R21 NaruSasu - Lời Thú Nhận Song Thế (Dual Confessions)
Bước đầu của Lừa dối
Bầu không khí trong văn phòng Hokage Đệ Thất đặc quánh một thứ áp lực không tên. Nó không còn là nơi ra chỉ thị, mà giống như một phòng thẩm vấn tinh thần cao cấp.
Shikamaru đứng tách riêng một góc, khói thuốc lào cuộn lên từ điếu trong tay – một thói quen anh chỉ cho phép bản thân khi mọi thứ vượt quá mức "phiền phức khủng khiếp".
- Một trận chiến với Otsutsuki cấp thấp. Một vụ nổ không gian. Một đứa trẻ lạ. Một người phụ nữ trông giống Sasuke đến rợn người. Và Sasuke thật thì biến mất.
Anh hít một hơi thuốc thật sâu, giọng nói khàn khàn phát ra cùng làn khói.
- Tất cả chỉ xảy ra trong vòng ba mươi phút. Tôi đang ước mình nằm mơ.
Xung quanh là những bộ mặt quyền lực nhất Làng Lá, được triệu tập khẩn cấp dưới danh nghĩa "Sự kiện Đặc biệt Cấp Đại Thảm Họa".
Sai - Đội trưởng Ám Bộ, đứng như một cái bóng im lìm sau lưng ghế Hokage, ánh mắt xám lạnh quét qua từng cử chỉ, từng nhịp thở của vị khách lạ.
Ino Yamanaka - Trưởng bộ phận Truyền thông & Tâm lý Chiến, đang cố giữ vẻ mặt bình thản nhưng đôi mắt mở to đã tố cáo sự kích động bên trong.
Sakura Haruno - Bộ trưởng Bộ Y tế, đang khẽ quỳ bên cạnh Menma – cậu bé đã được thay bộ đồ sạch sẽ và đang ngồi ngoan ngoãn trên ghế. Những ngón tay phát sáng xanh lục của cô lướt nhẹ trên người, vừa kiểm tra vừa an ủi.
Kakashi Hatake - Hokage Đệ Lục, dựa vào kệ sách, tay vẫn cầm cuốn Thiên Đường Tung Tăng nhưng trang sách đã không hề lật suốt mười phút qua.
Shino Aburame - đại diện Viện Nghiên cứu Chakra & Sinh học Đặc dị, đứng im phăng phắc, tiếng côn trùng xào xạc trong áo khoác nghe rõ hơn bao giờ hết.
Và ở trung tâm, đứng bên cạnh bàn làm việc, là *Sasuke.
Áo choàng tím đã được cởi bỏ, để lộ bộ trang phục ninja màu đen ôm sát những đường cong đầy uy lực và gợi cảm. Cô đứng thẳng, hai tay chắp sau lưng, dáng vẻ điềm tĩnh đến lạ thường trước vòng vây của những ánh mắt dò xét, nghi ngờ và cả cảnh giác.
Hokage đệ Thất - Uzumaki Naruto ngồi sau bàn làm việc, hai tay chắp trước mặt, che đi một phần khuôn mặt. Chỉ có Shikamaru và Kakashi nhận ra thứ ánh sáng lạ trong mắt anh – một sự bối rối sâu thẳm, lẫn với một nỗi xấu hổ và khao khát không thể thú nhận.
- Vậy...
Sai lên tiếng đầu tiên, giọng nói phẳng lì không một tình cảm, như một cỗ máy đang thu thập dữ liệu.
- Uchiha Sasuke-dono. Xin cô vui lòng cung cấp một bản báo cáo có cấu trúc: danh tính, điểm xuất phát, mục đích xâm nhập, và đánh giá mối đe dọa từ sự hiện diện của cô.
Lời lẽ công vụ, lạnh băng. *Sasuke khẽ liếc nhìn anh ta, không tỏ vẻ bị khiêu khích.
- Tôi là Uchiha Sasuke. Đến từ một thực thể vũ trụ tồn tại song song với thế giới này, mọi người có thể hiểu nó như một... 'tấm gương phản chiếu lệch pha'.
Cô bắt đầu, giọng nói trầm ấm, rõ ràng, mang âm hưởng của một học giả hơn là một ninja.
