[Quyển 6/Xong/Chưa Beta] Túc Mệnh Chi Hoàn/Vòng Tròn Định Mệnh
Chương 911 + Chương 912 + Chương 913 + Chương 914
Chương 911: Bệnh viện
Thấy người đàn ông bản địa co rúm bên lùm cây, kêu gào trong cơn hoảng loạn tột độ, Franca nghiêm túc cân nhắc xem có nên giúp gọi cảnh sát hay không.
Lumian suy nghĩ vài giây, rồi ra hiệu bằng mắt với Anthony.
Anthony lập tức bước vào vùng khuất ánh sáng, sử dụng "Trấn an" lên mục tiêu.
Người đàn ông trung niên bản địa khoảng hơn bốn mươi tuổi cuối cùng cũng bình tĩnh lại, như vừa thoát khỏi cơn ác mộng đã giày vò mình bấy lâu.
Lumian tiến lại gần, hỏi đầy ẩn ý:
"Đã xảy ra chuyện gì?"
Vừa gặp phải cái chết kỳ lạ của Thần Sứ Danitz chưa được bao lâu, lại đụng ngay một người đàn ông tinh thần suy sụp thế này, trực giác mách bảo hắn rằng chuyện này cũng không đơn giản, có lẽ ẩn chứa thông tin then chốt nào đó.
Người đàn ông ngẩng đầu lên, nhìn về phía nhóm Lumian.
Ông ta định mở miệng nói thì đột nhiên nhìn thấy Franca và Jenna, khuôn mặt lập tức vặn vẹo, gào lên trong sự kinh hãi tột độ:
"Nữ quỷ! Có nữ quỷ!"
Tiếng hét chói tai, chứa đầy sự sợ hãi, khiến cả nhân viên bảo vệ ở cổng khu chung cư cũ cũng nhận ra động tĩnh, soi đèn pin chạy tới kiểm tra.
Lumian nhanh tay ném ra những tấm gương, tạo thành "Mê Cung Gương" của riêng mình.
Franca liếc nhìn hắn, thấy hắn phản ứng kịp thời nên thu tay phải từ trong túi áo về.
Cùng lúc đó, cô lẩm bẩm một mình:
"Tôi giống nữ quỷ chỗ nào chứ?
"Tôi và Jenna giống nữ quỷ ở điểm nào?"
Bảo vệ cầm chiếc đèn pin tỏa ra ánh sáng mạnh, đi tới, đi vòng quanh lùm cây hai vòng, vẻ mặt đầy nghi hoặc:
"Rõ ràng tiếng hét phát ra từ đây, sao lại không thấy ai..."
Hắn lắng tai nghe kỹ, cảm thấy tiếng hét "nữ quỷ" trở nên xa xăm, không phân biệt được phát ra từ đâu.
Người bảo vệ rùng mình một cái.
Chẳng lẽ có nữ quỷ thật?
Hắn ta quyết định không quan tâm đến chuyện này nữa, chỉ giúp báo cảnh sát là được.
Vừa có ý định mới, hắn ta lập tức co giò chạy thục mạng về phía phòng bảo vệ ở cổng.
Mặc dù "Mê Cung Gương" chỉ còn lại sức mạnh cấp độ Danh sách 7, nhưng nhờ trời tối và vắng người nên Lumian vẫn lừa được bảo vệ trót lọt.
Hắn bảo Franca và Jenna lùi về rìa "Mê Cung Gương", tránh để người đàn ông đang suy sụp kia nhìn thấy, rồi ra hiệu cho Anthony thực hiện "Trấn an" thêm lần nữa.
Người đàn ông bản địa tinh thần bất ổn lại bình tĩnh trở lại, Anthony hỏi với giọng ôn hòa và bình tĩnh:
"Đã xảy ra chuyện gì? Có lẽ tôi giúp được anh."
Không biết tại sao, người đàn ông đó cảm thấy Anthony trước mắt vô cùng đáng tin, khiến ông ta rất yên tâm. Ông ta thở hổn hển nói: "Tôi, tôi gặp cương thi rồi!"
"Cương thi?" Lumian đại khái hiểu đây là một loại sinh vật bất tử, có lẽ là cách gọi đặc biệt của Xác Sống trong thế giới giấc mơ này.
Người đàn ông im lặng vài giây, nhìn Anthony một cái, nhận được cái gật đầu khẳng định của đối phương.
Ông ta lấy hết can đảm, lắp bắp kể:
"Tôi, tôi là hộ lý trong bệnh viện, vừa rồi phụ trách đưa một cái xác đến nhà xác.
"Cái xác đó đẹp quá, đẹp không tả nổi. Tai cô ấy hơi nhỏ, rất đáng yêu, mê chết người đi được, cứ như mấy món trang sức đắt tiền trong tiệm vàng ấy. Cô ấy còn chưa mặc quần áo, tôi không chịu nổi nữa, bảo đồng nghiệp đi trước, rồi leo lên, cắn tai cô ấy, làm cô ấy cả buổi."
Nghe đến đây, Franca không kìm được đưa tay che nửa khuôn mặt:
Làm mất mặt Tổ quốc quá!
Biến thái ở đâu cũng có, quan trọng là tỷ lệ cụ thể thế nào thôi!
"Cảm giác đó chẳng giống người chết chút nào..." Người đàn ông lải nhải, dường như vẫn còn đang hồi tưởng.
Dần dần, mắt ông ta trợn ngược lên:
"Tôi vừa kéo quần lên thì cô ấy, cái xác đó mở mắt ra!
"Mở mắt ra rồi!
"Nữ quỷ! Có nữ quỷ!"
Lumian chăm chú nghe xong, quay đầu nói với Franca và Jenna:
"Ngay cả xác chết cũng có sức quyến rũ lớn đến vậy, liệu có phải là một 'Ma Nữ' không?"
"Có khả năng." Franca gật đầu.
Jenna liền đưa ra một khả năng khác:
"Xác của 'Bệnh Nhân Nghiện Tình Dục' hoặc 'Thần Tình Yêu Nhỏ' biết đâu cũng thế."
Cô có ấn tượng cực kỳ sâu sắc với con đường "Quỷ Keo Kiệt".
Lumian nhìn ra ngoài "Mê Cung Gương", thấy tạm thời chưa có bóng dáng cảnh sát, bèn bảo Anthony trấn an nam hộ lý kia lần nữa, sau đó dùng phương pháp "Bói Toán Cảnh Mơ" để phác họa ra một bức chân dung.
Người phụ nữ trong bức phác họa rõ ràng không phải người bản địa, trông giống người Bắc Đại Lục hơn, dung mạo rạng rỡ nhưng khí chất thánh khiết, chẳng hề có chút cảm giác nào của một xác chết.
Ngoài ra, có thể thấy nam hộ lý kia ấn tượng sâu sắc nhất với đôi tai nhỏ nhắn tinh xảo và chiếc cổ thon dài đẹp đẽ của xác nữ, pha lẫn dục vọng mãnh liệt.
"Trông quả thực có chút giống 'Ma Nữ'." Franca đứng ở rìa "Mê Cung Gương", với kinh nghiệm giám định "Ma Nữ" phong phú, nhận xét.
Lumian ngẫm nghĩ một chút rồi hỏi nam hộ lý:
"Anh làm việc ở bệnh viện nào?"
Nam hộ lý không giấu giếm Anthony:
"Tôi sống gần đây, nhưng làm việc ở bệnh viện Mục Thự."
"Bệnh viện Mục Thự..." Mí mắt Franca giật một cái.
"Sao thế?" Cả Lumian, Jenna và Anthony đều không hiểu tại sao Franca lại có phản ứng như vậy.
