ZingTruyen.Store

│EDIT - ĐM│Trùng đực không phải Omega.

17. Ta muốn giết nó.

Shalii_00

"Bên cảng bị chiếm, chúng ta không thể đến chỗ chiến hạm," Úc Đình vừa nói, vừa từ trong thiết bị nén lấy ra một khẩu súng đưa cho Minh Phạn, "Trước hết đợi một chút, bọn người Diệp Dương Nam có chiến hạm, khẳng định sẽ bị Trùng tộc đánh hạ một hai chiếc."

Úc Đình chuẩn bị đi nhặt của hời.

Lúc này mà nói thêm bất cứ điều gì về đạo đức vớ vẩn đều vô dụng, sống sót mới là ưu tiên hàng đầu.

Úc Đình có chút hối hận vì đã tấn công Hùng phụ sớm quá, lúc chạy trốn chưa kịp trang bị thêm vũ khí. Ai có thể ngờ một lần xuyên qua Lỗ Giun lại khiến hắn đi tới một thế giới khác?

Điều này hoàn toàn ngoài dự đoán của hắn.

Hiện tại Úc Đình chỉ có thể cảm thán, Trùng tộc quả nhiên là Trùng tộc, dù tiến hóa theo hướng nào cũng mạnh mẽ đến mức biến thái. Khuyết điểm duy nhất là tộc trùng ở đây và hắn chỉ là họ hàng xa.

Úc Đình không có cách nào chào hỏi bọn chúng một tiếng, nói chúng ta đều là đồng loại, Trùng tộc không nên ra tay với Trùng tộc.

Rõ ràng trong mắt đám Trùng này, Úc Đình và nhân loại là cùng phe.

Khoảnh khắc Trùng tộc đổ bộ, cái chết và sự tuyệt vọng bắt đầu phun trào tựa dung nham.

Úc Đình rốt cuộc đã biết vì sao có người tự sát trước khi Trùng tộc đến, bởi vì những người rơi vào tay Trùng tộc đều là bị gặm sống đến chết.

Nếu là một ngụm cắn đứt đầu, thì coi như may mắn, xui xẻo hơn bị táp đứt nửa thân dưới, rồi bị ăn từng miếng từng miếng.

Mùi máu tanh và mùi bẩn thỉu của nội tạng tràn ngập trong không khí.

Úc Đình chỉ tấn công những con Trùng muốn tập kích hắn.

Trùng đổ bộ vào Hắc Vũ Tinh quá nhiều, nếu Úc Đình tăng công lực, một phát bắn qua, chết không chỉ có Trùng mà còn có người. Đương nhiên, đó không phải là trọng điểm.

Trọng điểm là Úc Định định nhặt chiến lợi phẩm, hắn không thể để lộ việc mình có vũ khí tấn công tối tân, nếu không đám trùng này sẽ cùng nhau tấn công hắn.

"Lần xâm lấn này chắc chắn có Thị Trùng dẫn dắt." Minh Phạn đi theo bên cạnh Úc Đình, dẫn Úc Đình lui vào một cửa hàng nào đó, sau khi xử lý Trùng tộc bên trong, hai người quyết định ở lại chỗ này trước.

Hiện tại Minh Phạn chỉ có thể lực 3S rỗng, nếu thật sự dám xông lên đối đầu trực diện, đó là hành vi tìm chết.

Anh rất bình tĩnh, có lẽ lúc này chỉ có mình anh, anh sẽ xông lên cứu người, mặc dù sự cứu viện này có lẽ vô dụng. Nhưng hiện tại, Minh Phạn sẽ không gây thêm phiền phức cho Úc Đình.

"Lát nữa nếu có cơ hội, tìm được Diệp Dương Nam và An Nguyên Na mang đi cùng." Úc Đình tìm một cái ghế dựa ngồi xuống, dùng cơ giáp của mình xác định vị trí xạ kích, sau đó hắn phát hiện mình không cần thiết làm vậy, động tác của Minh Phạn nhanh hơn hắn nhiều.

Sau khi nghe được Úc Đình nói, Minh Phạn liếc mắt nhìn Úc Đình một cái, anh không nói gì, nhưng trong ánh mắt tràn đầy nghi hoặc.

