[Quyển 6/Xong/Chưa Beta] Túc Mệnh Chi Hoàn/Vòng Tròn Định Mệnh
Chương 909: Chi tiết đáng ngờ + Chương 910: Thi thể
Chương 909: Chi tiết đáng ngờ
Siatas? Franca vội vàng quan sát khuôn mặt cô gái họ Hạ và đôi tai thoắt ẩn thoắt hiện dưới mái tóc đen óng ả.
Theo tài liệu mà các lá Ẩn Chính cung cấp, Siatas - người đang sống chung nhà với ngài "Kẻ Khờ" trong giấc mơ - ngoài đời thực là một Tinh Linh cổ đại. Bạn trai của cô là Mobet, Tử Tước của Đế quốc Solomon ở Kỷ thứ Tư, thành viên gia tộc Zoroast. Cả hai đều đã qua đời từ nhiều năm trước.
Franca nhanh chóng thu hồi ánh mắt, không để Siatas phát hiện mình đang quan sát.
Đây là tố chất nghề nghiệp của một "Sát Thủ".
Còn về ánh nhìn lộ liễu trước đó, cô chẳng hề lo lắng bị nghi ngờ. Hành động tung cước đá bay tên trộm của Siatas đã khiến tất cả mọi người xung quanh đều đổ dồn ánh mắt về phía cô ta.
Franca hạ giọng nói với nhóm Lumian:
"Tai hơi nhọn, đặc điểm dung mạo giống với cư dân bản địa, chắc chắn là Siatas."
Mẹ kiếp, tổ tiên của tộc Tinh Linh không phải là người xuyên không đấy chứ? Ngoại trừ một vài chi tiết nhỏ, Siatas giả làm người bản địa ở thành phố này mà không hề có sơ hở nào!
Cô thậm chí còn muốn bắt chuyện với Siatas một chút!
Lumian liếc nhìn Ludwig đang gặm đầu đũa, trầm tư nói:
"Siatas liệu có phải là vị Thiên Tôn kia không? Hoặc là, có phải thuộc hạ phi phàm của vị Thiên Tôn kia không?"
"..." Franca và Jenna đều ngẩn người trước câu hỏi này.
"Chắc không phải đâu..." Franca kìm nén sự thôi thúc muốn nhìn Siatas thêm lần nữa.
Jenna suy tư nói:
"Siatas trong giấc mơ hẳn là người giả do tiềm thức của ngài 'Kẻ Khờ' dệt nên dựa theo ký ức."
"Người giả cũng có thể là Thiên Tôn, hoặc cũng có thể bị Thiên Tôn lợi dụng." Lumian nở nụ cười.
Không hiểu sao khi nhìn thấy nụ cười của hắn, tim Franca và Jenna đều đập nhanh hơn một chút, cảm thấy hình tượng nam giới của tên này bớt đi vẻ mạnh mẽ hiên ngang ngày thường, thêm vào vài phần tuấn mỹ, khi cười lên trông như ánh nắng chiếu rọi trên gương mặt.
Đúng rồi, mặc dù tiềm thức của Lumian vẫn là nam giới, nhưng sự thay đổi của "ma dược" đối với cơ thể đã sớm được tiềm thức nhận biết và ghi nhớ. Trong trường hợp không liên quan đến nhận thức giới tính, việc con đường "Ma Nữ" nâng cao nhan sắc và tăng cường sức quyến rũ chắc chắn sẽ được thể hiện trong giấc mơ... Cái này gọi là gì nhỉ, "Ma Nam" sao? Franca thoạt tiên bừng tỉnh đại ngộ, sau đó âm thầm cà khịa trong lòng.
Lumian nói tiếp:
"Siatas là một trong số ít người ở gần ngài 'Kẻ Khờ' nhất, sống trong một phòng khác của cùng căn nhà thuê. Tại sao một người như vậy lại không thể là vị Thiên Tôn kia, tại sao không thể bị vị Thiên Tôn kia dùng cách nào đó khống chế, trở thành con rối của Ngài ta, bị Ngài ta lợi dụng?
"Càng là những người gần gũi với ngài 'Kẻ Khờ', càng đáng ngờ."