Tên bệnh viện rất bình thường mà, chẳng lẽ không phải có nghĩa là nhìn về phía ánh bình minh xa xăm sao?
Franca sắp xếp lại ngôn từ rồi nói:
"Đây là một trong những biểu hiện cho thấy các cậu có thể hiểu nghĩa của từ ngữ tương ứng, nhưng không thể thực sự nắm bắt được nó tượng trưng cho điều gì.
"Trong tiếng mẹ đẻ của tôi, 'Mục Thự' và 'Mẫu Thụ' là từ gần âm, mà 'Mẫu Thụ' đại diện cho cái gì thì các anh hẳn phải biết rất rõ."*
*Mục Thự và Mẫu Thụ có pinyin là mù shǔ và mǔ shù
Không đợi nhóm Lumian phản ứng, Franca trầm giọng nói:
" 'Mẫu Thụ Dục Vọng'!"
" 'Mẫu Thụ Dục Vọng' cũng có thể thẩm thấu sức mạnh vào giấc mơ này một chút sao?" Lumian hơi nhíu mày.
"Mẫu Thụ" đã xuất hiện rồi, vậy "Mẫu Thân" còn xa nữa không?
Jenna rõ ràng cũng nghĩ đến chuyện này, im lặng vài giây mới nói:
"Vậy khả năng đó là xác của 'Thần Tình Yêu Nhỏ' tăng lên rồi..."
Lumian bảo Anthony hỏi thêm xem nam hộ lý kia thường ngày có gặp chuyện gì ở bệnh viện Mục Thự không, nhưng không thu được câu trả lời hữu ích nào.
Họ không lãng phí thời gian nữa. Anthony dùng "Thôi miên" khiến nam hộ lý quên đi cuộc trấn an và hỏi đáp vừa rồi, tự mình bước ra khỏi "Mê Cung Gương", đi sang con phố khác.
Giải trừ "Mê Cung Gương", nhìn theo bóng lưng hộ lý, Lumian trầm tư nói:
"Cái xác kia chắc chắn có vấn đề, nhưng không có nghĩa là ông ta không có vấn đề, cũng không có nghĩa là những thứ khác ở bệnh viện Mục Thự đều bình thường."
Jenna vô cùng tán đồng:
"Loại dục vọng mãnh liệt muốn ra tay với cả xác nữ đó rất giống bị ô nhiễm bởi 'Bệnh Nhân Nghiện Tình Dục'.
"Đương nhiên, cũng có thể là bị xác nữ mê hoặc đến mức không thể tự chủ."
Mấy người vừa đi vào khu chung cư mình thuê vừa thảo luận chuyện vừa rồi.
Franca bỗng cảm thán:
"Chúng ta mới đến nửa ngày mà đã gặp hai sự kiện quỷ dị không được nhắc đến trong tài liệu, chắc là không có đâu nhỉ?"
"Không có." Lumian khẳng định chắc nịch.
Hắn lập tức cười nói:
"Có lẽ đây chính là giá trị của hai con đường 'Tai Họa'.
"Đợi tôi chuyển lại về con đường 'Thợ Săn', có thể coi là ngọn nến mỡ người hình người phiên bản chưa hoàn chỉnh rồi, biết đâu chẳng cần dựa vào gì cả cũng có thể hoàn thành nghi thức Mật Khế tương ứng.
"Ừm, trực giác linh tính mách bảo tôi rằng, có lẽ không bao lâu nữa, chúng ta sẽ đụng độ cái xác nữ đã sống lại kia."
"Vậy từ tối nay chúng ta phải thay phiên nhau gác đêm." Franca lập tức nói.
Chết trong mơ là chết thật đấy!
"Quả thực đáng để cảnh giác như vậy." Lumian gật đầu tán thưởng, "Sáng mai, chúng ta sẽ đến bên ngoài công ty ngài 'Kẻ Khờ' quan sát bí mật, nhận mặt người trước đã."
...
Đêm khuya, trong phòng ngủ chính.
Jenna chợt tỉnh giấc, thấy Franca đang ôm chiếc chăn mỏng cô lấy từ "Hành Lý Lữ Khách", dựa vào đầu giường, ngồi trong bóng tối như hóa đá.
"Cô đang suy nghĩ gì thế?" Jenna chậm rãi ngồi dậy, cân nhắc hỏi.
Franca nhìn chằm chằm bức tường đối diện như được bóng tối "quét sơn" lại một lượt, giọng nói như mê sảng:
"Tại sao ngài 'Kẻ Khờ' lại đặt tên cho thị trấn con rối của mình là Utopia..."
"Cái tên này có vấn đề gì sao?" Jenna không hiểu lắm điểm Franca để ý.
Franca im lặng vài giây rồi nói:
"Đó là danh từ riêng ở thế giới trước khi tôi xuyên không, có nghĩa là quốc gia không tồn tại, quốc gia không tưởng... Tại sao ngài 'Kẻ Khờ' lại dùng..."
Jenna lờ mờ hiểu suy nghĩ của Franca, cô dịu dàng nói:
"Các lá Ẩn Chính đã nhắc trong tài liệu rằng ngài 'Kẻ Khờ' vẫn luôn thu thập nhật ký của Đại Đế Roselle. Có thể trong trang nhật ký nào đó tình cờ có danh từ này, cũng có thể ngài 'Kẻ Khờ' biết được danh từ này trong quá trình đối đầu lâu dài với Thiên Tôn. Cũng có thể, ừm, chẳng phải cô nói 'Thần Mặt Trời Cổ Đại' có lẽ cũng là người xuyên không sao, tại sao ngài 'Kẻ Khờ' lại không thể là người xuyên không chứ?"
"Tôi chỉ nghi ngờ thôi. Càng nghĩ về lai lịch của ngài 'Kẻ Khờ' và trải nghiệm của các hóa thân Ngài ấy được nhắc đến trong tài liệu, tôi càng nghi ngờ..." Giọng Franca trầm xuống, nhẹ bẫng.
"Đừng nghi ngờ, hãy đi kiểm chứng." Jenna dùng cách của mình an ủi Franca, "Đợi đánh thức được ngài 'Kẻ Khờ', cô hãy hỏi vấn đề này. Bất kể Ngài ấy có phải người xuyên không hay không, thì việc đối đầu với Thiên Tôn bao nhiêu năm như vậy chắc chắn Ngài biết bí mật xuyên không của các cô, biết đâu còn có thể giúp các cô trở về. Bây giờ, đừng nghĩ nhiều nữa, hãy tập trung vào việc đánh thức ngài 'Kẻ Khờ'."
Franca chậm rãi thở hắt ra:
"Đúng vậy, giờ nghĩ nhiều cũng vô dụng, tạm thời không có cách nào kiểm chứng.
"Ừm... Đối với tôi, đánh thức ngài 'Kẻ Khờ' không còn chỉ là nhiệm vụ của 'Hội Tarot', không còn chỉ là việc phải làm để vượt qua tận thế nữa..."
Trò chuyện thêm một lúc, Franca nằm xuống lại, ngửi mùi hương của Jenna, cả thể xác và tinh thần mệt mỏi chìm vào giấc ngủ.
Đợi Franca ngủ say, Jenna rón rén dậy, mở cửa phòng ngủ chính, đi vào phòng khách kiêm phòng ăn.
Lumian mặc áo sơ mi trắng quần tây đen đang ngồi bên bàn ăn gỗ, nhìn về phía cửa sổ hướng tủ giày, thẫn thờ xuất thần.
"Đến lượt tôi gác đêm rồi, anh có thể đi nghỉ ngơi." Jenna cười nói.
Lumian thu hồi tầm mắt, đứng dậy:
"Vừa nãy cô và Franca nói chuyện gì thế?"
