ZingTruyen.Store

Cự Kiếm Tướng Quân

Chương 29: Ngày mùa hè chi chương

ddngmin

Sớm mùa hè còn mang thêm chút cảm giác man mát của mùa xuân còn lại, vừa lúc đi dạo bờ hồ hóng gió thưởng hoa sen.

"Bang ——" cờ đen rơi xuống trên bàn cờ phát ra tiếng vang thanh thúy.

"Tỷ tỷ, đến phiên ngươi." Nhạc An công chúa một thân váy cam, ở trong hồ nước xanh ngắt sông núi mây trời liền nhau, hoa sen trong hồ có chút lóa mắt, giống như một mảnh cảnh sắc tươi đẹp đáp xuống nhân gian.

Hải Đường tay cầm cờ trắng, cúi đầu suy ngẫm. Bàn tay trắng nhỏ dài, quân cờ trắng tinh càng nổi bật làn da trắng như tuyết, nàng đang mặc một chiếc váy màu xanh nhạt, như một làn gió nhẹ, trong mùa hè như này vừa vặn khiến người ta cảm thấy một tia mát mẻ.

Suy nghĩ nửa khắc, Hải Đường mới đem cờ trắng đặt ở giữa cờ đen, mơ hồ có ý đột phá trùng vây.

"Ai, ta không cần chơi cờ cùng tỷ tỷ nữa ." Nhạc An công chúa dẩu môi đỏ, ảo não nói.

"Chính là ngươi mỗi lần lại đây tìm ta đều quấn lấy muốn chơi nha." Hải Đường nâng chén trà lên uống, khuôn mặt mang ý cười mà nói.

"Bởi vì người kia thực thích chơi cờ." Nhạc An công chúa nói câu này bé đến mức dường như không ai nghe thấy, vừa liw đãng sẽ nghĩ là do lá sen bị gió thổi qua, phát ra tiếng sàn sạt nho nhỏ.

Hải Đường làm như không nghe thấy, cũng không vạch trần tâm tư của Nhạc An. Lại nói tiếp, từ lần trước các nàng hai tỷ muội nói rõ ràng với nhau, nàng cùng Nhạc An quan hệ ngày càng thân mật, dăm ba bữa sẽ đến công chúa phủ tìm nàng. Bất quá nàng cũng không có thường xuyên cùng Văn công tử gặp mặt, mấy tháng qua cũng chỉ gặp mặt hai, ba lần, hơn nữa đều là thời điểm Hải Đường ở đây, hai người đều thật sự quy củ. Trừ bỏ thân phận công chúa mà nói, Nhạc An kỳ thạt thực dễ dàng làm một cô nương khiến người ta yêu thích, trưởng thành trong thâm cung, tự nhiên sẽ giỏi ăn nói và qua san sát sắc mặt, cùng nàng nói chuyện sẽ thực nhanh thân thiết, chẳng qua sau đó, liền sẽ phát hiện nàng trước mặt người sau mặt người là hai bộ dạng khác nhau, đặc biệt như hiện tại, không có người hầu xung quanh, ví dụ như nói

"Tỷ tỷ, ngươi có xem qua kinh thành Bách Hiểu xuân thư sao?" Nhạc An công chúa sau khi mất mát thực mau lại khôi phục lại, hưng phấn hỏi.

"Kinh thành Bách Hiểu xuân tên thực quen tai, là thợ hoa sao?" Hải Đường mờ mịt mà nói.

"Như thế nào có thể là thợ trồng hoa được! Hắn là tác giả nổi danh lừng lẫy kinh thành, viết nhiều thoại bản hồng biến vương triều!" Đôi mắt trong như nước của Nhạc An công chúa dường như mang ánh sáng rực rỡ.

"Ta không xem nhiều sách lắm, có thể nói vài quyển hay được không?" Hải Đường nhìn đến biểu tình hưng phấn của Nhạc An công chúa, mơ hồ có dự cảm không tốt lắm.

"Có! 《 Liễu ám hoa minh 》 nội dung chính là trong thôn có tiểu quả phụ xinh xắn bị một yêu tăng câu dẫn."

