ZingTruyen.Store

MÍT - CHUYẾN HÀNH TRÌNH LÔNG XÙ | Written by: Vàng Anh

Chương 4: Bí mật vùng sông nước

qiztgi

Nghe những lời chia sẻ chân thật từ Đen, lòng của Mít bỗng chốc nghẹn lại. Sự cảm thông len lỏi, chạm đến tận đáy con tim non nớt. Nó chẳng thể tưởng tượng được một sinh linh nhỏ bé như Đen đã phải đi qua bao nhiêu giông bão, bao nhiêu tổn thương và những lần cận kề cái chết để có thể ngồi đây, lặng lẽ kể lại câu chuyện cuộc đời mình.

Nhưng điều khiến Mít cảm động hơn cả... là dù bị cuộc đời dồn ép đến đường cùng, Đen vẫn không buông bỏ. Và sau tất cả, anh ta đã gặp được người thật sự thương mình, trao cho anh một mái nhà, một vòng tay tử tế, và một cuộc đời mới – bình yên hơn, ấm áp hơn.

Từ đó, Mít cũng học được một bài học quý giá.

Rằng, cuộc sống không bao giờ bằng phẳng. Nó là chuỗi ngày dài đan xen giữa thử thách, vấp ngã và cả những nỗi bất hạnh chẳng ai ngờ tới. Sẽ có lúc ta thấy mình bị bỏ rơi, thấy cả thế giới quay lưng. Nhưng chỉ cần ta không từ bỏ hy vọng, chỉ cần còn một tia sáng nhỏ le lói trong tim, và một lý do để tiếp tục bước đi – thì rồi sẽ đến lúc ta vượt qua được tất cả.

Bởi vì…

Dù có bao khó khăn, dù đôi khi cái chết tưởng chừng đã cận kề, nhưng nếu đủ kiên cường, đủ mạnh mẽ và sống vì mục đích, vì một ngày mai tốt đẹp hơn – thì bạn vẫn sẽ có cơ hội nhìn thấy ánh bình minh của cuộc đời.

Một tương lai thật sự tươi sáng, và thật sự bình yên.

Dứt lời, Mít vẫn còn đang ngẫm nghĩ về những điều Đen vừa chia sẻ thì bỗng dưng... mọi thứ xung quanh bắt đầu nhòe đi. Cảnh vật mờ dần như thể có ai đó đang dùng tấm kính phủ sương che lên cả thế giới. Một luồng sáng nhẹ xuất hiện ngay trước mặt Mít.

Từ trong không trung, một cuốn sổ lạ lùng bất ngờ bay lơ lửng, xoay tròn và dừng lại trước mặt nó. Bìa sổ cũ kỹ nhưng vẫn toát lên một thứ ánh sáng dịu dàng. Rồi bất ngờ, quyển sổ tự động mở ra, dừng lại ở một trang giấy trắng tinh. Từng dòng chữ hiện lên rõ ràng:

“Bài học hoàn thành.”

Ngay sau dòng chữ ấy, một con tem hình dấu chân cún nhỏ xinh hiện lên, phát sáng trong vài giây rồi in chặt vào ô đầu tiên trong số 18 ô trống được kẻ sẵn trong sổ.

Mít tròn mắt kinh ngạc.

Vậy là… nó vừa hoàn thành một nhiệm vụ đầu tiên trong hành trình nào đó mà chính bản thân nó cũng không hay biết.

Phải chăng, nó còn 17 bài học nữa phải vượt qua?

Phải chăng, mỗi sinh linh đều được giao những sứ mệnh khác nhau để trưởng thành, để hiểu hơn về thế giới – và chính mình?

Câu trả lời… vẫn còn ở phía trước.

Hãy cùng chờ đón hành trình tiếp theo của Mít – chú chó cỏ mang trái tim ấm áp và tinh thần quả cảm.
________

Mít chợt tỉnh giấc. Ánh nắng dịu nhẹ xuyên qua tầng mây mỏng, chiếu xuống một khoảng trời rộng lớn vàng óng ánh. Khung cảnh xung quanh giờ đây đã hoàn toàn đổi khác. Không còn những tòa nhà chật chội, không còn tiếng xe cộ ồn ào… trước mắt Mít là một vùng quê thanh bình, trải dài bởi những cánh đồng lúa bát ngát.

