ZingTruyen.Store

Kết Hôn Bắc Đắc Dĩ

Chương 21

MyDuongart

Buổi tối hôm đó, Jimin và Yoongi quay trở lại căn nhà mới của mình sau một ngày dài. Cả hai mệt mỏi nhưng đều cảm thấy vui vẻ vì ngày hôm nay diễn ra khá trôi chảy. Jimin vẫn đang mơ màng trong đầu những kỷ niệm ngọt ngào của buổi lễ, trong khi Yoongi chỉ lặng lẽ theo sau, đôi mắt đầy sự dịu dàng, nhìn cậu với ánh mắt chăm sóc.

Vào đến nhà, Yoongi thả mình xuống ghế sofa, gỡ đôi giày ra rồi thở phào nhẹ nhõm.

"Cuối cùng cũng về đến nhà rồi,"

anh nói, giọng trầm nhưng có chút mệt mỏi.

Jimin vừa đi vào bếp pha trà, vừa quay lại:

"Anh uống trà không? Em pha chút trà thảo mộc, có thể giúp anh thư giãn đấy."

"Ừ, em pha cho anh đi. Anh cần nghỉ ngơi một chút,"

Yoongi đáp, vươn vai một cái rồi nhắm mắt lại, tựa người vào thành ghế sofa.

Jimin cười khẽ rồi quay lại bếp. Khi cậu quay ra, mang theo hai tách trà, bất ngờ vấp phải một chiếc giày của Yoongi đang để lộn xộn trên sàn. Cậu loạng choạng rồi suýt nữa thì ngã, may mà kịp giữ thăng bằng, Yoongi đang nhìn mình chằm chằm.

"Anh có thể cất giày lại được không?"

Yoongi ngẩng đầu lên, ngạc nhiên một chút.

"Là em sao? Sao không nhìn đường?"

Jimin nhăn mặt.

"Là Anh không cất giày đúng chỗ!  Em nhớ là em đã nhắc nhở anh rồi mà..."

Yoongi liếc nhìn đôi giày của mình và bất đắc dĩ bật cười.

"Được rồi, được rồi, anh sẽ cất giày. Nhưng em đừng có làm rơi trà vào người anh đấy nhé!"

"Tại ai chứ..."

Jimin hờn dỗi nói, nhưng rồi lại nhẹ nhàng đặt tách trà vào tay Yoongi.

Yoongi đưa tay nhận lấy, nhưng chẳng quên nhún vai như một người vô tội.

"Tuy là lỗi của anh, nhưng phải công nhận là em hơi vụng về đấy."

Jimin cười khẽ rồi ngồi xuống bên cạnh, nhét mảnh khăn giấy vào tay anh, làm giảm nhiệt độ của ly trà tới tay anh.

"Anh mà để nguội là em không tha cho anh đâu!"

Yoongi nhìn Jimin đang chăm sóc mình, lông mày hơi nhướn lên.

"Thật ra... em còn kiên nhẫn hơn tưởng tượng đấy,"

anh nói, ánh mắt chứa đầy sự bất ngờ và vui vẻ.

Jimin chỉ mỉm cười, nhưng trong lòng thấy vui vẻ vì có thể ở bên cạnh Yoongi, chăm sóc anh như thế này. Lúc này, không khí trong căn phòng tràn đầy sự ấm áp và bình yên, dù chỉ là những khoảnh khắc giản đơn, nhưng lại làm cho cả hai cảm thấy như họ đã có một gia đình thực sự.

Sau một ngày dài bận rộn, Yoongi và Jimin về phòng, chuẩn bị đi ngủ. Anh đã thay đồ ngủ xong, cảm giác mệt mỏi nhưng cũng thật nhẹ nhõm khi nghĩ đến những phút giây nghỉ ngơi.

Yoongi ngồi lên giường, nhắm mắt thư giãn. Jimin từ trong phòng tắm bước ra, mái tóc ướt đẫm, chiếc khăn tắm choàng ngang vai. Đôi mắt cậu vô tình lướt qua khuôn mặt anh.

"Em xong rồi, anh ngủ chưa?"

Jimin hỏi, giọng có chút ngập ngừng.

Yoongi không trả lời ngay, mở mắt nhìn cậu, ánh mắt dịu dàng hơn thường lệ.

"Chưa, đang chờ em."

Jimin bước lại gần giường, trong khi Yoongi nằm yên, đôi mắt vẫn đắm đuối nhìn cậu. Cả hai im lặng trong một khoảnh khắc, dường như đều cảm nhận được sự gần gũi trong không gian.

"Em muốn ngủ như thế này... bên cạnh anh."

Jimin thì thầm, giọng nhẹ nhàng nhưng cũng đầy kiên quyết.

Yoongi không nói gì, chỉ nở nụ cười nhẹ rồi nhẹ nhàng kéo Jimin ngồi xuống giường. Đôi tay anh ôm cậu vào lòng, cả hai nằm sát lại với nhau. Trong không gian mờ ảo của căn phòng, chỉ có tiếng thở đều đều của cả hai.

Jimin ngẩng lên, đôi mắt cậu chạm vào ánh nhìn sâu lắng của Yoongi. Khoảng cách giữa họ chỉ còn vài cm, hơi thở của nhau càng lúc càng gần.

Yoongi cúi xuống, đặt một nụ hôn nhẹ lên trán Jimin, rồi siết chặt cậu trong vòng tay ấm áp của mình.

"Em thật sự làm anh không kiềm lòng được."

Jimin mỉm cười, cậu ngước nhìn Yoongi, rồi bất ngờ hôn lên môi anh một cách nhẹ nhàng. Nụ hôn chỉ lướt qua, nhưng lại ngập tràn tình cảm. Cả hai nhìn nhau, không nói gì thêm, chỉ lặng lẽ tận hưởng giây phút bình yên này.

Yoongi nở nụ cười nhẹ, cuối xuống trao cho Jimin một nụ hôn. Đầu tiên chỉ là một nụ hôn ngọt ngào, nhưng dần dần sâu hơn, kéo dài hơn. Cả hai chìm đắm trong nụ hôn ấy, không vội vàng, không ngừng lại, chỉ có sự gần gũi và tình yêu tràn ngập.

Jimin khẽ đáp lại, đôi tay vòng quanh cổ Yoongi, kéo anh lại gần hơn. Nụ hôn kéo dài một lúc lâu, nhẹ nhàng nhưng tràn đầy cảm xúc, như thể họ không muốn chia cắt dù chỉ một giây.

Khi cả hai tách ra, hơi thở vẫn chưa kịp bình ổn, Yoongi đặt một nụ hôn nhẹ lên trán Jimin và cười nhẹ

"Ngủ ngon nhé, em yêu."

Jimin khẽ mỉm cười, tựa đầu vào ngực Yoongi, mắt nhắm lại.

"Chồng yêu Ngủ ngon"

Và thế là, trong vòng tay nhau, cả hai chìm vào giấc ngủ, để tình yêu tràn ngập không gian này, ngọt ngào và ấm áp.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store