ZingTruyen.Store

MS ° Những GMCN Hoa 。

2, Cậu Đoàn đổi trò

scxxwb


" Ngu ngốc , chúng ta lại tiếp tục gặp gỡ . " Vương Gia Nhĩ đang thắc mắc tại sao mắt trái của mình giật liên hồi , bây giờ thì hiểu rồi hoá ra là gặp vận rủi . Nhưng mà anh ta đứng ở trước cửa nhà mình lại nói giống như hai người vô tình gặp gỡ ở ngoài , cậu nhất định phải gọi điện đến bệnh viện tâm thần hỏi xem gần đây có ai trốn viện hay không .

" Mau lên, tôi đêm qua tạo một cuộc sống mới cho em , ngu ngốc thời gian là vàng bạc em nhanh lên xe " Vương Gia Nhĩ bị người thúc giục theo thói quen cũng vội vã leo lên xe , sau đó lại muốn nhảy xuống tự dưng bệnh nghề nghiệp tái phát . Bây giờ mông cũng đã chạm ghế làm sao trốn nữa .

" Anh đừng có một câu hai câu cũng gọi tôi ngu ngốc , tôi là Vương Gia Nhĩ " Cậu không phục thắt dây an toàn của mình bắt đầu sửa lưng Đoàn Nghi Ân .

" Tối qua không phải đã nói em họ Đoàn , em hiện tại là tình nhân được bao dưỡng của Đoàn thiếu gia tôi . Cho nên học tập tốt , lao động tốt đừng có ở đâu cũng trưng ra bộ dáng ngu ngốc của mình khiến tôi bị huỷ mất mặt mũi " . Nghi Ân lái xe , nghiêm túc cau mày đối tiểu ngốc tử hảo hảo dạy dỗ .

" Tôi biết tôi biết , chỉ cần anh không gọi tôi ngu ngốc người ngoài liền nhìn không ra đâu . Tổ tông ơi anh làm ơn có suy nghĩ giống người bình thường " Vương Gia Nhĩ nhỏ giọng lầm bầm , cậu đương nhiên không dám nói lớn . Bởi vì hôm qua cái cho phiếu một trăm vạn kia đã mua đứt cậu mà cũng không ngờ cậu thế này lại đáng một trăm vạn , nếu là mấy minh tinh hạng A có phải sẽ là mấy triệu ?

" Vậy gọi em là tiểu tình nhân , trái gọi tiểu tình nhân phải gọi tiểu tình nhân . Khiến cho mọi người đều biết em được tôi bao dưỡng " Y ý cười nồng đậm trêu chọc , lần này chọn trúng một tiểu thịt tươi xem ra bao dưỡng cũng không quá nhàm chán . Bentley màu đen chạy bon bon trên phố rất nhanh sau đó liền dừng lại trước một công ty giải trí .

" Ảnh.. Hoàng .. tại sao chúng ta lại đến nơi này " Y không có ý định trả lời , muốn chọc cho ngu ngốc đi bên cạnh tự doạ bản thân sợ hãi một trận . Đoàn Nghi Ân tự nhiên nắm tay kéo tình nhân đi vào lầu cao nhất , đương nhiên là đến phòng của Tổng giám đốc rồi .

" Lâm Tể Phạm , tin tưởng đem tới cho cậu bồi dưỡng . Đừng có làm người của tôi bị hư tổn nha , cậu bán Ảnh Hoàng cũng không bù đắp nổi " Đoàn Nghi Ân ngồi xuống ghế ,châm một điếu thuốc bộ dáng ưu nhã giống như đây là nhà của mình . Chỉ có một mình Gia Nhĩ là ngồi cứng ngắc một chỗ , so sánh với khúc gỗ chính là không sai biệt .

" Cậu Đoàn đổi trò , tình nhân của cậu Đoàn còn phải đi làm kiếm tiền . Trước đây sao chưa từng nghe thấy ? " Lâm Tể Phạm giả vờ ngoáy lỗ tai mình , cũng châm lên một điếu thuốc ngồi đối diện Nghi Ân nhả khói .

" Thiếu nợ tôi một trăm vạn cương quyết muốn trả cho nên tôi gửi người chỗ cậu . Vòng vo như này là không muốn nhận người của tôi , không sợ tôi sẽ tìm tình nhân cậu lột da róc xương sao . Hay tôi phải đi thêm một chuyến đến Lâm gia . " Y nói chuyện như thế với Lâm Tể Phạm chính là đùa giỡn một chút nhưng mà Gia Nhĩ ngốc ngếch lại tin tưởng hoàn toàn mấy lời này , cắn cắn môi không biết thế nào mới tốt . Cậu không có tài cán gì lại được gửi gắm vào Ảnh Hoàng , nếu được nhận chẳng khác bôi tro trát trấu vào mặt người ta . Điểm này thật sự không tốt mình vì mọi người , nên tìm thời cơ rút lui mới là kế sách hay .

" Được được, cậu Đoàn nắm được hai ngôi sao sáng trong lòng tôi . Tôi đương nhiên cung kính nhận mệnh lo cho tình nhân của cậu , mong cậu hào phóng đầu tư cho công ty của tôi . Chúc mừng cậu đã có một kim chủ tốt , cơm áo sau này không phải lo nữa " Lâm Tể Phạm vỗ vỗ vai của Gia Nhĩ tiếp tục quay trở về bàn làm việc . Đoàn Nghi Ân cũng không ở lại nữa đứng lên kéo người đi ra ngoài . Cậu ở trong lòng cảm thán mình vất vả bôn ba xin việc mới có thể làm một phóng viên nhỏ bé không tên không tuổi , người ta chỉ cần nói một tiếng mình có thể bay lên làm sao hạng A quả nhiên có tiền liền có tất cả . Phải rồi bỏ một trăm vạn liền mua được cậu .. Có tiền thì chuyện gì chẳng được chứ .

" A , Đoàn thiếu gia thật hiếm khi mới có thể gặp ngài . " Vương Gia Nhĩ giật mình nhìn người trước mắt đây chẳng phải là " ngọc nữ của làng giải trí " vừa xinh đẹp vừa thuần khiết hả , sao cô ấy nhìn người mang bệnh thần kinh cạnh mình liền trở thành sắc nữ không tự phân được cao thấp ?

" Xin lỗi , tôi mỗi ngày gặp trăm người không thể nhớ ra cô . Ngu ngốc , không phải em nói đói bụng sao chúng ta mau đi " Đoàn Nghi Ân cười một tiếng vờ cáo lỗi , tay đặt trên eo của Gia Nhĩ tự nhiên kéo người đi .

" Anh mặt mũi cũng không chừa lại cho người ta , cô ấy là ngọc nữ của làng giải trí nha . " Vương Gia Nhĩ đè thấp âm lượng , xem ra người mua cậu cũng không phải kẻ bình thường chẳng những giàu mà còn có địa vị cho nên mới có thể ai nấy đều muốn đến gần . Suốt một đoạn đường ngắn đã có biết bao nhiêu người cúi đầu chào hỏi y rồi , thế nào cậu lại không hề biết tin tức của vị này . Anh ta là nhân vật nào đây ?

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store