ZingTruyen.Store

R21 NaruSasu - Lời Thú Nhận Song Thế (Dual Confessions)

Phân Tích Dưới Lớp Sương

Tsuru-yuki


Sau phần kiểm tra, Ino kéo Sakura ra sân sau, giả vờ nói rằng muốn ngắm những luống hoa hồng Sakura trồng.

Naruto và Kakashi ở trong nhà tiếp tục chơi với Menma – họ dạy cậu bé xếp giấy ninja, những nhẫn thuật đơn gian và nghe cậu bé kể những câu chuyện về ba mẹ mình ở thế giới kia.

Không khí ngoài trời mát mẻ, nhưng cuộc trò chuyện giữa hai cô gái lại nặng trĩu lo âu.

- Cậu đã xem xét kỹ những ghi chép về Menma chưa?

Ino hỏi, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng đầy tập trung của một chuyên gia tâm lý.

- Rồi. Tớ ở với họ suốt mà. - Sakura gật đầu, đẩy tập hồ sơ về phía Ino

- Mỗi lần tiếp xúc, tớ lại thấy... cậu bé ấy vừa khiến người ta thương đến xót xa, vừa khiến người ta kinh ngạc.

- Ừ. Tớ cũng vậy. Và sau vài lần quan sát, đặc biệt là sự việc hôm nay, tớ có một vài đánh giá sơ bộ.

Cô mở tập hồ sơ, ngón tay nhẹ nhàng chỉ vào vài dòng ghi chú.

- Trước hết, về môi trường nuôi dưỡng. Qua bức tranh và cách Menma kể chuyện vừa rồi, chúng ta có thể thấy rất rõ: cậu bé lớn lên trong một gia đình tràn đầy tình yêu thương và sự lành mạnh.

Cô nhìn Sakura, giọng phân tích rõ ràng.

- Hình ảnh người cha mạnh mẽ, ấm áp như mặt trời, và người mẹ dịu dàng, bình yên như mặt trăng. Điều đó cho thấy *Naruto và *Sasuke ở thế giới kia đã cho con mình một nhận thức rất cân bằng, trọn vẹn về vai trò của cha và mẹ.

- Menma không chỉ được yêu thương, mà còn được tôn trọng — cha mẹ cậu bé giải thích cho cậu hiểu về họ, về tình yêu của họ dành cho nhau, một cách rất nghệ thuật và tích cực ('mặt trời và mặt trăng').

- Điều này xây dựng nên ở cậu một cảm giác an toàn sâu sắc và lòng tự tin vào tình yêu gia đình. Menma biết mình được yêu, và biết rõ ba mẹ cũng yêu nhau. Đó là nền tảng tâm lý vô cùng vững chắc.

Sakura lắng nghe, gật đầu đồng tình, trong lòng dâng lên một niềm xúc động nhẹ nhàng. Ino tiếp tục, nét mặt trở nên trầm tư hơn.

- Nhưng điều đáng nói, và cũng khiến tớ vừa khâm phục vừa lo lắng, chính là sự trưởng thành trước tuổi của cậu bé. Hãy nhìn vào những biểu hiện cụ thể:

- Menma biết lo cho ba mẹ. Khi nhớ cha, nhóc ấy không đòi hỏi 'ba phải đến ngay', mà nghĩ 'ba ở nhà chắc nhớ lắm', rồi quy kết lỗi về mình ('do con nghịch đồ'). Điều này cho thấy cậu bé có khả năng đặt mình vào vị trí người khác ở mức độ rất cao, vượt xa một đứa trẻ lên sáu.

- Cậu bé biết tự nhận lỗi và hứa sửa đổi. ('Con hứa sẽ ngoan, không làm phiền mẹ và cô Sakura nữa.' ) Lời hứa này không đơn thuần là để được khen, mà dường như xuất phát từ ý thức trách nhiệm: ('Mẹ bận công việc quan trọng lắm'). Nhóc ấy hiểu được áp lực của người lớn và tự giác điều chỉnh hành vi để giảm bớt gánh nặng cho họ.

- Và quan trọng nhất - Ino nhấn mạnh.

- Menma có khả năng tự ổn định cảm xúc và tạo ra sự tích cực. Nhóc buồn, nhóc khóc, nhưng nhóc cũng 'nhanh chóng tự lau nước mắt', chủ động chia kẹo và dặn dò mọi người 'cũng phải ngoan'.

- Đây là một cơ chế tự an ủi và lan tỏa năng lượng tích cực rất đáng kinh ngạc. Cậu bé dường như hiểu rằng nỗi buồn của mình có thể ảnh hưởng đến mọi người, và nhóc ấy chọn cách chấm dứt nó, thay vào đó bằng một hành động quan tâm nhỏ.

