ZingTruyen.Store

[ ENGLOT ] Khó Nói Lời Yêu

Chương 3. Môn Sử

An_Di_Di

"Charlotte, nếu không ổn thì mình đưa cậu ra trạm xe buýt nhé? Nghỉ một buổi đi, mình giúp cậu xin nghỉ." Engfa dắt xe đạp từ dưới hầm gửi xe tới đầu dốc rồi leo lên yên trước, vỗ vỗ phía sau ý bảo Charlotte có thể ngồi lên.

Chứ cái dốc cao cỡ này mà bắt cô đạp xe chở Charlotte lên thì 10 cô cũng không đạp nổi.

"Không sao đâu, nhờ có cậu, mình đỡ nhiều rồi." Charlotte hai má ửng hồng chẳng biết vì nắng, vì đau hay vì ngại nhưng vẫn nhớ rõ phải nhấn mạnh cụm từ 'nhờ có cậu'. Em cầm theo hộp cơm đã được rửa sạch, ngồi lên yên sau.

Một thoáng nào đấy, à không, từ lúc Engfa giúp em ở lớp, sau đó cho em mượn đồng phục, hâm cơm giúp em rồi xoa bụng, nấu nước đường cho em, Charlotte đã rất nhiều lần cảm thấy nếu như mỗi kỳ kinh nguyệt sau này đều có Engfa ở cạnh thì thật tốt.

Hơi mất giá một chút nhưng ... Không biết ngày mai, em nên dùng cớ gì để sang nhà Engfa nghỉ nhờ buổi trưa nhỉ?

Cô gái nhỏ cứ ngồi ở sau ngẩn ngơ, chỉ tội bạn học xinh đẹp đạp xe muốn ná thở giữa trưa nắng. Thật ra thì trong cả hai, chẳng có ai thích vận động nên đối với Engfa việc đèo ai đó về, đưa ai đó đi bằng xe đạp nó khá là nặng nhọc. Cũng ráng thôi chứ sao giờ, không lẽ bắt Charlotte lên chở cô, nhục chết.

Vì đi học bằng xe nên Engfa phải đi bằng cổng sau, xa hơn cổng trước một (nhiều) chút nhưng cuối cùng cũng thấy được cổng trường ở phía xa. Ý chí của Engfa vốn đã cạn kiệt lại được tăng thêm một chút. Ở đây có vài quán trà sữa, Engfa thắng xe lại tiệm mà cô hay uống rồi bảo Charlotte chờ một chút.

"Chị ơi, cho em một ly matcha, thật ít ngọt thôi nhé." Engfa phải dùng thứ gì đó nạp năng lượng, nếu không bây giờ leo thêm 4 tầng lầu tới lớp, cô học không nổi mất, xỉu luôn không chừng.

Nhớ ra mình đi cùng Charlotte, Engfa vội kêu thêm một ly trà sữa ít đá. Khi nãy Charlotte uống nước đường đỏ nóng hổi vô cùng khổ sở, nếu giờ cô mua trà sữa nóng... Charlotte chắc chắn sẽ bóp cổ cô, tính mạng trên hết. Cô tin vào trực giác của mình, bạn học đó có vẻ rất đanh đá, ít nhất là với cô. (Dự đoán tương lai chuẩn phết)

Còn nếu ai hỏi cô vì sao cô lại làm nhiều việc giúp đỡ Charlotte như thế thì Engfa sẽ trả lời rất đơn giản, vì cô là người tử tế (dại gái). Đổi lại là một bạn học (nữ) khác, chắc là Engfa cũng sẽ đối xử như vậy thôi.

Engfa đưa ly trà sữa cho Charlotte. Nhìn nụ cười của Charlotte, tâm trạng mệt mỏi của Engfa cũng tan đi gần hết. Cô leo lên xe tiếp tục đạp vào bãi giữ xe. May mắn là bãi giữ xe không cần đi qua con dốc nào cả.

Engfa cũng giảm tốc độ khi đi cầu thang, cô không chạy vèo lên trên cho xong như mọi hôm mà chậm rãi cùng Charlotte từng bước từng bước leo 4 tầng lên lớp học. Hơi lâu một chút nhưng đổi lại nhịp thở ổn định chứ không phải đứng trước cửa lớp thở hồng hộc như mới chạy marathon về.

