyền không neo - điên cuồng, cố chấp, hướng về nhau mà tiến mãi không dừng
Thật ra mình chưa bao giờ là người ngoan ngoãn cả
Có lẽ cái "mình" trái ngược hoàn toàn với hình ảnh mà bạn biết mới là con người thật nhất
Bạn nhướn mày nói "còn gì nữa không?" đừng nói là trông cũng ngầu đấy nhé
Mình chỉ muốn yêu thôi để sóng biển một lần nữa đập vào bờ, để tiếng sóng cuốn trôi mọi lời nói.
Bỗng nhiên mình hiểu ra: tình yêu mãnh liệt nhất không phải là bình yên, mà là khi cùng bạn đứng trên đỉnh sóng, để hơi thở hòa thành một nhịp với thủy triều
Bạn hỏi mình vừa nói gì sóng to quá nghe không rõ
Tình yêu mình cuồng nhiệt đến thế, mà bạn lại bảo không nghe rõ ư?
Mình nói: "Mẹ nó, mình chỉ muốn yêu thôi
Mình muốn mỗi ngày ở bên nhau, bạn đều yêu mình - thiếu một phút, một giây cũng không tính"
Bạn đáp:
"Được, mình sẽ yêu bạn mỗi ngày, thiếu một phút, một giây cũng không tính chúng ta cứ thế yêu mãi thôi" ❤️

9>
Te*:
Từng nghĩ rằng sự náo nhiệt của mình là làm phiền người khác, nên luôn trốn trong góc, không dám bộc lộ con người thật của bản thân - cho đến khi có một người nói, thế giới của anh ấy vừa khéo cần đến sự ồn ào ấy của tôi

Có người nói chúng tôi rất giống nhau, đôi khi tôi cũng cảm thấy vậy. Chúng tôi có cùng sở thích, nhiều lúc còn tâm linh tương thông. Tôi hiểu được ẩn ý trong lời anh, anh hiểu được những lần tôi nói dối lòng mình. Anh hiểu tính bướng bỉnh của tôi, tôi hiểu cơn nóng nảy của anh. Anh hiểu những lời tôi chưa kịp nói, hiểu cả sự ngập ngừng trong im lặng. Anh như một phiên bản khác của tôi có lẽ hai linh hồn giống nhau, cuối cùng vẫn sẽ cộng hưởng

Tôi là một người rối rắm, quá cố chấp, lại hay nói ngược. Nhưng anh vừa khéo hiểu được, và trở thành người dù tôi có muốn đuổi cũng không thể đuổi đi. Anh nói anh ngày càng yêu tôi hơn, rằng nụ cười của tôi rất đáng yêu, muốn tôi luôn vui như thế. Ngốc à, có anh là tôi đã vui rồi

Có người chê đường xa, lái xe mệt nên lười gặp nhau; còn có người lại vượt đường dài chỉ để gặp anh một lần. Mỗi lần tôi bảo anh lo việc của mình đi, đừng chạy tới chạy lui, anh chẳng bao giờ nghe. Thôi thì, trong lòng tôi thật ra lại thấy hơi vui

Vẫn còn nhớ bó hoa trước kia anh tặng tôi, to ơi là to. Tôi trêu anh là "kẻ trộm hoa hồng", có phải đã lấy hết hoa trong tiệm không. Anh cười nói tôi là "tiểu vương tử", còn anh là "kẻ trộm hoa hồng chỉ dành cho một mình em". Thật là, sao mà sến quá vậy... nhưng mà, hihi 🌹

Cuộc sống giống như một cuốn tiểu thuyết trinh thám - đôi khi ta tưởng rằng nó đã đến hồi kết, nhưng trang tiếp theo lại ẩn giấu điều bất ngờ. Những khoảnh khắc nước mắt lấp đầy hốc mắt rồi cũng sẽ khô lại. Cái ta nghĩ là điểm kết, thật ra chỉ là khởi đầu của hạnh phúc. Mọi điều tốt đẹp vẫn đang ở phía trước, cứ tiếp tục bước đi nhé trang sau chính là ánh sáng✨

Ann: ôi tr ạ Tiểu vương tử là Hoàng tử bé, còn Hoa hồng chính là cành hoa được vun đắp chăm sóc trở nên quan trọng đến nhường nào=)) nói thiệc là tui dí là tiểu thuyết "Hoàng tử bé" này lâu rồi chưa có thời gian viết phân tích, chỉ có phân tích sơ sơ và đăng lên Page thui, bà nào rảnh muốn xem thì lên trển lướt hơi lâu tí là thấy nha💖

10>
Te*
Ký ức dài lâu nhất - là cùng em

Những hồi ức như khung hình lóe sáng,
Cảnh tượng năm ấy lại một lần nữa hiện ra.

Tình yêu là gì?

Có lẽ là sự ngại ngùng trong lần đầu gặp gỡ,
Là những lần thử thăm dò đầy liều lĩnh,
Là ánh mắt ta luôn hướng về nhau

Có lẽ là cuộc gọi chẳng nỡ cúp máy,
Là lần đầu nắm tay,
Là nhịp tim khi ôm nhau,
Hay là giọt nước mắt đầu tiên khi thấy người ấy căng thẳng

Là bó hoa đầu tiên,
Là khi nhìn thấu cả mặt tối của nhau mà vẫn chọn ở lại,
Là sự thấu hiểu chẳng cần nói ra.