"Đúng vậy." Anthony hiếm khi chủ động đưa ra quan điểm của mình, "Trong tài liệu, Thần Sứ có nhắc đến việc Siatas và Mobet chỉ từng tiếp xúc với 'Thiên Sứ Cứu Rỗi' của ngài 'Kẻ Khờ', hóa thân đi trên mặt đất là nhà thám hiểm vĩ đại Gehrman Sparrow, hơn nữa đã chết,
"Đối với ngài 'Kẻ Khờ', họ không quan trọng, cũng chẳng đặc biệt. Tại sao người ở chung, ở rất gần Ngài ấy lại là hai người này, chứ không phải người giả nào khác, ví dụ như hình tượng tương ứng trong mơ của một số lá Ẩn Chính?""
"Quả thực rất đáng ngờ." Cả Franca và Jenna đều chậm rãi gật đầu.
Lumian lập tức bổ sung:
"Tôi nói điều này chủ yếu cũng muốn làm rõ một điểm: Giai đoạn hiện tại lấy quan sát làm chính, phân tích nội dung tài liệu và thông tin thu thập được làm phụ. Tuyệt đối, tuyệt đối không được tiếp xúc với ngài 'Kẻ Khờ', cũng cố gắng đừng tiếp xúc với những người xung quanh Ngài. Càng là người gần gũi với ngài 'Kẻ Khờ', càng không được tiếp xúc."
"Nhưng nếu không tiếp xúc, sau này làm sao điều tra sâu hơn, làm sao xác định thân phận của Thiên Tôn, làm sao từng bước đánh thức ngài 'Kẻ Khờ'?" Franca đưa ra thắc mắc.
Lumian cười nói:
"Chỉ là giai đoạn hiện tại không tiếp xúc thôi. Đợi hoàn thành công tác quan sát, chúng ta sẽ tiếp xúc có mục đích, có kế hoạch. Đó cũng đồng thời là sự thăm dò."
"Thăm dò..." Jenna và Franca lờ mờ nắm bắt được ý tưởng của Lumian.
Họ định hỏi thêm thì món nguội đã được mang lên, cùng với vài chai bia đặt lên bàn.
Đợi nhân viên phục vụ rời đi, Franca cầm đũa, dễ dàng bật nắp chai, rót đầy cốc cho mỗi người, ngoại trừ Ludwig.
Trẻ con chỉ được uống nước ngọt và sữa!
Franca dùng cốc thủy tinh chứa đầy chất lỏng màu vàng kim gõ nhẹ xuống mặt bàn, nụ cười rạng rỡ nói:
"Quá khứ không thể vãn hồi, tương lai không thể biết trước, nâng ly vì hiện tại mọi người vẫn còn ở bên nhau, vẫn có thể tận hưởng cuộc sống!"
Lumian cười lắc đầu, nhưng vẫn cụng ly với Franca, Jenna và Anthony, sau đó ngửa cổ uống cạn cốc bia ừng ực.
Franca là người đầu tiên uống xong, lau miệng, nhìn thấy yết hầu của Lumian đang uống bia chuyển động, khóe miệng rỉ ra chút bia, bỗng nhiên ngẩn người:
"Mẹ kiếp, tại sao mình lại cảm thấy yết hầu hắn chuyển động rất gợi cảm...
"Đây chính là 'Ma Nam' sao?"
Anthony nhìn Franca và Jenna uống rượu hào sảng cùng những cử chỉ vô thức của họ, rồi lại nhìn những người đàn ông phụ nữ xung quanh đang lén lút ngắm nhìn hai cô gái và Lumian, lặng lẽ thở dài, cố gắng làm cho bản thân trở nên mờ nhạt hơn chút nữa.
Ludwig đã bắt đầu ăn ngấu nghiến các món nguội như thịt luộc sốt tỏi, thịt thủ heo trộn, tai heo sốt dầu ớt, dưa chuột đập, nộm ba sợi...
Lumian lấy từ trong túi áo ra một chiếc gương không mấy bắt mắt, đặt ở một góc bàn.
Franca nhanh chóng hoàn hồn, lại rót đầy bia cho mỗi thành viên trong đội, ngoại trừ trẻ con.
Cô nâng cốc lần nữa:
"Nâng ly vì những trải nghiệm trong quá khứ, nâng ly vì hy vọng trong tương lai!"
Giọng điệu nhiệt liệt, cảm xúc dâng trào của cô khiến cả Jenna và Lumian đều cảm thấy hơi chếnh choáng men say, Anthony cũng có cảm giác như quay trở lại thời còn trong quân ngũ.
