Chương 10: Đêm tàn nhẫn
Hùng lao tới như một con thú điên.
Cậu đấm thẳng vào mặt Lam, cú đấm 100 kg cơ bắp mang theo ba tháng luyện tập điên cuồng.
Lam ngã ngửa, nhưng Thắng đã từ phía sau vòng tay siết cổ Hùng bằng dây xích sắt.
Hơn chục thằng đàn em từ bóng tối ùa ra, gậy sắt, dao bấm, dùi cui điện.
Hùng gầm lên, đấm gãy tay một thằng, bẻ cổ một thằng khác, nhưng cuối cùng vẫn bị đè xuống.
Quần áo bị xé toạc, cơ thể cơ bắp trần truồng bị trói chặt, nhét vào cái lồng sắt cũ ngay cạnh chuồng của Minh.
Lam lau máu mũi, cười khùng khục:
“Mày tưởng mày ngon lắm hả? Giờ thì ngồi đó mà xem show miễn phí.”
Cửa nhà kho mở ra.
Mười mấy thằng học sinh cấp ba, tuổi từ 16-18, mặc đồng phục, mắt sáng rực dục vọng, bước vào.
Chúng chính là những thằng từng bị Minh đánh bại ngày xưa, nay được Lam và Thắng mời đến để “trả thù”.
Minh bị kéo ra giữa sàn.
Từng thằng một thay nhau địt hắn trước mặt Hùng.
Có thằng bế bổng lên địt đứng, có thằng đè sấp địt kiểu chó, có thằng hai đứa một lúc – một đứa địt lồn nhân tạo, một đứa nhét vào lỗ hậu.
Minh rên ọc ọc, mắt lờ đờ nhìn về phía lồng sắt, nơi Hùng đang gào thét điên cuồng, nước mắt trào ra.
Hai hàng nước mắt lăn dài trên khuôn mặt biến dạng của Minh – lần đầu tiên sau bao tháng ngày, hắn còn biết khóc.
Xong phần địt, chúng xếp hàng tiểu vào miệng hắn.
Nước đái vàng khè phun thẳng, Minh há to nuốt đến sặc.
Rồi một thằng ngồi xổm, ỉa thẳng lên mặt hắn. Minh thè lưỡi cụt liếm sạch, từng miếng cứt nhai ngấu nghiến, mắt vẫn nhìn Hùng, như muốn nói lời xin lỗi không thành lời.
Cuối cùng, khi cả đám đã xong, Minh bò chậm rãi đến trước lồng sắt của Hùng.
Hắn quỳ, dang chân, đưa cái lồn sưng vù bê bết tinh trùng và máu ra sát song sắt.
Tay hắn thọc sâu vào trong, móc từng vốc tinh dịch lẫn máu, đưa lên miệng liếm sạch, nuốt ực, mắt đẫm lệ nhìn Hùng.
Hùng gào đến khản cổ: “Minh… anh… dừng lại đi… anh ơi…”
Lam và Thắng kéo dây xích.
Minh bò đi, không quay đầu lại.
Khách tiếp theo được dẫn vào.
Một gã cao lớn, mặt đầy sẹo, chính là Đạt – đại ca học đường năm xưa từng bị Minh đánh bại đến mức phải quỳ xin tha, chính trận đánh đó đã khiến Lam và Thắng “cứu” Minh và được thu nạp làm đàn em.
Giờ Đạt trở lại, mắt đỏ ngầu hả hê.
“Đại ca Minh ngày xưa à? Giờ thì sao rồi?”
Đạt đạp thẳng giày da vào mặt Minh, ép hắn liếm sạch đế giày bẩn thỉu.
Rồi rút con cặc 25 cm đầy gân ra, nhét sâu vào họng Minh đến tận cuống họng.
Hắn địt miệng một lúc rồi lật ngửa Minh, đâm thẳng vào lỗ hậu đã rách toạc, nhấp mạnh bạo như muốn trả thù cả đời.
Máu chảy thành dòng, Minh rên ọc ọc, nhưng vẫn vẫy đuôi.
Cuối cùng, Đạt ngồi xổm lên mặt hắn, ỉa một bãi to đùng.
Minh há miệng đón hết, nhai nuốt, mắt đờ đẫn.
Tất cả được livestream trực tiếp lên cái tivi cũ treo trong góc nhà kho – góc quay rõ nét, âm thanh sống động.
Hùng bị ép phải xem từng giây.
Khi Đạt ra về, Lam bước đến trước lồng sắt, cười nham hiểm:
“Thích không, người yêu cũ? Đây mới chỉ là mở màn thôi. Từ giờ mày sẽ được xem trực tiếp mỗi đêm. Cho đến khi mày cũng trở thành chó giống nó.”
Hùng gục đầu xuống, nước mắt rơi xuống sàn bê tông lạnh lẽo.
Trong lồng bên cạnh, Minh vẫn bò lết, sủa “gâu gâu” yếu ớt, như đang gọi tên cậu trong vô vọng.
Đêm ấy, nhà kho ngập trong tiếng rên dâm loạn, tiếng khóc tuyệt vọng, và tiếng cười man rợ không bao giờ dứt.
Câu chuyện của Minh và Hùng đã kết thúc từ lâu.
Chỉ còn lại hai con chó trong hai cái lồng, bị số phận giam cầm vĩnh viễn.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store