Chương 9: Đêm định mệnh
Lại một đêm nữa tràn ngập tiếng rên dâm loạn và mùi tanh nồng trong nhà kho cũ.
Minh, số 102, đã trở thành “con gà đẻ trứng vàng” của Lam và Thắng.
Mỗi đêm ít nhất mười khách, giá từ vài chục đến vài trăm triệu.
Hắn bò lết, sủa “gâu gâu”, đón tinh, đón đái, đón cứt, đón mọi thứ mà khách muốn trút lên người đại-ca-học-đường-một-thời.
Đêm nay, sau khi thằng khách cuối cùng ra về, Lam và Thắng vẫn chưa đã.
Nhìn con chó số 102 quỳ run rẩy, lồn nhân tạo sưng vù, tinh trùng và nước đái chảy dài trên đùi, chúng bỗng nổi hứng.
Lam cởi quần, con cặc 27 cm cương cứng đầy gân.
Thắng cũng vậy, cùng kích thước, cùng độ tàn bạo.
“Đêm nay tụi tao tự chơi mày cho đã, chó.”
Chúng đè Minh nằm sấp, kéo hai chân hắn dang rộng hết cỡ.
Không bôi trơn, không thương tiếc.
Hai con cặc nóng hổi, cứng như sắt cùng lúc đâm thẳng vào cái lồn nhân tạo đã rách nát của hắn.
Một lúc hai con cặc to đùng chen chúc trong cùng một lỗ hẹp.
Minh gào lên “ọc ọc ọc”, nước mắt và nước dãi trào ra, nhưng đuôi chó giả vẫn vẫy điên cuồng.
Lam và Thắng lắc hông điên cuồng, hai con cặc cọ xát nhau bên trong lồn hắn, máu và dịch trộn lẫn chảy thành dòng.
“Chặt quá… đã quá… con chó này sinh ra để đụ đôi!”
Chúng thay phiên bắn tinh, đầy ắp đến tràn ra ngoài, rồi tiểu thẳng vào lồn đang hé mở để “rửa” cho sạch.
Xong việc, Lam cầm điện thoại quay cận cảnh:
Minh nằm ngửa, lồn sưng to như quả cam, hai dòng tinh trắng đục lẫn máu chảy ra, miệng há hốc thở dốc, mặt ngây ngất sung sướng.
Video được gửi đi kèm một dòng tin nhắn ngắn gọn tới số quen thuộc của Hùng:
[Video 11 phút]
“Muốn gặp đại ca mày không?
Đến ngay: Nhà kho số 7, khu công nghiệp Tân Bình.
Cửa không khóa.
Đừng để nó chờ.”
Hùng nhận tin lúc 2 giờ sáng.
Cậu không suy nghĩ thêm giây nào.
Xe máy rú ga lao trong đêm, cơ bắp 100 kg căng cứng dưới lớp áo thun bó sát, con cặc 30 cm cương lên vì giận dữ và cả một thứ cảm xúc phức tạp khác.
Cửa nhà kho hé mở.
Hùng đẩy cửa bước vào.
Ánh đèn đỏ lờ mờ.
Mùi tinh trùng, nước tiểu, máu tanh nồng xộc thẳng vào mũi.
Giữa sàn, Minh đang quỳ bò.
Lam và Thắng ngồi trên ghế, chân gác lên lưng hắn như ghế đẩu.
Minh cúi đầu, lưỡi cụt thè ra liếm giày da đen bóng của chúng, rồi liếm nước bọt chúng khạc nhổ xuống nền bê tông bẩn thỉu đầy vết tinh khô.
“Gâu… gâu…” hắn sủa yếu ớt khi thấy bóng người lạ bước vào, nhưng không ngẩng đầu, vẫn tiếp tục liếm.
Hùng đứng chết lặng.
Lam cười khẩy:
“Đến rồi à, người yêu cũ? Nhìn đi, nó giờ thế này đấy.”
Thắng đứng dậy, kéo dây xích.
Minh bò theo, được dẫn đến một cái bục gỗ giữa phòng.
Trên bục là con cặc giả kinh khủng nhất: dài 50 cm, to bằng bắp chân, toàn thân phủ gai silicon cứng và bi sắt nhỏ.
Thắng chỉ tay:
“Nhún đi, chó. Cho khách quý xem màn trình diễn.”
Minh không chút do dự.
Hắn leo lên, hai tay chống sàn, lồn nhân tạo đã sưng vù đối diện đầu con cặc quái vật.
Rồi từ từ ngồi xuống.
Một tiếng “phạch” ướt át.
Đầu gai xé toạc lồn hắn, máu tươi lại chảy.
Minh rên lên “ọc ọc ọc”, nước mắt lăn dài, nhưng mặt lại ngây ngất thỏa mãn.
Hắn tự nhún, từng nhịp một, mỗi lần ngồi xuống là cả thân người run bần bật, gai cọ xát thành lồn rách toạc, máu và dịch bắn tung tóe.
Đuôi chó giả vẫy liên hồi, khuyên vú leng keng, số “102” trên ngực lấp loáng dưới ánh đèn.
Hùng nhìn người yêu mình ngày xưa, giờ chỉ còn là một sinh vật dâm loạn tự hành hạ chính mình vì khoái lạc, miệng há hốc, mắt trắng dã, mặt đầy biểu cảm sung sướng tột độ.
Lam huýt sáo:
“Thích không? Muốn mang nó về thì cứ thử xem.”
Hùng siết chặt nắm đấm, máu chảy từ kẽ tay.
Cậu bước một bước về phía trước, giọng trầm như muốn giết người:
“Tao sẽ mang anh ấy về.
Bằng cách này… hay cách khác.”
Đêm ấy, trong nhà kho, ba con thú dữ và một con chó đã mất hết linh hồn đứng đối diện nhau.
Cuộc chiến cuối cùng chỉ vừa mới bắt đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store