Là cùng nhau ngắm xuân về hoa nở,
Ngắm mặt trời lên rồi lại lặn,
Ngắm sao trời rực rỡ
Ngắm mưa rơi lất phất

Là cùng nhau chia sẻ khói bụi, mây mờ và ánh đèn rực rỡ của thành phố

Là khi em sợ hạnh phúc quá mong manh mà chẳng dám nắm giữ,
Còn anh - vừa hay có đủ kiên nhẫn và chân thành để chờ em
Là khi em đôi chút tinh nghịch,
Còn anh lại nguyện bảo vệ nét trẻ con ấy

Tình yêu là cây cầu vững chắc nhất,
Là năng lực vĩ đại nhất của loài người - một năng lực bẩm sinh
Tình yêu vì trắc trở mà càng kiên cường,
Dưới ánh mặt trời mà tự do nảy nở,
Mang trong mình sức sống và hơi thở

Hạnh phúc - chỉ cần vươn tay là chạm tới,
Hạnh phúc - ai cũng có thể nhìn thấy

11>
At**:

Gặp gỡ - thật ra là một điều vĩ đại

Từ "phù sinh tương phùng" (gặp nhau giữa dòng đời trôi nổi)
không bao giờ nên bị xem nhẹ
Hai nhánh bèo nhỏ, từ con suối ra sông lớn,
vượt qua núi non cách trở,
cuối cùng mới được cơn gió đưa đến bên nhau
Cuộc gặp tưởng như nhỏ bé,
nhưng trong mọi ngẫu nhiên ấy lại chứa đựng sức mạnh của núi sông, hồ biển.
Hai chữ "duyên phận" - chỉ khi nói thì thấy nhẹ
nhưng thật ra nặng tựa tiếng sấm
vọng lên khi hai linh hồn trong vô số không gian song song vô tình giao nhau

Giữa người với người,
luôn sinh ra muôn vàn sợi dây gắn kết.
Mà sợi dây giữa chúng ta bắt đầu
từ khoảnh khắc đầu tiên ánh mắt ta chạm nhau

Lần đầu gặp, như cơn lốc cuốn vào dòng sông lặng,
chỉ cảm thấy tim mình đập dồn dập hướng về phía em

Duyên phận không phải là cơn mưa
mà ta có thể tránh chỉ bằng cách ở trong nhà

Em nói sợ chia ly, nên chọn cách không đến gần
Còn anh nói, duyên phận như một trò chơi
ban đầu để hai dấu vân tay trùng khớp,
rồi lại khiến những đường chỉ tay tách ra
Cho đến khi ta mở lòng bàn tay, mới nhận ra
những vết lệch đó ghép lại vừa khéo thành bản đồ hoàn chỉnh

Khi tưởng hạnh phúc chỉ cần với tay là chạm được,
mới nhận ra - hóa ra ta đã luôn được hạnh phúc bao quanh

Người ta thường nói "tùy duyên",
nhưng anh tin rằng duyên sinh từ nguyện,
có nguyện ắt có duyên,
có duyên rồi mới có tình

Tình yêu là phần thưởng dành cho những kẻ dũng cảm

Một vòng tròn
khởi đầu, rồi lại quay về nơi bắt đầu

12>
Z**:
Thời gian trôi đi mang theo điều gì?
Ở bên anh, em thấy rất hạnh phúc - hạnh phúc hơn em từng nghĩ
Khi lật xem ảnh đi chơi, chẳng phải nói là cùng chơi game à, sao lại là em cầm đồ ăn vặt còn anh đã ngủ mất rồi?
Khi nào chúng ta mới không mệt đến thế nữa, không lo chuông điện thoại reo, không phải giải thích hay chọn lựa...
Anh nói "để anh kê chân tìm chỗ dễ chịu", rồi nghiêng đầu hỏi "em có thoải mái không?"
Em luôn yên tâm ngủ bên anh, kể cả khi tin nhắn rung lên, điện thoại vẫn tắt.
Không quan tâm bận rộn hay nhàn rỗi, chỉ muốn ôm anh vào lòng
Anh dụi mắt hỏi "em định làm gì?", rồi bảo "chuẩn bị ăn cơm tối à?"
Anh nũng nịu nhưng vẫn nắm tay em chặt, thật khiến người ta chẳng thể làm gì được
Dù có giận, có làm nũng bao nhiêu, em vẫn thấy mình chưa đủ gần anh ba tiếng đồng hồ
Hôm nay nhiệm vụ của em là để anh ngủ thật ngon, xem như xong được một nửa rồi ha
Đừng quên ăn cơm nha, tủ đồ ăn bị anh lục tung rồi, kẹo cay, bánh quy, snack biển, cái nào anh cũng nói không thích mà sao giờ hết sạch
Nhìn tủ kẹo trống trơn, chắc phải đi mua thêm thôi
Muốn cùng anh đi siêu thị, muốn đến nơi vắng người, chỉ cần có anh là đủ rồi

13>
Ruiji**:
Trân trọng hiện tại, hướng về tương lai
2025.10.29
Có người hỏi về họ mãi - tôi chỉ có thể nói:
Trong ván cờ, họ là hai người cùng diễn, cùng giả, cùng thật
Những gì mọi người nhìn thấy chỉ là bề nổi
Quen thuộc, đúng sai, thiện ác - chỉ người trong cuộc mới hiểu
Đừng quá bám vào chuyện hiện tại, hãy trân trọng bây giờ và hướng về tương lai
Giờ họ đang cùng nhau, hỗ trợ lẫn nhau, rất thân thiết
Đã đạt đến đỉnh cao, song cũng rất khó để luôn song hành
Người anh sẽ là người che chở, người em cũng sẽ giúp anh ấy vượt qua khó khăn
Về sau họ có kết hôn hay không - có thể là vì duyên phận, cũng có thể là do hoàn cảnh
Nếu có hôn lễ, có thể là bí mật, hoặc chỉ là nghi thức riêng tư
Hiện tại, họ đều đang cố gắng, đối mặt thử thách
Mưa gió qua đi, huynh đệ đồng tâm, cùng tiến bước
Dũng cảm tiến lên, vượt khó mà chiến đấu
Thời gian sẽ trả lời mọi điều
Hãy giao tất cả cho thời gian nhé...

