ZingTruyen.Store

Cự Kiếm Tướng Quân

Chương 28: Tướng quân phủ hằng ngày

ddngmin

Tần Kiếm Hữu từ lần trước ở thư phòng lăn lộn qua đi, gần một tháng qua đều làm bậy làm bạ không giống như trước kia, thay đổi nảy đối với Hải Đường mà nói đương nhiên là chuyện tốt, nàng không khẳng định là bời vì cùng Tần Kiếm Hữu khai thông thành công, hẳn là bởi vì gần đây hắn bận đến chân cũng không chạm đất, ban ngày vẫn luôn không ở trong phủ, có thể về phủ ăn cơm chiều đã rất khó, vẫn là thường xuyên đến khi lên đèn rồi mới hồi phủ, có lần canh ba hắn mới hồi phủ mà canh năm đã lại muốn rời giường lâm triều diện thánh.

Coi như là quân nhân khí lực tốt, như thế mỗi ngày, một tháng cũng không chịu nổi, mắt thấy gương mặt vốn như đao tạc giờ đây càng gầy nhom, xương gò má cao ngất nhô ra, khí sắc thật sự rất ám trầm.

Hải Đường không đành lòng nhìnTần Kiếm Hữu ngày càng gầy ốm, rồi lại không biết như thế nào giúp hắn phân ưu, làm một cái công chúa vô quyền vô sủng, ngay cả tình hình chính trị ở kinh thành hiện giờ cũng không rõ ràng lắm, chẳng lẽ chạy đến trước mặt phụ hoàng một năm cũng chưa gặp qua một lần , cầu cho phu quân nàng một chức vụ nhàn tản, nói không chừng bận rộn cũng là một hoàng ân, người khác ao ước còn không được. Ngẫm lại hoàng triều từ khai quốc tới nay bao nhiêu tướng quân luôn là dùng xong như khí tử, cởi giáp về quê được cái địa vị cao cả nhưng thực chất lại là chức suông, suy cho cùng triều đình mưa móc quân ân, nếu Tần Kiếm Hữu không nói, Hải Đường cũng không hỏi nhiều. Tận lực đối với Tần Kiếm Hữu tốt một chút.

Tần Kiếm Hữu mỗi ngày đều rời giường trước khi gà gáy, Hải Đường cũng theo hắn thức dậy, giúp hắn thu xếp thay quần áo, dặn dò tùy tùng mang cơm trưa cho hắn, buổi tối chờ hắn trở về nàng mới cho người bày thiện, nếu hắn không kịp về thì chừa cho hắn chút đồ ăn, châm đèn lên chờ hắn trở về.

Như vậy khí sắc của Tần Kiếm Hữu so với trước khá hơn nhiều, chính là có đôi khi Hải Đường giúp hắn cởi triều phục, hắn có thể nhân cơ hội ấy ăn chút đậu hủ của nàng, còn có rất nhiều lần nàng không đợi được hắn, đã dựa vào bàn ngủ, tỉnh lại đã bị hắn đè trên giường.

"Phu quân, giờ là giờ đi ngủ??" Hải Đường còn chưa tỉnh ngủ biểu tình mê mang mà nhìn Tần Kiếm Hữu,con mắt mê ly, cái miệng nhỏ nhắn hồng nhuận lúc đóng lúc mở.

"Vi phu cũng đang có ý này." Rõ ràng đi sớm về trễ, lúc này nam nhân không nửa phần mệt mỏi, cúi đầu nhẹ mút môi đỏ thiếu nữ, hai mắt đen nhánh trong đêm tối hiện lên tinh quang cuồng nhiệt, sét đánh không kịp bưng tai liền cởi y phục của hai người, tiếp theo đem cự kiếm ra khỏi vỏ, hung hăng đâm thẳng vào, kết quả chính là buổi sáng hôm sau Hải Đường không dậy nổi, ngược lại nam nhân làm nhiều việc ác kia, tinh thần sảng khoái, long tinh hổ mãnh mà ra cửa.

Hải Đường mềm nhũn ở trên giường nhịn không được yên lặng mà suy nghĩ, kỳ thật nàng làm cái gì cũng không bằng giúp hắn thải âm bổ dương đi.

———————————————————————————————————————

Sớm mùa hè trong xanh, mây trắng trôi nhè nhẹ, những bông sen mới nở kín hồ nước, lá cây hoa súng thì vẫn chưa bung, còn cây hoa loa kèn dựng đứng còn chưa nở. Thời gian trôi nhoáng một cái đã qua những tháng đầu xuân, Hải Đường gả đến tướng quân phủ cũng đã được ba tháng.

"Phu nhân, trà phao xong rồi ạ." Thúy Liễu mặc một thân áo xanh đi vào trong phòng,tháng đầu tiên của mùa hạ thời tiết ấm áp cực kỳ thoải mái, nàng đặt bình trà cùng chén trà lên bàn nhỏ, mùi hương tươi mát lan tỏa hết một căn phòng.