- Con trai tôi - Menma, do sự bất cẩn của tôi đã kích hoạt các 'Cổ Ngữ Trục' – những vật thể ổn định không-thời gian mà chúng tôi đang nghiên cứu. Lỗ thủng được mở ra, và cậu bé bị hút vào. Tôi đuổi theo để giữ con mình lại.
Cô dừng lại, mắt nhìn vào khoảng không.
- Điều mọi người cần hiểu, là giữa các thế giới song song tồn tại một "Nguyên Lý Cân Bằng Cố Hữu". Hãy tưởng tượng mỗi thế giới là một mặt phẳng hoàn hảo. Khi một vật thể có 'khối lượng hiện sinh (A) xuyên từ mặt phẳng này sang mặt phẳng kia, nó tạo ra một 'độ võng'. Để thế giới không sụp đổ, mặt phẳng bị xâm nhập 'buộc phải' đẩy một vật thể có 'khối lượng hiện sinh' tương đương (A') sang phía bên kia, để lấp đầy độ võng đó. Đó không phải là sự lựa chọn, mà là một định luật, như nước chảy về chỗ trũng.
Cả phòng im lặng lắng nghe, ngay cả Shikamaru cũng dập tắt điếu thuốc, đầu óc siêu việt của anh đang cố gắng xử lý thông tin.
- Vật thể 'tương đương'...? - Ino lên tiếng, giọng đầy nghi hoặc.
- Là 'tôi'. - *Sasuke đáp, ánh mắt chạm vào từng người, nặng trĩu.
- Dù khác biệt về hình hài, giới tính, thậm chí một phần tính cách, nhưng trên phương diện cốt lõi – linh hồn, chakra, mối liên hệ nhân quả – tôi và Uchiha Sasuke của thế giới này là 'một thực thể trong hai tấm gương'. Khi tôi đặt chân đến đây, định luật đã tự động kích hoạt. Sasuke nơi này đã bị 'độ võng' kéo về thế giới của tôi.
- Và từ những gì tôi chứng kiến, anh ấy đã hy sinh thân mình bảo vệ con trai tôi, và bị thương rất nặng.
Một tiếng thở dốc khẽ từ Sakura. Cô siết chặt tay Menma trước mặt.
- Chờ một chút!
Shikamaru cắt ngang, giọng đã mất đi vẻ mệt mỏi, thay vào đó là sự tỉnh táo sắc lạnh.
- Nếu quy luật là trao đổi một – một, vậy tại sao đứa trẻ này vẫn ở đây?
Anh chỉ vào Menma.
- Nếu cậu bé là (B) từ thế giới cô, lẽ ra phải có một (B') từ thế giới chúng tôi bị đẩy đi chứ?
*Sasuke gật đầu, như thể đang đánh giá cao câu hỏi.
- Đó là một điểm then chốt. Quy luật Cân Bằng chỉ áp dụng cho các thực thể 'có tồn tại bản sao hoàn chỉnh ở cả hai phía'. Menma là con trai của tôi, sinh ra tại thế giới phía kia. Ở thế giới này... - cô liếc nhìn Naruto – người vẫn cúi đầu
- ...do những lựa chọn khác biệt, cậu bé không thể được sinh ra tại đây. Vì vậy, không có 'Menma' nào khác để hoán đổi."
- Vậy thì... - Sai lên tiếng, giọng như dao cứa.
- Thực thể lạ không có bản sao sẽ bị xử lý thế nào? Nó không thể cứ tồn tại vô điều kiện trong một hệ thống đã hoàn chỉnh.
Ánh mắt *Sasuke trở nên sắc bén, đầy cảnh giác nhìn vị Đội trưởng Ám Bộ này.
- Đúng. Sẽ có một cơ chế khác, tôi tạm gọi là 'Luật Bảo Toàn Hiện Thực'. Giống như hệ miễn dịch của cơ thể, thế giới sẽ huy động năng lượng của chính nó để 'đào thải' hoặc 'trung hòa' vật thể lạ. Cách thức... thường mang tính hủy diệt.
Giọng cô trầm xuống lạnh lẽo, đầy sự bảo vệ nguyên thủy.
- Nhưng Menma được bảo vệ. Bởi tôi.