Jenna kể lại những điểm chính về sự nghi ngờ của Franca và lời an ủi của mình. Lumian khẽ gật đầu:
"Đúng vậy, cho cô ấy một mục tiêu để có động lực làm việc, tạm thời không nghĩ ngợi lung tung nữa.
"Đợi trời sáng, tôi sẽ tìm cơ hội hỏi ý kiến Anthony xem có cần làm thêm gì không."
Jenna nhìn về phía cửa sổ hướng tủ giày, tò mò hỏi:
"Vừa nãy anh đang nghĩ gì thế?"
Lumian cũng nhìn theo về hướng đó, đập vào mắt là khung cảnh bên trong khu chung cư. Lúc này, mỗi tòa nhà chỉ còn lại hai ba hộ sáng đèn, còn lại đều chìm trong bóng tối.
Suy nghĩ của Lumian dường như lại bay bổng đi xa, hắn trầm giọng đáp: "Tôi đang nghĩ, Aurore trước đây cũng sống trong một thành phố như thế này sao..."
Chương 912: Điều tra vụ án
Sáng sớm hôm sau.
Sau khi vệ sinh cá nhân xong trong phòng tắm của phòng ngủ chính, Franca bước ra phòng khách và ngay lập tức nhìn thấy đống túi nilon chất đầy trên bàn ăn gỗ. Bên trong những chiếc túi trắng đục là quẩy, bánh rán vừng, sủi cảo hấp, bánh bao nhỏ, bánh bao thường... Bên cạnh còn đặt từng cốc sữa đậu nành và những chai sữa tươi.
Hương thơm tỏa ra trong không khí khiến Franca cảm thấy vừa quen thuộc vừa hấp dẫn, cô ngạc nhiên thốt lên:
"Ai mua thế này?"
Đến mức không cần hướng dẫn viên như mình dẫn đường, giúp giao tiếp nữa sao?
Đây còn là "người nước ngoài" mới đến chưa đầy 24 giờ không vậy?
Lumian cười chỉ vào mình:
"Đương nhiên là tôi."
Franca nhìn hắn từ đầu đến chân:
"Anh mua nhiều đồ ăn sáng một lúc như vậy, chủ quán không thấy lạ à?"
"Đâu phải mua một chỗ đâu." Lumian liếc nhìn Ludwig đang cắn một miếng to bánh rán vừng làm lộ ra chút nhân đậu đỏ bên trong, mỉm cười nói, "Sau đó có một chủ quán thấy tôi xách nhiều đồ ăn như vậy, đúng là có hỏi thật."
"Anh trả lời thế nào?" Franca cảnh giác hỏi.
Lumian cười:
"Tôi bảo tôi làm đa cấp."
"..." Franca há hốc mồm, không nói nên lời.
"Chủ quán lúc đó cũng phản ứng y như cô, rồi hỏi tôi có đùa không." Lumian vẫn giữ nụ cười, "Tôi bảo đúng vậy, thực ra tôi đang chuẩn bị bữa sáng cho buổi team building của công ty."
"Anh biết mấy từ này ở đâu ra đấy?" Franca ngơ ngác hỏi.
Lumian cười đáp:
"Aurore từng nhắc đến, tôi cũng hỏi qua, nhưng vẫn không hiểu lắm. Tối qua lên mạng tra cứu cuối cùng cũng hiểu."
"Khả năng học hỏi của anh hơi bị đỉnh đấy..." Khóe miệng Franca giật giật.
Mới đó mà đã biết lướt web rồi!
May là tên này còn chưa học được cách dùng ứng dụng đặt đồ ăn để đặt bữa sáng, nếu không thì cần hướng dẫn viên như mình làm gì nữa?
Lumian dùng giọng điệu đắc ý kiểu Aurore nói:
"Tôi đã đăng ký tài khoản QQ và WeChat dự phòng rồi, đợi xong giai đoạn quan sát sẽ thử kết bạn với ngài 'Kẻ Khờ'."
"..." Franca nghĩ đến việc tên này về bản chất bây giờ là một mỹ nữ hàng thật giá thật, hơn nữa còn có thể chuyển sang hình thái mỹ nữ bất cứ lúc nào, không nhịn được mà cà khịa một câu, "Ngài 'Kẻ Khờ' sẽ tưởng anh là gái sờ cam, căn bản sẽ không kết bạn đâu."
"Cái gì?" Lumian hơi không hiểu.
Cuối cùng cũng có cái anh không biết! Franca kéo ghế ngồi xuống, chọc ống hút vào cốc sữa đậu nành, bẻ nửa cái quẩy thả vào ngâm.
Làm xong việc này, cô mới bắt đầu "phổ cập" kiến thức Internet cho Lumian và Anthony đang im lặng ăn sáng - Jenna gác đêm ca sau nên giờ vẫn đang ngủ bù.
Cuối cùng, Franca ngẫm nghĩ rồi nói với Lumian:
"Mặc dù anh hòa nhập và thích nghi rất tốt, nhưng tôi vẫn cảm thấy anh không nên đùa như vậy khi mua đồ ăn sáng. Kiểu đùa đó dễ gây ấn tượng sâu sắc, mà giờ anh lại đẹp trai như thế, chủ quán chắc chắn đã nhớ mặt anh rồi. Điều này không có lợi lắm cho kế hoạch ẩn mình quan sát của chúng ta hiện tại.
"Nếu không phải lo ngại điều này, sợ quá nổi tiếng bị Thiên Tôn chú ý, chúng ta hoàn toàn có thể livestream kiếm tiền, còn có thể dẫn Ludwig đi ăn buffet!"
Lumian nghiêm túc suy nghĩ:
"Đúng vậy, tôi sẽ chú ý. Lần sau để Anthony đi mua."
Nói đến đây, Lumian chân thành khen ngợi Franca:
"Trong những việc này, cô còn cẩn thận hơn tôi."
Franca gắp một đoạn quẩy ngấm đẫm sữa đậu nành ngọt lịm bỏ vào miệng, nhai rồi nuốt xuống, sau đó mới lim dim mắt, vừa say sưa vừa thỏa mãn cảm thán:
"Chính là cảm giác này..."
Cô khựng lại, dương dương tự đắc nói:
"Đương nhiên, tôi là người đóng vai 'Sát Thủ' một cách nghiêm túc, tuyệt đối không phải kiểu sát thủ 'giết sạch người nhìn thấy mình là coi như lén lút thành công' đâu nhé!"
Mấy người tán gẫu một lúc thì Jenna cũng dậy, bắt đầu ăn phần bữa sáng Lumian đã cất trước vào "Hành Lý Lữ Khách" để tránh bị Ludwig phát hiện.
Đúng lúc này, tiếng gõ cửa cốc cốc cốc vang lên.
Lumian và Franca người trước người sau ra mở cửa, thấy bên ngoài có hai người mặc đồng phục cảnh sát. Người đứng đầu có đường chân tóc hơi cao, mắt màu xám. Người phía sau tóc đen mắt xanh lục, rất đẹp trai, nhưng lại toát lên vẻ lêu lổng, cà lơ phất phơ.
Đồng tử Franca đột ngột co rút.
Cô nhận ra viên cảnh sát trẻ tuổi mắt xanh biếc kia.
Đó là quý quý ngài "Ngôi Sao" của hội Tarot!
Franca định vui vẻ chào hỏi thì chợt tỉnh ngộ:
Quý ngài "Ngôi Sao" đã bị vị Thiên Tôn kia khóa mục tiêu, mỗi lần vào giấc mơ chưa được bao lâu là bị đá ra ngay. Người trước mắt này chắc chỉ là hình tượng quý ngài "Ngôi Sao" trong mơ do tiềm thức ngài "Kẻ Khờ" dệt nên mà thôi.