Trong tiếng cụng ly lanh lảnh, họ tạm thời gạt bỏ sự kìm nén trong lòng và nỗi lo lắng về nhiệm vụ lần này, chỉ tận hưởng hiện tại, tận hưởng khoảnh khắc này.
...
Trong căn hộ thuê.
"Ăn hết sáu trăm tệ á?" Jenna hỏi với vẻ hơi xót xa.
Mới một bữa mà đã ăn hết một phần mười ngân quỹ!
"Thực ra không đắt đâu, tên nhóc này tính bằng mười người thậm chí còn hơn, lại thêm chúng ta uống rượu nữa." Franca xua tay, "Không sao, tôi sẽ vay thêm vài khoản nhỏ dự phòng, các người cũng mỗi người làm một khoản đi. Lát nữa còn phải ra ngoài mua ít áo phông, quần thường, quần bò, giày thể thao. Hay là mai tranh thủ đi chợ đầu mối xem sao?"
Lúc này còn quan tâm gì đến thương hiệu, kiểu dáng, thiết kế, ngon bổ rẻ mới là ưu tiên hàng đầu!
Lumian lấy số thức ăn ít ỏi còn lại trong không gian bị thu nhỏ của "Hành Lý Lữ Khách" ra, vừa đặt lên bàn ăn vừa nói:
"Vẫn phải bổ sung đồ ăn cho Ludwig, cứ hai đến ba tiếng nó lại phải ăn một bữa."
"Ừm." Franca chỉ về phía các phòng, "Anthony, anh chọn trước đi."
Anthony không khách sáo, chọn phòng ngủ nhỏ nhất và nằm tách biệt với hai phòng còn lại.
Franca quay sang Lumian:
"Anh ngủ phòng ngủ chính với Ludwig à?"
"Phòng ngủ phụ thôi. Ngoài việc ăn nhiều thì nó cũng chỉ là một đứa trẻ bình thường, ngủ giường phòng phụ cũng không chật." Lumian hiểu rõ một trong những nhiệm vụ của mình là trông chừng Ludwig, không để thằng bé vì sợ hãi mà thoát khỏi giấc mơ trước thời hạn và không chịu vào lại.
"Được rồi, tôi và Jenna ngủ phòng chính." Franca nở nụ cười.
Trong khoảng thời gian tiếp theo, cô lại vay thêm tổng cộng một vạn tệ các khoản vay nhỏ, Lumian, Jenna và Anthony mỗi người ba nghìn.
Làm xong việc này, Franca dùng nghị lực phi thường đặt điện thoại xuống, bật đèn, bắt đầu đọc kỹ tài liệu liên quan đến ngài "Kẻ Khờ" mà trước đó chỉ xem lướt qua. Nhóm Lumian mỗi người chiếm một chỗ, cũng đọc vô cùng chăm chú.
Bất tri bất giác, đêm càng lúc càng khuya.
Tiếng kêu đói của Ludwig lại vang lên khiến họ tỉnh táo lại, ngừng đọc và trao đổi.
"Dù chỉ xem tài liệu về ngài 'Kẻ Khờ' do các lá Ẩn Chính cung cấp, tôi cũng có cảm giác đầu óc mụ mị, dần đánh mất bản thân... Đây chính là vị cách của một thực thể vĩ đại sao?" Lumian nghiêm túc đánh giá trạng thái vừa rồi, trịnh trọng nói, "Sau này nghiên cứu tài liệu này, mỗi lần không được quá nửa tiếng."
Hắn đưa tay phải lên day day thái dương, nhận ra linh tính cũng tiêu hao rất lớn.
"Ừm." Franca đứng dậy, nhìn ra ngoài cửa sổ, "Ra ngoài khu chung cư của ngài 'Kẻ Khờ' ăn đồ nướng đi. Tuy ngài 'Kẻ Khờ' không phải ngày nào cũng ra ăn khuya, nhưng ít nhất có thể quan sát những người thường xuyên xuất hiện quanh khu đó."
Jenna định đáp lời thì bỗng liếc thấy cảnh sắc ngoài ban công.
Cô vô thức bước tới, nhìn ra ngoài khu chung cư, nhìn sang phía đối diện đường phố.
Từng ngọn đèn sáng rực hay ấm áp hắt ra từ những tòa nhà, từ vô số ô cửa sổ, giống như dải ngân hà trên trời rơi xuống mặt đất, nhưng lại mang thêm vài phần hơi thở con người.