"Engfa, cuối cùng cậu cũng đến rồi." Chompu mếu máo kéo tay Engfa vào bàn học, chỉ chỉ vào những câu gần cuối của bài tập về nhà môn Toán. "Mình có xem qua trên mạng, đã chép đáp án nhưng không hiểu chút nào. Một chốc thầy Lee gọi lên thì biết làm sao."

Charlotte chưng hửng ôm ly trà sữa về chỗ ngồi.

Em cũng không làm ra mấy câu đó nhưng em chẳng quan tâm, có làm bài là được rồi, chỉ là ai làm được những câu đó thì sẽ được cộng thêm điểm thôi mà bạn học Chompu cứ rộn hết cả lên.

'Một chốc thầy Lee sẽ giảng hoặc là Trix, lớp phó học tập của lớp chắc chắn cũng làm được, sao cậu không hỏi đi, cứ nhất định là Engfa hay sao?' Charlotte thầm nghĩ xong em lại nhíu mày, chuyện hỏi bài giữa các bạn học là chuyện thường tình, hơn nữa Engfa là bạn cùng bàn của Chompu, sao em lại nghĩ linh tinh như thế không biết.

Thở hắt ra một hơi khi nhận ra suy nghĩ không hay của mình, Charlotte vừa chấn chỉnh bản thân vừa uống trà sữa.

Engfa cười cười rồi máng balo lên chỗ treo cặp của bàn học, chậm rãi mở ra quyển bài tập của mình, dùng bút chì giảng giải tận tình cho Chompu. Trong lúc đó có thêm vài bạn học khác có hoặc không giải được tụm lại tạo thành nhóm nhỏ, có cả Marima. Người không giải được thì học cách giải, người giải được thì so sánh đáp án và cách làm.

Engfa còn tận tình lật tới lật lui khoanh lại các bài tập thuộc dạng tương tự để các bạn thực hành. Cả nhóm mỗi người góp một câu bàn luận về bài tập.

Charlotte vừa ngậm ống hút vừa quay xuống, không phải là nhìn lén, em cứ thế trực tiếp ngắm Engfa. Em không có gào ầm ĩ rằng Engfa là nữ thần nhan sắc của lòng em nhưng cũng không coi đó là bí mật phải giấu diếm.

Tiếng trống vào học vang lên, nhóm nhỏ nhanh chóng tan ra. Engfa ngẩng đầu liền bắt gặp Charlotte đang nhìn mình. 'Bạn học này... trên mặt mình có gì sao?' Engfa sờ sờ mặt nhưng không thấy có gì cả, còn mượn gương trang điểm của Chompu kiểm tra, rõ là không có gì.

"Này, cậu thích Engfa hả? Nhìn mòn da mòn thịt con gái người ta rồi." Marima vỗ vai Charlotte, Charlotte biết ý ngồi sát vào để Marima đi "đường tắt" về chỗ ngồi bên cạnh Charlotte thay vì đi một đường vòng xuống dưới.

"Ừm, thích. Thích nhan sắc của cậu ấy. Giờ ai mang nét đẹp đó đều muốn sửa cho Tây, trang điểm cũng Tây, cổ điển hài hòa như Engfa khó tìm lắm." Charlotte chậc lưỡi mang theo vài phần tiếc nuối. Em lại càng không thể mang vẻ đẹp cổ điển của con gái Thái Lan vì em là con lai.

"..." Marima biết thừa Charlotte là nhan cẩu nên cũng không nói nhiều. Nàng lấy tập vở toán rồi bắt đầu lật những bài tập khi nãy Engfa nhắc tới để làm thử.

"Này, cậu chuẩn bị vào đội tuyển Olympic, Engfa thì không, vậy mà cậu phải sang hỏi bài của Engfa à?" Charlotte thắc mắc, em vui vẻ hút hút mấy cục trân châu mềm dẻo. Trong lòng vô cùng ấm áp, Engfa mua ít đá còn tinh tế giảm ngọt, rất vừa miệng. Nữ thần của em không phải là dạng chỉ có nhan sắc, học vấn hay tính cách của cô cũng 100 điểm không có nhưng.