"Chào buổi sáng, tôi họ Đặng, cảnh sát phụ trách khu vực này." Viên cảnh sát mắt xám mỉm cười hỏi, "Các bạn mới chuyển đến hôm qua đúng không?"
"Đúng vậy." Lumian không giấu giếm.
Cảnh sát ở đây biết rõ chúng ta mới đến hôm qua sao?
Cảnh sát Trier làm gì có hiệu suất này...
Cảnh sát Đặng ôn hòa nói:
"Có giấy tạm trú chưa..."
"Đội trưởng, bây giờ gọi là thẻ cư trú." Viên cảnh sát trẻ tóc đen mắt xanh phía sau, người bị nghi ngờ là hình tượng trong mơ của quý ngài "Ngôi Sao", bất lực nhắc nhở.
Có vẻ hắn đã nhắc nhở rất nhiều lần rồi.
"Haha, quên mất, quên mất." Cảnh sát Đặng cười tự giễu.
"Chưa kịp làm ạ." Franca sợ Lumian không biết thẻ cư trú là gì, vội trả lời trước.
"Vậy các vị có thời gian thì đến điểm làm giấy tờ ở đồn công an đối diện Vườn Tân Đô làm một cái. Cặp đôi trẻ các vị sau này nếu kết hôn, có con, muốn cho học trường mầm non công lập cũng phải xem cái này đấy." Viên cảnh sát họ Đặng dặn dò với thái độ hòa nhã.
Thế này là tua nhanh đến đoạn kết hôn sinh con rồi à... Franca nghe mà vừa buồn cười vừa bất lực.
"Đội trưởng..." Quý ngài "Ngôi Sao" phía sau cảnh sát Đặng lại nhắc nhở lần nữa.
Cảnh sát Đặng cười cười:
Viên cảnh sát họ Đặng cười: "Suýt nữa thì quên, hôm nay đến tìm các vị là có chuyện muốn hỏi. Gọi hết bạn bè của các vị ra đây đi."
Đợi Jenna dắt Ludwig cùng Anthony đi ra cửa, cảnh sát Đặng lấy ra một tấm ảnh:
"Các vị có từng gặp người này không?"
Người đàn ông trong ảnh có tóc và lông mày nhuộm vàng cháy, đường nét khuôn mặt không quá sâu sắc, rõ ràng chính là Thần Sứ Danitz.
"Có gặp." Lumian giả vờ suy nghĩ rồi trả lời, "Tối qua anh ta có phát tờ rơi cho chúng tôi, tên gì ấy nhỉ?"
Hắn nhìn về phía Jenna.
Jenna đang dắt Ludwig nói:
"Họ Đạt, tên cụ thể thì không nhớ. Anh ta muốn giới thiệu lớp bồi dưỡng phù hợp cho trẻ em, tôi định hôm nào rảnh sẽ đưa trẻ đến xem thực tế."
Thấy Lumian và Jenna nói chuyện kiểu vợ chồng già có con cái, ánh mắt cảnh sát Đặng quét qua quét lại giữa hai người, rồi lại nhìn giữa Lumian và Franca vài lần.
Giới trẻ bây giờ...
"Anh ta gặp chuyện gì sao?" Lumian tò mò chủ động hỏi.
Cảnh sát Đặng nói ngắn gọn:
"Tối qua anh ấy không về chỗ ở, bạn cùng phòng báo án anh ta mất tích. Chúng tôi đang điều tra những người anh ta tiếp xúc tối qua."
Franca và Jenna cố nhịn không nhìn Lumian, còn Lumian thì nói những lời chân thật nhất có thể:
"Anh ta phát tờ rơi cho chúng tôi, nói chuyện vài câu rồi đi."
Cảnh sát Đặng và quý ngài "Ngôi Sao" hỏi thêm vài chi tiết, ghi chép lại.
Đợi họ rời đi, cả nhóm ngồi lại bàn ăn, Franca mới nhìn Lumian, quan tâm hỏi:
"Thi thể Thần Sứ vẫn ở trong tấm gương đó chứ?"
Lumian lấy tấm gương tương ứng ra kiểm tra:
"Vẫn còn."
Ở đây vẫn có thế giới trong gương, Lumian cũng có thể tự do ra vào, nhưng phạm vi hắn có thể trực tiếp định vị các tấm gương khác bị thu hẹp xuống còn năm trăm mét. Còn với những tấm gương đã nắm được vị trí, muốn xuyên qua đó thì khoảng cách giữa hai bên không được quá mười cây số, nếu không sẽ có nguy cơ lạc lối trong đường hầm hư vô.
Jenna gật đầu:
"Vậy là giả thuyết thứ nhất hôm qua có thể loại bỏ rồi.
"Những sự kiện quan trọng mà thân phận trong mơ của ngài 'Kẻ Khờ' không biết, chưa nghe nói đến cũng sẽ trở thành sự thật, cũng sẽ diễn biến tiếp."
Hai giả thuyết còn lại là: các người giả trong mơ đều có một phần tiềm thức của ngài "Kẻ Khờ" hòa nhập vào, và cái chết của Thần Sứ là do thuộc hạ của Thiên Tôn làm.
Hai điều này không hoàn toàn đối lập, có thể đồng thời là sự thật.
Lumian ừ một tiếng:
"Nếu do thuộc hạ của Thiên Tôn làm, sự biến mất của thi thể cũng sẽ khiến bọn chúng nghi ngờ. Tiếp theo, ngoài cảnh sát, chắc chắn bọn chúng cũng sẽ điều tra tung tích Thần Sứ, chúng ta phải cẩn thận."
Trao đổi về việc này một lúc, Lumian nhìn chiếc đồng hồ treo tường đã chết từ lâu, rồi lại nhìn sắc trời bên ngoài:
"Hình như không còn sớm nữa."
Franca lấy điện thoại ra, bật màn hình lên xem rồi nói:
"Đến lúc phải đi rồi, ngài 'Kẻ Khờ' cũng sắp đến công ty."
Lumian suy nghĩ một chút rồi nói với Franca:
"Tôi lo đi taxi sẽ lại gặp Amon. Tối qua tôi lên mạng thấy còn có lựa chọn thuê xe, tuy tốn tiền hơn nhưng được cái an toàn và kín đáo.
"Cô biết lái xe không?"
"Tôi có bằng lái." Franca chớp mắt, "Trong giấy tờ tùy thân quý cô 'Chính Nghĩa' cung cấp cũng có bằng lái."
"Tôi hỏi là cô có biết lái xe hay không." Lumian buồn cười nhấn mạnh.
Franca thẹn quá hóa giận:
"Tôi thi bằng lái hồi đại học, chưa tốt nghiệp thì, ờ, xuyên đến Intis rồi, lấy đâu ra xe mà lái?
"Anh hỏi tôi có biết lái xe không, tôi chỉ có thể trả lời là tôi có bằng lái."
Cô nghĩ Anthony cũng đang trải nghiệm thế giới giấc mơ này chắc đã đoán ra cô đến từ thế giới khác.
Không đợi Lumian hỏi thêm, cô tự tin nói:
"Với thị lực, thính lực, khả năng phản ứng, khả năng phối hợp cơ thể của Người Phi Phàm, cộng thêm kiến thức lái xe thường thức của tôi, tôi nghĩ lái xe không thành vấn đề. Chẳng phải hôm qua các anh cũng học dùng đũa rất nhanh sao?"
"Vậy thì đi thuê xe." Lumian đưa ra quyết định.
Franca tuy rất xót tiền, nhưng nghĩ đến việc còn có thể vay thêm được kha khá, nên cũng nén cảm giác đó xuống.