"Kết nối còn chưa hoàn thành, ta còn chưa kịp liên hệ với cấp cao của họ." Úc Đình hừ một tiếng, "Có cơ hội ta nhất định phải xử lý mấy tên thiểu năng trong cái Liên minh Chính Phủ Nhân Loại của các ngươi."

"Tôi cũng vậy." Minh Phạn nói đến đây, giọng anh có vài phần nghiến răng nghiến lợi, dứt lời, anh một phát súng nát đầu một con Trùng.

"Nhưng cậu chắc chắn muốn mang Diệp Dương Nam và An Nguyên Na đi không phải vì cái chủ nghĩa hoàn hảo của cậu chứ?" Minh Phạn hỏi.

Úc Đình không phủ nhận, hắn thậm chí bổ sung một câu: "Còn có, tính cách hai người họ cũng không tồi."

"Tạm thời có lẽ không cần căng thẳng như vậy." Úc Đình liếc nhìn ra ngoài cửa, vị trí hiện tại của họ cách tòa nhà lớn của bang phái không tính xa, hắn còn có thể nhìn thấy tòa nhà đang bị vây công đó, "Hắc Vũ tinh lớn như vậy, con Thị Trùng dẫn dắt đám Trùng tộc này không nhất định phải trùng hợp đến Tích Dực."

Úc Đình nói xong, tòa nhà đó bỗng nhiên nổ tung.

Một con Trùng tộc màu trắng có hoa văn trông đặc biệt cá tính chiếm được pháo đài của bang phái Tinh hệ Tử Vong, làm nổ tung tòa nhà.

Rồi sau đó con Trùng tộc vốn kích cỡ người thường này cực nhanh chóng bành trướng, trông còn cao hơn tòa nhà ban đầu rất nhiều. Con Trùng lớn màu trắng này rất bắt mắt.

"Ái chà, trùng cấp cao có trí tuệ nhất định không?" Úc Đình lâm vào trầm tư, "Đây không phải là Thị Trùng chứ?"

Minh Phạn cũng trầm mặc, cuối cùng anh hỏi dò: "Cậu có bao giờ nghĩ đến việc đi mua một tờ vé số chưa?"

"... Chết tiệt!" Úc Đình không biết nên nói gì, nghẹn nửa ngày, lại chết tiệt một tiếng, "Chơi cái rắm!"

"Thị Trùng có hệ thống phòng thủ như cơ giáp cấp S." Minh Phạn cũng rất bất lực, "Trong điều kiện không có trang bị, việc nhân loại muốn tay không giết chết Thị Trùng gần như không thể."

"Kiên cường lên chút đi Tiểu tướng quân, ngươi không phải đã giết chết hai con?" Úc Đình nhớ rõ Minh Phạn chính là nhờ giết một con Thị Trùng mà nổi danh, anh là người đầu tiên trong lịch sử nhân loại giết chết Thị Trùng, và trước khi anh "chết", cũng làm chết một con.

"Đó là với điều kiện có đầy đủ trang bị." Minh Phạn thở dài, "Bây giờ tôi xông lên trực tiếp, về cơ bản chẳng khác gì lái xe bay đâm vào chiến hạm."

"Thị Trùng có điểm yếu không?" Úc Đình hỏi.

Minh Phạn đang căng thẳng cực độ lại nhìn thấy một người kỳ quái.

Úc Đình cũng chú ý tới.

Đó là một lão nhân tóc bạc, rất cứng cáp, trông không cường tráng như Alpha, hắn mặc đồng phục của Tinh hệ Tử Vong, bị một đám người vây quanh hộ tống vào một tòa nhà khác, một trong số những người che chở lão nhân này lại là Diệp Dương Nam.

Có lẽ lão nhân này là nhân vật quan trọng nào đó của Tinh hệ Tử Vong, ông ta không bị đưa lên tinh hạm, chủ yếu vì bầu trời hiện tại còn nguy hiểm hơn đất liền.

Nhưng khi được hộ tống ông ta không hề có vẻ thận trọng chút nào, ông lão vẫn cầm súng trong tay, miệng nhai gì đó, vẻ mặt cáu kỉnh bắn vào tộc trùng, cuối cùng bị những người khác ép vào trong tòa nhà, đóng cửa lại.