Gió nhẹ thổi qua, mang theo mùi hương ngai ngái của lúa non đang thì con gái. Xa xa là những chiếc nón lá thấp thoáng giữa ruộng đồng, tiếng cười nói lao xao của người nông dân vọng về, xen lẫn tiếng kêu “éc éc” của bầy vịt đang lạch bạch rẽ nước trên con mương nhỏ. Trên bầu trời, vài cánh cò trắng chao liệng nhịp nhàng, để lại những bóng đổ nghiêng nghiêng xuống mặt nước.

Một vùng quê yên bình, dung dị và nên thơ như tranh vẽ.

Mít dừng chân quan sát, khẽ hít một hơi thật sâu như muốn ôm trọn mùi hương mộc mạc này vào lòng. Nó biết, đây là điểm đến tiếp theo trong hành trình của mình – một nơi mới, một bài học mới.

Nó bắt đầu cất bước, men theo con đường đất đỏ, hy vọng sẽ tìm được người bạn đồng loại nào đó để hỏi thăm đường đi nước bước. Nhưng đi lòng vòng mãi, chỉ thấy những ruộng lúa nối tiếp nhau và những lối nhỏ bùn lầy trơn trượt.

Bất chợt – rầm!

Một bước chân lỡ trượt, Mít rơi phịch xuống một con kênh nhỏ nằm lọt giữa hai thửa ruộng. Nước không sâu, nhưng với một đứa chưa từng biết bơi như Mít, thì đó là cả một trận chiến giành giật sinh tồn. Nó vùng vẫy dữ dội, chân đạp nước lia lịa, miệng sủa lên đầy hoảng hốt.

Bỗng từ phía xa dưới lòng kênh, có thứ gì đó động đậy.

Một làn nước xao động mạnh, rồi lan rộng ra xung quanh.

Mít cứng người.

Là cái gì vậy? Cá? Rắn? Hay một con vật nguy hiểm nào đó sống dưới nước? Cảm giác sợ hãi xộc lên tận cổ, nó vùng vẫy mạnh hơn, quẫy đạp tuyệt vọng. Trong đầu nó chỉ còn một câu hỏi:

Phải chăng… hành trình của nó đến đây là kết thúc thật rồi sao?

Nói rồi, Mít dần chìm vào hôn mê. Mọi thứ xung quanh tối sầm lại trong vô thức…

Một lúc sau, Mít ho sặc sụa rồi bật ngồi dậy, phun ra một ngụm nước lớn. Tim vẫn còn đập thình thịch, nó há hốc miệng thở hổn hển. May mắn thay… nó vẫn còn sống.

Khi lấy lại bình tĩnh, Mít đưa mắt nhìn quanh. Bên cạnh nó là một con chó khác – một con chó cỏ có bộ lông nâu vàng y hệt như nó, nhưng thân hình to gấp đôi, khỏe khoắn và vững chãi hơn nhiều. Đôi mắt của cô chó ấy hiền dịu, nhưng ánh nhìn lại đầy cứng cỏi.

Quan sát kỹ hơn, Mít nhận ra phần bụng dưới của cô chó ấy hơi xệ xuống, nhũ sữa căng tròn, và có vài vết xước nhỏ còn mới quanh bầu vú – những dấu hiệu đặc trưng của một người mẹ vừa trải qua cuộc sinh nở. Bên cạnh cô, lác đác vài chú chó con đang rúc vào nhau ngủ say trong một ổ rơm đơn sơ, còn dính chút lông tơ ướt át.

Mít ngẩn người.

Hóa ra… chính cô ấy là người đã cứu nó khỏi dòng nước kia. Một người mẹ – dù còn đang đau nhức, mệt nhoài sau khi vượt cạn – vẫn không ngần ngại dấn thân xuống dòng kênh chảy xiết chỉ để cứu lấy một sinh mạng xa lạ.

Trái tim Mít bỗng dưng ấm lên lạ kỳ. Nó thấy trong lòng dâng trào sự biết ơn, kính phục và… một điều gì đó rất đỗi thân thương.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store