[NP - Cao H - Quyển 2] Mỗi Lần Xuyên Nhanh Mở Mắt Đều Bị Chịch
TG10 - Chương 232
Không phải nói dùng hết mọi thủ đoạn đều không thể đứng thẳng, là tàn tật bẩm sinh sao?
Nguyễn Kiều Kiều trợn mắt há hốc mồm nhìn Gia Diệp, nội tâm lại điên cuồng chửi tục.
"Hệ thống! Mi ra đây giải thích! Đây chẳng lẽ lại là cốt truyện ẩn?"
Âm thanh chậm rì rì của Hệ thống vang lên: [À, có cốt truyện nữ chính trợ giúp cậu ta đứng lên.]
Trợ giúp? Cậu ta rõ ràng có thể tự đứng lên!
Đối mặt ánh mắt nghi hoặc của Nguyễn Kiều Kiều, Gia Diệp bình thản giải thích:
"Đi lại quá tiêu hao tinh lực, cho nên lười đi."
Thiếu niên, cậu có chủ kiến như vậy, ba cậu biết không?
Như liếc mắt một cái nhìn thấu ý nghĩ của Nguyễn Kiều Kiều, Gia Diệp thong thả ung dung nói:
"Đây là bí mật của tôi, hiện tại chỉ có chị biết, cho nên phải giữ bí mật cho tôi đấy."
Hự!
Nguyễn Kiều Kiều đột nhiên nảy sinh một cảm giác gặp phải một con sói đội lốt cừu.
Ban đầu tưởng là bé con đáng thương, giờ chẳng lẽ là đại Boss sau màn?
[Ký chủ, chị lại đoán đúng rồi! Cậu ta không phải nhân loại, là người nằm vùng của tinh hệ bên ngoài.]
Nà ní? Người ngoài hành tinh?
Nguyễn Kiều Kiều lại lần nữa như bị sét đánh.
Vậy chẳng phải cô cũng giống nguyên chủ, đều bị người ngoài hành tinh ăn sao? Hơn nữa là cô đây chủ động dâng đến cho ăn.
Đúng là quá hố cha!
Nguyễn Kiều Kiều nhấp môi, sợ cái mỹ thiếu niên đang thọc vào rút ra trước mặt cô này đột nhiên biến hình, biến thành một quái vật hình thù kỳ quái biết phun ra chất nhầy.
Không ngờ Gia Diệp như có thuật đọc tâm, lại một lần nữa nhìn thấu cô, không nhanh không chậm mà thẳng thắn giải thích với cô:
"Ngoại hình của tôi không hề ngụy trang, đây là bản thể của tôi. Ba tôi thật sự là Gia Tư, nhưng dòng dõi mẹ là từ hành tinh A Nhĩ Khoa Á cực kỳ tương tự với nhân loại. Tôi sinh ra đã sở hữu toàn bộ tri thức dự trữ của tinh hệ mẹ."
Nguyễn Kiều Kiều trầm mặc, thảo nào Gia Diệp là thiên tài, gen này quả nhiên không giống người thường.
"Vì sao muốn nói cho chị?"
Là chuẩn bị diệt khẩu sao?
"Bởi vì chị thích tôi, mà tôi cũng thích chị." Gia Diệp trả lời rất tự nhiên.
"Ba cậu không thích cậu sao?"
Bộ phận sinh dục của hai người đang liên kết chặt chẽ với nhau, nhưng lại nghiêm túc thảo luận những vấn đề hoàn toàn không liên quan đến chuyện chăn gối. Thật sự không hề sợ hãi việc mất bầu không khí sẽ dẫn đến mất hứng thú.
Không những không hề cảm thấy dương vật đang cắm trong dâm huyệt có nửa phần mềm nhũn, mà còn cắm như đóng cọc, càng dùng sức va chạm vào sâu bên trong âm hộ cô.
"Tất cả những gì ông ta làm cho tôi chỉ vì tôi là huyết mạch tồn tại duy nhất của ông ta."