"Đó là ai?" Úc Đình nhíu mày.

"Không rõ, cấp cao của Tinh hệ Tử Vong ít khi lộ diện." Minh Phạn lắc đầu, sau đó nói, "Điểm yếu của Thị Trùng ở hai chỗ, một là đại não của chúng, hai là trung khu bên trong cơ thể chúng, thường nằm ở giữa."

"Đại não và tim?"

"Không giống nhau, đại não và trái tim nhân loại mất đi một trong hai thì không thể sống sót, nhưng Thị Trùng phải đồng thời mất đi đại não và trung tâm, bằng không nó vẫn có thể sống, hơn nữa phần mất đi có thể mọc ra. Đục thủng lớp vỏ ngoài của chúng rất hao sức, rất phiền toái."

"Đúng là tuyệt vời, quá không công bằng." Đều là Trùng tộc, Úc Đình không có đãi ngộ như vậy, bằng không hắn chẳng cần đội mũ giáp để bảo vệ cái đầu của mình.

Nhất thời Úc Đình không thể phân biệt được rốt cuộc là tộc trùng ở đây tiến hóa hoàn thiện hơn, hay là tộc trùng ở thế giới của hắn tiến hóa hợp lý hơn.

Cơ thể Thị Trùng trắng khổng lồ vẫn tiếp tục phình to, nó vặn vẹo cơ thể to lớn, nghiền nát những ngôi nhà và người trên đường xung quanh.

Sau đó, sau khi điều chỉnh vị trí, nó mở cánh sau lưng ra, xòe cánh và cứ thế bay lên.

Sau khi Thị Trùng bay lên, chiến hạm của Tinh hệ Tử Vong cũng bay lên.

Úc Đình nhíu mày, không ai nhìn thấy: "Ngươi nghĩ bọn họ có thể thắng không."

"Hạm đội này khả năng cao sẽ bị xóa sổ toàn bộ." Minh Phạn không nhịn được thở dài.

Những người này không có kinh nghiệm chiến đấu với tộc trùng, ngay lập tức đã phải đối đầu với cấp độ Thị Trùng.

【Thưa ngài, An Nguyên Na mà ngài muốn đưa đi đang ở trên chiến hạm.】 Thất Thất báo cáo với Úc Đình,【Nếu ngài muốn, tôi có thể buộc chiến hạm của cô ấy dừng lại.】

"Không cần." Úc Đình từ chối kiến nghị của Thất Thất, nếu An Nguyên Na muốn chạy, sẽ không ai có thể ngăn cản cô ấy, bây giờ mọi thứ đã loạn hết cả rồi.

Cô ấy đang thực hiện trách nhiệm của mình, và Úc Đình sẵn lòng tôn trọng quyết định của đối phương.

Lớp vỏ ngoài của Thị Trùng thực ra rất đẹp, bề mặt bóng loáng, thể hiện cảm giác của chất sứ trắng.

Vô số trùng tộc thông thường vây quanh nó, đây là một đội quân không biết sợ hãi, chỉ biết chiến đấu và ăn thịt.

Úc Đình vừa rồi còn tỏ vẻ tôn trọng sự lựa chọn của An Nguyên Na, giờ lại lên tiếng: "Trong tình huống đã biết rõ kết quả, mà vẫn cứ đi chịu chết, thật ngu xuẩn hết sức."

"Luôn khoác lên hành động của mình những lý do hoa mỹ, chí ít phải nghĩ cho bản thân thì có khi còn cơ hội sống sót." Giọng Úc Đình trở nên có chút trầm thấp.

Về điều này Minh Phạn không đưa ra bất kỳ đánh giá nào, anh vẫn chuyên tâm bắn tỉa những con trùng tộc đang lao tới tấn công.

Và nhìn ra xa, khu vực của họ đã không còn thấy người sống nào nữa.

Diệp Dương Nam lúc nãy khi che chắn cho ông lão và ngoảnh đầu lại cũng đã chú ý đến họ, rất khó để không chú ý, khu vực này e rằng chỉ còn sót lại mấy sinh vật sống là họ thôi.

Bên Diệp Dưỡng Nam có hỏa lực áp chế.

