[ Đồng nhân Naruto ] Ánh xanh trong mắt em
Chương 12
Tác giả: An Hà
Tiếng kim loại va chạm vang lên phía sau lưng, báo hiệu Hamu đã lao vào trận chiến sinh tử. Yuri không dám ngoái đầu, cô cắn chặt môi, dồn toàn bộ sức lực vào đôi chân để chạy thục mạng về phía bìa rừng.
Nhưng khoảng cách giữa một học viên chưa tốt nghiệp và những ninja được huấn luyện bài bản là quá lớn.
Chỉ chưa đầy mười phút sau khi tách khỏi Hamu, hai bóng đen to lớn từ trên tán cây lao xuống, chúng phi kunai chặn đứng đường lui của cô. Bụi đất bay mù mịt. Hai tên ninja Làng Đá với mặt nạ che kín mặt, ánh mắt đằng sau lớp mặt nạ lộ ra vẻ khinh miệt lạnh lẽo. Có vẻ như tên còn lại trong nhóm ba người đã bị chú Hamu liều mạng giữ chân.
"Một con nhóc vắt mũi chưa sạch?" Một tên cười khẩy, xoay xoay thanh kunai trên tay. "Thằng già kia đúng là hết thời rồi mới giao cuộn trục cho mày."
Yuri không trả lời. Tim cô đập như muốn vỡ tung lồng ngực, nhưng tay vẫn nắm chặt thanh kunai, thủ thế.
"Phân thân chi thuật!"
Yuri kết ấn, hai làn khói trắng bùng lên. Hai phân thân của cô xuất hiện, cả ba cùng lao về ba hướng khác nhau hòng gây rối loạn đội hình địch.
"Trò mèo."
Tên ninja bên trái nhếch mép. Hắn thậm chí không thèm dùng vũ khí, chỉ đơn giản vung tay đấm mạnh vào không khí. Một luồng chấn động vô hình đánh tan nát một phân thân.
Dù phân thân bị đánh tan trong nháy mắt, Yuri không hề nao núng. Cô biết rõ sức vóc nhỏ bé của mình không thể đọ lại sức mạnh cơ bắp của đối phương, nên chỉ có thể dựa vào tốc độ và sự linh hoạt.
"Chết này!"
Tên ninja bên trái vung nắm đấm bọc giáp sắt to như cái búa tạ giáng xuống. Yuri nhanh như cắt cúi rạp người, luồn qua dưới cánh tay hắn.
Xoẹt!
Thanh kunai trong tay cô vạch một đường sắc bén nhắm vào gân chân của hắn. Tuy nhiên, tiếng kim loại va chạm vang lên chát chúa. Hắn đã kịp phủ một lớp chakra Thổ độn lên da, khiến kunai của cô chỉ để lại một vệt trắng mờ.
"Cứng quá!" Yuri thầm rủa, mượn lực bật ngược lại phía sau để tạo khoảng cách.
Nhưng tên còn lại đã đón đầu cô. Hắn tung một cú đá quét ngang tầm mặt. Yuri không thể né, cô bắt chéo hai tay trước ngực đỡ đòn.
Rầm!
Lực đá nặng ngàn cân khiến cô trượt dài trên mặt đất, hai cánh tay tê dại như muốn gãy lìa. Nhưng Yuri không để bản thân có thời gian nghỉ ngơi. Ngay khi gót chân vừa chạm đất để hãm lực, cô mượn sức bật mạnh lên thân cây sần sùi bên cạnh, dùng nó làm bàn đạp phóng vút xuống như một mũi tên.
"Đừng coi thường tôi!"
Cô xoay người trên không, tung liên tiếp ba cú đá vào thái dương và cổ của tên ninja vừa tấn công mình. Những đòn thế dứt khoát mang đậm phong cách Nhu Quyền mà cô học lỏm được từ Neji, dù chưa hoàn thiện nhưng đủ hiểm hóc.
Tên ninja bị bất ngờ, lảo đảo lùi lại hai bước.
Không bỏ lỡ cơ hội, Yuri rút ba thanh shuriken, phóng theo đường cong quỷ dị về phía mắt của tên còn lại đang lao tới tiếp viện. Đồng thời, cô kết ấn thế thân, để lại một khúc gỗ ngay tại chỗ mình đứng để tránh đòn phản công.
"Con ranh con này!"