"Ân." Hải Đường tiếp nhận chén trà uống một ngụm, hương trà vào trong mũi thâm nhập vào phế phủ, ngọt ngào thanh liệt, khiến người ta vui vẻ thoải mái, không nhịn được mà hít một hơi, khen. "Trà phao thật tốt."

"Hồi phu nhân, là mẫu thân nô tỳ dạy." Thúy Liễu lại đổ một ly trà.

"Từ đại nương hiểu biết thật nhiều." Hải Đường nhợt nhạt mà uống một ngụm, ở chung lâu rồi nàng càng cảm thấy Từ đại nương là diệu nhân, nàng tuy là không giỏi ăn nói, nhưng đem tướng quân phủ quản lý đến gọn gàng ngăn nắp, đến khi nàng tiếp nhận bớt được không ít phiền toái, hơn nữa giáo dưỡng nữ nhi cũng phi thường khéo léo, tiến lui đều có cân nhắc, cử chỉ hào phóng, một chút cũng không giống như là phụ nhân hương dã. Điều này làm cho nàng đối với mẫu thân Tần Kiếm Hữu càng thêm tò mò, rốt cuộc người nàng không có duyên gặp là một người như thế nào.

"Phu nhân có chuyện gì phiền não sao ạ?" Có sở trường qyan sát sắc mặt mọi người, Thúy Liễu tất nhiên lưu ý biểu tình biến hóa của Hải Đường. Giỏi về xem ngôn sát sắc Thúy Liễu tất nhiên là lưu ý đến Hải Đường biểu tình biến hóa.

"Chẳng qua sáng sớm nhìn tới sổ sách nên có phần hơi mệt mà thôi." Hải Đường quay đầu duỗi thân vài cái, Thúy Liễu đã khéo léo lanh lợi mà đến bên cạnh ghế xoa bóp cho nàng, Hải Đường nâng má cầm lấy sổ sách trên bàn tiếp tục xem.

Dưới sự trợ giúp của Thúy Liễu, nàng dần dần cũng nắm chắc được việc trong phủ. Nhạc An nói rất có lý, Quý Phi nương nương bỏ qua việc nhỏ, vẫn là muốn rõ ràng đại sự trong cung, chỉ cần Nội Vụ phủ bên kia không có làm gì quá mức, xem trên ghi chép hẳn cũng không có trở ngại gì, nàng cũng sẽ không hỏi đến. Tuy nói phía dưới có quản sự, làm chủ tử vẫn nên là biết được vận tác bên trong phủ và thu chi chung chung, chỉ là sổ sách này trước kia nàng chưa từng tiếp xúc qua, giờ phải bỏ ra nhiều công sức mới có thể xem hiểu một chút.

Cơ bản mà nói, Tướng Quân phủ nghe danh hiệu lớn, có điều là Tần Kiếm Hữu cũng không xa xỉ giống các vương hầu bình thường, chi tiêu vẫn luôn tiết kiệm, bên trong phủ thì tinh giản nhân lực, nhưng phụ trách ngược lại so với điền trang phong phú của Công Chúa phủ nhẹ nhàng hơn rất nhiều, chỉ là sổ sách cớ một mục chi rất kỳ quái làm nàng rất lưu tâm. Mỗi tháng trong phủ sẽ xuất ra khoản tiền, có khi là mấy trăm lượng, có khi là mấy ngàn lượng, tuy là so với nguồn thu trong phủ không tính là gánh nặng, nhưng cộng dồn lại vẫn là số tiền khổng lồ, điều kỳ quái chính là không biết được nó có tác dụng gì, ngay cả Thúy Liễu cũng không biết, hơn nữa cái khoản tiền vô danh này ngày càng rõ ràng, càng ngày càng cao, căn bản nàng không thể nào không chú ý.

Tiếng bước chân trầm ổn đi vào trong phòng, Hải Đường đang vùi đầu vào sổ sách cũng ngẩng đầu lên, bất ngờ nhìn thấy Tần Kiếm Hữu một thân triều phục đi vào.

"Phu quân đã về." Hải Đường nhìn sắc trời bên ngoài, ngạc nhiên mừng rỡ nói, vội vàng đi đến trước.

"Hôm nay sau khi lâm triều sau không có chuyện quan trọng, cho nên trở về cùng nương tử dùng thiện." Nóng vội muốn nhìn đến nàng, ngay cả triều phục cũng chưa tới kịp đổi liền trực tiếp lại đây tìm nàng.

"Thiếp thân hiện tại để bọn họ bày thiện." Hải Đường vội vàng quay đầu lại phân phó Thúy Liễu làm vài món thức ăn, Thúy Liễu như vậy lui ra.

