ZingTruyen.Store

MS ° Những GMCN Hoa 。

3, H phảng phất

scxxwb

Vương Gia Nhĩ cứ tự mình rầm rì lẩm nhẩm suốt cả đường..

" Tiểu tình nhân , em nói nhiều không thấy phiền nhưng tôi nghe rất phiền" Cậu nghe thấy như thế liền chủ động im bật , người ta là kim chủ người ta có quyền . Cậu chỉ là người qua đường ất , người qua đường giáp hoà trong đám người liền không nhìn ra được cho nên không có quyền lên tiếng . Thế là không khí yên tĩnh bao trùm hai người từ lúc lên xe cho đến khi dừng lại ở một địa điểm khác .

Đoàn Nghi Ân ấn nút , cửa tự động mở ra chiếc Bentley chạy thêm một đoạn sâu mới vào đến nhà . Y mở cửa xe , dùng chìa khoá mở cửa đi vào trong nhà Gia Nhĩ cũng vội vã theo đó nhảy xuống đi theo . Ngoài nhà và trong nhà hoàn toàn khác nhau , nội thất bên trong cho dù cậu có đem tim thận ra bán sạch cũng không đền nổi đâu . Vương Gia Nhĩ âm thầm nuốt nước bọt , không phải anh ta sẽ giống như phim truyền hình đem nhà này cho cậu ..

Đoàn Nghi Ân bước vào một cái phòng phía sau phòng khách quét mắt một lượt " Tiểu tình nhân , là phóng viên em chắc chắn hiểu nguyên tắc ngầm là chơi thế nào . Tôi thích người chủ động nhanh nhẹn , không thích khúc gỗ ngu ngốc nếu em làm tôi phật ý kết quả thảm lắm . Nhiều người đã trải nghiệm , tôi không mong em sẽ nằm trong danh sách đó . "

Cậu bị nhìn đến ngượng , tay chân cũng luống cuống những gì y nói cậu đương nhiên hiểu chính là bây giờ phải giao thân đưa người ta thao , cho dù bị thao chết cũng không được oán hận nửa lời . Nhưng mà chỉ vừa mới tiếp xúc mấy tiếng đồng hồ kể từ đêm qua , y còn dùng tiền mua cậu.. Có bệnh thần kinh mới thản nhiên để cho người ta thượng mình .

" Một là em cởi , hai là bị xé . " Hình như rất lâu không có xúc động như vậy rồi, giống như mối tình đầu thời thiếu niên. Nghi Ân đẩy ngã Gia Nhĩ nằm xuống giường lớn . Môi anh nhẹ nhàng đặt lên đôi môi mọng, tay nằm trên cổ cậu từ từ trượt xuống, dừng trước ngực.Vương Gia Nhĩ không làm anh thất vọng môi rất ngọt, làm người khác muốn hung hăng giày xéo.Răng môi quấn quít, đến khi cậu không thở nổi, anh mới buông ra. Ngay sau đó, môi lướt qua cằm Gia Nhĩ xương quai xanh, cuối cùng dừng trên điểm đỏ trước ngực. Nhẹ nhàng cắn, người ở dưới truyền đến tiếng than nhẹ, "Đau ——"

Tay anh cũng không rãnh rỗi, mơn trớn, khiêu khích những nơi nhạy cảm nhất trên cơ thể .Môi là lửa, tay cũng là lửa, đến mức một mảnh lửa nóng. Khó chịu, thật khó chịu. Vương Gia Nhĩ chỉ cảm thấy ngực nặng trĩu hô hấp khó vô cùng , trong cơ thể nổi lên cảm giác rạo rực. Lắc đầu một cái, lại phát hiện đầu óc một mảnh mơ hồ .Tỉnh táo một chút, nhưng rất nhanh lại bị cuốn trong lửa nóng kích tình.

Lúc Nghi Ân tiến vào cũng không dịu dàng, đến khi gặp được một tầng trở ngại, mới dừng động tác lại "Thật là đau " cậu hô lên, không ngừng quơ múa tay chân, muốn tránh ra sự trói buộc của anh.

"Đừng động, ngu ngốc ."Anh bắt được tay cậu , ngăn lại các động tác. Giãy dụa như vậy, sẽ chỉ làm bản thân thống khổ hơn thôi. Đoàn Nghi Ân không phải chưa từng làm với xử nữ xử nam , nhưng bình thường những người đó sẽ không đánh đấm kêu loạn giống cậu . Anh không nghĩ tới nắm đấm kia rất có lực, những nơi bị đánh mơ hồ có cảm giác đau. Vốn Gia Nhĩ có học qua quyền đạo, giờ phút này bởi vì đau đớn mà vung thêm lực.

Lúc cậu đánh tới anh lần nữa, thân mình anh trầm xuống, hoàn toàn tiến vào trong .Anh không biết làm sao dịu dàng, coi như là xử nam anh cũng không có bao nhiêu thương xót. "Aaaaaa " Gia Nhĩ thét lên một tiếng, khóe mắt có nước đọng lại. Cơ thể căng thẳng hết sức, làm cho cậu rất đau hơn nữa đáy lòng uất ức, cứ như vậy phát tiết ra.Nước mắt, cũng ngăn không nổi nữa, không ngừng từ khóe mắt chảy xuống. Đoàn Nghi Ân vốn tính toán không để ý cậu có đau hay không, cứ tiếp tục .

Tay dao động trên người cậu lần nữa, chậm rãi vuốt đi nỗi lo lắng bất an, để cho cơ thể Gia Nhĩ thả lỏng lại.Cậu chỉ cảm thấy hơi thở ấm áp lướt qua bên tai, mang theo một tiếng nỉ non làm lòng người an tâm.Một màng nước chắn đôi mắt, cậu cái gì cũng không thấy rõ cơ thể cũng rất nóng, có vật gì đó như muốn nổ tung.Kích tình mới chính thức thiêu đốt.Rèm cửa mờ ảo lay động, bên trong một mảnh xuân sắc, anh và cậu hòa cùng một chỗ, đã phổ ra một khúc nhạc ám muội.

Khi Gia Nhĩ tỉnh lại, chỉ cảm thấy đầu rất đau, toàn thân đều đau, cả người như tan rã ra.Mơ mơ màng màng mở mắt . Vô ý di chuyển cơ thể, phía dưới liền truyền đến cảm giác đau đớn.Trong lòng liền cả kinh, đưa tay kéo tấm chăn mền phủ trên người, cơ thể dưới mền không mảnh vải. Trong phòng lớn chỉ có duy nhất một mình cậu nằm .

Mặc kệ xảy ra chuyện gì, cuộc sống vẫn như cũ tiếp tục.Cho dù trong lòng có khó chịu bao nhiêu, cứ để trong lòng, biểu hiện ra cũng vô dụng, bởi vì sẽ không ai đau lòng.Vào phòng tắm, tắm rửa, mặc quần áo vào, sau đó rời đi, chỉ còn lại căn phòng trống rỗng.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store