Hai tên ninja Làng Đá bắt đầu nổi cáu. Chúng không ngờ một con nhóc chưa tốt nghiệp lại dai dẳng như đỉa đói thế này. Sự kiên nhẫn của chúng đã cạn.
"Đủ rồi! Kết thúc nhanh đi!"
Tên cầm đầu gầm lên, hai tay kết ấn nhanh đến mức mắt thường khó theo kịp. Hắn dậm mạnh chân xuống đất, hét lớn:
"Thổ độn: Liệt Thổ Chuyển Chưởng!"
Mặt đất dưới chân Yuri rung chuyển dữ dội rồi nứt toác ra. Những tảng đá nhọn hoắt từ dưới lòng đất trồi lên như hàm cá mập, nghiền nát phân thân còn lại và hất văng bản thể Yuri lên không trung.
"Á!" Yuri hét lên đau đớn khi lưng cô đập mạnh vào thân cây sần sùi, rồi rơi bịch xuống đất. Cú va chạm mạnh khiến cuộn trục trong áo rơi ra, lăn lóc trên nền cỏ.
Nhìn thấy mục tiêu, Yuri nén đau, cô trườn người tới, vươn tay chộp lấy cuộn trục.
Nhưng một chiếc giày đinh đế sắt đã nhanh hơn, dẫm mạnh lên bàn tay nhỏ nhắn của cô.
Rắc.
Tiếng xương ngón tay gãy vụn vang lên khô khốc.
"Ư... ư..." Yuri cắn chặt răng để không bật khóc, mồ hôi lạnh túa ra như tắm. Cơn đau thấu tim gan truyền đến não bộ, nhưng những ngón tay cô vẫn cố chấp bấu chặt lấy cuộn trục, quyết không buông.
"Khá khen cho sự lì lợm," tên ninja cúi xuống, giọng nói đầy sát khí. Hắn gia tăng lực chân, nghiền nát bàn tay cô xuống đất đá lởm chởm. "Nhưng kết thúc rồi."
Hắn thô bạo túm lấy mái tóc dài của Yuri, nhấc bổng cả người cô lên khỏi mặt đất. Chân Yuri lơ lửng, bàn tay nát bấy vẫn nắm chặt cuộn trục buông thõng bên hông.
Tên ninja rút ra một thanh kiếm ngắn, mũi kiếm sắc lạnh kề ngay trước ngực trái của cô.
"Chết đi, và đừng oán trách ai cả. Số phận của mày là chôn thây ở đây."
Khoảnh khắc lưỡi kiếm lạnh lẽo bắt đầu đâm rách lớp áo ngoài, chạm vào da thịt, thời gian như ngừng trôi. Nỗi sợ hãi tột độ bỗng chốc biến mất, thay vào đó là một luồng sức mạnh kỳ lạ, hoang dại và cổ xưa bùng lên từ sâu thẳm trong huyết quản Yuri.
Con mắt màu xanh lục bên phải của cô đột ngột mở lớn, phát ra ánh sáng rực rỡ, lấn át cả bóng đêm u tối của khu rừng.
Phập!
Không phải tiếng kiếm đâm vào thịt.
Tên ninja đang cầm kiếm bỗng trợn trừng mắt, miệng há hốc nhưng không thốt nên lời. Hắn buông tay thả Yuri rơi xuống, lảo đảo lùi lại. Từ lồng ngực hắn, hàng chục nhánh cây nhọn hoắt, cứng như thép xuyên thủng qua lớp áo giáp, tua tủa đâm ra ngoài, máu tươi phun trào ướt đẫm cả một mảng đất.
Không chỉ ngực, mà từ bụng, vai hắn, những nhánh cây kỳ dị ấy cứ thế mọc ra điên cuồng, hút cạn sinh lực của vật chủ chỉ trong tích tắc. Hắn ngã ầm xuống đất, chết không nhắm mắt.
Tên ninja còn lại sững sờ, đứng chôn chân tại chỗ. Hắn nhìn đồng đội mình bị giết theo cách tàn khốc và quỷ dị nhất mà hắn từng thấy.
Yuri ngồi bệt dưới đất, thở dốc. Ánh sáng xanh trong mắt cô tắt lịm. Cô nhìn đôi tay mình, rồi nhìn cái xác trước mặt, toàn thân run rẩy dữ dội.
"Cái... cái gì thế này?"
Cô không hề kết ấn. Cô không hề dùng chakra. Thứ đó... nó tự chui ra từ cơ thể cô sao?