"Ừm? Cậu quan tâm thì quan tâm cho trót đi. Tớ và Chompu vào đội tuyển Địa Lý mà (ー_ー゛) thầy Lee dạy toán cũng ép lắm, còn ghi tên Engfa vào đội tuyển, chỉ là không hiểu sao Engfa nhất định không đồng ý." Marima vươn tay muốn xin Charlotte một ít trà sữa nhưng bị em né tránh.

"Không được, mọi hôm thì được, ly này thì không... À... Mình đang ốm, sẽ lây bệnh." Charlotte cười gượng, suýt chút nói ra ly này là do Engfa mua cho em nên không thể chia sẻ.

Trong tiết của thầy Lee, Engfa và Trix chia nhau 5-7 câu, mỗi người một bên bảng lớn ghi đáp án những câu khó lên rồi về chỗ. Thầy Lee nhìn qua gật gù bảo mọi người ai không làm được thì ghi chép đáp án lại, sau đó mới cầm thước bắt đầu giảng.

Buổi chiều nay bọn họ chỉ có 3 tiết Toán liền nên sau khi kết thúc, thầy Lee cho lớp tan học rồi gọi Engfa lại.

"Em thật sự không muốn vào đội tuyển? Sẽ được miễn giảm các môn phụ, em chỉ cần mang giải về cho trường. Với khả năng của em, thầy tin em làm được."

"Dạ thầy, em không muốn bỏ qua môn nào cả, tuy được miễn học và miễn thi môn phụ, điểm tự động cả kỳ môn đó được 10 nhưng kiến thức bằng 0 thì ..." Engfa một tay giữ balo, một tay gãi đầu tỏ ý không muốn.

Lý do đó là thật và Engfa cũng không muốn ăn dầm nằm dề ở trường để ổn luyện. Cô còn phải về phụ quán cà phê Wara, bác Huk sắp mở cơ sở thứ hai, tuy đã tuyển thêm vài anh chị phụ quán nhưng suy cho cùng vẫn bận rộn.

Engfa tự xem mình là con ruột của các cô bác trong nhà nên nếu ở nhà buôn bán bận rộn mà cô lại ở lì trong trường thì không được, phải phụ "bố mẹ" kiếm tiền chứ.

Các kiến thức thi Olympic hay nâng cao cô cũng có thể tự học ở nhà. Thứ cô thích là học hỏi, là kiến thức chứ bằng khen hay giải thưởng thì cô không quan trọng lắm, so với việc phụ giúp "bố mẹ" thì lại càng không quan trọng.

Có lẽ vì hoàn cảnh của mình nên Engfa tương đối xem nhẹ việc học, cô chú trọng đến gia đình và người thân nhiều hơn. Học có thể học ở bất cứ đâu, bất cứ khi nào nhưng người thân thì khác, họ chỉ cần chuyển đến một nơi khác sống thì số lần gặp mặt sẽ không còn nhiều nữa.

Lúc gặp bài khó trong sách luyện thi nâng cao, Engfa mới lên hỏi thầy Lee, làm cho thầy cứ băn khoăn không biết Engfa có phải lén lút đại diện cho tổ chức khác hay trung tâm nào đó thi Olympic không.

Engfa nói chuyện với thầy Lee một lúc. Cô đảm bảo rằng khi cô có nhu cầu thi thì chắc chắn sẽ nói với thầy và cô cũng không "vượt tường" thi cho tổ chức hay trung tâm nào thì thầy Lee mới tạm chấp nhận.

"Charlotte, sao cậu vẫn đứng đây?" Engfa giật mình nhìn Charlotte đang lấp ló ở cửa lớp học.

"À thì... Mình đợi cậu về, chở mình ra trạm xe buýt được không?" Charlotte tự thấy mặt mình sắp dày bằng mặt đường rồi nhưng vì để được ở cạnh nữ thần sắc đẹp của lòng mình thì em chấp nhận đánh đổi.

"Được chứ." Engfa mỉm cười đáp lại.