Biết đâu trước ngày đáo hạn, cả nhóm đã hoàn thành nhiệm vụ và rời khỏi giấc mơ rồi!
...
Tại một bãi đỗ xe tạm thời đối diện một tòa nhà cao tầng.
Ngồi trong chiếc xe hơi màu xám, nhóm Lumian chăm chú quan sát qua cửa kính dán phim những nhân viên văn phòng đang vội vã hoặc thong thả bước vào tòa nhà.
Chương 913: Lần đầu gặp mặt
Về khoản quan sát, Lumian tuy đã là Bán Thần nhưng do các năng lực đều bị áp chế xuống mức Danh sách 7, hắn tự cảm thấy không chuyên nghiệp bằng "Khán Giả". Vì vậy, hắn nhường chỗ ngồi phía sau xe sát với tòa nhà mục tiêu cho Anthony, còn mình thì dựa vào thị lực như chim ưng của "Ma Nữ" và sự nhạy bén với các manh mối hình ảnh của "Thợ Săn" để quan sát từ xa.
Ở ghế trước, tài xế Franca vất vả lắm mới đỗ xe song song được, một tay chống lên cửa xe, mắt nhìn chằm chằm khu vực mục tiêu, trong lòng thầm đắc ý. Jenna thì nhoài người lên trước, ghé đầu qua vai Franca, cũng quan sát rất chăm chú.
Thời gian từng phút từng giây trôi qua, Franca bỗng ngửi thấy mùi thịt kho tẩm ướp gia vị thơm lừng, mềm nhừ.
Cô quay đầu lại, phát hiện trong góc khuất nhất ở ghế sau, Ludwig đang một mình lẳng lặng gặm bánh mì kẹp thịt.
"Ăn sáng xong còn chưa được hai tiếng mà?" Franca buột miệng hỏi.
Sao lại ăn nữa rồi?
Lumian trả lời ngắn gọn:
"Đúng là chưa được hai tiếng."
"Tôi đồ rằng, ở thế giới thực, tần suất và khẩu phần ăn của thằng bé cũng y như thế này..." Franca lầm bầm.
Trước đây cô không có nhận thức trực quan về sức ăn của Ludwig, chỉ có khái niệm về mặt tiền bạc. Nhưng mấy ngày trước khi vào giấc mơ, cô thường giúp Jenna giám sát Ludwig làm bài tập về nhà, hai vị "Ma Nữ" coi như đã được chứng kiến thế nào là kẻ tham ăn, để lại ấn tượng cực kỳ sâu sắc.
Franca nói tiếp:
"Trong giấc mơ, chẳng phải tất cả những gì đặc biệt đều bị giới hạn ở cấp độ Danh sách 7 sao? Cũng chẳng thấy nó ăn ít đi chút nào..."
Nghe câu này, ánh mắt của Lumian, Jenna và Anthony đồng loạt đổ dồn về phía Ludwig.
Ludwig vội vàng nhét nốt phần bánh mì thịt còn lại vào miệng, nói hàm hồ:
"Tại vì ngon!"
"Thà chết no cũng phải ăn?" Lumian nhướng mày.
"Ừm." Ludwig gật đầu lia lịa.
Jenna nhìn Ludwig như vậy, không nhịn được cười:
"Đúng là ngon thật."
Lumian suy nghĩ một chút, quyết định dung túng Ludwig hai ngày, bởi vì chính hắn cũng ăn nhiều hơn bình thường.
"Ngon lắm phải không?" Franca lại đắc ý, "Điều tôi không hiểu nổi là, sao không ai trong mấy người bị tào tháo đuổi nhỉ, Jenna và Anthony vừa ăn vừa kêu cay cơ mà!"
"Dạ dày của tôi đã từng trải qua sự thiêu đốt của lửa cháy hừng hực, 'Tu Sĩ Khổ Hạnh' cũng có khả năng kháng cự rất mạnh với môi trường khắc nghiệt." Lumian tỏ ý thứ như ớt cay chẳng là gì với một "Thợ Săn" thích tự hành xác như hắn.
"Nuốt một quả cầu lửa" đối với người khác là cách nói cường điệu, còn với hắn thì đó là sự thật khách quan thi thoảng vẫn xảy ra.
Anthony vẫn chăm chú quan sát cửa ra vào của tòa nhà, bình thản nói:
"Hình thái sinh vật thần thoại của 'Khán Giả' là Rồng Tâm Linh."
Tuy khả năng chiến đấu không cải thiện nhiều, nhưng cường độ cơ thể thì tăng lên đáng kể.
Jenna đang định miêu tả cảm nhận của mình thì Anthony và Lumian đồng thanh nói:
"Ngài 'Kẻ Khờ' đến rồi."
Jenna vội vàng quay lại tư thế cũ, nhìn qua cửa kính xe dán phim tối màu ra ngoài.
Cô thấy một người đàn ông trẻ tuổi mặc áo phông polo ngắn tay màu đen, quần dài thường ngày màu sáng và một đôi giày thể thao màu hơi ngả nâu. Tay anh ta cầm một ly sữa đậu nành, xách một túi bánh bao, bước vài bước lên bậc thang, đi vào trong tòa nhà.
Người đàn ông này có mái tóc đen khá ngắn, được chải chuốt đơn giản. Trước đôi mắt màu nâu sẫm là một cặp kính trắng không độ. Khuôn mặt gầy hơn khá nhiều so với bức phác họa trong tài liệu, đường nét mềm mại, lại có vài phần tuấn tú.
Đó chính là mục tiêu của nhóm Lumian, hình tượng trong mơ của ngài "Kẻ Khờ", Chu Minh Thụy!
Đợi bóng dáng Chu Minh Thụy khuất sau đại sảnh tòa nhà, Franca hít sâu một hơi:
"So với bức phác họa gốc, ngài 'Kẻ Khờ' gầy đi nhiều, đẹp trai hơn một chút...
"Chẳng lẽ suy đoán của các lá Ẩn Chính là đúng, Ngài ấy đã bị Thiên Tôn tìm cách lừa uống ma dược 'Sát Thủ'?
"Thiên Tôn muốn dùng cách thay đổi giới tính để khiến ngài 'Kẻ Khờ' gặp vấn đề về nhận thức, từ đó giành chiến thắng?"
Các lá Ẩn Chính đã đề cập trong tài liệu rằng, một trong những mục tiêu giai đoạn quan trọng nhất của đội Lumian là ngăn cản Chu Minh Thụy, người bị nghi ngờ đã uống ma dược "Sát Thủ", thực sự trở thành "Phù Thủy"!
"Ma dược 'Sát Thủ' cũng cải thiện nhan sắc sao?" Lumian hỏi Franca và Jenna.
Hắn chuyển từ con đường "Thợ Săn" sang con đường "Ma Nữ", chưa từng trải nghiệm kỹ càng Danh sách "Sát Thủ".
"Chủ yếu là điều chỉnh vóc dáng, giúp người uống phù hợp hơn với vai trò sát thủ, điều này sẽ kéo theo một chút thay đổi về dung mạo, nhưng rất ít." Franca nhớ lại, "Ngài 'Kẻ Khờ', à ừm, Chu Minh Thụy có lẽ là do giảm cân thụ động thành công thôi. Đẹp lên chủ yếu là nhờ gầy đi, thứ hai mới là do sự cải thiện nhỏ của ma dược 'Sát Thủ'."
Cô cảm thấy tạm thời gọi mục tiêu là Chu Minh Thụy sẽ tốt hơn, cứ dùng danh xưng ngài "Kẻ Khờ" khiến cô nơm nớp lo sợ, không dám bàn tán.