Ino thở dài một hơi, đôi mắt đầy cảm thông lẫn lo âu.

- Sakura này, tất cả những điều này, đối với một đứa trẻ sáu tuổi phải xa nhà, xa cha như cậu tí ấy, là cực kỳ khó. Ngay cả Inojin nhà tớ được nuôi dạy trong môi trường đầy đủ và ổn định, ở độ tuổi đó cũng khó có được sự điềm tĩnh và thấu hiểu đến thế.

- Điều này nói lên hai khả năng.

Ino kết luận, giọng trở nên nhẹ nhàng nhưng sâu sắc.

- Một là, cậu bé thực sự được giáo dục và yêu thương theo cách xuất sắc, được trao quyền và khuyến khích phát triển tâm lý mạnh mẽ từ rất sớm.

- Hai là... hoàn cảnh đặc biệt của gia đình Menma(có lẽ liên quan đến nhiệm vụ hay vị thế của cha mẹ) đã vô tình đặt lên vai cậu bé một chút áp lực phải trưởng thành, phải 'ngoan' và 'hiểu chuyện' để không trở thành gánh nặng.

- Hoặc là cả hai...

- Sự 'ngoan ngoãn' đó, dù đáng quý, nhưng nếu quá mức, có thể khiến cậu bé kìm nén những nhu cầu cảm xúc thực sự của một đứa trẻ.

Lời phân tích của Ino vừa rõ ràng, sắc bén, lại vừa chan chứa sự ấm áp của một người mẹ, một người bạn. Nó phác họa rõ nét hình ảnh một Menma không chỉ đáng yêu, mà còn đáng ngưỡng mộ và cần được nâng niu, thấu hiểu hơn nữa.

Sakura gật đầu, trái tim thắt lại. Khéo léo chuyển chủ đề.

- Tớ hiểu. Tớ cũng cảm nhận được điều đó. Nhưng còn về ảo thuật của... cô ấy? Cậu đánh giá thế nào?

Ino thở ra một hơi dài, và hiếm lắm rồi, trên khuôn mặt của ninja tinh thần lão luyện hiện lên một vẻ bái phục thực sự, pha lẫn sự kinh ngạc.

- Về điều đó... Sakura này, tớ phải nói thẳng. Ảo Thuật Bảo Hộ Cấp Cao mà *Sasuke đã thi triển lên Menma... nó là một kiệt tác. Một thứ nghệ thuật đấy!

Giọng Ino trầm hẳn xuống, đầy vẻ nghiêm túc.

- Trong nhận thức và kinh nghiệm của tớ về ảo thuật - đặc biệt là những loại liên quan đến Sharingan - chúng thường là những công cụ của sự xâm nhập, tra tấn tinh thần, tạo ra những cơn ác mộng lặp đi lặp lại, bẻ gãy ý chí đối phương.

- Nhưng thứ mà *Sasuke tạo ra... nó hoàn toàn ngược lại.

Cô như đang cố gắng nhớ tới ông chồng mặt lạnh của mình, tìm từ ngữ để diễn tả khi khen tranh anh.

- Nó không phải là bức tường, cũng không phải là nhà tù. Nó giống như một lớp sương mù ấm áp và linh hoạt bao quanh tâm trí non nớt của cậu bé.

- Từ những gì tớ có thể cảm nhận và từ lời giải thích của cô ấy, nó thực hiện hai chức năng song song một cách tinh tế đến không ngờ:

- Một là bảo vệ và ổn định nội tâm cho Menma (Thuật Thức 'Bình Yên'), giúp nhóc ấy không bị hoảng loạn bởi sự xa lạ của thế giới này.

- Hai là tạo ra một 'độ lệch nhận thức' nhẹ nhàng với người ngoài, khiến họ khó liên tưởng trực tiếp những điểm tương đồng nhạy cảm.

Ino ngừng một chút, như để nhấn mạnh điều sắp nói.

- Điều đáng nể nhất, là nó được xây dựng dựa trên chính sự liên kết huyết thống và sự cân bằng chakra nội tại của Menma.

-Ảo thuật không chống lại cậu bé, mà hòa làm một.

- Điều này đòi hỏi một sự hiểu biết siêu việt về con mình, về cấu trúc tâm-trí-chakra, và một trình độ điều khiển ảo thuật đạt đến mức...

-...tớ thừa nhận, ngay cả tớ hay cha tớ cùng hợp lực cũng khó lòng giải trừ nó một cách an toàn nếu không có sự hỗ trợ trực tiếp từ chính người thi triển.