Tần Kiếm Hữu cầm lấy tay Hải đường, cùng nàng ngồi trên giường La Hán, nhìn đến núi sổ sách trồng chất trên bàn, chấp quá Hải Đường tay cùng nàng cùng ngồi ở tử đàn bàn tiệc giường La Hán thượng, ngắm đến trên bàn chồng chất như núi sổ sách, liền hỏi:

"Nương tử là đang xem sổ sách?"

"Đúng vậy, gần đây đều sắp xếp lại chuyện trong phủ một chút" Hải Đường cầm lấy bình trà từ trên bàn nhỏ, thành thạo mà phao trà, rót cho Tần Kiếm Hữu một ly trà."Chỉ là thiếp thân có một chuyện không rõ."

"Nương tử nói qua một chút?" Y phục voan mỏng rơi xuống lộ ra một cổ tay nhỏ trắng như tuyết, vòng ngọc xanh biếc càng thêm lộ rõ cánh tay như cành mai không chịu được gập lại, thủy nộn xanh mướt bưng lấy chén trà bằng sứ, ngay cả đầu ngón tay cũng khiến người ta khao khát. Tần Kiếm Hữu cúi đầu cầm lấy chén trà mà nàng đưa qua ướng, nhưng ánh mắt chưa từng rời khỏi khuôn mặt của Hải Đường.

Bị ánh mắt Tần Kiếm Hữu nhìn chằm chằm, Hải Đường cả người không được tự nhiên, một trận nhiệt khí không ngừng bò lên tới trên đầu nàng. Không đúng, khẳng định là bởi vì thời tiết nóng gây ra, tuyệt đối không có quan hệ tới Tần Kiếm Hữu.

"Thiếp thân phát hiện trong phủ có một mục chi tiêu không rõ lắm, cái này cũng không ghi là chi tiêu cho việc gì." Hải Đường trực tiếp xoay người tránh đi ánh mắt dọa người lại ái muội của hắn, đi đến trước bàn lấy sổ sách.

Tần Kiếm Hữu trực tiếp đứng ở sau lưng nàng bắt lấy kẻ đào ngũ nhát gan, từ đằng sau nắm lấy bàn tay của nàng nhìn sổ sách, giông như đem nàng ôm vào trong ngực, cúi đầu ở bên tai nàng phun hơi nóng nói:

"Nương tử nói chính là cái nào không ghi rõ? Để vi phu giải thích rõ ràng."

"Này, nơi này, nơi này, còn có nơi này, hơn nữa càng ngày số tiền càng tăng." Hải Đường mạnh mẽ tự trấn tính, cố gắng bỏ qua sự trêu chọc của nam tử sau lưng, đưa sổ sách cho hắn xem.

Tần Kiếm Hữu trầm mặc trong chốc lát, làm như ở nghiêm túc suy nghĩ, hô hấp vững vàng phun trên cổ nàng rất ngứa, cổ họng đột nhiên có chút khô khan, khiến nàng cố gắng mà nuốt nước miếng, chỉ là khó chịu trong chốc lát thật giống như đã kéo dài một canh giời.

"Là bạc để giúp đỡ quân quyến cùng goá phụ." Hắn cuối cùng cũng đưa ra một đáp án.

Cho nên là bởi vì nghĩ đến hồi ức khổ sở nên mới yên tĩnh vậy sao? Làm tướng quân không chỉ hành quân đánh giặc, còn phải quan tâm đến sinh hoạt của thủ hạ, cũng không dễ dàng gì. Hải Đường âm thầm suy nghĩ.

"Hiện tại đúng là thời kì giáp vụ, chắc hẳn cuộc sống cũng khó khăn, thiếp thân đi lấy thêm một chút bạc. Mùa đông hẳn cần thêm y phục mùa đông, sài than lại nhiều hơn một chút. Hiện tại trong phủ còn dư đủ tiền, quân đội ở tiền tuyến đánh giặc, ta phải quan tâm người nhà bọn họ thật tốt, để bọn họ không phải lo nghĩ nhiều, báo đáp công bọn họ bảo vệ quốc gia." Hải Đường ngẩng đầu nhìn về phía nam nhân cười nói.

Thiếu nữ cười rộ lên con ngươi cũng nheo lại, mềm mại ngọt ngào như hoa, khiến người không kềm được mà mê say, Tần Kiếm Hữu muốn vĩnh vĩnh viễn viễn mà chiếm hữu lấy đóa hoa này, ý niệm to lớn này khiến hắn cúi đầu muốn ngậm trụ đóa hoa này.

Ngay lúc này, ngoài cửa truyền đến lời của người hầu ——

"Phu nhân, Nhạc An công chúa đưa lên bái thiếp."

Hải Đường thề, nàng chính mắt thấy sắc mặt củaTần Kiếm Hữu trong chớp mắt đen lại.

==================================

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store