Lumian gật đầu, quay sang hỏi Anthony:
"Anh có phát hiện gì không?"
Anthony nói:
"Bước chân ngài 'Kẻ Khờ' lên bậc thang rất nhẹ nhàng, phù hợp với mô tả về ma dược 'Sát Thủ'...
"Ngài 'Kẻ Khờ' đeo kính không độ để che giấu đôi mắt không còn cận thị, chứng tỏ trong thời gian ngắn Ngài ấy không muốn thay đổi cuộc sống của mình, vẫn sẽ tiếp tục đi làm...
"Trạng thái cảm xúc của ngài 'Kẻ Khờ' khá tốt, có lẽ chưa gặp phải biến cố lớn nào...
"Tạm thời chưa nhìn ra liệu Ngài có uống ma dược 'Kẻ Xúi Giục' hay không..."
Nghe xong kết quả quan sát của Anthony, Lumian trầm ngâm nói:
"Tiếp tục quan sát và ghi chép về những người được nhắc đến trong tài liệu và những người có biểu hiện bất thường..."
"Được." Jenna đáp lời, rồi chỉ về phía đối diện, "Đó là Rozanne, ở hiện thực là nhân viên văn phòng của Giáo hội Đêm Tối, đã kết hôn sinh con. Trong giấc mơ là đồng nghiệp của Chu Minh Thụy, hiện tại chưa xác định được có bất thường hay không..."
Franca nói tiếp: "Người mà trời nóng hơn ba mươi độ vẫn mặc lễ phục đuôi tôm màu trắng, thắt nơ cổ, để tóc dài màu bạc kia là Phó tổng giám đốc Ô của công ty bên cạnh Chu Minh Thụy, bị nghi là..."
Nói đến đây, Franca nghiêng đầu liếc Lumian một cái, thấy đồng đội vẫn giữ vẻ mặt trầm tĩnh, ánh mắt không có biến đổi gì lớn.
Cô mới nói tiếp:
"Nghi ngờ là 'Thiên Sứ Vận Mệnh' Ouroboros của 'Hội Cực Quang', Vua của thời đại cổ xưa."
Theo giới thiệu trong tài liệu, công ty bên cạnh chỗ làm của ngài "Kẻ Khờ" hẳn là hình chiếu của "Hội Cực Quang" trong giấc mơ.
Mãi đến mười giờ sáng, nhóm Lumian kết thúc đợt quan sát đầu tiên, đối chiếu nhiều người với nội dung trong tài liệu nhưng chưa phát hiện kẻ tình nghi thực sự.
"Đại Đế Roselle, à quên, sếp Hoàng lại không đến." Franca tiếc nuối nói.
Hình tượng của Đại Đế Roselle trong giấc mơ là ông chủ của "Tập đoàn Intis" nơi ngài "Kẻ Khờ" làm việc, một doanh nhân khổng lồ, sếp tổng bá đạo.
Không đợi Lumian đáp lời, Franca tự cười một mình:
"Chắc vẫn đang ở trên giường của cô diễn viên, streamer hay ca sĩ nào đó rồi."
Lumian cũng hơi tiếc nuối, nhưng cơ hội sau này còn nhiều.
Hắn chưa từng học đại học nên đã chuẩn bị đi ứng tuyển làm bảo vệ cho Tập đoàn Intis.
"Vậy giờ chúng ta đi mua quần áo." Lumian cúi đầu nhìn chiếc áo sơ mi, quần dài vẫn còn tạm coi là bình thường của mình, rồi lại nhìn chiếc váy dài thắt eo màu xanh lam mang đậm nét cổ điển của Jenna.
Lúc này, Ludwig lên tiếng:
"Trưa nay ăn gì?"
Franca, người hiện đang quản lý toàn bộ thu nhập của cả nhóm, lập tức nói:
"Làm gì có chuyện ngày nào cũng ăn hàng?
"Lát nữa đi siêu thị lớn mua vài chục cân mì, mua ít đồ ăn kèm, tôi nấu mì cho các người ăn, bao no!"
Vừa dứt lời, Franca thấy nụ cười và sự mong chờ trên mặt Ludwig tắt ngúm, lộ vẻ tủi thân.
Cô không những không thấy xót xa hay áy náy, ngược lại còn len lén vỗ đùi:
Mẹ kiếp, hai câu vừa rồi đáng lẽ phải để Jenna nói! Cơ hội tốt biết bao để tiêu hóa ma dược "Thống Khổ"!
Xác định xong lịch trình, Franca cẩn thận lái xe ra khỏi chỗ đỗ, hòa vào dòng xe cộ trên con đường rộng lớn.
...
Bên trong một trung tâm thương mại lớn.
Nhóm Lumian với trang phục đã được thay đổi hoàn toàn đi thang máy từ bãi đỗ xe ngầm lên tầng một.
Franca lại nhìn Jenna lần nữa, chỉ thấy sự kết hợp đơn giản giữa áo phông trắng in hình, quần bò xanh nhạt, giày thể thao trắng và tất cùng màu cao quá mắt cá chân lại được đối phương mặc ra một cảm giác tươi mới, sạch sẽ. Vừa còn vương vấn hơi thở thanh xuân của học sinh, lại vừa toát lên vài phần quyến rũ tự nhiên qua từng ánh mắt nụ cười, thu hút không ít người qua đường ngoái nhìn.
Là kiểu người mình thích trước đây, à không, bây giờ cũng thích! Hơn nữa Jenna trang điểm đậm lại mang một phong vị khác... Franca không che giấu sự tán thưởng của mình.
Còn cô với vóc dáng cao ráo, dung mạo sang trọng, mặc áo phông đen bình thường và quần ống rộng của nữ lại toát lên vẻ trưởng thành, tự tin, khiến nhiều người chỉ dám lén lút liếc nhìn.
Lumian vẫn mặc sơ mi quần đen, nhưng thêm vài phần thoải mái và tùy ý, đi cùng hai vị "Ma Nữ" đẹp như một bức tranh.
Quần áo trên người họ đều rất rẻ, Franca đã từ bỏ loại bán theo cân, chọn loại đồng giá mười tệ, mua một đống.
Ánh mắt Lumian quét qua từng ngóc ngách của trung tâm thương mại, chỉ thấy nơi này rộng rãi, sáng sủa, sạch sẽ, còn gây chấn động hơn cả cửa hàng bách hóa sang trọng nhất Trier.
Franca không có ý định dẫn nhóm Lumian đi dạo phố ở đây, mà đi thẳng đến thang cuốn xuống tầng hầm một, định vào siêu thị.
Tiền phải tiêu tiết kiệm!
Nhóm Lumian vừa đến cửa siêu thị đã bị hoa mắt bởi hàng hóa rực rỡ muôn màu bên trong, cách bày trí đầy tính nghệ thuật cùng ánh sáng vừa dịu nhẹ lại vừa rực rỡ.
Franca bỗng ngẩn người, theo bản năng quay sang nhìn Ludwig, phát hiện ánh mắt cậu bé đã đông cứng lại, trong mắt tràn đầy sự thèm thuồng cháy bỏng.
"Chúng ta về thôi!" Franca buột miệng, "Đồ đạc tôi sẽ mua trên mạng, bảo họ giao đến!"
Nơi như siêu thị, trẻ con hoàn toàn không kiềm chế được!
Nghe lời Franca, mặt Ludwig xị xuống ngay lập tức.
Sau khi hỏi rõ nguyên do, Lumian và Jenna đều tán thành quyết định của Franca.
Vừa quay người đi được vài bước, khóe mắt Lumian bỗng quét thấy một bóng người.
Người đó hơi cúi đầu, tóc đen buông xõa, loáng thoáng lộ ra vành tai nhỏ nhắn tinh xảo.
