Em Biết Không Em
Em Biết Không Em
***
Em biết không em trời vừa đêm
Anh ngồi một mình nơi xóm nhỏ
Bâng khuâng tự hỏi giờ này đây
Em đang dạo phố bước bên người
Hay ngồi cửa sổ ngắm ánh trăng
Hay ở nơi đó bữa tiệc vui
Hay nơi rạp hát đầy tiếng ca
Hay bữa khiêu vũ rộn bước chân
Và trong thoáng ấy chỉ vài giây
Có khi nào đó em nhớ anh
Người nơi xóm nhỏ vương sợi tơ
Đêm đêm làm thơ gửi đến em
Chắc hẳn là không, hẳn là không
Vì anh nào đâu phải hoàng tử
Cưỡi con tuấn mã, mặc giáp vàng
Để đến bên em nở nụ cười
Anh chỉ là thi sĩ ở chốn làng
Là văn nhân nơi kia xóm nhỏ
Chẳng danh chẳng phận, chẳng ai hay
Chỉ vì vô tình em lướt qua
Trong anh bình yên nay dậy sóng
Một lòng nhớ em chợt làm thơ
Để đêm khuya đó lại nằm mơ
Được thấy em cười ngày lẫn đêm
Em biết không em, em biết không
Anh ngồi nhớ em lại làm thơ.
Nghe tiếng mưa rơi trên mái ngói
Nhắm mắt mơ màng trông thấy em.
***
Lập Thạch
19:32/24/11/2022
Nguyễn Đức Ninh
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store