Cô đưa tay lên, nhẹ nhàng chạm vào mí mắt trái được khuất sau mái tóc đen dài. Khi mắt mở ra, một con mắt Rinnegan màu tím nhạt như hoa oải hương với những vòng xoáy phức tạp, lấp lánh ánh sáng tím bạc chưa từng thấy, hiện ra. Nó không giống Rinnegan của Sasuke nam hay Madara. Nó tinh tế hơn, như một cỗ máy vũ trụ thu nhỏ.
- Rinnegan của tôi, qua những biến dị đặc thù của thế giới phía kia đã phát triển một khả năng đặc, gọi là Điểm Neo Đa Chiều.
Cô giải thích, giọng đầy vẻ uyên bác mệt mỏi, như thể đã trãi qua rất nhiều nổi kinh khủng từ nó.
- Tôi có thể dùng nó để tạo ra một trường không gian vi mô bao quanh Menma, đánh lừa 'Luật Bảo Toàn Hiện Thực', khiến cậu bé tạm thời 'vô hình' trước sự săn đuổi của thế giới này.
- Nhưng cái giá là, tôi phải ở đây, duy trì điểm neo đó. Tôi là 'người bảo lãnh' cho sự tồn tại của con trai mình ở thế giới này. Và đồng thời, tôi cũng là chìa khóa để đưa Sasuke của mọi người trở về – chỉ khi 'tôi' và 'anh ấy' cùng tồn tại ở đúng vị trí của mình, lỗ thủng mới có thể được hàn gắn mà không gây ra sụp đổ dây chuyền."
Sakura đứng dậy, khuôn mặt tái đi.
- Sasuke... cậu ấy bị thương thế nào? Có nguy hiểm không?
*Sasuke quay sang cô, ánh mắt dịu lại một chút. Cuối cùng cũng có người quan tâm đến 'bản thân mình' ngoài 'ông chồng đầu đất' ra.
- Ba vết thương xuyên từ phía sau, sát tim. Mất máu nghiêm trọng. Nhưng...
Cô nói, giọng bổng tràn đầy một sự tin tưởng kỳ lạ.
- Khi dị biến không gian xảy ra ở thế giới phía kia, người đầu tiên xuất hiện và nắm quyền kiểm soát sẽ là chồng tôi. Anh ấy... có kinh nghiệm với những tình huống kỳ quặc này. Và anh ấy rất mạnh mẽ. Tôi tin tưởng tuyệt đối rằng anh ấy sẽ lập tức đưa Sasuke đi chữa trị với mọi nguồn lực tốt nhất.
- Chồng...?
Ino thốt lên, không kìm được nữa. Tất cả sự tò mò, sốc, và một chút gì đó rất giống từ thời niên thiếu trào dâng.
- Cô... cô đã kết hôn? Ở thế giới đó? Với ai?
Giọng cô vừa háo hức vừa khó tin, như thể không thể dung hòa hình ảnh "Sasuke" trong tim cô với khái niệm "vợ" và "mẹ".
*Sasuke nhìn thẳng vào Ino, rồi ánh mắt lần lướt qua từng khuôn mặt trong phòng – Shikamaru đang siết chặt hai tay, Sai đang phân tích từng biểu cảm, Kakashi đã khép sách lại, Naruto đang thở gấp, Shino im lặng như tờ - tất cả đều đang đợi một lời 'phán quyết'.
Người già dặn kinh nghiệm hơn tất cả - Hokage đệ Lục - Hatake Kakashi khẽ nhắm mắt lại một giây. Trong đầu ông, những mảnh ghép rời rạc bỗng khớp vào nhau với một tiếng "cách" lạnh lùng:
Đứa trẻ có nét của cả Naruto lẫn Sasuke, cách Sasuke bản nữ này nhìn Naruto với sự thấu hiểu quá sâu, sự bối rối khác thường của cậu học trò tóc vàng... Một bức tranh không tưởng, nhưng lại hoàn toàn logic, hiện ra. Ông thở dài một hơi nặng nề.
Rồi *Sasuke mỉm cười. Một nụ cười nhẹ nhàng, chân thành, tràn ngập hạnh phúc và sự kiêu hãnh, hoàn toàn xa lạ với vẻ lạnh lùng, kiêu ngạo của Sasuke mà họ biết.