Cô ả bước nhanh và biến mất vào sâu trong siêu thị.
Lumian khựng lại, trầm giọng nói với Franca, Jenna và Anthony:
"Hình như tôi vừa nhìn thấy cái xác nữ đã sống lại kia."
Chương 914: Cách kiếm tiền
Xác nữ sống lại? Franca và những người khác đều giật mình.
Tối qua Lumian còn nói trực giác mách bảo không bao lâu nữa họ sẽ gặp cái xác sống lại đó, vậy mà hôm nay đã đụng mặt ngay rồi?
"Ở đâu?" Jenna hạ giọng hỏi.
Lumian nhìn về phía thang cuốn với vẻ mặt bình thản như không có gì:
"Trong siêu thị."
Hắn không lập tức quay người đuổi theo cái xác sống lại đó, bởi vì Franca đang lơ đãng nhìn một góc trần nhà, rồi lại nhìn quanh một vòng với vẻ thờ ơ.
Hành động đầu tiên là nhắc nhở Lumian ở đây có nhiều camera giám sát, còn hành động sau ám chỉ xung quanh đông người, nhiều điện thoại. Nếu hắn thực sự gây ra chuyện gì, xác suất lớn sẽ bị quay video tung lên mạng, trở thành tin hot, và như vậy rất có khả năng sẽ bị Thiên Tôn chú ý!
Mặc dù Lumian có thể dùng "Mê Cung Gương" và các ảo thuật khác để ảnh hưởng đến camera và điện thoại, nhưng đây không phải là bối cảnh do hắn sắp đặt trước. Hắn phải đuổi theo suốt chặng đường, không thể cứ chạy vài bước lại dùng phép thuật gương một lần.
Ở khu vực phố cổ xập xệ nơi họ thuê nhà, camera trên các trục đường chính và cổng các khu chung cư còn tương đối nhiều, nhưng vào những con hẻm vắng vẻ ít người qua lại thì gần như không có. Nếu không, hành vi di dời thi thể Thần Sứ Danitz của Lumian đã sớm bị ghi lại rồi, và lúc đó Franca chắc chắn cũng sẽ ngăn cản hắn trước, bảo hắn tìm góc chết của camera, lấy gương ra, từng bước tạo "Mê Cung Gương" rồi mới tiếp cận thi thể.
Nghe thấy cha đỡ đầu nói xác nữ sống lại đang ở trong siêu thị, mắt Ludwig sáng lên, giơ cánh tay ngắn ngủn nói:
"Chúng ta đuổi theo đi!"
Thằng nhóc này khôn ra rồi đấy, biết lợi dụng cả chuyện này cơ à! Nhất thời tôi còn không biết nhóc muốn kiếm cớ vào siêu thị lấy đồ ăn hay là cảm thấy cái xác nữ kia trông có vẻ ngon miệng nữa... Franca thầm lẩm bẩm, đưa mắt nhìn về phía Jenna.
Jenna ăn ý hiểu ngay ám chỉ của Franca, cười nói:
"Theo dõi không nên đi quá đông người. Tôi và Anthony sẽ đưa Ludwig về xe trước, cô và Lumian vào siêu thị tìm người đi."
Vẻ mặt tràn đầy mong đợi và khao khát của Ludwig lập tức đông cứng lại.
"Được." Franca lấy chìa khóa xe ném cho Jenna.
"Em cũng muốn cống hiến cho đội..." Lời Ludwig chưa kịp nói hết đã bị Jenna lôi đi, sự thất vọng và đau khổ hiện rõ trên mặt.
Franca nhanh chóng quay người, lấy một chiếc xe đẩy bên cạnh, đẩy về phía siêu thị. Lumian đi theo bên cạnh, ánh mắt tự nhiên quét qua từng quầy hàng và kệ hàng.
Vừa tìm kiếm tung tích của xác nữ sống lại, Franca vừa chọn đồ:
"Lấy hũ mỡ heo kia đi, nước tương nhạt, nước tương đậm, muối, mì chính, dầu ớt đều lấy một ít..." Cô không khách sáo sai bảo Lumian, bản thân cũng liên tục bỏ một số đồ dùng nhà bếp vào xe đẩy.
Nấu ăn ở nhà tuy tốn thời gian nhưng sẽ tiết kiệm được kha khá tiền!
Hôm nào còn có thể đi chợ đầu mối đồ đông lạnh mua ít hàng rẻ, vấn đề duy nhất là tủ lạnh ở nhà thuê bé quá, chẳng chứa được thức ăn cho mấy ngày.
Mua sắm kiểu này cũng được à... Lần đầu tiên Lumian trải nghiệm niềm vui tự tay lấy hàng mà không cần gọi nhân viên bán hàng, hắn hứng thú bỏ một chai rượu vào xe đẩy.
"Đây là rượu nấu ăn! Thôi kệ, cũng cần dùng." Franca buồn cười liếc nhìn vị khách quen của quán rượu cũ.
Hai người vừa đi vừa nói cười vui vẻ, lượn lờ trong siêu thị, chẳng khác gì những gia đình đi mua sắm xung quanh.
Dưới lớp ngụy trang này, Lumian và Franca đã kiểm tra từng ngóc ngách của siêu thị nhưng không phát hiện tung tích của xác nữ sống lại.
"Có thể cô ta đã ra ngoài rồi, chúng ta thanh toán trước đã." Franca nhìn mười mấy cân mì tươi và bao gạo mười cân đặt trên cùng xe đẩy, thật lòng cảm thấy vui mừng vì mấy ngày tới sẽ tiết kiệm được kha khá tiền ăn.
Lumian gật đầu:
"Sau này thay phiên nhau nấu cơm."
Franca cười tủm tỉm vỗ vai Lumian:
"Tôi rất mong chờ tay nghề của anh đấy."
Chuyến này, hai người mua hết gần năm trăm tệ hàng hóa, trong đó thực phẩm cơ bản đều thuộc loại số lượng lớn, no bụng mà lại rẻ.
Ra khỏi cửa siêu thị, Lumian và Franca nhanh chóng quét mắt một vòng, vẫn không thấy bóng dáng xác nữ sống lại đâu.
Gần như cùng lúc, Franca chú ý đến cửa hàng có biển hiệu "Xổ số".
Trong lòng cô chợt động, quay sang nhìn Lumian, hỏi đầy mong đợi:
"Hai năng lực 'Phóng đại vận mệnh' và 'Thúc đẩy vận mệnh' của anh còn dùng được không?"
"Đương nhiên là được." Lumian nhìn về phía cửa hàng Franca vừa để ý, "Nhưng chỉ ở mức độ Danh sách 7 thôi, những vận mệnh tương đối then chốt và quan trọng thì không ảnh hưởng được, trừ khi xác suất xảy ra của chúng vốn dĩ đã rất cao."
Trên mặt Franca dần nở nụ cười, thu hút ánh nhìn của vài người qua đường cả nam lẫn nữ.
"Chúng ta đi mua vé số đi!"
Cô nói với giọng điệu kiên định, ẩn chứa niềm vui sướng.
Đây là muốn mình phóng đại nhánh vận mệnh cô ấy trúng thưởng, hay cưỡng ép thúc đẩy vận mệnh phát triển theo hướng đó? Lumian đã sớm biết ý nghĩa của vé số, trước đây vào những dịp lễ tết quan trọng, Aurore thỉnh thoảng cũng tặng quà cho hắn dưới dạng vé số, tỷ lệ trúng thưởng là một trăm phần trăm.
"Thử xem sao." Hàm ý của Lumian là cứ mua ít trước đã, sau này dù sự can thiệp vào vận mệnh trong giấc mơ của ngài "Kẻ Khờ" có vô hiệu thì cũng không đến nỗi lỗ quá nhiều.
