ZingTruyen.Store

[MNO/JinFu] Âm Vọng Trong Đêm

Chương 3: Nỗi niềm trong ánh trăng

nhimdautay

Đêm dần buông xuống trên thành phố Miyabichi, và những con đường cổ kính phủ lên mình một lớp sương mỏng, lạnh lẽo. Nhưng với Hanayama Fuzuki, không gian ấy không còn mang lại cảm giác cô độc như mọi khi. Ngươi bước đi trên mái nhà, đôi mắt nhìn về phía chân trời, nơi ánh trăng bạc chiếu rọi qua lớp mây mỏng. Tim ngươi vẫn còn đập loạn nhịp sau trận chiến với linh hồn bị trói buộc hôm qua. Không phải vì sợ hãi, mà vì sự hiện diện của Jinmao – một người khiến ngươi chưa từng trải qua cảm giác này.

Ngươi nắm chặt thanh kiếm trong tay, cảm nhận từng nhịp run nhẹ của cơ thể. "Ngươi... sao lại chiếm chỗ trong tâm trí ta nhanh đến vậy?" Ngươi lẩm bẩm, giọng lạnh lùng nhưng đầy tự trách. Ngươi chưa từng để ai tiếp cận tâm hồn ngươi dễ dàng như vậy. Và Jinmao, với ánh mắt đen láy, vừa nghiêm nghị vừa dịu dàng, đã làm điều đó một cách âm thầm, nhưng chắc chắn.

Bất chợt, một tiếng gió rít qua khe cửa sổ, kéo ngươi trở về hiện thực. Linh lực yếu ớt thoáng qua, và Fuzuki biết một linh hồn khác đang ẩn hiện gần đây. Ngươi nhíu mày, bước xuống mái nhà, thanh kiếm sẵn sàng. Nhưng khi vừa đặt chân lên đất, một bóng người quen thuộc xuất hiện từ phía con hẻm: Jinmao.

"Ngươi lại đi tuần một mình sao?" Jinmao hỏi, giọng trầm nhưng mang theo chút lo lắng. Ánh mắt cậu dừng lại nơi Fuzuki lâu hơn bình thường, khiến ngươi cảm thấy một luồng nhiệt lạ len lỏi trong tim.

"Ngươi... việc của ngươi là ở chỗ khác, ta có thể xử lý," Fuzuki đáp, giọng vẫn giữ vẻ lạnh lùng, nhưng đôi mắt lén liếc nhìn Jinmao. Ngươi không dám thừa nhận, nhưng cảm giác an toàn kỳ lạ mà Jinmao mang đến khiến ngươi khó mà giữ nguyên sự nghiêm nghị.

Jinmao bước đến gần, đôi tay siết nhẹ. "Ta không thể để ngươi một mình. Ngươi có biết, ngươi... ngươi khiến ta không thể yên tâm khi rời xa?" Giọng cậu trầm, nhưng có chút ngọt ngào, làm Fuzuki khẽ nhíu mày. Ngươi chưa từng nghe ai nói với ngươi như vậy, và... tim ngươi bất giác nhói lên.

Bầu không khí trở nên nặng nề, nhưng không phải vì nguy hiểm, mà vì những cảm xúc chưa được thốt ra. Ngươi cảm nhận được điều đó – một sự rung động tinh tế, vừa gần gũi vừa xa cách. Fuzuki biết rằng mối quan hệ này không đơn giản chỉ là đồng minh trong chiến đấu; nó là một sợi dây vô hình vừa hình thành, đang kéo hai tâm hồn lại gần nhau.

Đột nhiên, một linh lực mạnh mẽ lao đến, kéo cả hai vào một trận chiến bất ngờ. Thanh kiếm của Fuzuki lóe sáng, chém qua những bóng hình ma quái, trong khi Jinmao tạo ra luồng năng lượng âm dương bao quanh, bảo vệ dân thường và hỗ trợ ngươi trong từng đòn đánh. Trong khoảnh khắc chiến đấu ấy, Fuzuki nhận ra một điều: Jinmao không chỉ là đồng minh, mà còn là người khiến ngươi tin tưởng tuyệt đối.

Những cú va chạm của kiếm và luồng năng lượng âm dương vang lên như bản nhạc của đêm tối. Fuzuki cảm nhận rõ nhịp tim của Jinmao, cảm nhận từng cử chỉ, từng chuyển động. Ngươi biết rằng sự hiện diện của cậu khiến ngươi bình tĩnh hơn, tự tin hơn, và... rung động hơn. Một luồng cảm xúc lạ len lỏi vào lòng ngươi, khiến Fuzuki tự hỏi: liệu ngươi đã bị Jinmao chiếm lấy trái tim mà ngươi chưa kịp nhận ra?

Khi trận chiến kết thúc, cả hai cùng thở hổn hển, đứng đối diện nhau trong ánh trăng bạc. Không khí xung quanh tĩnh lặng đến mức chỉ nghe thấy nhịp thở của nhau. Fuzuki hạ thanh kiếm, nhìn thẳng vào Jinmao, giọng khẽ lạc đi: "Ngươi... sao lại khiến ta cảm thấy thế này?"

Jinmao mỉm cười, ánh mắt dịu dàng nhưng sâu sắc: "Ngươi không cần giấu cảm xúc nữa. Ta... ta thấy rõ tất cả."

Ngươi rụt cổ, không dám đáp lại, nhưng trái tim ngươi đã lên tiếng. Lần đầu tiên, Fuzuki nhận ra rằng giữa ngươi và Jinmao đã xuất hiện một sợi dây vô hình – một kết nối vừa mạnh mẽ vừa mong manh. Ngươi biết rằng, từ khoảnh khắc này, cuộc đời ngươi sẽ thay đổi.

Buổi tối kéo dài, cả hai cùng rút lui về căn cứ. Trên đường đi, họ đi cạnh nhau, không nói lời nào. Nhưng sự im lặng không hề trống rỗng; nó chứa đựng những rung động âm thầm, những câu hỏi chưa được trả lời, và sự tò mò mãnh liệt về người kia.

Trong căn phòng yên tĩnh, Fuzuki ngồi bên cửa sổ, nhìn ra ánh trăng. Ngươi nhắm mắt lại, tự hỏi: "Ngươi thật sự là ai, mà khiến trái tim ta rung động đến vậy?" Trong khi đó, Jinmao đứng ở góc phòng, nhìn ngươi lặng lẽ. Cậu biết rằng cảm xúc này sẽ còn kéo dài, ngày một sâu sắc hơn, và cậu không hề hối hận.

Màn đêm bao trùm, nhưng lần này, Fuzuki không còn cô độc. Ngươi biết rằng, dù bóng tối có dày đặc đến đâu, cũng sẽ có một người đứng cạnh, không rời xa – và điều đó, ngươi chưa từng cảm nhận từ trước tới nay. Sợi dây vô hình giữa họ vừa hình thành, âm thầm nhưng chắc chắn, hứa hẹn một hành trình vừa nguy hiểm, vừa đầy cảm xúc.

Và Miyabichi, thành phố của âm dương, vừa chứng kiến bước đầu tiên của một mối tình âm thầm nhưng mạnh mẽ, giữa hai linh hồn kiên định, đầy nghị lực, và trái tim chưa từng biết rung động trước đó.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store