ZingTruyen.Store

[LeoKlein]Thế giới mới

Chương II

DuynL2299


Thế giới của Klein không còn như trước nữa. Anh cảm thấy mọi thứ mờ mịt, mờ nhạt, như một bức tranh phai màu dần dần. Dù Leonard không hề nói rõ ràng, nhưng Klein có thể cảm nhận được. Hắn đang kéo anh vào một trò chơi mà chính anh cũng không biết kết quả sẽ ra sao. Nhưng một phần trong anh lại không thể cưỡng lại, không thể quay lưng lại với điều gì đó mà bản thân cảm nhận rằng mình đã mất.

Ngày hôm sau, Klein theo Leonard vào một khu rừng hẻo lánh ngoài thành phố. Đây không phải là nơi bình thường người ta hay đến, và đằng sau khu rừng này có những bí mật chỉ những kẻ biết rõ mới dám chạm tới. Klein không hỏi, không dò hỏi, bởi anh biết rằng bất kỳ câu hỏi nào lúc này cũng chỉ là sự lãng phí.

Leonard bước đi với một sự tự tin kỳ lạ, như thể hắn đã quen thuộc với từng tảng đá dưới chân, từng nhánh cây trong khu rừng này. Hắn không nhìn lại Klein, nhưng vẫn nói, giọng trầm thấp mà có phần lười biếng: "Cái mà tôi sẽ dẫn anh tới không phải là nơi an toàn, Klein. Nó không chỉ là những câu hỏi, mà là những đáp án. Những thứ mà nếu anh không muốn biết, thì đừng đến."

Klein nhìn theo bóng dáng của Leonard, đôi mắt vẫn ánh lên sự trống rỗng. Anh không muốn quay lại. Anh không muốn sống trong thế giới của những câu hỏi mà không có đáp án. Nhưng đồng thời, anh cũng chẳng biết chính xác mình đang tìm kiếm điều gì.

Thật kỳ lạ, Klein cảm nhận được sự an toàn lạ lùng trong sự hiện diện của Leonard. Dù hắn là người duy nhất vẫn kiên trì ở lại bên cạnh anh, Klein không thể phủ nhận được sự thách thức mà hắn mang lại. Và có lẽ, chính sự thách thức đó mới khiến Klein cảm thấy mình vẫn còn tồn tại. Mặc dù không phải theo cách mà anh mong muốn.

Cả hai di chuyển qua những con đường hẹp, mỗi bước chân như muốn nhấn chìm trong sự yên tĩnh không lời. Khi họ đến một vùng đất trống, Leonard dừng lại, đưa tay chỉ vào một vòng tròn đá lớn giữa khu rừng. Những tảng đá xung quanh được khắc những ký tự cổ xưa mà Klein không thể nhận diện.

"Đây là nơi nghi thức diễn ra." Leonard nói, giọng có phần trầm xuống. "Đây là nơi anh đã mất. Và cũng là nơi chúng ta sẽ bắt đầu lại."

Klein nhìn quanh, cảm nhận sự tĩnh lặng kỳ quái của nơi này. Mặc dù không có gì quá đặc biệt về hình thức, nhưng bầu không khí ở đây mang một cảm giác nặng nề, như thể có những mắt xích vô hình đang cuốn lấy mọi thứ xung quanh. Mỗi bước đi của Klein như dẫm lên một mảnh vụn ký ức, những cảm giác lạ lẫm mà anh không thể giải thích được.

"Anh đã từng thực hiện nghi thức này, phải không?" Klein hỏi, giọng anh hơi run run.

Leonard quay lại, đôi mắt sáng quắc nhìn thẳng vào Klein, như thể đang đọc vị từng suy nghĩ của anh. "Đúng vậy. Nhưng tôi không nghĩ rằng mình sẽ thành công. Tất cả mọi thứ chỉ là thử nghiệm, và không phải ai cũng có thể vượt qua được nó."

Klein hơi nhíu mày, một cảm giác bất an len lỏi trong tim. "Vậy nếu tôi thất bại, thì sao?"

Leonard mỉm cười nhẹ, nhưng ánh mắt lại sắc lạnh như dao. "Nếu anh thất bại, anh sẽ mất tất cả, Klein. Không chỉ hồn phách, mà cả phần còn lại của chính mình. Nhưng nếu anh thành công..."

"Thành công thì sao?" Klein ngắt lời, ánh mắt như ánh lên một tia hy vọng mong manh, dù bản thân anh không biết liệu mình có thể thật sự tìm lại thứ gì đó.

"Anh sẽ tìm lại được những mảnh ghép đã mất. Anh sẽ là chính mình, hoàn chỉnh hơn bao giờ hết."

Những lời của Leonard vang lên trong đầu Klein như một cơn gió mạnh, cuốn đi mọi nghi ngờ và lo lắng. Đó là một lời hứa, nhưng đồng thời cũng là một cảnh báo. Đối diện với sự lựa chọn này, Klein không biết mình đang đi đâu, nhưng anh biết mình không thể quay lại.

"Vậy chúng ta bắt đầu đi." Klein nói, giọng anh không còn yếu đuối như trước, mà đã trở nên mạnh mẽ, dù không đầy cảm xúc.

Leonard gật đầu, đôi mắt sáng lên đầy quyết đoán. Hắn bước tới chiếc vòng tròn đá, ngồi xuống giữa trung tâm. "Hãy vào đây, Klein. Và đừng sợ. Chỉ có bước qua bóng tối, anh mới có thể thấy được ánh sáng."

Klein đứng nhìn Leonard một lúc, không rõ lý do gì khiến anh bước tới, nhưng rồi anh cũng ngồi xuống bên cạnh hắn, lòng đầy bối rối, nhưng cũng không thể ngừng cảm thấy sự kỳ lạ trong mối quan hệ này. Họ không phải bạn bè, không phải đồng đội, nhưng lại có một thứ gì đó gắn kết giữa họ. Một thứ không thể lý giải bằng lý trí, mà chỉ có thể cảm nhận qua trái tim.

Và khi Klein ngồi xuống, một làn gió lạnh bỗng lướt qua, mang theo một cảm giác bất an nhưng cũng đầy hứa hẹn. Nghi thức sẽ bắt đầu. Nhưng liệu nó sẽ kết thúc như thế nào? Liệu họ có thể vượt qua được cái giá phải trả?

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store