Tốc độ phản ứng của Minh Phạn rất nhanh, hơn nữa vũ khí Úc Đình cho anh tuy rằng không đủ mạnh để trực tiếp ảnh hưởng đến cục diện chiến trường, nhưng quả thật rất tốt, tận dụng được lợi thế công nghệ tiên tiến, không có vấn đề gì khi đối diện với giáp trụ của tộc trùng.

Diệp Dương Nam hướng về phía bọn họ hét gì đó.

Úc Đình và Minh Phạn không nghe rõ, Diệp Dương Nam cũng ý thức được lúc này quá ồn ào.

Hắn cùng một thành viên khác của Tinh hệ Tử Vong trao đổi vị trí, rồi sau đó mở quang não gửi tin tức cho Úc Đình.

【Thưa ngài, ngài có thể không cần qua đó nữa, hành tinh chủ của họ đang điều mẫu hạm đến, tôi hy vọng ngài có thể đi cùng mẫu hạm rời khỏi đây. Nơi này đã không còn giữ được nữa.】

"Chỗ họ có mẫu hạm, chúng ta đi." Úc Đình cuối cùng thở phào nhẹ nhõm một hơi, không đợi Minh Phạn trả lời, hắn kéo cổ áo Minh Phạn bay đi.

Cơ giáp của hắn có thể bay, nhưng không thể nhảy không gian

Cứ dựa vào cơ giáp mà bay đến hành tinh có người tiếp theo, e rằng còn chưa đến nơi, hắn đã dùng hết dịch dinh dưỡng và tự bỏ đói mình đến chết.

Minh Phạn bị xách lên:....

Anh cảm thấy chỉ riêng việc lúc này Úc Đình không bỏ rơi con tin là anh, và còn nghĩ đến việc đưa cả Diệp Dương Nam và An Nguyên Na, những người tương đối quen thuộc với mình, đi cùng, thì Úc Đình đã đi ngược lại với nguyên tắc "ưu tiên lợi ích của bản thân ở mức tối đa" của hắn rồi.

Sự thật là, khi đã hơi quen thuộc, Minh Phạn hoàn toàn không thấy Úc Đình là một kẻ có tư tưởng ích kỷ. Đương nhiên, lời này anh sẽ không nói cho Úc Đình nghe, vì Úc Đình nhất quyết không thừa nhận.

Chiến hạm xuyên qua tầng mây, chúng tập trung hỏa lực công kích đôi mắt Thị Trùng, nhưng căn bản đều vô dụng.

"Chờ mẫu hạm lại đây là được." Úc Đình nhìn thảm kịch khắp nơi, nói là tận thế cũng không quá, hắn chưa từng thấy cảnh tượng như vậy, tuy vậy tinh thần lực 3S làm hắn có thể thích ứng nhanh với những điều này, đến nỗi Úc Đình không thể nói rõ tâm trạng hiện giờ của chính mình.

Bùm một tiếng.

Sự chú ý của Úc Đình bị tiếng nổ lớn thu hút, hắn ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện là một chiến hạm bị Thị Trùng phá hủy.

Tiếp đó là những chiến hạm khác lần lượt bị Thị Trùng va chạm tan thành từng mảnh.

Người bên trong phỏng chừng ngay cả xác cũng không còn.

Alpha An Nguyên Na cũng ở trong đó, cô trốn không thoát, dù sao cô cũng không có vận khí nghịch thiên, người vận khí tốt sẽ không ở nơi này.

Úc Đình thầm nghĩ An Nguyên Na này cũng coi như là hoàn thành trách nhiệm của mình, dù họ không thể ngăn cản được Thị Trùng.

Úc Đình vẫn khá thích Alpha hay giật mình này, hắn luôn cảm thấy Alpha này và tính cách Thất Thất thiết lập hơi giống nhau, rất ồn ào, nhưng Úc Đình không ghét.

Được rồi, cô ấy hiện tại đã chết.

Úc Đình cảm thấy có chút tiếc nuối, hắn vốn còn muốn mang bọn họ cùng nhau rời khỏi nơi này.

Đến một nơi tương đối an toàn, sau đó An Nguyên Na còn có cơ hội huýt sáo với Omega nhỏ nhà người ta, biết đâu còn thoái kiếp ế.