Gia Diệp một bên thọc vào rút ra trong âm hộ cô, một bên thảo luận ý tưởng của cậu với cô.
Mà Nguyễn Kiều Kiều thì không thể phân tâm. Toàn bộ tâm trí cô lại lần nữa bị hấp dẫn bởi dương vật liên tục không ngừng xuyên vào dâm huyệt cô.
"A... Không được... Sâu quá... Chị... Chị lại sắp cao trào..."
Ban đầu tưởng là chỉ chó con, không ngờ lại là một con chó săn nhỏ hung tàn. Nguyễn Kiều Kiều bị cậu đâm vào mấy chục cú, mỗi cú đều chọc vào điểm G của cô, làm cho thân thể mềm mại của cô run rẩy, toàn thân căng thẳng. Bờ môi nhịn không được mở ra, một tiếng nức nở bị đưa lên đỉnh tình dục.
Nguyễn Kiều Kiều xem như phục thế giới này. Trước đó là Diệp Khuyết làm cô chứng kiến thực lực của nam chính khoa học viễn tưởng. Tiếp theo là thể lực đáng sợ của cái tên phi nhân loại này.
Đương nhiên, cơ thể tối ưu về gen của cô cũng không bình thường. Tuy rằng trông da thịt non mịn, người nhỏ chân mềm, nhưng đặc biệt chịu đựng được sự giao hợp tàn bạo này.
Gia Diệp chuyển chiến trường đến trên giường. Bản chất phi nhân loại của cậu hoàn toàn lộ ra.
Nguyễn Kiều Kiều mỗi khi cảm thấy eo đau chân mỏi, bàn tay cậu lại chế trụ vòng eo mảnh khảnh của cô. Cô lập tức cảm nhận được từ bộ phận bị cậu chạm vào như có một dòng nước ấm rót vào, du chuyển khắp người cô, tự động bổ sung thể lực đã mất cho cô. Nguyễn Kiều Kiều lại lần nữa khôi phục sức sống, nghênh đón cú thọc vào rút ra mạnh mẽ và đầy sức lực một lần lại một lần của cậu.
Mấu chốt là, Gia Diệp chịch cô ba giờ không ngừng nghỉ, cũng không thấy bất cứ dấu hiệu mệt mỏi nào, cũng không xuất tinh!
Cái quái gì thế, chẳng lẽ đây là cái động cơ vĩnh cửu có nguồn năng lượng không bao giờ cạn?
"Gia Diệp... Dừng lại! Mau dừng lại! Đủ rồi! Chị không làm nữa!"
Tuy rằng có bổ sung thể lực, nhưng ăn thịt nhiều quá thì về mặt tâm lý Nguyễn Kiều Kiều cũng chịu không nổi a.
Cô quằn quại trên giường, Gia Diệp liền lịch sự dừng đưa đẩy, ngược lại khom lưng khiêu khích điểm mẫn cảm của cô. Nơi ngón tay cậu chạm vào, như có vi lượng điện lưu, cảm giác ngứa ngáy rùng mình lại lần nữa ập đến.
Nguyễn Kiều Kiều nhịn không được run rẩy. Cánh môi sưng đỏ khẽ nhếch lại lần nữa bị hôn lấy. Lưỡi cậu nhẹ cong cuốn lấy lưỡi cô, tinh tế lướt qua răng cô. Nguyễn Kiều Kiều dần dần lại bị lạc trong tình dục. Phía dưới cảm thấy hư không ngứa ngáy.
Gia Diệp duỗi ngón tay thon dài xâm nhập vào âm hộ ướt át cô, vừa móc vừa cào. Cô lập tức cảm thấy ngứa ngáy như hàng trăm con kiến đang gặm cắn, hận không thể để dương vật thô dài nóng hầm hập kia thọc sâu vào thay cô giảm ngứa.
Mà khi đầu ngón tay cậu nhẹ nhàng khảy đầu vú cô, sự ẩn nhẫn của Nguyễn Kiều Kiều đạt tới cực hạn. Cô cuối cùng buột miệng thốt ra yêu cầu:
"Cho chị! Chị muốn cậu cắm vào! Mau!"