"Dừng, dừng lại!" Quả nhiên không thể có một lời nào hay ho, Hải Đường đỏ mặt quát lớn. "Huyên Nhi, cái loại thoại bản bại hoại này không phải thứ nên treo bên miệng."

Hải Đường thật sự không nghĩ ra, vì cớ gì Vân Huyên ngày thường đều bộ dạng đoan trang lễ độ, nhưng cũng có khi nói những câu khiến người ta kinh thế hãi tục.

"Đúng rồi! Gần đây hắn còn viết một quyển vừa vặn là cường hãn tướng quân dạy dỗ điêu ngoa công chúa, toàn kinh thành đều đang thảo luận đây." Đầu năm khi Hải Đường tỷ tỷ gả thấp chính là ở kinh thành cũng không có thảo luận bao nhiêu, lúc này quyển sách này tung ra khó tránh khỏi làm người khác nghĩ miên man. Nhạc An công chúa cười trêu chọc, mắt hạnh đều nheo lại.

Hải Đường bị ý cười cổ quái của nàng đến đỏ hết cả tai, cúi đầu mân mê một đĩa điểm tâm nhỏ, hy vọng có thể lấp kín miệng của cô gái nhỏ này.

"Kỳ thật trong kinh bị Bách Hiểu xuân văn thải mê hoặc đâu chỉ có loại háo sắc, còn không có ít văn nhân nhã sĩ đổ xô vào, càng có các tiểu thư khuê các vì nó mà khuynh đảo, mọi người đều đoán già đoán non ai là người chấp bút." Nhạc An công chúa vãn tay áo cầm lấy một khối bánh, cho vào miệng, hương vị ngọt mà không gắt khiến người ta không nhịn được mà thích thú. "Tỷ tỷ đầu bếp làm điểm tâm trong phủ tay nghề thật tốt."

"Ta ở trong tướng quân phủ làm, Huyên Nhi ăn nhiều một chút, không cần khách khí nga." Hải Đường lấy ra một cái ấn pha trà bằng hắc men,dùng nó để pha trà, động tác thuần thục như nước chảy mây trôi, nàng vừa pha trà vừa hỏi, "Như vậy hiện tại cũng khoonh biết là ai?"

"Kinh thành Bách Hiểu xuân Thực sự trốn thật sâu, hơn nữa sách của tòa sách dường như cũng muốn dựa vào nhiệt của hắn để phát triển, như thế nào cũng chưa từng dò la ra, từ cách hắn viết cũng chỉ biết hắn là một người phong lưu" Nhạc An công chúa nói xong lại cầm lên một khối bánh ngọt cho vào cái miệng nhỏ.

"Nga." Kỳ thật Hải Đường cũng không quá hứng thú với người này, trà đã pha xong, đem một chén trà ra trước mặt Nhạc An công chúa, bọt trà di động trong chén trà xanh, hoa văn hoa năm cánh phản chiếu trong nước trà xanh biếc, chỉ có như thế cũng đã phi thường cảnh đẹp ý vui. "Trà này vừa vặn hợp với điểm tâm ngọt."

"Cảm ơn tỷ tỷ!" Nhạc An công chúa tiếp nhận chén trà, hương trà vào mũi, vị trà hơi đắng ăn cùng với điểm tâm ngọt hài hòa vô cùng, vừa đủ, dư vị lưu lại mãi trong miệng, đôi tay tiếp nhận bát trà, trà hương phốc mũi, trà vị cam khổ trung hoà điểm tâm ngọt hương, gãi đúng chỗ ngứa, dư vị vô cùng.Hải Đường tỷ tỷ của nàng vừa hiền tuệ lại khéo tay, sao lại bị cái người tướng quân đáng ghét cướp đi cơ chứ, nghĩ đến chuyện này, Nhạc An công chúa liền không nhịn được thở dài.

"Nước trà quá nồng sao?" Hải Đường nhìn đến thần sắc, nghi hoặc hỏi.

"Không có việc gì, ta chỉ là than thở thế sự vô thường, một đóa hoa nhài cắm bãi cứt trâu, ai" Nhạc An công chúa lại nặng nề mà thở dài.

