ZingTruyen.Store

Seonghyeon | Cậu em hàng xóm

3.

otterdimple

Sau lần đó, có vẻ tần suất chạm mặt giữa Seonghyeon và Y/n tăng lên đáng kể. Cô cũng tranh thủ dậy sớm, rồi cũng không còn la cà sau khi tan học nữa, nhờ đó mà Seonghyeon đang từ một mình thành ra lại có cô chị lẽo đẽo theo từ dưới cổng chung cư lên đến tận cửa căn hộ. Chắc là Y/n cũng nhất thời để ý đến cu cậu này chăng, dễ hiểu thôi, Seonghyeon đẹp trai khôi ngô như này cơ mà.

'Seonghyeonie~ mới đi học về hả.'

Cậu thoáng khựng lại, đâu ra kiểu gọi thân thiết đấy vậy. Chẳng đáp lại, chỉ cúi chào nhẹ cho lịch sự khiến cô cũng phải bĩu môi vì thái độ lạnh lùng này. Nhưng nàng đây cũng chẳng để ý, tiếp tục tiếp chuyện.

'Seonghyeon à, năm nay em lớp mấy thế?'

'11...ạ'

Sau lần mắng yêu ở tiệm hoa, cậu cũng bớt nói chuyện cộc lốc với chị hơn nhưng hình như vẫn còn ngập ngừng phải mất 1,5 giây sau mới ra chữ "ạ".

'Seonghyeon à, em ở một mình hả? Chị nghe cô chú Kim bên cạnh nói bố mẹ đang công tác nước ngoài thì phải.'

'Vầng.'

'Chậc. Người gì đâu mà lạnh lùng thế, em không thích nói chuyện với chị hả? Chị hơn em có 3 tuổi thôi, tụi mình gần nhau mà.'

Seonghyeon thoáng nghĩ, mình lạnh lùng quá sao. Thật ra cậu không giỏi ăn nói, ở trường lớp cũng không có nhiều bạn bè. Đương nhiên là không có ghét chị ấy rồi nhưng lại chẳng biết nói từ đâu chỉ biết là tự nhiên đâu ra cứ "Seonghyeon ơi, Seonghyeon à" líu lo hỏi đủ thứ về cậu bên cạnh cũng không đến nỗi tệ, chị hỏi sao em trả lời vậy không thêm tí gì. 

Thấy cô nói vậy, cu cậu cũng phải rặn mãi mới ra một câu.

'Chị học đại học có khác gì cấp 3 không?'

'Có, nhiều đấy. Tuy em có nhiều thời gian rảnh hơn nhưng chương trình học thì nặng lắm đấy.'

Seonghyeon gật gù nhẹ, cũng sắp lên tới nơi rồi, đang định mở miệng chào thì cô hỏi.

'Seonghyeon à, ở một mình thì em ăn uống như nào thế, hay chị mua món gì ngon cho em ăn nhé, coi như cảm ơn em mấy hôm nay giúp chị.'

Dù hơi lưỡng lự nhưng cậu vẫn từ chối.

'Không ạ, em có chế độ ăn riêng, không ăn đồ ngoài. Để lần sau chị nhé nay em nhiều bài lắm.'

Miệng vừa nói tay vừa ấn mật khẩu, cửa mở ra cậu bước vào cúi chào nhẹ Y/n một cái rồi đóng cửa. Hành động dứt khoát đến nỗi cô cũng phải bất ngờ mà tặc lưỡi. Dù ở tiệm hoa, cậu có để ý chị nhưng cũng chỉ là bất giác. Cả đống code ở trong file đang đợi cậu giải kia cỏ vẻ vẫn thu hút như một thói quen khi đi học về.

Bỗng một ngày có người lạ mời cậu ăn cái gì đó thì đương nhiên cậu sẽ thấy ngại mà từ chối rồi.


Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store