Cảnh đêm nơi đây còn bao la, mộng ảo hơn cả Trier và Thành Tân Bạch Ngân, dường như chứa đựng nhiều giấc mơ hơn.
Lumian cũng chăm chú ngắm nhìn một lúc, cho đến khi bị Ludwig kéo tay áo sơ mi.
"Đi thôi." Hắn thu hồi tầm mắt, đi về phía cửa.
Franca nói với Jenna:
"Hôm nào chúng ta tìm một tòa nhà cao tầng có thể ngắm cảnh để xem sau."
Ra khỏi khu chung cư, họ dựa theo bản đồ, đi vòng đến bên ngoài khu chung cư ngài "Kẻ Khờ" đang ở, tùy ý chọn một quán đồ nướng, âm thầm quan sát người và việc xung quanh.
Vừa đợi được thịt bò nướng mang lên, Franca phát hiện ánh mắt Lumian nhìn chằm chằm về một hướng rất lâu không dời đi.
"Sao thế?" Cô nghi hoặc hỏi.
Lumian hất cằm về hướng đó:
"Tôi nhìn thấy Thần Sứ."
Thần Sứ? Franca và Jenna nhìn theo, phát hiện một người đàn ông có vẻ ngoài như côn đồ với lông mày và màu tóc đều vàng cháy.
Người đàn ông đó đang cầm một xấp tờ rơi.
"Thần Sứ Danitz?" Jenna hỏi để xác nhận.
Lumian chậm rãi gật đầu:
"Không biết là hình chiếu ý thức hay người giả trong mộng..."
Dường như cảm nhận được ánh nhìn của họ, Thần Sứ Danitz của ngài "Kẻ Khờ" đột ngột quay người lại, nhìn sang.
Sau đó, hắn bước nhanh đến trước mặt nhóm Lumian, liếc nhìn Ludwig một cái, cười nói:
"Có muốn tìm hiểu về Lớp Bồi Dưỡng Giấc Mơ không?"
Lớp bồi dưỡng... Đồng tử Ludwig đột nhiên giãn ra.
Rắc!
Cậu nhóc cắn gãy xiên tre nướng thịt.
Chương 910: Thi thể
Lumian quan sát đôi mắt xanh thẫm của Thần Sứ Danitz vài giây, rồi nháy mắt ra hiệu với Jenna.
Hiện tại, Franca đã không còn cần tiêu hóa ma dược "Thống Khổ" nữa.
Jenna lập tức hiểu ý Lumian, mỉm cười hỏi thăm Thần Sứ Danitz:
"Ở chỗ anh có khóa học nào phù hợp cho trẻ nhỏ không?"
Cô chỉ tay về phía Ludwig, khiến nhóc tỳ này rùng mình một cái, mặt mày tái mét.
Điều này giúp Jenna cảm nhận rõ rệt ma dược "Thống Khổ" đang được tiêu hóa.
Mắt Danitz sáng lên, nở nụ cười rạng rỡ nói:
"Tất nhiên là có, từ lớp ngoại ngữ, logic cho trẻ em ba tuổi, đến các khóa đào tạo nghề cho người lớn, chúng tôi đều có cả!"
Trong lúc nói chuyện, ánh mắt hắn không kìm được mà đảo qua đảo lại giữa gương mặt Jenna và Franca mấy lần, dường như bị hớp hồn bởi nhan sắc của họ.
Nhiều ngôi sao đã trang điểm, chỉnh sửa ảnh cũng chưa chắc đẹp được thế này!
Jenna nhận lấy tờ rơi, xem xét kỹ lưỡng rồi cười nói:
"Hôm nào rảnh, tôi sẽ đưa trẻ đến xem."
Cô ghi nhớ kỹ kế hoạch do Lumian đề ra, giai đoạn hiện tại lấy quan sát làm chính, không vội vàng tiếp xúc.
Nghe lời Jenna nói, khuôn mặt Ludwig lộ rõ vẻ khổ sở, nhóc chỉ có thể vơ lấy một nắm thịt bò nướng, hung hăng xé xác mười mấy miếng thịt tẩm đầy bột ớt và bột thì là để xoa dịu vết thương lòng.
"Được thôi, nhớ đọc tên tôi để được giảm giá nhé!" Danitz vừa cảm thán mỹ nữ trước mặt còn trẻ mà đã có con lớn thế này, chắc là hồi cấp ba không lo học hành, chưa tốt nghiệp đã bị tên lưu manh nào đó lừa về nhà sinh con, vừa khai báo tên họ, "Tôi họ Đạt, tên là Nghê Tí*."