Sự hoang mang cực độ khiến Yuri mất đi cảnh giác. Tên ninja còn lại, sau giây phút kinh hoàng, lập tức lấy lại bản năng của một sát thủ. Hắn nhận ra con nhóc này là một mối hiểm họa không thể để sống sót.
Vút!
Lợi dụng lúc Yuri đang hoảng loạn, hắn lao tới với tốc độ kinh hồn. Trước khi Yuri kịp phản ứng, một bàn tay to lớn như gọng kìm đã bóp chặt lấy cổ cô, ghì mạnh cô vào thân cây cổ thụ phía sau.
"Con quái vật!" Hắn gầm lên, lực tay siết chặt. "Tao sẽ bẻ gãy cổ mày trước khi mày kịp giở trò lần nữa!"
"Hộc... hộc..."
Yuri vùng vẫy trong tuyệt vọng. Hai tay cô cào cấu vào tay hắn, chân đạp loạn xạ, nhưng sức lực của một đứa trẻ bị thương làm sao so được với một ninja trưởng thành đang điên cuồng sát khí.
Phổi cô nóng ran như lửa đốt. Tầm nhìn bắt đầu tối sầm lại. Những nhánh cây quỷ dị ban nãy không còn xuất hiện nữa, cơ thể cô hoàn toàn bình thường, yếu ớt và bất lực.
Mình... sẽ chết sao? Không được, mình còn chưa tặng món quà cho Neji, chưa nói lời chúc mừng cậu ấy, chưa thực hiện được lời hứa sẽ giúp cậu nữa. Neji... Neji...
Ngay khi ý thức của Yuri sắp tan biến vào bóng tối, một cơn gió mạnh bất ngờ quét qua, mang theo luồng chakra màu xanh nhạt quen thuộc.
"Bát Quái Không Chưởng!"
Một giọng nói lạnh lùng nhưng trầm ấm vang lên.
Bùm!
Một luồng chưởng lực vô hình nhưng mang sức công phá khủng khiếp đánh thẳng vào sườn tên ninja Làng Đá. Hắn bị hất văng đi như một con búp bê vải, đập gãy hai thân cây lớn phía xa rồi nằm bất động.
Bàn tay sắt buông lỏng, cơ thể Yuri trượt xuống. Nhưng cô không chạm đất.
Một vòng tay vững chãi và ấm áp đã kịp thời đón lấy cô. Mùi hương bạc hà, thảo mộc dịu nhẹ hòa lẫn với mùi mồ hôi quen thuộc xộc vào mũi Yuri, khiến nước mắt cô trào ra.
Trong cơn mơ hồ, cô khẽ ngước mắt lên.
Ánh trăng nhạt như sương đổ xuống người đứng trước mặt, phủ lên mái tóc dài đen nhánh một tầng bạc mong manh. Từng sợi tóc khẽ lay động trong gió đêm, mềm mại đến mức tưởng chừng chỉ cần chạm nhẹ cũng sẽ tan vào ánh sáng. Đôi mắt Byakugan trắng dã vốn lạnh lẽo, giờ đây lại ánh lên những gợn sóng bất an, lo lắng dồn nén đến nghẹt thở.
Gương mặt ấy, dưới ánh trăng, vừa thanh khiết vừa xa vời, đẹp đến mức khiến người ta không dám tin là thật.
Là bóng trắng mà cô vẫn luôn lặng lẽ dõi theo, từ xa đến gần, từ giấc mơ bước ra hiện thực.
"Ne... Neji..." Yuri thều thào, giọng vỡ vụn.
Neji ôm chặt lấy cô, như thể chỉ cần buông tay ra một giây thôi, thân ảnh ấy sẽ tan biến. Bàn tay vốn luôn vững vàng nay lại khẽ run, dịu dàng vuốt qua mái tóc nâu rối bời, từng động tác đều cẩn trọng đến đau lòng. Giọng nói thường ngày bình tĩnh và kiềm chế, giờ đây lại khàn đi:
"Xin lỗi, tôi đến muộn. Không sao rồi, Yuri. Có tôi ở đây rồi."
___________________________________
Tác giả: Ý tưởng của tôi là tái hiện lại màn "bế công chúa" dưới ánh trăng của cp MinaKushi, vì nó quá đẹp quá ngọtttt. Cả bộ phim thì đó là cảnh top 1 trong lòng tôi.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store