14>

​Lôi Tử có thói quen viết ghi chú. Trước đây, các ghi chú của cậu ấy chủ yếu là nhắc nhở bản thân về nhiều công việc khác nhau và một số việc vụn vặt. Sau khi Tiểu Ngư bước vào thế giới của cậu ấy, sổ ghi chú của Lôi Tử trở nên sống động hơn. Ban đầu là về đủ mọi sở thích và thói quen của Tiểu Ngư, nào là cỡ giày, kích thước quần áo, v.v., và cậu ấy còn lén lút ghi lại những món quà Tiểu Ngư tặng, ngắn thì là một câu nói, dài thì thành một bài văn nhỏ. Những việc Tiểu Ngư muốn làm cũng có hẳn một trang "việc cần làm" riêng, cậu ấy nói sẽ từ từ cùng Tiểu Ngư hoàn thành, những nơi muốn đi, những điều muốn làm, Lôi Tử đều nhớ rõ ràng
​Sau đó, Lôi Tử bắt đầu dùng ghi chú để viết những bức thư tình nhỏ cho Tiểu Ngư, không dài, thậm chí có khi chỉ như một bản thống kê chi tiêu. Sau khi bị Tiểu Ngư phát hiện và trêu chọc rất nhiều, cậu ấy đã xấu hổ mất mấy ngày Về sau, Tiểu Ngư cũng bắt đầu viết cho Lôi Tử, hai "học sinh tiểu học" này cứ viết những thứ lộn xộn, cố gắng thể hiện tình yêu vụng về nhưng chân thành của mình cho đối phương. Cuối cùng, có những thứ họ viết ra đã đến mức phải "đọc xong xóa ngay" (tức là chỉ dành cho nhau)
​Hai người cứ thế mà vui đùa, cười nói, sống cuộc sống nhỏ bé của riêng họ như những cặp đôi bình thường. Từng mẩu chuyện nhỏ trong các ghi chú ấy ẩn chứa những vị cay đắng, ngọt bùi, chua chát của cuộc sống bình dị, và cũng chứa đựng đầy ắp tình yêu của họ
​Hôm đó tôi nhìn thấy sổ ghi chú của Lôi Tử, chỉ một cái nhìn thôi, tôi đã cảm thấy ganh tị ( "cay mắt" ý nói ngưỡng mộ đến mức cảm thấy chua xót,ghen tị) mục ghi chú được ghim trên cùng (đặt ở vị trí đầu tiên) của Lôi Tử chỉ có một mục với tiêu đề "Phải mãi mãi yêu cậu ấy

15>
Z**:
Anh ấy nói không có ở nhà, rất bận đúng kiểu đứa nhỏ kiêu ngạo
Thế mà khi mở cửa lại thấy cậu ấy đang co mình tựa vào sofa, giống hệt một con mèo nhỏ, còn nói muốn nuôi một con 🐱 nữa. So với mèo, cậu ấy còn đáng yêu hơn, khiến tim tôi vừa rung động vừa xót xa
Những cảnh tưởng tượng trước đây chẳng thể nào so được với khung cảnh trước mắt - khiến tim run rẩy, hốc mắt cay, nước mắt cứ thế trào ra, tim đau nhói, quặn thắt
Tôi tự hỏi - liệu tôi có thể nhanh hơn một chút, để sớm trở về nhà không?
Rõ ràng là chúng tôi cần nhau mà...

Đứa nhỏ ấy lúc nào cũng thích nói dối, phồng má, cái đầu tròn tròn cứng đầu không chịu quay lại
Chỉ đến khi nghe tiếng tôi nức nở, cậu ấy mới quay đầu nhìn, nhanh chóng đứng dậy khỏi sofa, chẳng kịp xỏ giày, chạy lại lau nước mắt cho tôi:
"Em có thật sự giận đâu... Không phải em vẫn ngoan ngoãn ở nhà chờ anh về sao?"

Tôi ôm lấy cậu ấy, để đôi chân nhỏ đặt lên mu bàn chân mình, hơi thở nóng hổi phả lên mặt - giây phút ấy, lòng tôi mới thật sự yên ổn

Chúng tôi đều hiểu - khi đã yêu nhau thật lòng, tình yêu luôn có thể vượt qua mọi khó khăn

16>

Tar**:

"Khi mới gặp em, em là một người có tính cách thật tốt
Em giống như ánh sáng, như một mặt trời nhỏ
Mặt trời chiếu xuống đất, khiến vạn vật trở nên dịu dàng, ấm áp
Sau này anh mới nhận ra, em có thể mang niềm vui và sự chữa lành cho tất cả mọi người,
nhưng lại chẳng thể chữa lành chính mình"

Anh nên hình dung anh thế nào đây?
En là người vụng về, hay quên trước quên sau;
nhưng cũng là người tinh tế, dễ suy nghĩ lung tung
Đôi khi em phủ nhận chính mình,
luôn tự kiểm điểm bản thân
Bề ngoài em có vẻ ngây thơ, đơn giản, chẳng để tâm điều gì,
nhưng thật ra em chẳng hề vô tư

Trong lòng em là cô đơn, là đa sầu đa cảm, là nhạy cảm
chỉ vì một câu nói của ai đó,
Em cũng sẽ tự trách mình
Em quá quan tâm ánh mắt và đánh giá của người khác,
thậm chí sẵn sàng ủy khuất chính mình để mọi chuyện yên ổn
Ít ai có thể thấy được con người thật của em
Em luôn giấu cảm xúc,
tự mình dằn vặt, tự mình tiêu hao

Anh vẫn nhớ hôm đó - em uống một chút rượu, rồi kể cho anh nghe chuyện cũ
Anh nghĩ, giá mà anh gặp em sớm hơn một chút,
anh nhất định sẽ giúp em
Đôi mắt em khi ấy lấp lánh, nói rằng mọi chuyện không sao đâu,
rằng quãng thời gian đó cũng không quá tệ,
vẫn có nhiều điều vui vẻ
Đồ ngốc... đau lòng sao không nói ra,
lại cứ giả vờ thoải mái
Thật ra hôm đó, anh chẳng nghe nổi hết câu chuyện,
chỉ thấy đau lòng đến nghẹn lại

Những người trước kia chỉ biết tận hưởng sự tốt đẹp nơi em,
coi việc em hiểu chuyện là lẽ đương nhiên,
nhưng chẳng ai vì sự hiểu chuyện đó mà thương em lấy một chút
Trong thế giới này, em quá ấm áp
Thấy mèo hoang là chạy vào tiệm mua xúc xích cho ăn,
xem cảnh chia ly là nước mắt rưng rưng
Khả năng đồng cảm của en luôn mạnh mẽ như thế...
sau này, em phải làm sao đây?