- Chồng tôi là Uzumaki Naruto. Và Menma là con trai của chúng tôi.
...
...
...
Thời gian như ngừng lại.
Cạch!
Chiếc bút máy trong tay Shikamaru bị bẻ gãy làm đôi, mực đen bắn tung tóe lên tờ biên bản. Anh ta ngồi bật khỏi tư thế tựa tường, mắt nhìn trống rỗng về phía trước. Cả một hệ thống phân tích, dự đoán, lập kế hoạch trong đầu vị quân sư thiên tài đổ sập hoàn toàn. Không phải vì thông tin khó tin, mà vì 'hệ quả chính trị và xã hội khủng khiếp' của nó ập đến:
Một Hokage có liên hệ tình cảm – và huyết thống – với một 'thực thể ngoại lai' nguy hiểm? Một đứa con ngoại hệ từ thế giới khác? Danh dự của gia đình Hyuga? Sự ổn định của liên minh?
Mọi thứ quay cuồng. Anh ta chỉ dám thốt ra hai từ.
- Thảm họa... tuyệt đối!
Sai đóng băng hoàn toàn. Khóe miệng anh – thứ hiếm khi nhúc nhích – giật giật nhẹ. Mắt anh nhanh chóng chuyển từ *Sasuke sang Naruto, phân tích ngôn ngữ cơ thể:
Cái đầu cúi gầm, hai vai căng cứng, những ngón tay siết chặt đến bạc màu. Đó không phải là sự ngạc nhiên của người ngoài cuộc. Đó là sự xấu hổ, bối rối, và... thừa nhận. Điều này vượt xa mọi kịch bản phản gián, mọi mật ngữ an ninh.
Giọng Sai vang lên lạnh lùng, cắt ngang sự im lặng chết người:
- Hokage-sama. Ngài đã biết thông tin này từ khi nào? Và ngài có đánh giá gì về mối đe dọa an ninh cấp quốc gia từ mối quan hệ... đặc biệt này không?
Ino thốt ra một tiếng "KHÔNG!" the thé. Hai tay cô bịt miệng, mắt mở to. Không phải vì cô vẫn còn yêu Sasuke, mà vì một cảm giác mất mát nhe nhẹ trong cô. Crush thời niên thiếu của cô, biểu tượng của sự lạnh lùng và bí ẩn, giờ lại là một người phụ nữ hạnh phúc, và hạnh phúc đó lại với... Naruto?
Kakashi để cuốn sách rơi "bịch" một tiếng xuống sàn. Ông từ từ nhắm mắt lại, khuôn mặt dưới khẩu trang thoáng nét đau đớn của một người thầy thấu hiểu quá nhiều.
" Thì ra... tất cả những khoảng cách, những lần bỏ đi, những ánh mắt không dám nhìn thẳng... là vì điều này."
" Chúng ta... đã bắt các con phải chịu đựng giấu kín một thứ tình cảm không tên trong bao lâu rồi?"
Uzumaki Naruto đột ngột đứng bật dậy. Ghế ngã ngửa ra sau với tiếng động giòn tan. Anh quay lưng lại tất cả, hai tay chống mạnh lên bệ cửa sổ, cả người run lên. Anh không thể đối mặt. Không thể đối mặt với sự thật được phơi bày trước bạn bè, với hình ảnh một gia đình hạnh phúc khác mà anh khao khát, với tội lỗi đang giày vò anh vì Hinata, vì những đứa con, và vì trái tim vẫn luôn hướng về một bóng hình bình yên trong màn đêm.
Chỉ có Sakura là phản ứng khác biệt hoàn toàn với mọi người trong phòng. Một tiếng nấc nghẹn ngào thoát ra. Nước mắt cô tuôn trào từng lệ, một nụ cười rạng rỡ, tươi sáng nhất lại nở trên môi. Cô bước tới, đôi tay run run nắm lấy tay *Sasuke.
- Thật sao? Ở thế giới cậu... hai người... thật sự đã làm được? Và còn có một đứa con... một gia đình hạnh phúc?