Gia Diệp như đạt thành ý nguyện, lại lần nữa cắm vào bằng một cú thúc hông. Cậu đưa dương vật đã quen mùi, dường như vĩnh viễn chịch không đủ vào sâu bên trong thân thể cô.
"A... Sướng quá..."
Nguyễn Kiều Kiều cảm thấy chính mình muốn điên rồi...
Rõ ràng đã sớm thỏa mãn, nhưng lại vì thủ đoạn của Gia Diệp mà trở thành tù binh của tình dục, không thể thoát thân.
Khi Lâm Mân vừa nói xong chuyện quan trọng với tướng quân Gia Tư, ngực có chút bị đè nén mà đẩy cửa phòng Gia Diệp ra, chuẩn bị gượng cười cùng cậu ta hoàn thành lời chào hỏi lịch sự và ngắn gọn. Lại phát hiện Gia Diệp đang nằm trên giường, một người phụ nữ trần truồng cưỡi trên eo cậu ta tận tình rong ruổi.
Tứ chi hai người quấn quýt, bộ phận sinh dục kết hợp chặt chẽ, rất rõ ràng là đang thực hiện hình thức giao cấu truyền thống của nhân loại.
Dưới sự không hề phòng bị, hình ảnh dâm mĩ tuyệt đẹp này tác động quá mạnh khiến đại não Lâm Mân đứng hình.
Gia Diệp?
Tiếp theo, Lam Mân nghe thấy âm thanh phát ra từ người phụ nữ. Cơ thể hắn cứng đờ, hóa đá tại chỗ.
Một lúc lâu sau, Lâm Mân mới hoàn hồn từ trạng thái chết máy. Người phụ nữ đang giao hợp cùng Gia Diệp chính là vợ hắn - Nguyễn Kiều Kiều, cái kẻ đầu sỏ đã khiến hắn liên tục thất thần trong quá trình nói chuyện với tướng quân Gia Tư.
Mà giờ phút này, người phụ nữ này đang kết hợp không kẽ hở cùng Gia Diệp, hoàn thành trải nghiệm tình ái của hắn và cô bị tướng quân Gia Tư cắt ngang!
[Ký chủ! Ký chủ! Mau quay đầu lại nhìn xem! Chồng hờ của chị mặt đã tái mét, phát hiện bị chị cắm sừng rồi kìa!]
Nguyễn Kiều Kiều bị âm thanh hệ thống gọi lại lý trí. Cô cuối cùng tỉnh táo lại từ trạng thái bị Gia Diệp bắt làm tù binh tình dục.
Đậu má!
Cái tên người ngoài hành tinh này quả thực giống như liều thuốc kích dục cực mạnh, mê choáng cô đến thần hồn điên đảo. Vừa rồi cô cứ như si ngốc, toàn thân máu nóng sôi trào, kích thích sinh lý còn lớn hơn trúng thuốc kích dục.
Nguyễn Kiều Kiều lộ ra ánh mắt kinh hãi nghĩ mà sợ, hoảng loạn lăn xuống từ trên người Gia Diệp. Khoảnh khắc bộ phận sinh dục của hai người tách ra, một dòng chất lỏng nháy mắt chảy ra. Mà dương vật Gia Diệp vẫn cương cứng dựng thẳng lên trời. Thân gậy phấn nộn bị hút kẹp đến đỏ lên, trông có vẻ dữ tợn.
Nguyễn Kiều Kiều sợ hãi nhìn về phía Gia Diệp. Biểu cảm đối phương hoàn toàn bình tĩnh. Cô nuốt một ngụm nước miếng, lúc này mới quay đầu nhìn về phía Lâm Mân đang đứng ở cửa với sắc mặt dị thường khó coi.
...
Biết là follow k được gì nhưng mà nhìn vui mắt ý mn. Mấy ní đọc mà thấy hay thì cho tui xin 1 fl, bình chọn, cmt để tui biết vẫn có người ngóng truyện, như vậy tui mới có động lực ra chương.☘️☘️☘️
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store