*达尼兹 Danitz pinyin là Dá ní zī, 达倪訾 Đạt Nghê Tí là Dá Ní Zǐ
Nói xong, ánh mắt hắn lưu luyến lướt qua gương mặt Jenna và Franca, sau đó không chút do dự xoay người, tiếp tục tìm kiếm mục tiêu phát tờ rơi.
"Hẳn là người giả trong mộng do tiềm thức của ngài 'Kẻ Khờ' dệt nên." Anthony, người nãy giờ âm thầm quan sát, đưa ra phán đoán.
Lumian khẽ gật đầu:
"Quả thực không thể hiện ra sự đặc thù mà một Thần Sứ nên có, rõ ràng cũng không nhận ra tôi."
Nói đến đây, Lumian nở nụ cười:
"Nếu đã là do tiềm thức ngài 'Kẻ Khờ' dệt nên, điều đó chứng tỏ trong nhận thức của ngài 'Kẻ Khờ', Thần Sứ là một kẻ ham mê nữ sắc nhưng lại không bị nữ sắc làm mê muội, về phương diện này ý chí có thể coi là khá kiên định."
Đây là kết luận rút ra từ biểu hiện của Danitz: rõ ràng bị nhan sắc của hai vị "Ma Nữ" thu hút, nhưng lại không buông lời tán tỉnh, không nói nhảm, cũng không nán lại quá lâu.
"Có lẽ không phải do ý chí kiên định, mà là có đạo đức nghề nghiệp, không tán tỉnh phụ nữ trong giờ làm việc. Cũng có thể là đã có người trong mộng, nên sẵn lòng vì người đó mà kiềm chế bản thân." Franca nói đoạn lại nở nụ cười mập mờ, "Xem ra, những gì viết trong chuỗi truyện Nhà Mạo Hiểm Vĩ Đại là thật à?"
"Tin đồn trên biển cũng là như vậy." Lumian khẳng định suy đoán của Franca.
Trong thời gian tiếp theo, bốn người bọn họ chủ yếu là quan sát, ăn không nhiều, còn Ludwig thì biến đau thương thành sức ăn, khiến họ cuối cùng tiêu tốn hết bốn trăm tệ.
Franca nhét miếng cà tím nướng cuối cùng vào miệng, nhai vài cái, rồi tỏ vẻ luyến tiếc đứng dậy:
"Nên về thôi."
Hương vị này thật khiến người ta hoài niệm mà.
Trên đường vòng về khu chung cư mình ở, Jenna nhìn những ánh đèn đường sáng rực hai bên, rồi lại nhìn những người đi bộ trong làn gió đêm mùa hè giữa đêm khuya thanh vắng, cô có ảo giác hiện tại không phải là gần rạng sáng, mà chỉ mới vừa vào đêm.
Ở Trier, trước khi trở thành Người Phi Phàm, cô chỉ dám đi lại trên phố vào nửa đêm nhờ vào danh nghĩa là tình nhân của "Giày Đỏ" và khẩu súng lục giấu trong người. Nhưng dù vậy, cô cũng không dám đi quá xa để về nhà, thường ngày chỉ có thể ở nhờ chỗ Franca. Còn ở đô thị lớn trong giấc mơ của ngài "Kẻ Khờ", mọi người dường như đã quen với việc tận hưởng đêm khuya trên phố.
Franca đã hòa nhập vào môi trường này, như thể được quay về cuộc đời trước kia.
Cô đang ung dung nhìn ngó xung quanh thì chợt phát hiện ở mép con hẻm dẫn vào một khu chung cư cũ, nơi đèn đường không rọi tới, có một bóng người treo trên bức tường ngoài của một tòa nhà, đang khẽ đung đưa.
Dựa vào thị lực siêu phàm của "Ma Nữ" và "Thị Giác Bóng Tối", Franca lập tức nhìn rõ hình dáng của bóng người đó:
Lông mày vàng cháy, tóc cùng màu, trán quấn một dải băng đỏ, đôi mắt xanh thẫm lồi ra, đông cứng sự thống khổ và tuyệt vọng, đường nét khuôn mặt không mấy sâu sắc đã vặn vẹo, miệng há hốc, lưỡi thè ra ngoài.
Danitz!
Thần Sứ Danitz!