Lời thừa nhận đó, từ một chuyên gia thức tâm trí như Yamanaka Ino, có sức nặng khủng khiếp. Nó không chỉ là lời khen, mà là sự công nhận về một đẳng cấp khác biệt.

- Tớ tin lời khẳng định của *Sasuke rằng nó an toàn.

Ino kết luận, giọng trở nên cứng rắn hơn.

- Nhưng điều đó không có nghĩa là chúng ta được phép lơ là. 'Ảo thuật' dù tinh vi đến đâu, dù mang tính bảo vệ, vẫn là một can thiệp vào tâm trí.

- Nhiệm vụ của tớ - và của chúng ta - là theo dõi sát sao để đảm bảo rằng lớp 'sương mù' ấy không vô tình trở thành bức màn ngăn cách Menma với những trải nghiệm cảm xúc thực sự mà cậu bé cần có, hoặc gây ra bất kỳ xáo trộn tiềm ẩn nào.

- Đồng thời, chúng ta phải là điểm tựa thực tế vững chắc, để khi lớp ảo thuật này cuối cùng được gỡ bỏ (và chắc chắn một ngày nó phải được gỡ), Menma sẽ không bị rơi vào khoảng trống, mà sẽ đáp xuống một mảnh đất của tình yêu thương và sự thật đã được chuẩn bị chu đáo.

Lời phân tích của Ino vừa sắc bén về chuyên môn, vừa chan chứa sự ấm áp của một người mẹ, và không giấu nổi sự kính phục đối với kỹ năng của *Sasuke.

Nó phác họa một kế hoạch chăm sóc toàn diện: vừa tôn trọng biện pháp bảo vệ tạm thời, vừa chuẩn bị cho một tương lai mà đứa trẻ ấy có thể sống thật với chính mình và với thế giới xung quanh.

Không gian hai cô gái lại lẫn nữa yên lặng, chỉ nghe thoang thoáng tiếng trẻ con cười vang cùng nhẫn thuật Phong Độn trong phòng khách.

Ino nhớ tới lo lắng lâu nay của bản thân, bèn hạ giọng, nghiêm túc nhìn vào cô bạn mình.

- Sakura, cậu có nghĩ... Hinata sẽ vô tình gặp cô ấy không? Bệnh viện, chợ, hay thậm chí quanh đây? Hinata thỉnh thoảng vẫn mang đồ ăn đến cho cậu hoặc đến phòng khám tổng quát. Tớ biết cậu ấy quan tâm đến cậu.

Sakura thở dài, vẻ mặt lo lắng hiện rõ.

- Tớ sợ lắm, Ino ơi.

- Cô ấy có thể không nhận ra *Sasuke là ai, nhưng với Byakugan... liệu cô ấy có cảm nhận được chakra của Sasuke không? Nó quá đặc biệt – một sự pha trộn của Uchiha tinh khiết và thứ gì đó... giống Naruto, thuộc...đối lập, âm bản.... Một nguồn năng lượng vừa lạnh lùng vừa ấm áp, rất mạnh mẽ.

- Và nếu Hinata thấy Naruto... dù chỉ là ánh mắt nhìn *Sasuke thôi, cô ấy sẽ hiểu ngay. Phụ nữ chúng mình nhạy cảm về những chuyện này lắm. Tớ đã thấy ánh mắt của Naruto khi nhắc đến cô ấy – nó đầy sự tò mò, tiếc nuối, và cả sự đồng cảm sâu sắc. Hinata sẽ nhận ra ngay.

Ino gật đầu, đôi mắt xanh lấp lánh sự thông thái và lo lắng.

- Ừ. Và đó chưa phải là tất cả đâu. Ngài Hyuga Hiashi thì sao? Ông ấy luôn đặt danh dự gia tộc lên đầu mà.

- Một người lạ mang dòng máu Uchiha (dù là phiên bản khác) xuất hiện, lại được Hokage đặc biệt quan tâm... đó là một mối đe dọa với ông ấy. Ngài Hiashi có thể coi đó là sự xâm phạm vào địa vị của gia tộc Hyuga, vào vị thế của con gái ông.

- Nếu ông ấy nghi ngờ, với mạng lưới và ảnh hưởng của Hyuga... ông ấy có thể hành động mà chúng ta không lường trước được.

Sakura kinh hãi, giọng run run lo lắng cho bạn mình.

- Cậu nghĩ ông ấy sẽ hành động? Nhưng *Sasuke và Menma không làm gì sai cả. Họ chỉ là nạn nhân của hoàn cảnh.

Ino đặt tay lên vai Sakura, an ủi nhưng giọng vẫn nghiêm túc, lay tỉnh bạn mình về thực tế.