Bỗng nhiên, Minh Phạn đang bị Úc Đình xách theo bắt đầu giãy giụa dữ dội.

Cùng lúc đó, cảnh báo cơ giáp của Úc Đình vang lên.

Minh Phạn thoát khỏi sự kiềm chế của Úc Đình rồi rơi xuống, anh không rơi trên mặt đất, mà mượn lực từ những tảng đá rơi xuống, lại nhảy trở lại.

Úc Đình còn đang ngây người, Minh Phạn đã mượn dùng lực phản lại của cú nhảy, ôm chặt Úc Đình, lùi về phía sau, cơ giáp cũng ngay lúc này thay đổi phương hướng.

Chỉ trong nháy mắt, tầm nhìn của hắn bị màu trắng bao trùm, đó là Thị Trùng.

Chi trước màu trắng của Thị Trùng như một thanh đao khổng lồ.

Kèm theo sự di chuyển gần như vượt âm tốc của Thị Trùng, chi trước sắc bén như lưỡi dao của nó đã chạm vào mũ giáp của cơ giáp Úc Đình.

Tất cả đều như chậm lại, Úc Đình nhìn thấy Diệp Dương Nam vốn còn đứng ở cách đó không xa bị đè dưới thân thể cao lớn của Thị Trùng, có lẽ đã không còn hình người, căn nhà kia cũng đã sập.

Con Thị Trùng này không hề muốn tấn công Úc Đình và Minh Phạn, nhưng Úc Đình đã nhìn thấy tất cả những điều này, cảm thấy đầu óc mình hơi ngừng lại một chút.

Hắn cảm giác mình giống như đang xem một vở kịch sân khấu hài kịch màu đen, khi câu chuyện diễn ra đến phần cao trào, với tư cách là khán giả, hắn không nhịn được mà cảm thán một câu: "Thật là quá đáng."

Và điều đáng kinh ngạc hơn vẫn còn ở phía sau, khi Úc Đình vì dao động cảm xúc, theo bản năng mở mạng tinh thần của mình ra, hắn đã nhìn thấy Ngô Nặc Quân.

Omega này sau khi căn cứ lớn của đám người Tinh hệ Tử Vong bị phá hủy thế mà không chết, quỷ mới biết cậu ta chạy ra bằng cách nào.

Nhưng tên này sau khi chạy ra lại hoàn toàn không tìm cơ hội rời khỏi nơi này. Cậu ta đem thuốc nổ không biết từ đâu buộc chặt toàn thân, với vẻ mặt nghiêm nghị xông thẳng về phía vô số Trùng tộc.

Cuối cùng một tiếng nổ lớn vang lên, giết chết một nhóm trùng, nhưng ảnh hưởng đến tổng số không đáng kể.

Chết sạch rồi.

Cú va chạm của Thị Trùng đã gây ra một số hư hỏng cho cơ giáp của Úc Đình, nhưng những tổn hại này có thể tự động sửa chữa được – miễn là Úc Đình không giơ tay, trực tiếp kéo năng lượng nạp đến mức tối đa, rồi nã một phát vào con Thị Trùng đó.

Pháo ion đã phá vỡ lớp phòng thủ của Thị Trùng, mạnh mẽ làm nổ một lỗ hổng trên một mắt kép của nó.

Cuối cùng, Úc Đình và Minh Phạn lăn lộn trên mặt đất một vòng.

Khi Úc Đình ngồi dậy, phần phía trước mũ giáp của hắn bởi vì nguồn năng lượng không đủ, chỗ bị Thị Trùng va phải "cạnh" một tiếng, sau đó phần mắt kính kia vỡ ra.

Minh Phạn ngẩng đầu lên vừa lúc đối diện với Úc Đình.

Minh Phạn sửng sốt một chút khi nhìn thấy tròng mắt màu xanh lục của Úc Đình, anh nhanh chóng đứng dậy, muốn kéo Úc Đình né tránh, lúc này Thị Trùng đã chú ý tới họ.

"Ta muốn làm thịt nó." Giọng Úc Đình bình tĩnh cất lên.

୭🧷✧˚. ᵎᵎ 🎀

⋆˚࿔ 𝕾𝖍𝖆𝖑𝖎𝖎 𝜗𝜚˚⋆

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store