Anh nhất định phải trở thành một diễn viên giỏi,
đứng cao hơn, đi xa hơn, kiếm thật nhiều tiền
để có thể giúp em, bảo vệ em,
làm chỗ dựa, làm bến cảng an yên cho em
Để em được sống như em muốn,
đi đến nơi em muốn đến
Những ngày trước kia em không hạnh phúc,
vậy anh mong rằng mỗi ngày bên em,
đều sẽ là những ngày hạnh phúc

Em luôn nghĩ mình không đủ mạnh mẽ,
nhưng em mới chỉ đôi mươi thôi
Những điều anh đang trải qua hôm nay,
rồi sẽ trở thành huân chương của anh
Ngày trước em nói anh như mặt trời,
bây giờ anh lại thấy em giống như cỏ dại
kiên cường, dẻo dai,
mong em mãi mãi tràn đầy sức sống,
không ngừng sinh sôi,
tự do mà lớn lên🌿

17>

Moo:

Đôi khi thật sự mong "nhóc con" có thể nghỉ ngơi nhiều hơn một chút
Biết bao lần chạy show ở các lễ hội âm nhạc, mỗi lần thấy em được nhiều người đến xem, yêu thích màn trình diễn của em, tôi lại vui thay cho em nhưng cũng thấy thương, thấy em mệt biết bao

Có lúc kết thúc chương trình, nhóc sẽ tựa lên vai tôi, khẽ thở dài nói:
"Em lo quá, sợ mình biểu diễn không tốt, sợ làm fan thất vọng"
Tôi chỉ khẽ xoa gáy em, nói:
"Không sao đâu, em đã làm rất tốt rồi. Ai mà chẳng có lúc mắc lỗi, đừng tự tạo áp lực cho mình quá"

Về đến khách sạn, vừa thu dọn xong, em đã ngủ say ngay
Tôi biết em quá căng thẳng, quá mệt rồi
Nhìn khuôn mặt em khi ngủ, tôi chỉ mong sau này em có thể sống nhẹ nhàng hơn, đừng quá vất vả như thế nữa
Nhưng em luôn nói:
"Em không sợ mệt, chỉ sợ mình chưa đủ tốt"

Tôi khẽ hôn lên trán em, đắp lại chăn, ôm em vào lòng,
trong hơi ấm ấy, chúng tôi cùng chìm vào giấc ngủ, kết thúc một ngày mệt nhoài

Khi tôi không ở bên, em sẽ gọi video, kể cho tôi nghe về hôm nay - chuyện vui, chuyện nhỏ, tâm trạng của em
Nhìn em qua màn hình, gương mặt ngập tràn niềm vui, tôi lại thấy mọi thứ thật vừa vặn
Chỉ cần em hạnh phúc, vậy thì cứ để em vui thêm chút nữa cũng được

Mong rằng sau này, nhóc con của tôi sẽ ngày càng hạnh phúc, ngày càng vui vẻ hơn
Nghe thật nhiều âm thanh đẹp đẽ của thế giới này,
để mọi buồn bã, mệt mỏi đều bay đi hết nhé🌙💤

18>
Tea:
Người yêu dẫn lối

Giống như mùa hè năm ấy - mùa hè chẳng bao giờ tàn
Người hiểu nỗi khổ của tôi, hiểu rõ lòng tôi,
nhìn thấu ẩn ý trong lời nói, suy nghĩ từng cử chỉ của tôi,
và chấp nhận tất cả những sự bướng bỉnh, trái tính trái nết của tôi
Thật ra, người như tôi
cần một người yêu biết kiên nhẫn

Mấy năm trước, tôi từng nói:
Tôi muốn tìm một người, vừa là tri kỷ, vừa là người yêu
Giờ thì tôi tìm được rồi
Chỉ cần có anh, tôi không còn phải cô đơn nữa

Dãy núi xa xa dần mất đi góc cạnh,
bị ánh hoàng hôn nhuộm thành một viền vàng mềm mại
Ngọn núi vốn xanh xám, giờ pha lẫn hồng phấn và cam đỏ
Trước đây tôi luôn thắc mắc,
vì sao trong phim người ta luôn thích cho tình yêu một kết cục hoàn mỹ,
một tình yêu đẹp mãi mãi
Nhưng trong đời thật, làm gì có nhiều chuyện tốt đẹp đến vậy?

Có lẽ vì "yêu" quá nặng,
nặng đến mức cần rất nhiều điều để nâng đỡ
Tôi vốn đã không còn mong chờ vào tình yêu nữa,
thế mà anh lại xuất hiện,
và khiến tôi tin vào tình yêu một lần nữa

"Duyên phận" trong mắt tôi là một điều rất kỳ diệu
nó không phải là cơn mưa có thể tránh được bằng cách không ra ngoài,
mà là thứ khiến hai con người xa lạ như anh và tôi
vẫn có thể quấn lấy nhau chặt chẽ đến thế
Những chỗ khuyết trong tôi, anh lại vừa vặn bù đắp được

Tôi muốn trở thành người "không đúng lúc" nhất trong cuộc đời anh,
người khiến trái tim anh chỉ đau vì tôi,
và khiến anh chỉ yêu mỗi mình tôi
Dù ở chân trời hay góc biển,
chúng ta cũng phải ở bên nhau
Có lẽ, tình yêu vốn nên dây dưa đến tận khi trời đất đổi thay

Gió đêm thổi qua má,
tình yêu dâng lên trong tim,
nụ hôn rơi lên hàng mi
trong khoảnh khắc đó, tôi nghe thấy tiếng tim đập như sấm