Giọng cô nghẹn lại vì xúc động, nhưng ánh mắt lại sáng ngời một niềm vui thuần khiết, một sự mãn nguyện.
- Cuối cùng... thì ở một nơi nào đó... giấc mơ ấy... cũng đã thành hiện thực rồi.
Lời nói của Sakura, vừa hạnh phúc thay cho bạn, vừa như một 'lời xác nhận ngầm đầy đau đớn': cô đã biết, từ rất lâu rồi, về thứ tình cảm không tên mà Sasuke dành cho Naruto. Và giờ, khi thấy nó được hiện thực hóa ở một thế giới khác, trái tim cô, người từng yêu Sasuke sâu đậm trong quá khứ bồng bột, và mong muốn người ấy có được hạnh phúc mà bản thân mong muốn, lại cảm thấy nhẹ nhõm lạ kỳ.
Bầu không khí trong phòng bị xé làm đôi bởi hai thái cực: niềm hân hoan của Sakura và sự choáng váng, hoang mang, tính toán đầy kinh hãi của những người còn lại. Quả bom đã nổ. Và những mảnh vỡ của nó đã găm sâu vào trái tim và tương lai của từng người.
Shikamaru hít một hơi thật sâu, phá vỡ sự im lặng. Giọng anh khô khốc, đầy mệt mỏi nhưng buộc phải tỉnh táo:
- Tốt. Giờ thì chúng ta có một Hokage với một đứa con ngoài luồng từ thế giới khác, một người vợ từ thế giới khác đang ở đây, và một trong những ninja mạnh nhất làng đang mất tích ở thế giới khác.
- Việc đầu tiên: phong tỏa mọi thông tin. Đây là bảo mật S+.
- Việc thứ hai: chúng ta cần một kế hoạch để đưa Sasuke về, và một câu chuyện che đậy cho sự hiện diện của hai vị khách này.
- Và việc thứ ba...
Anh nhìn thẳng vào Naruto, cái nhìn của một người bạn đang cố gắng cứu vãn thảm họa,
- ... Hokage-sama, ngài cần quyết định xem mình sẽ đứng ở đâu trong câu chuyện này.
Cuộc họp bất thường mới chỉ bắt đầu. Và hậu quả của nó, còn kinh khủng hơn bất kỳ trận chiến nào.
—----------
Hơn 1 tiếng trôi qua...
Bầu không khí trong phòng họp vẫn ngột ngạt sau cú tiết lộ như quả bom. Áp lực đè nặng lên mỗi người trước sự thật chấn động tâm can kia.
Shikamaru là người đầu tiên lấy lại được sự tỉnh táo. Anh hít một hơi thật sâu, ném mẩu thuốc lá vỡ vụn vào thùng rác với động tác dứt khoát.
- Được rồi. Dù thế nào đi nữa, chúng ta vẫn phải hành động. Việc đầu tiên: chỗ ở và danh tính che đậy.
- Sakura, cô có thể nhận họ vào ở không? Với tư cách... họ hàng xa từ nước ngoài về, chẳng hạn?
Sakura gật đầu ngay lập tức, ánh mắt vẫn còn ươn ướt nhưng đã rất quyết đoán.
- Được, được! Nhà tôi có phòng trống. Tôi có thể nói đây là chị họ xa từ bên mẹ, sang đây nghiên cứu y thuật cổ cùng tôi. Sẽ hợp lý!
- Tốt.
Shikamaru gật đầu, rồi quay sang *Sasuke và Naruto, ánh mắt trở nên sắc lạnh.
- Nhưng có một điều kiện. Cô phải hạn chế tối đa việc tiếp xúc với Naruto. Tốt nhất là không gặp mặt, ngoài những buổi báo cáo bắt buộc có mặt tôi hoặc Kakashi-sensei.
Không khí căng thẳng hơn. *Sasuke từ từ ngước mắt lên, đôi mắt Rinnegan đã thu về sau mái tóc đen, nhưng vẫn còn vẻ sắc bén.
- Điều đó là bất khả thi. - cô nói, giọng điềm tĩnh nhưng đầy sức nặng.
- Tôi đồng ý với việc cần che giấu. Nhưng việc nghiên cứu các cuộn trục thời gian để tìm đúng 'tọa độ' thế giới tôi và mở một cánh cổng ổn định không phải chuyện một sớm một chiều. Nó đòi hỏi sức mạnh.