Hắn bị treo trên tường ngoài tòa nhà, cổ thòng một sợi dây thừng màu nâu vàng!
Hắn đã bị treo cổ chết.
Kẻ hơn một tiếng trước còn đang phát tờ rơi lớp bồi dưỡng cho nhóm Lumian, giờ đã bị treo cổ chết!
Đồng tử Franca co rụt lại, đồng thời Lumian và Jenna cũng chú ý đến cái xác đang lơ lửng đung đưa trong không trung kia.
"Thần Sứ chết rồi? Bị giết sao?" Jenna thốt lên đầy nghi hoặc.
Ai đã làm chuyện này?
Là diễn biến tự nhiên của giấc mơ, hay do thuộc hạ của Thiên Tôn làm?
Sau khi xác định cái xác đó là Thần Sứ Danitz, Franca thở hắt ra nói:
"May mà chỉ là người giả trong mơ, không đến mức khiến Thần Sứ ở hiện thực chết theo."
Nghe câu này, Lumian động tâm, bước vào con hẻm, đi đến trước thi thể bị treo của Danitz.
Trong quá trình đó, hắn liên tục quan sát xung quanh, đồng thời lấy ra một tấm gương, thực hiện một cuộc bói toán nhanh chóng và đơn giản để xác nhận hung thủ đã rời đi và không có ai chú ý đến nơi này.
Khi chưa thực sự đến gần, hắn đã ngửi thấy mùi hôi thối của sự bài tiết không tự chủ.
Kết hợp với các chi tiết khác, hắn phán định Thần Sứ quả thực đã bị treo cổ chết.
Lumian ngưng tụ băng trên tường, tạo ra những chỗ lồi, rồi nhanh nhẹn trèo lên đến độ cao ngang bằng thi thể Danitz, thu cả vị Thần Sứ này cùng sợi dây thừng vào trong tấm gương vừa dùng để bói toán.
"Anh muốn an táng Thần Sứ à?" Đợi Lumian nhảy xuống khỏi tường, để băng tan hết và dùng ngọn lửa đỏ rực sấy khô vết ẩm, Franca nghi hoặc hỏi.
Lumian nhìn quanh một vòng, hạ giọng nói:
"Làm một thí nghiệm."
"Thí nghiệm gì?" Jenna dắt theo nhóc Ludwig đang ủ rũ, tò mò hỏi tới.
Lumian nở nụ cười:
"Dựa vào nội dung tài liệu và những chi tiết quan sát được hiện tại, chúng ta đều biết giấc mơ này do tiềm thức ngài 'Kẻ Khờ' diễn hóa ra. Nếu chúng ta giấu thi thể Thần Sứ đi, không để ngài 'Kẻ Khờ' phát hiện hay nghe nói về chuyện này, liệu có đồng nghĩa với việc cái chết của Thần Sứ không hề tồn tại? Tối mai, Thần Sứ vẫn sẽ đi phát tờ rơi ở khu vực có nhiều quán ăn khuya vừa nãy chứ?"
"Đừng nói nha, thực sự có khả năng đó đấy!" Franca nhanh chóng nhớ lại những bộ phim và tiểu thuyết đề tài giấc mơ cô từng xem trước khi xuyên không.
"Nếu thực sự là vậy, chúng ta có thể tìm cách lợi dụng điểm này: Những sự kiện trọng đại mà thân phận trong mơ của ngài 'Kẻ Khờ' không biết, chưa nghe nói đến, thì coi như không tồn tại, chưa từng xảy ra!" Lumian cười nói.
"Nhưng nếu tối mai Thần Sứ không xuất hiện nữa, hoặc thông tin anh ta mất tích bị cảnh sát nắm được, thì điều đó nói lên điều gì?" Jenna biết Lumian sẽ không bỏ qua vấn đề này, dù sao kết quả thí nghiệm cũng chỉ có hai khả năng đó.
Lumian nở nụ cười đáp:
"Vậy thì có thể có hai nguyên nhân:
Một, mỗi người giả trong giấc mơ ngoài việc đến từ ký ức và nhận thức của ngài 'Kẻ Khờ', còn có tiềm thức của Ngài hòa nhập vào. Cho nên, bất cứ chuyện gì xảy ra trong mơ đều sẽ được tiềm thức ngài 'Kẻ Khờ' biết và ghi lại."