Franca xoa tay, nụ cười rạng rỡ và trong trẻo bước về phía quầy vé số.
Trước khi xuyên không, một hai tuần cô mới mua vé số mười, hai mươi tệ một lần, coi như giải trí thuần túy, nhưng chưa bao giờ thu được lợi nhuận vượt quá vốn.
Bây giờ, ông đây mang vận may đến rồi!
Cô không mua ngay loại vé số kiểu Song Sắc Cầu*, mà bỏ ra năm mươi tệ mua vài loại vé cào khác nhau.
*双色球 là một loại xổ số phổ biến ở Trung Quốc. Khi chơi, người mua chọn 6 số đỏ từ 01–33 và 1 số xanh từ 01–16, mỗi vé giá ~2 tệ. Kết quả quay gồm 6 số đỏ và 1 số xanh; vé trúng thưởng khi số chọn trùng với kết quả theo các mức giải khác nhau, trong đó số xanh quyết định nhiều giải nhỏ. Xổ số này thường quay ba lần mỗi tuần và người chơi có thể tự chọn số hoặc để máy chọn ngẫu nhiên.
Trong lúc cô trả tiền và chọn vé, đôi mắt Lumian nhuộm màu trắng bạc pha lẫn sắc đen.
Hắn đưa tay về phía Franca, khoác vai cô theo kiểu tình nhân, mượn cơ hội đó chạm vào dòng sông vận mệnh.
Nhánh sông tương ứng được phóng đại.
Franca theo bản năng vặn người, không quen lắm với kiểu ôm ấp này, nhất là ở chốn đông người.
Nhưng cô nhanh chóng trở lại bình thường, mặc kệ Lumian khoác vai mình.
Mắt cô đã sáng lên.
Cào ra con số trúng thưởng rồi!
Cái này trị giá 50 tệ!
Trong lúc Lumian chú ý đến các thông tin trúng thưởng lớn được phát tại quầy vé số, Franca đã cào xong tất cả vé, tổng cộng trúng hai nghìn tệ.
"Haha!" Cô cười thầm đầy đắc ý.
Cuối cùng cũng lãi một lần!
Năng lực siêu phàm tuyệt thật!
Đổi thưởng xong, Franca với tâm trạng vô cùng vui vẻ nói với Lumian: "Tôi đi mua vài vé bóng đôi."
Nói đến đây, cô hạ thấp giọng:
"Không cần quan tâm đến những nhánh vận mệnh trúng giải độc đắc đâu, được giải ba giải nhì là tốt rồi."
Lumian khẽ gật đầu.
Franca lập tức nghĩ ra vài con số, mua 5 vé.
Trên đường đi đến thang máy gần nhất, Lumian cười hỏi Franca:
"Tại sao cô không nghĩ đến việc trúng giải nhất? Tôi thấy tiền thưởng giải nhất rất nhiều mà, hơn nữa còn có thể trúng mấy chục giải một lúc."
Franca nhăn mũi nói:
"Chẳng phải anh bảo hiện tại chỉ có thể ảnh hưởng đến những vận mệnh không quá then chốt và quan trọng sao? Loại chuyện một đêm giàu sụ đó chắc là không thực hiện được đâu.
"Hơn nữa, cho dù anh có thể khiến tôi trúng thật, thì kết quả cuối cùng rất có thể cũng không phải là dãy số tôi mua. 'Vận mệnh' đã được định sẵn từ sớm rồi."
Cà khịa vài câu, Franca quan tâm hỏi:
"Vừa nãy phóng đại vận mệnh có thành công không?"
Lumian cười đáp:
"Không."
"... Tiền của tôi!" Franca buột miệng thốt lên, rồi lập tức tự an ủi, "May mà không nhiều."
Lumian giải thích đơn giản:
"Lúc cô mua tôi mới phát hiện đây không phải loại vé số mở thưởng ngay tại chỗ, phải mấy ngày sau mới có kết quả. Các nhánh vận mệnh tương ứng vô cùng phức tạp và rối rắm, có quá nhiều biến số, tôi không thể nhìn rõ nhánh nào dẫn đến vận mệnh trúng thưởng, chỉ có thể chọn đại cái nào có tính đặc thù để phóng đại thôi. Kết quả cuối cùng thế nào tôi cũng không biết."
"Chỉ có thể cầu nguyện ngài 'Kẻ Khờ' phù hộ thôi." Franca tỏ vẻ thấu hiểu.
Thấy thang máy sắp đến, Lumian nhìn quanh, trầm ngâm hỏi:
"Chúng ta nằm trong tầm giám sát của camera, cái xác nữ sống lại kia chắc cũng vậy.
"Có cách nào kiểm tra camera của trung tâm thương mại xem cô ả đến đây làm gì không?"
"Chúng ta không phải cảnh sát, không có quyền hạn đó." Franca trả lời theo bản năng.
"Nửa đêm lẻn vào tự xem?" Lumian đề xuất.
Franca buồn cười nói:
"Các lá Ẩn Chính bảo chúng ta cố gắng tuân thủ pháp luật, sao anh cứ thích nhảy múa trên ranh giới phạm pháp thế hả?"
"Không bị bắt thì không sao." Lumian cười cười, "Chẳng lẽ trực tiếp báo cảnh sát, để cảnh sát điều tra à? Thế chẳng phải lại biến thành cuộc đối đầu giữa ngài 'Kẻ Khờ' và Thiên Tôn sao? Chúng ta phải lợi dụng chứ không phải ỷ lại vào cảnh sát."
Franca suy nghĩ vài giây rồi nói:
"Tối nay xem tình hình thế nào đã."
...
Trong căn hộ thuê ở tầng sáu.
Franca nhìn Ludwig đang vùi đầu vào cái bát tô to tướng, đũa gắp liên tục, hài lòng tự khen với nhóm Lumian:
"Tay nghề nấu nướng của tôi cũng không tệ nhỉ?"
Đứa trẻ này dễ nuôi thật, mì sợi, gia vị thêm chút sốt thịt băm là thỏa mãn rồi, cũng đâu nhất thiết phải ra ngoài ăn đồ ngon!
"Khá ngon, nhưng tôi hy vọng cô không chỉ biết nấu mỗi mì." Lumian húp một ngụm nước dùng, đặt đũa xuống.
"Tôi cũng hy vọng tay nghề nấu nướng của anh ngon như lời anh nói." Franca cười đáp lại.
Lumian định nói gì đó thì sắc mặt bỗng thay đổi.
Hắn đột ngột lấy từ trong túi áo ra một tấm gương, chính là tấm gương giấu thi thể Thần Sứ Danitz!
Lúc này, trên mặt gương phản chiếu một bàn tay trắng bệch không chút sức sống.
Bàn tay đó đang từ trong bóng tối vươn ra ngoài mặt gương.
Hai bên người Lumian lập tức ngưng tụ ra vài đóa lửa đen chứa đựng sự điên cuồng và tàn bạo, chúng lao vút như sao băng vào tấm gương kia.
Trong tiếng nổ nhẹ, tấm gương bỗng nhiên vỡ vụn, bị ngọn lửa đen quấn chặt, nhanh chóng mất đi chút linh tính ít ỏi còn sót lại.
Tiếng rắc rắc vang lên liên tiếp, những mảnh vỡ gương rơi xuống đất, vỡ nát thêm.
Trên bề mặt những mảnh vỡ này đã không còn bàn tay trắng bệch kia hiện lên nữa.
"Thần Sứ biến thành xác sống rồi?" Jenna nhìn cảnh tượng này, kinh ngạc hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store