Luôn có người rời đi trước khi mặt trời mọc,
và cũng luôn có người - yêu nhau sau khi mặt trời lặn

Hậu ký:

> "Thật ra, chuyện trong nhóm trước đây em đều biết hết. Cảm ơn anh"

"Sao lại nói cảm ơn? Tôi đã nói rồi - sẽ không ai được phép bắt nạt em"

19>
Sansan:

"Tôi mong hai ngôi sao mà tôi yêu sẽ mãi mãi tỏa sáng ✨🌟
Hãy nhìn rõ hiện thực - họ đã đi từ đâu để đến trước mặt các bạn
Tháng 6, tháng 7 là quãng thời gian chúng tôi cùng họ phá vòng vây đẫm máu mà đi ra,
để rồi bây giờ các bạn mới có cơ hội yêu thích từng người riêng lẻ
Đừng quên cội nguồn. Nếu không làm được, ít nhất hãy im lặng
Đừng ra mặt mà hại hai người họ nữa

Tôi chỉ hy vọng họ sẽ được ngày càng nhiều người nhìn thấy, ngày càng có nhiều người yêu thương
Tình yêu là nâng đỡ, không phải là ràng buộc
Nếu họ còn ở bên nhau, hãy để họ hạnh phúc
Nếu họ không còn ở bên nhau, hãy để họ tỏa sáng theo cách riêng.
Không bao giờ quay lưng lại dẫm đạp họ"

20>
Mình dịch giúp bạn cả hai ảnh nhé 💫
(Ảnh đầu là một đoạn chia sẻ dài kiểu tâm sự hoặc truyện ngắn, ảnh thứ hai là một "有缘传信" - nghĩa là "Thư duyên lành / Tin nhắn định mệnh", thường là kiểu fan message hoặc lời trấn an từ fanpage/đội support).

---

🖤 Ảnh 1

Tiêu đề: Gỡ rối

Xin chào, thế giới của bạn có ánh sáng không?
Bên tôi có
Tuy không rực rỡ, nhưng đủ dịu dàng

Một người bạn từng nói với tôi: "Chúng ta yêu một người không phải vì anh ấy hoàn mỹ, mà là vì ta nhìn thấy sự chân thật, ấm áp của anh ấy"
Có lẽ chính vì vậy mà tôi yêu họ - hai con người ấy, không phải vì họ tỏa sáng rực rỡ, mà vì trong ánh sáng ấy vẫn có phần rất thật, rất người

Trước đây, tôi từng nghĩ mình chỉ là khán giả đứng ngoài, ngắm nhìn họ biểu diễn. Nhưng không biết từ khi nào, từng mảnh nhỏ trong cuộc sống của tôi đều có họ:
- ca khúc buổi sáng nghe khi mở mắt,
- dòng tweet nhỏ trong ngày mưa,
- tách cà phê nóng giữa đêm khuya,
đều có họ xen lẫn vào

Tôi đã từng rất sợ mất đi
Sợ rằng một ngày nào đó, họ không còn cùng nhau xuất hiện, hoặc không còn ánh mắt kia hướng về nhau nữa.
Nhưng dần dần tôi hiểu ra, tình yêu không phải là "phải luôn đứng cạnh nhau", mà là "dù ở đâu, vẫn chúc phúc cho nhau"

Bởi vì,
他们的相遇是缘,
我们的喜欢,也是缘。
(Họ gặp nhau là duyên,
chúng ta yêu thích họ, cũng là duyên)

Sau này, dù có đi tới đâu, tôi vẫn sẽ nhớ rằng
từng có hai người, cùng nhau đi qua những tháng ngày rực rỡ nhất
Chúng tôi từng được chứng kiến, từng tin tưởng, từng cảm động.
Đó đã là điều đẹp nhất rồi

"灯亮着就好,哪怕不是为了我。"
(Chỉ cần đèn vẫn sáng, cho dù không vì tôi mà sáng - thế là đủ)

21>
Ruijin:

Thư duyên lành

Ngày: 2025.11.5
Bối cảnh: Vườn hoa

Có nhiều quả bóng bay lớn nhỏ màu hồng phấn,
Cậu nhỏ (ý chỉ "nhỏ hơn" trong cặp đôi) cầm micro tập hát,
Ngồi giữa đống bóng bay chụp ảnh

Cậu nhỏ đang chuyên tâm luyện hát, chuẩn bị cho chương trình âm nhạc.
Mọi người đừng lo - cậu ấy ổn. Sau chương trình, cậu ấy sẽ xử lý một số chuyện rắc rối
Thật ra trong lòng cậu ấy cũng có vài kế hoạch và sắp xếp rõ ràng

Mọi người hãy cứ vui vẻ, tập trung vào bản thân mình,
Đừng vì vài chuyện nhỏ mà phiền lòng

"Xe đến trước núi tự nhiên có đường."
(Mọi chuyện rồi sẽ có cách giải quyết)
Tất cả đều là sự sắp đặt tốt nhất🌤️

22>
Một người càng điên, một người càng thâm sâu

Người A:
31/7 - 18:17

Cậu đánh giá thấp họ rồi, nếu họ không tự "đốt" mình thì sẽ không dừng lại được đâu

Hai người đó định làm gì cơ chứ

Cứ phải đến mức mệt lả ra mới chịu dừng chắc?