- Tớ biết. Nhưng với Hyuga Hiashi, danh dự và sự ổn định của gia tộc là trên hết. Ông ấy từng sẵn sàng hi sinh em trai mình vì danh dự tộc đấy.

- Một Uchiha Sasuke đã làm ông ta đứng ngồi không yên rồi, giờ thêm một người ngoài lai mang dòng máu 'tội đồ' Uchiha - theo cách nói của Hyuga, lại có thể làm lung lay hình ảnh Hokage – con rể của ông – thì ông ấy sẽ không khoan nhượng đâu.

- Chúng ta cần cẩn thận gấp đôi.

Sakura nhìn về phía trong nhà, nơi tiếng cười của Menma và Naruto vang lên rộn rã. Cô thấy Naruto đang cõng Menma trên lưng, chạy vòng quanh phòng khách, khuôn mặt anh rạng rỡ một niềm vui hiếm thấy. Kakashi ngồi cạnh, mỉm cười như người cha người ông nhìn hai ba con trong nhà.

- Nhưng nhìn họ kìa, Ino. - Sakura nói, giọng đầy xúc động và đau lòng.

- Naruto có vẻ... được an ủi khi ở bên đứa trẻ đó. Cậu ấy cần điều này, cần cảm nhận một tình yêu gia đình đích thực, dù chỉ là thoáng qua thôi.

- Và Menma, cháu bé cần một hình mẫu nam giới trong lúc này, một người cha tạm thời. Tớ thấy đau lòng khi phải ngăn cản, khi phải nhốt họ trong những quy tắc lạnh lùng kia.

Ino siết chặt tay bạn, ánh mắt thông cảm nhưng cương quyết.

- Tớ hiểu. Nhưng chúng ta phải bảo vệ họ. Cả *Sasuke, Menma, lẫn Naruto và gia đình cậu ta. Một sai sót nhỏ có thể kích nổ mọi thứ. Tình cảm, danh dự, quyền lực... tất cả đan xen vào nhau.

- Cậu nói chuyện với *Sasuke đi, nhắc cô ấy hạn chế ra ngoài, và... nếu có thể, tránh mọi tình huống có thể gặp Hinata. Dù khó khăn, nhưng đó là cách an toàn nhất hiện nay.

Sakura gật đầu, nước mắt lăn trên má.

- Ừm, biết mà.Tớ sẽ nói. Nhưng cậu biết tính cô ấy rồi đó. Cô ấy không phải loại người chịu trốn tránh đâu. Cô ấy là một chiến binh thực thụ, một người mẹ mạnh mẽ. Cô ấy sẽ chiến đấu để bảo vệ con mình, dù đối mặt với bất cứ điều gì.

Ino mỉm cười cay đắng, nhớ về Sasuke của thế giới này.

- Giống Sasuke của chúng ta quá nhỉ Luôn đi thẳng vào vấn đề, không sợ hãi. Nhưng lần này, nguy hiểm không chỉ là kẻ thù, mà còn là những định kiến, những quy tắc và những trái tim dễ vỡ nữa.

Trong khi hai người phụ nữ trò chuyện về đủ điều, từ cửa sổ trên lầu, một đôi mắt xanh xám lạnh đã quan sát cuộc trò chuyện.

Boruto đã ẩn mình trong bóng tối lén theo dõi từ lâu, như chỉ nghe được một nữa cuộc trò chuyện. Cậu sợ lại gặp quý cô có khuôn mặt i đúc thầy mình

Nhưng thế là đủ, một nụ cười lạnh lẽo nở trên môi.

- Mấy bà cô này sợ mẹ gặp Sasuke? Vậy thì... có lẽ mình nên tạo một cuộc gặp gỡ.

Boruto thì thầm trong lòng.

- Để xem chuyện gì sẽ xảy ra. Để xem mẹ sẽ làm gì khi đối mặt với cô ấy.

- Và để xem... liệu người cha hoàn hảo ấy có thực sự hoàn hảo không.

Một kế hoạch mới bắt đầu hình thành trong đầu cậu, đầy tính toán và sự phá hoại.

Boruto biết mình đang chơi với lửa, nhưng sự phẫn uất và tò mò đã lấn át tất cả. Cậu muốn nhìn thấy sự sụp đổ của thế giới giả tạo mà người lớn đã xây dựng.

Dưới sân, Sakura và Ino ôm nhau an ủi, không biết rằng cơn bão sắp ập đến từ chính đứa con trai đang đau khổ và nổi loạn của Naruto.

Bầu trời chiều bắt đầu kéo mây, một cơn gió lạnh thổi qua, báo hiệu sự chuyển mình của số phận.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store