Thấy nhóm Franca dường như chưa nắm bắt được trọng điểm mình muốn nói, Lumian đưa ra một ví dụ:
"Tài liệu đó có đề cập, ngài 'Kẻ Khờ' là một thực thể cổ xưa tỉnh lại từ giấc ngủ say, thông qua hóa thân đi trên mặt đất để thu thập sức mạnh và bí ẩn, từng chút một hồi phục. Hóa thân của Ngài ấy từng trải qua việc thăng cấp từ Danh sách 2 'Kỳ Tích Sư' lên Danh sách 1 'Người Hầu Quỷ Bí'. Để chuẩn bị cho nghi thức, Ngài ấy đã thiết lập một thị trấn tên là Utopia. Trong thị trấn đó, mỗi một cư dân đều là Con Rối Bí Ẩn của ngài 'Kẻ Khờ', mỗi con rối đều có quỹ đạo vận mệnh riêng, tất cả đều do ngài 'Kẻ Khờ' đóng vai, tương tác với nhau, diễn giải sự chân thực."
"Điều này có giống với giấc mơ chân thực hiện tại không? Ngoại trừ các hình chiếu ý thức từ bên ngoài, những người giả còn lại trong mơ rất có thể đều do ngài 'Kẻ Khờ' phân hóa tiềm thức, kết hợp với những hình tượng trong ký ức để diễn giải ra."
"Nói cách khác, ngoại trừ nhóm người chúng ta, mỗi một con người, mỗi một loài động vật trong mơ này có lẽ đều là ngài 'Kẻ Khờ'. Muốn tiếp xúc với ngài 'Kẻ Khờ' chưa chắc đã cần tìm đến thân phận trong mơ của Ngài ấy. Đây có thể là một trong những hướng tư duy giúp chúng ta né tránh sự giám sát của Thiên Tôn để tiếp xúc với ngài 'Kẻ Khờ' trong tương lai."
"Trong tài liệu đó có nhắc đến Utopia?" Franca ngẩn người.
Ngài "Kẻ Khờ" sử dụng danh từ này sao?
Cô hơi đau khổ và bối rối đưa tay lên xoa đầu:
"Chắc là có thật, nhưng lúc đọc đến đoạn sau, tôi ngáo ngơ cả người, trông thì có vẻ đang nói chuyện với mọi người, chứ thực ra chẳng biết mình đang nói gì nữa..."
"Đúng là có, hơn nữa, hướng suy nghĩ vừa rồi của tôi cũng không phải do tôi tự nghĩ ra, mà là do các lá Ẩn Chính đề xuất, nhưng họ không còn cơ hội để kiểm chứng nữa." Lumian gật đầu.
"Mỗi người đều là ngài 'Kẻ Khờ'..." Jenna hồi tưởng lại biển người gặp sau khi bước xuống toa tàu và cảnh tượng náo nhiệt lúc nãy, nhất thời cảm thấy khó tin.
Lumian tiếp tục nói:
"Nguyên nhân thứ hai, cái chết của Thần Sứ là do thuộc hạ của Thiên Tôn làm. Vị Thiên Tôn kia cũng có thể kiểm soát và ảnh hưởng đến giấc mơ, chắc chắn sẽ khiến chuyện này bị tiềm thức ngài 'Kẻ Khờ' biết được. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ, đối phó với một người giả như vậy thì có ý nghĩa gì?
"Ngay cả khi muốn làm lung lay ý chí của ngài 'Kẻ Khờ', nhắm vào điểm yếu cảm xúc của Ngài ấy, thì cũng không nên chọn Thần Sứ chứ. Theo tài liệu, Thần Sứ trong mơ vẫn chưa thiết lập được mối quan hệ mật thiết gì với ngài 'Kẻ Khờ', thậm chí còn chưa được coi là bạn bè."
"Lạ thật." Franca ậm ừ một tiếng.
Họ dùng ngọn lửa đen của "Ma Nữ" nhanh chóng xử lý hiện trường, rời khỏi con hẻm, đi về phía khu chung cư cũ đang thuê.
Khi sắp đến cổng lớn, họ đột nhiên nghe thấy có người ở bên lùm cây bên cạnh đang hốt hoảng kêu nhỏ:
"Tha cho tôi đi, tha cho tôi đi...
"Đừng qua đây, đừng qua đây!"
Lumian nhìn sang, phát hiện đó là một người đàn ông bản địa, không phải người có đặc điểm dung mạo Bắc Đại Lục như Thần Sứ Danitz.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store