Cô nhìn thẳng vào Shikamaru, giải thích rõ lí lẽ của bản thân.
- Cụ thể, cần một lượng Chakra Dương thuộc tính cực lớn và thuần khiết để ổn định trường không-thời gian – thứ chỉ Hokage của mọi người mới có đủ sức. Thêm nữa là cần sự hiểu biết về sức mạnh Hiền Nhân và các ký tự Otsutsuki mà anh ấy từng trải nghiệm.
- Và trên hết... - cô ngừng một nhịp bình ổn cảm xúc.
- Đây là một nhiệm vụ cấp cấp S+ dưới sự chỉ đạo trực tiếp của Hokage. Việc tôi – người thực thi – phải báo cáo và phối hợp chặt chẽ với chỉ huy là điều tối cần thiết. Các ngươi định để nỗi sợ hãi và định kiến cá nhân cản trở công việc hệ trọng, để 'anh ấy' của các ngươi mắc kẹt mãi ở thế giới khác sao?
Lý lẽ sắc bén và đầy tính công vụ của cô khiến Shikamaru hơi nhíu mày không thể phản bác lại. Cùng lúc Sai lên tiếng, giọng vẫn lạnh tanh:
- Vậy đề xuất của cô là gì? Cứ để cô và Hokage-sama gặp mặt tự do, trong khi vợ con ngài ấy ở nhà và cả làng đang nhìn vào?
- Tôi không nói 'tự do'. - *Sasuke lên tiếng phản đối, đáp.
- Tôi nói 'cần thiết'. Các ngươi có thể đặt ra quy tắc. Nhưng không thể cấm đoán tuyệt đối.
Naruto - một trong những nhân vật chính của mớ sự tình rối tung rối chỉ này - mới ngẩng mặt lên, khuôn mặt vẫn tái nhợt. Giọng anh khàn đặc, đứt quãng.
- Shikamaru... cô ấy... có lý. Việc này... cần tôi.
Lời nói yếu ớt nhưng đầy sự nài nỉ ngầm của Naruto khiến Shikamaru thở dài nặng nề. Đúng lúc đó, Kakashi lên tiếng, giọng ông trầm ổn, phá vỡ thế giằng co.
- Mọi người đều có điểm đúng. - Kakashi nói, từ từ bước ra giữa phòng.
- Shikamaru và Sai lo cho an ninh và sự ổn định là đúng. *Sasuke cần nguồn lực để hoàn thành nhiệm vụ cũng đúng. Vậy chúng ta cần một 'Quy tắc Sắt'.
Tất cả ánh mắt đổ dồn về ông.
- Thứ nhất: Địa điểm làm việc. Sẽ là Phòng Nghiên cứu Đặc biệt Cấp cao của Bệnh viện, do Sakura trực tiếp quản lý. Nó cách biệt, an ninh tốt, và có đủ thiết bị hỗ trợ nghiên cứu.
Ông liếc nhìn Sakura, cô gật đầu xác nhận.
- Thứ hai: Nhân sự. Tuyệt đối không có cuộc gặp riêng nào. Mỗi lần làm việc phải có ít nhất một người thứ ba được ủy quyền có mặt. Danh sách gồm: Sakura, Shikamaru, Sai hoặc chính tôi.
- Thứ ba: Thời gian. Lịch làm việc sẽ được ấn định và giám sát chặt chẽ. Không có ngoại lệ.
Kakashi nhìn *Sasuke và Naruto với ánh mắt dò hỏi.
- Hai người có chấp nhận những điều kiện này không? Đây là thỏa hiệp để công việc có thể tiến hành, đồng thời giảm thiểu rủi ro đến mức thấp nhất.
*Sasuke im lặng một lúc, rồi khẽ gật đầu.
- Chấp nhận.
Giọng cô bình thản như thường lệ, nhưng trong lòng lại một dòng cảm xúc phức tạp đang cuộn chảy.
" Chồng mình... lại gần mà cũng lại xa."