Trời chiều man mát không nóng nảy như lúc trưa nên Engfa nhanh chóng đồng ý. Nhất là Charlotte có lẽ đang không khỏe mới phải nhờ, cô là người tốt bụng tử tế, thích giúp đỡ mọi người, chắc chắn sẽ chấp nhận rồi. Engfa thầm nghĩ không biết mình là con gái nhà ai mà đáng yêu quá.

Engfa thả Charlotte ở trạm xe buýt rồi vẫy tay tạm biệt, nhanh chân đạp đến tiệm cà phê. Hôm nay tan học đã hơn 5h chiều, sắp đến giờ cao điểm của quán cà phê rồi, không có thời gian nghỉ ngơi, cô phải đến ngay mới được.

------------------------------

"Các em, mấy môn khác đã có hoạt động tổ nhóm chưa?" Cô Lux, giáo viên Lịch sử của lớp 10C. Ôi trời ơi, cô ấy trẻ măng, lại còn ... ý là cái này nhìn vẻ ngoài thôi nhưng cổ "men" lắm, mấy học sinh nữ phát cuồng mỗi khi đến tiết Sử.

"Dạ rồi ạ."
"Rồi cô ới."
...

Cả lớp 10C nhốn nháo, bắt đầu kể lể những hoạt động của môn khác đã và đang diễn ra.

"Vậy thì môn Sử cũng có nhưng mà..." Cô Lux đợi học sinh nói xong thì bắt đầu nói. "Cô đã chuẩn bị 40 lá thăm, các em bốc ngẫu nhiên đi. Lớp trưởng, Kan, giúp cô ghi lại kết quả nhé."

Lần lượt mỗi người lên bốc thăm rồi đưa cho Kan ghi kết quả, họ cũng chưa thật sự biết cô Lux muốn gì.

"Được rồi, trên tay cô là kết quả, cô đã chụp lại, không được lén lút sửa đổi nhé. Các môn khác mấy em làm quen với bạn cùng bàn, bạn bàn trên bàn dưới, bạn cùng tổ nhưng chưa làm quen với những bạn tổ khác lắm. Đúng không?"

Cả lớp gật gật đầu như gà mổ thóc. Đúng thật họ vẫn chưa thể thuận lợi liệt kê hết danh sách 40 bạn học.

"Vậy nên các em hãy tìm bạn học bốc được cùng chủ đề với mình để làm bài nhóm nhé. Cô cho keyword, còn các em chỉ cần thuyết trình về từ khóa đó có liên quan đến lịch sử. Được rồi, bây giờ trước khi biết bạn cùng nhóm với mình là ai, trong các em có ai tự tin nhận thuyết trình đầu tiên không?"

Cả lớp rơi vào hố đen im lặng. Hiếm thấy lúc nào lớp 10 C lại yên ắng như thế. Ai cũng rụt rè cúi gằm mặt không dám nhìn cô giáo.

Engfa đắn đo suy nghĩ tương đối lâu rồi chậm rãi giơ tay. Được rồi, cô hy sinh thuyết trình trước vậy, từ khóa cô bốc được không quá khó, cô cũng có ý tưởng rồi. Trùng hợp cuốn sách cô vừa đọc hôm trước có nhắc đến, nội dung bảo đảm hấp dẫn.

Quá nửa thành viên lớp mong mình cùng nhóm với Engfa, phải thuyết trình đầu tiên cũng không sao. Trải qua vài môn học có hoạt động tổ nhóm, bọn họ có thể khẳng định bạn học Engfa có thể "bao điểm" bọn họ chỉ cần họ nghiêm túc.

"Engfa? Nếu là bạn khác, cô sẽ châm chước nhưng em thì không đâu nha." Cô Lux nói với tông giọng pha chút trêu chọc.

Cô thầm nghĩ em học sinh này chắc cũng không cần cô cộng điểm hay châm chước. Engfa học rất ổn, thường xuyên tương tác với giáo viên trong giờ học nên đa phần giáo viên luôn có ấn tượng tốt.

"Được, vậy từ khóa em bốc được là gì?"

"Dạ... "N.ha phi.ến"."
.
.
.
.

Bình chọn để ủng hộ tớ nhé.
Rất mong nhận được góp ý của cả nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store