Muốn cho tất cả mọi người đều tin rằng họ đang ở bên nhau, nhưng lại nhất quyết không công khai

Đúng là điên rồi

Cụ thể thao tác thế nào thì tớ cũng không rõ, mấy chi tiết này không tiện đoán, mà cũng khó đoán chính xác

Nhưng hướng đi tổng thể là như vậy

Không được, bọn họ như thế này làm tớ thật sự lo lắng

Giờ mỗi bước đi đều nằm trong kế hoạch của anh ấy, sau này cũng thế. Anh ấy là kiểu "kẻ điên lý trí" - điều anh ấy muốn là khiến tất cả mọi người đều tin rằng hai người họ ở bên nhau. Anh ấy sắp xếp mọi thứ để làm thỏa lòng "Tiểu Ngư", chuẩn bị chu toàn mọi khả năng, đảm bảo không tổn thương ai - cả "Tiểu Ngư" lẫn bản thân anh ấy

Người B:
31/7 - 18:23-18:28

Yêu thì cứ mặc kệ đi, đàn ông đang trong thời kỳ say đắm thì ai mà kiểm soát nổi

Thấy chưa, kết quả cuối cùng đúng như tớ nói - anh ta đâu phải kẻ bị "dắt mũi", mà chính là người giăng lưới. "Tiểu Ngư" chỉ là con cá trong lưới của anh ta thôi

Ngay từ đầu anh ta đã không định giữ chừng mực rồi

Sao tớ lại nói thế à? Vì mỗi lần tranh cãi, dù chuyện đúng sai ra sao, anh ta vẫn luôn để mọi thứ tiến triển đúng theo kế hoạch. Anh ta không lên tiếng, chỉ âm thầm thao túng. Gần đây tớ mới nhận ra điều đó

Thật muốn mắng anh ta một câu "đồ cáo già"

23>
Tea:

Gần đây mình rất thích một đoạn nói rằng:

> Tình yêu không bắt đầu từ sự lựa chọn,
mà là khi hai người cùng có chung mong muốn - muốn đi cùng nhau suốt chặng đường sắp tới
Là khi cả hai đôi mắt cùng nhìn về một tương lai,
không phải vì tương lai ấy chắc chắn, mà vì họ nguyện cùng nhau trân quý hiện tại

Trước đây, mình hay nói mình thích được yêu,
nhưng thật ra mình biết rõ,
mình đã quên mất cách cảm nhận hạnh phúc
Nên khi niềm hạnh phúc thật sự xuất hiện,
mình vô thức muốn tránh đi
Lúc ấy, anh hỏi mình có sợ không
mình chỉ cười, không biết trả lời thế nào
Nhưng bây giờ, mình thật sự đã hiểu ra rồi
chỉ cần hai người cùng cố gắng,
thì dù bên ngoài có thế nào,
kết cục nhất định cũng sẽ là tốt đẹp nhất

"Vĩnh viễn" là một từ thật mơ hồ
Không ai biết "mãi mãi" là bao lâu,
giống như một khoảng trống vô định.
Nhưng từ khi có anh,
mình tin vào khoảnh khắc ấy
tin rằng chỉ cần có thể gặp lại anh,
có thể cùng anh ở bên nhau thêm chút nữa,
thì thế giới này đã khác rồi

Mình nhớ từng giọt từng giọt hạnh phúc nhỏ bé,
nhớ những lần ít ỏi được đi chơi cùng nhau
Có lẽ vì quá ít nên càng thấy quý
Mỗi lần ở cạnh anh,
anh đều lặng lẽ ghi lại,
nói rằng: "ống kính này có nhiệt độ"
Nhìn thật sự đúng là có nhiệt độ
là tình yêu qua ống kính, có hơi ấm
Anh nói sau này có thời gian
phải rửa những tấm ảnh ấy, đóng thành tập mang về nhà
Khi mình không ở đó, anh có thể mở ra xem,
cảm giác như chỉ cần anh kéo dây quần,
là mình lại ở bên anh

Buổi tối, hai chúng ta lại cười đùa như trước
Nhớ không, hồi ấy ta còn chơi đu quay,
cùng nhau ra công viên dạo
Mình ngồi trên tảng đá nhỏ, nhìn đêm,
cùng anh chia nhau ly nước đá
Anh hát khẽ:

> "Anh sẽ luôn bên em ngắm sao,
không cần nói gì thêm, chỉ cần ở cạnh nhau"

Anh nói, anh thích mình vì mình đáng yêu,
mình nói, mình thích anh vì anh là ánh sáng
Bây giờ, thời gian đã trôi quá nhanh,
mọi thứ như vừa mới hôm qua,
mà lại yên bình đến lạ

Thật ra, mình chưa bao giờ tin vào từ "vĩnh viễn"
Không ai biết nó dài bao lâu
Nhưng chỉ cần có anh,
chỉ cần có thể nhìn thấy anh trong thế giới này,
mình đã cảm thấy đủ
Mình mong chờ mỗi lần gặp,
mong thời gian trôi chậm lại,
để có thể cùng anh thêm một chút nữa

Thế giới từng lạnh lẽo và mù mịt,
chỉ cần anh bước đến,
mọi thứ đều sáng bừng
Chúng ta tin tưởng nhau,
tựa như lời người ta nói:
hai người không quá nóng, cũng không quá lạnh,
chỉ cần vừa đủ ấm áp

Bỗng nhiên mình cảm thấy,
nếu cứ yêu nhau như thế này
cuồng nhiệt mà hạnh phúc,
vậy thôi, cũng đã là đủ rồi

"镜头是有温度的" =ống kính có nhiệt đ là một cách nói ẩn dụ bức ảnh, hay khoảnh khắc được chụp qua ống kính, không chỉ là hình ảnh lạnh lẽo - mà chứa đựng cảm xúc, hơi ấm, tình yêu của người chụp dành cho người trong ảnh

Nói cách khác:

"ống kính có nhiệt độ" = "ánh nhìn của anh có tình cảm"
= "anh không chỉ chụp, mà đang yêu qua ống kính ấy"
= "trong tấm hình, có cả anh, có cả cảm xúc của anh với em

24>
Om**:
From thầy Điền:

Mọi người đều xem livestream rồi chứ? Bọn mình hiện đang chuẩn bị khởi hành, nhân tiện nói chuyện chút nhé

Gần đây thật sự rất bận làm việc, không có nhiều thời gian. Khi nào rảnh sẽ nghỉ ngơi chút và chia sẻ với mọi người vài điều thường ngày. Mình sẽ cố gắng 'hoạt động' (ý là cập nhật, giao lưu) nhiều hơn

Những điều đã hứa trước đây bọn mình vẫn đang cố gắng thực hiện - giấy phép đua xe sắp lấy được rồi, cũng đã hứa sẽ cho mọi người xem mà!