Hải Đường lược cảm kinh ngạc, nghĩ mãi mới hiểu được Nhạc An công chúa đang nói đến chuyện gì, bất đắc dĩ cười,

"Tướng quân đối với ta rất tốt." Nghĩ đến phu quân nhà mình, Hải Đường ngượng ngùng mỉm cười, mà Nhạc An công chúa quan tâm cũng khiến lòng nàng ấm áp, không nghĩ tới gả chồng không những không giống như tưởng tượng của nàng là giống như vào hang hổ, ngược lại lại đem đến cho nàng càng nhiều người nhà. "Nói đến ngươi ra cung mấy lần, cũng chỉ gặp nhau ở công chúa phủ, còn chưa từng qua tướng quân phủ, nếu không lần sau gặp ở đó đi? Gần đây trong quý phut mới có một hồ sen, cảnh trí cũng rất mê người."

"Ta mới không cần đi đâu, ta với người nọ không hòa hợp." Nhạc An công chúa uống trà lẩm bẩm.

"Vì sao? Ngươi lại chưa thấy qua phu quân." Nhìn đến tiểu hài tử nàng như vậy làm vẻ ta đây, Hải Đường mỉm cười nói.

Nhạc An công chúa đem chén trà đặt vào khay, nhẹ giọng nói

"Hôm tỷ tỷ được tứ hôn, Văn ca ca mang ta ra cung, ở trong quán trà vừa vặn nghe được bọn họ đang nói về việc tỷ tỷ gả thấp, lúc ấy người nọ cũng ở đấy." Nhạc An công chúa sôi nổi đem hai chữ "Bát quải" nuốt trở lại, "Cả người hắn lạnh lẽo, vừa thấy liền không phải người tốt."

"Kỳ thật là cùng Văn công tử có liên quan mới đúng đi." Hải Đường hạ mắt, cúi đầu thu thập trà cụ, khó nhịn ý cười.

"Sao có khả năng!" Nhạc An công chúa lập tức phản bác.

Hải Đường nhìn Nhạc An công chúa chỉ cười không nói, phong thuỷ luân chuyển, nàng cư nhiên bị Hải Đường ngày thường dễ xấu hổ trêu đến đầy mặt đỏ bừng, mây đỏ từ trên cổ dâng lên, phảng như da ngọc bị nhuộm một lớp màu trần bì.

Lúc ấy thật vất vả mới có thể cùng Văn ca ca đi quán trà, ngồi không bao lâu, cái tướng quân thô lỗ kia nói hai câu liền đem Văn ca ca mang đi, hủy hoại hoàn toàn thời điểm tốt đẹp của nàng cùng Văn ca ca!

"Phải, dù sao ta chính là không thích cái người thô lỗ vô lễ kia! Cùng " những người khác" không liên quan!" Nhạc An công chúa khi nói đến "Những người khác", ngữ khí đặc biệt nặng. "Ta là tuyệt đối sẽ không bước vào tướng quân phủ nửa bước."

Hải Đường cũng không miễn cưỡng nàng, nhặt lên quân cờ trắng trên bàn cờ. "Kia muốn chơi ván nữa sao?"

"Đương nhiên! Ta tuyệt đối sẽ phụng bồi đến cùng!" Vừa chuyển đề tài, Nhạc An công chúa tinh thần vui vẻ liền.

"Có điều chỉ có thể bồi ngươi đến giờ thân, sau ta còn phải về tướng quân phủ." Hải Đường vừa đánh cờ vừa nói.

"Ai, tỷ tỷ ngươi tuân thủ nghiêm ngặt qui tắc làm thê tử, lại không hưởng lợi ích của thê tử nha" Nhạc An công chúa thở dài, nói đến lợi ích của phụ nhân đột nhiên làm nàng nhanh trí nghĩ ra một ý.

"Đúng a, tỷ tỷ! Ngươi nên dùng lợi ích của người làm thê tử nha!" Nhạc An công chúa xoay chuyển đôi mắt tinh ranh.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store