Cô liếc nhìn Naruto – vị Hokage mệt mỏi, cô độc – và trong khoảnh khắc, cô thấy hình bóng người chồng hay cười, luôn vỗ về cô mỗi khi cô cau có. Một nỗi nhớ chớp nhoáng, nhói lên.
Naruto cũng gật đầu, không nói gì thêm. Nhưng trong lòng anh là một cơn bão khác. Nhìn *Sasuke đứng đó, kiên định và mạnh mẽ, anh như thấy một giấc mơ bằng xương bằng thịt.
Đây là hình ảnh mà trong những đêm khuya trăn trở, anh từng mơ hồ tưởng tượng – một gia đình hạnh phúc với Sasuke. Chỉ là... trong mộng tưởng ấy, đó không phải là một người phụ nữ. Và giấc mơ giờ đang đứng trước mặt, lại trở thành một mối đe dọa, một tội lỗi.
- Tốt.
Shikamaru nói, dường như cũng tạm bằng lòng với giải pháp trung gian này.
- Còn một vấn đề nữa: đứa trẻ này. - Anh chỉ vào Menma.
- Cậu bé này... không thể để người ngoài nhìn thấy và liên tưởng được.
Không đợi mọi người lo lắng tìm giải pháp, *Sasuke bình thản đáp lại với giọng nói mang một sự kiên quyết khác thường, đầy vẻ bảo vệ.
- Tôi đã xử lý. Bằng một Ảo Thuật Bảo Hộ Cấp Cao dựa trên Mangekyou Sharingan của tôi.
Cô nhìn xuống Menma đang ngủ say trong vòng tay nữ y nhẫn tóc hồng, ánh mắt vốn lạnh lùng chợt dịu lại trong chốc lát, lộ ra một tia yêu thương nguyên thủy.
- Mọi người có thể nghi ngờ, nhưng hãy hiểu ba điều này.
- Thứ nhất: Tôi là mẹ ruột của thằng bé. Linh hồn và chakra của chúng tôi liên kết sâu sắc với nhau. Ảo thuật tôi đặt lên con không phải là sự xâm nhập thô bạo, mà là một lớp màng bảo vệ xuất phát từ chính liên kết huyết thống ấy. Nó sẽ không chống lại, mà hòa hợp với với chính con.
Tay vuốt ve cái má phính sữa với 4 dấu râu. Giọng cô đầy vẻ uyên bác tiếp tục giải thích.
- Thứ hai: Menma thừa hưởng sự cân bằng hoàn hảo giữa Chakra Âm của tôi và Chakra Dương của Naruto – chồng tôi. Cơ thể và tâm trí cậu bé có khả năng thích ứng và dung hòa năng lượng cực cao. Ảo thuật của tôi được thiết kế dựa trên chính sự cân bằng nội tại đó, như một giọt nước hòa vào biển, không gây xáo trộn.
Nhẹ nhàng nhất bổng 'món quá quý giá nhất' của bản thân lên vai, để đầu cậu bé dựa vào bờ vai mảnh nhưng vững chắc của bản thân.
- Và thứ ba, quan trọng nhất, đây không phải là thứ ảo thuật hủy hoại hay che giấu thô thiển. Tôi đã lồng vào đó một Thuật Thức 'Bình Yên' (安寧の術 - Annei no Jutsu). Nó sẽ bao bọc tâm trí non nớt của Menma trong một trạng thái an ổn, bảo vệ toàn vẹn mọi ký ức và tiềm thức của con tôi khỏi sự hoảng loạn của hoàn cảnh xa lạ. Đồng thời, nó cũng tạo ra một 'lớp sương mờ nhận thức' với người ngoài, khiến họ khó nhận ra những điểm tương đồng tinh tế giữa cậu bé và Hokage nơi này. Và trong tiềm thức, Menma sẽ gọi Naruto ở đây là 'Chú Naruto', một sự điều chỉnh nhẹ nhàng để phù hợp với thực tại mới.
Cô ngừng lại, nhìn thẳng vào những ánh mắt còn đang ngờ vực.
- Tôi khẳng định với tư cách một người mẹ và một ninja: điều này là tuyệt đối an toàn. Nó cần thiết để bảo vệ con trai tôi, bảo vệ gia đình Hokage thế giới này, và bảo vệ chính nhiệm vụ đưa Sasuke trở về.