Còn... về nhảy thì thật sự mình không giỏi đâu... nhưng sẽ cố gắng luyện thêm, hy vọng lần sau khi có hoạt động như vậy sẽ không vụng về nữa!

Gần đây Nguyệt Nguyệt (ám chỉ "người nhỏ") cũng đang bận làm việc, chuẩn bị quà bất ngờ cho mọi người. Hôm nay mình có xem tiết mục của cậu ấy ở lễ hội âm nhạc, trạng thái rất tốt, mọi người nhớ khen cậu ấy nhiều nhé!

Hôm nay lại phải chạy đêm rồi, nếu có thể ngủ được thêm chút trên đường thì để cậu ấy nghỉ nhiều hơn, để mai có trạng thái tốt nhất

Thật ra mỗi lần chuẩn bị cho lễ hội âm nhạc, cậu ấy đều rất căng thẳng, dù là bài đã hát nhiều lần, vẫn luôn luyện riêng thật nhiều lần, chỉ để mang lại cho mọi người phần trình diễn tốt nhất

Nhớ khen cậu ấy nhiều nha! Mình cũng khen đó~

Mấy ngày trước bọn mình đi thử trượt tuyết, cảm giác cũng ổn. Nguyệt Nguyệt nói lúc đầu hơi khó, không quen, nhưng sau đó cũng trượt khá tốt. Khi nào rảnh sẽ cùng đi lần nữa

Mình cũng thấy rất nhiều bình luận của mọi người, yên tâm đi, bọn mình đều ổn, ăn ngủ đúng giờ, nghiêm túc với công việc

Bất kể hiện tại hay tương lai, mình hy vọng không chỉ bọn mình mà cả các bạn cũng phải ăn ngủ đúng giờ, đừng để mệt quá. Mỗi ngày đều giữ tâm trạng tốt, cùng tận hưởng hạnh phúc trong từng khoảnh khắc nhé

Nhất định phải chăm sóc bản thân thật tốt, bọn mình vẫn luôn ở đây

Cảm ơn các bạn vì đã tìm thấy bọn mình 💜

25>

B: "Lại xong phim rồi thầy ơi"
A: "Ừ, lại kết thúc rồi. Nghĩ lại mùa hè năm ngoái đúng là mùa hè náo nhiệt nhất trong đời tôi
Dù mỗi ngày đều phải dậy sớm quay đến đen người, nhưng hai tháng đó thực sự là khoảng thời gian bận rộn mà hạnh phúc
Tôi nhớ mỗi sáng thầy Điền Hủ Ninh tới trường quay, lúc nào cũng phải quay mấy tiếng liền, ai nấy đều dậy sớm, mặt ai cũng kiểu chết dở, còn phải động viên nhau hahaha
Cậu ấy dễ bị sưng mặt lắm, sáng nào cũng sưng, trang điểm còn phải ôm túi chườm đá ngồi đó"
B: "Thế thì chắc mệt lắm 😂 Ai nấy dậy việc đầu tiên là tiêu sưng"
A: "Cậu ấy dễ bị sưng mặt lắm, sáng nào cũng sưng nước, trang điểm phải ôm túi chườm đá ngồi đó mà lim dim"
B: "Thế thì chắc mệt lắm 😂 Ai nấy dậy việc đầu tiên là tiêu sưng"
B: "Hahaha, thầy Điền Hủ Ninh mỗi ngày đều mang cà phê, vừa uống vừa tiêu sưng"
A: "Đúng đúng, mình nhớ có lần mình đang xem kịch bản, hai người họ trong phòng trang điểm còn nói đùa: ai tiêu sưng nhanh thì người đó mời trà sữa"
A: "Hai người đó đáng yêu chết mất"
B: "Hahahahaha"
B: "Sau này không biết có mời nữa không, nhưng cứ thấy họ mỗi người cầm một ly Americano"
A: "Đúng hahaha"

26>
Oo***:
Lôi Tử là một người rất cảm tính, trái tim anh ấy rất mềm.
Có những lúc anh ấy không nói ra, nhưng thật ra chỉ cần nhìn là có thể thấy được suy nghĩ trong lòng anh
Đừng thấy bình thường anh ấy luôn cười nói lớn tiếng, cái gì cũng nói ra miệng
nhưng khi phải nói những lời xúc động, chính anh ấy cũng sẽ nghẹn lại trước.
Và khi thật sự buồn, anh ấy lại không nói gì nữa

Có lúc, lời thật quá nóng, nói ra thì bỏng miệng mà người kia thì lại không còn ở bên

Còn Nguyệt Nguyệt cũng giống như Lôi Tử, cũng là người rất cảm tính,
nhưng đôi khi lý trí lại chiếm thế thượng phong
Trong lòng cậu ấy cũng có sự không nỡ, nhưng lại hiểu rằng
chúng ta chỉ có thể dừng lại ở đây

Suy nghĩ thật sự trong lòng, cậu ấy giấu kín

Một người không nói thật, một người không chịu nói
nên những ngày chia xa, chẳng ai thấy dễ chịu cả

Nhưng may mắn thay, cuối cùng họ vẫn đi theo tiếng gọi con tim mình
Người yêu nhau rồi cũng sẽ quay về điểm khởi đầu
trở lại bên người kia, mọi thứ đều vừa vặn, đẹp đẽ

26>

"Người ta nói rằng, một đôi mắt cũng giống như một chiếc máy ảnh, nên anh muốn làm mờ tất cả mọi người xung quanh, tập trung vào em. Chúng ta vẫn còn rất rất nhiều bức ảnh nữa"