Lời giải thích chi tiết và đầy cảm xúc ấy tạm thời làm dịu đi những lo ngại gay gắt nhất. Ngay cả Sai cũng hơi im lặng, dù vẫn còn nghi hoặc. Shino gật đầu rất nhẹ, như thể thừa nhận tính logic trong cấu trúc chakra mà cô mô tả. Sakura thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt nhìn *Sasuke đầy cảm thông và tin tưởng hơn.
- Ít ra... bề ngoài mọi chuyện sẽ ổn. Hinata... sẽ không cần biết.
Kakashi nhìn *Sasuke, rồi nhìn Menma đang say ngủ trên vai mẹ, chậm rãi nói.
- Vậy là... chúng ta không chỉ che giấu sự thật với thế giới bên ngoài. Chúng ta còn đang cùng nhau duy trì một 'ảo thuật' lớn hơn ngay trong chính tâm trí mình, và trong chính căn phòng này.
Lời nói của ông như một lời tiên tri đầy nặng nề về những lừa dối chồng chất sắp tới.
Shikamaru gõ gõ ngón tay lên bàn, tổng kết.
- Vậy, các quyết định tạm thời như sau:
Một, Fem Sasuke và Menma sẽ sống tại nhà Sakura với danh tính họ hàng xa.
Hai, việc nghiên cứu sẽ tiến hành tại Phòng Nghiên cứu Đặc biệt dưới sự giám sát của 'Quy tắc Sắt'.
Ba, ảo thuật che giấu lên Menma được duy trì, nhưng Sakura và Shino sẽ theo dõi sát tình trạng của cháu bé.
Và bốn - anh nhìn quanh một lượt, ánh mắt nghiêm khắc.
- Đây là bảo mật tối cao cấp S+. Một lời tiết lộ, dù vô tình hay hữu ý, cũng có thể gây ra thảm họa.Tất cả đã rõ chưa?
Những cái gật đầu nặng trĩu. Một thỏa thuận đầy căng thẳng và đòn mạnh đã được thiết lập.
Khi mọi người bắt đầu rời đi, Fem Sasuke cẩn thận bồng Menma trên vai, theo sau Sakura hướng ra cửa.
Khi đi ngang qua Naruto, cô khẽ dừng một bước chân. Không nhìn nhau, nhưng không gian giữa họ như đặc quánh lại. Naruto cảm nhận được hơi ấm và mùi hương thoảng nhẹ, quen thuộc đến lạ kỳ, từ cô.
Còn *Sasuke, trong khoảnh khắc, nghe thấy nhịp tim mình hơi loạn nhịp.
" Anh ấy... trông thật mệt mỏi."
Một sự thôi thúc muốn đưa tay ra, muốn xoa dịu những nếp nhăn trên trán anh, như cô vẫn thường làm với chồng mình, chợt trào dâng rồi bị cô dập tắt ngay.
Cô bước đi, không ngoảnh lại.
Naruto đứng như trời trồng, nhìn bóng lưng áo của cô khuất sau cánh cửa. Trong tim anh, một cảm giác trống rỗng mênh mông và một niềm khát khao tội lỗi cùng lúc bùng cháy. Anh nhìn bàn tay mình – bàn tay từng nắm lấy tay Sasuke (nam) trong trận chiến cuối, bàn tay giờ đây thầm muốn với lấy một bóng hình khác.
Và ở một góc hành lang tối, nơi một con ma xám nhỏ đang tan biến vào bóng tối. Boruto khẽ nở một nụ cười không chút nhiệt độ. Mọi thứ cậu vừa nghe được – từ "thế giới song song", "vợ chồng", cho đến "ảo thuật bảo vệ" – đều khắc sâu vào tâm trí. Ánh mắt xanh nhạt của cậu dán lên bóng dáng *Sasuke đang xa dần, lần này không còn là sự ngưỡng mộ dành cho thầy mình, mà là một sự tò mò bệnh hoạn, lẫn lộn giữa ghen tị và phấn khích.
Trò chơi mèo vờn chuột, vừa mới chỉ bắt đầu. Và cậu ta, không còn là một đứa trẻ vô tình đứng ngoài cuộc nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store