27>
Trà:
Hôm nay là ngày kết thúc rồi. Thật ra bây giờ nhớ lại, lúc đó đúng là vừa buồn cười vừa ngại ngùng, cứ tránh né qua lại, chẳng có chút nam tính nào. Khi ấy có niềm vui của khi ấy, cũng có nỗi buồn của khi ấy. Những ký ức đã qua đều mang theo một lớp lọc thật đẹp. Những ngày từng đau đớn giằng xé đó, khi được phủ lên lớp lọc của hồi ức, lại trở nên thật dịu dàng. Có lẽ con người ai cũng thích hoài niệm. Hình như mọi ký ức về cậu đều là những ngày nắng đẹp - có ánh sáng, có sự ấm áp, rực rỡ và tươi sáng

Tôi nói cậu giống như một đóa hướng dương, luôn hướng về mặt trời mà lớn lên
Cậu nói không đúng, là hướng dương luôn nghiêng về phía mặt trời, giống như cậu luôn nghiêng về phía tôi
Sự xuất hiện của cậu khiến tôi hiểu được rằng thì ra yêu là vui vẻ, là hạnh phúc, yêu không còn là xiềng xích, không còn là sự kiểm soát

Ngày đóng máy, tôi đã hát bài "Làm sao nói rằng tôi không yêu anh" của thầy Tiêu Kính Đằng. Đúng vậy, tôi phải nói thế nào rằng tôi không yêu cậu được chứ? Tôi yêu cậu

Cậu nói tôi giống như một cây xương rồng nhỏ, bên ngoài toàn gai, nhưng bên trong lại mềm mại; nói rằng tôi luôn buông lời tuyệt tình để đẩy cậu ra xa. Yên tâm đi, sau này sẽ không như thế nữa. Tôi sẽ không đẩy cậu ra nữa

Ở bên cậu, ngay cả ngày mưa cũng thấy vui. Trong thời gian quay phim, những nơi chúng ta từng đi cùng nhau, những món ngon chúng ta từng cùng ăn - tất cả đều thật đẹp đẽ

Ngô Kỳ Khung, Ngô Sở Úy, lần này phải nói tạm biệt cậu rồi
Ngô Sở Úy, cảm ơn cậu vì tất cả những gì cậu mang đến cho tôi. Là cậu đã hoàn thiện tôi. Cảm ơn cậu đã để tôi gặp được cậu trong mùa hè năm đó, cũng để tôi gặp được anh ấy. Tất cả đều hợp thời hợp cảnh hợp người. Tôi sẽ luôn nhớ quãng thời gian tuyệt đẹp ấy
Ngô Sở Úy, chúc cậu ở nơi thời không song song kia mãi mãi hạnh phúc, không còn phiền não, cùng Trì Sính sống thật tốt. Tôi và anh ấy cũng sẽ sống thật tốt. Tạm biệt, Ngô Sở Úy

Hậu ký

"Thật ra bây giờ tôi thấy cậu không còn giống xương rồng nữa, mà giống một chú nhím nhỏ. Vì cuối cùng cậu cũng chịu để lộ sự yếu đuối của mình cho tôi thấy, khiến tôi hiểu rõ hơn sự cố chấp của cậu. Hôm nay cũng rất yêu nhím nhỏ. Đừng khóc nữa, câu chuyện của Trì Sính và Ngô Sở Úy kết thúc rồi - còn chúng ta thì chưa"

"Ừm! Chúng ta phải sống thật tốt"

28>
Tea:

**"Tớ thật sự không biết phải nói thế nào nữa, quen được cậu đúng là chuyện siêu cấp may mắn đó!!!
Cậu đặc biệt tốt với tớ một cách đặc biệt... đây là thứ cảm giác mà trước giờ tớ chưa bao giờ trải nghiệm
Có người sẽ nguyện ý cho tớ tình yêu vô điều kiện, nhưng cậu thì khác...

Từ lúc cậu bước vào đời tớ, mọi thứ đều trở nên tốt lên
Giống như trong ly cà phê đắng của tớ được thêm vài viên đường, cảm xúc của tớ đều có tính giai đoạn, không thể duy trì quá lâu...
Nhưng tớ biết cậu không giống thế

Tớ nói thật lòng với cậu: nói chuyện về tương lai với cậu, chỉ cần tớ không rời đi, mọi cảm xúc mà cậu mang lại cho tớ đều là những thứ tớ chưa từng trải qua.
Niềm vui của tớ, nỗi đau của tớ - cậu đều tham dự vào
Cảm ơn cậu đã xuất hiện trong cuộc đời tớ. Tớ thật lòng mong cậu ngày càng tốt hơn

Cho dù sau này cậu nhạt dần cảm xúc với tớ, tớ vẫn hy vọng cậu có thể sống hạnh phúc mãi mãi
Có lúc làm tớ tức... nhưng tớ biết lần gặp sau chắc chắn sẽ ít đi, cũng không sao cả
Lời chúc phúc của tớ sẽ luôn đi theo cậu đến thành phố mà cậu muốn đến
Lúc nào nhớ tớ thì cứ nhắn tin cho tớ, cho dù thật lâu không gặp, nói chuyện lại vẫn không thấy xa lạ

Đừng cứ mãi tự trách, buồn rầu nữa, không vui thì nói ra
Tớ chưa từng ghét bỏ cậu, khả năng yêu người của cậu thật sự rất mạnh, cậu là người cực kỳ, cực kỳ đáng được yêu

Tớ thật sự cảm thấy may mắn vì có một người tốt như cậu đồng hành với tớ trong giai đoạn quan trọng nhất cuộc đời
Mặc dù đôi khi cậu khiến tớ bực thật đó... nhưng tớ biết cậu là người thế nào, và tớ hiểu phần tình cảm của cậu, thế nên tớ chưa bao giờ trách

Cậu là món quà trời ban, giống như một "tớ" khác trên thế giới này vậy
Cậu khiến tớ hiểu yêu là như thế nào.
Chính kiểu ràng buộc và thiên vị này đã tạo nên thứ cảm xúc không thể phá vỡ giữa tụi mình
Tớ nghĩ... đây sẽ là thứ tớ trân trọng cả đời, luôn có thể giữ trong tay - tình yêu của tớ dành cho cậu!!"

Phần 1: Hết, >> Phần 2

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store