ZingTruyen.Store

[BSD/Soukoku/Dachuu] Tro Tàn Dưới Đế Giày Người

NGỌN LỬA CUỐI CÙNG

nhimdautay

Đêm Yokohama dày đặc sương, chỉ còn ánh sáng đỏ rực từ các đám cháy bên cảng. Không khí đặc quánh, nóng hầm hập, mùi khói và mùi lửa đốt cháy mũi khiến mọi giác quan căng như dây đàn. Chuuya đứng giữa bến cảng, đôi tay run run, áo khoác rách tả tơi, mắt xanh ngập nước nhưng lấp lánh quyết tâm.

Kẻ đứng sau tất cả vụ cháy bước ra từ bóng tối, khuôn mặt nửa ẩn nửa hiện trong ánh sáng từ đống lửa. Ánh mắt hắn lạnh như thép, quyền lực tỏa ra khiến mọi thứ xung quanh như bị nung nóng. Hắn nở một nụ cười khinh miệt.

"Cuối cùng... Chuuya Nakahara, ngươi đã đến. Ngọn lửa của ngươi... sẽ là tro tàn cuối cùng cho thành phố này."

Chuuya nắm chặt tay, vận dụng Ability, ngọn lửa đỏ rực từ lòng bàn tay phun ra, biến bến cảng thành biển lửa nhỏ quanh hắn. Mồ hôi ướt đẫm trán, tim đập nhanh, từng cơn đau từ vết thương cũ xé lên, nhưng hắn không lùi bước.

"Ta... không sợ ngươi! Dù có thiêu rụi ta... ta cũng sẽ đứng vững!" Chuuya gào lên, giọng vang như phá tan màn đêm.

Dazai xuất hiện phía sau hắn, bước đi nhẹ nhàng nhưng đầy uy lực. "Chuuya... hãy cẩn thận. Ngọn lửa này... không chỉ thiêu rụi thành phố, mà còn có thể thiêu rụi chính cậu." Ánh mắt Dazai sâu thẳm, vừa quan sát vừa cố kìm nén nỗi đau. Hắn biết rằng nếu can thiệp trực tiếp, Chuuya sẽ bị mất bản thân, nhưng nếu đứng ngoài, Chuuya sẽ phải chịu nguy hiểm tột độ.

Kẻ bí ẩn tấn công, tạo ra một cơn lốc lửa xoáy quanh Chuuya. Hắn né tránh, sử dụng Ability để chống đỡ, nhưng sức mạnh kẻ đó quá áp đảo. Ngọn lửa cuốn lấy hắn, thiêu rụi cả phần sàn bến cảng. Mỗi cú va chạm đều khiến Chuuya đau đến mức muốn gục ngã.

"Chuuya... cẩn thận!" Dazai hét lên, chạy theo nhưng giữ khoảng cách. Hắn không thể chạm vào Chuuya mà không phá vỡ năng lượng lửa. Mỗi bước chân của Dazai trên nền tro tàn đều như đi trên lưỡi dao, vừa gần vừa xa.

Chuuya nhìn Dazai, trong mắt vừa sợ vừa mong chờ: "Ngươi... cứu ta... đi!"

Dazai cúi xuống, giọng trầm lạnh: "Tôi cứu... nhưng theo cách cậu không muốn. Cậu phải mạnh mẽ, Chuuya. Ngọn lửa này... sẽ thử cậu. Và tôi... không thể đứng ngay bên cạnh cậu."

Chuuya gầm lên, lao vào kẻ bí ẩn, tạo ra một cột lửa khổng lồ. Nhưng cột lửa nhanh chóng bị phá vỡ, và sức mạnh hắn cạn kiệt dần. Hắn té ngã, cơ thể rách tả tơi, tim nhói đau.

Kẻ bí ẩn bước tới, tay đưa ra, ánh mắt lạnh lùng: "Ngươi đã yếu đi rồi, Chuuya. Ngọn lửa của ngươi... không đủ sức chống lại ta."

Chuuya cố gượng dậy, tim đập nhanh, cơ thể run rẩy. Hắn cảm nhận được sự mệt mỏi tột cùng, nhưng trong lòng vẫn còn chút quyết tâm: không thể bỏ cuộc.

Dazai đứng lặng, ánh mắt nhìn Chuuya, lòng đầy nỗi đau. Hắn biết rằng cứu Chuuya trực tiếp bây giờ có thể hủy hoại hắn, nhưng nếu không cứu, Chuuya có thể chết. Trái tim Dazai đau nhói, nhưng hắn biết: yêu Chuuya... đôi khi phải để hắn chịu đau tột cùng.

Chuuya nhìn Dazai, giọng yếu nhưng quyết liệt: "Ngươi... đừng... đứng ngoài nữa...!"

Dazai khẽ nhắm mắt, rồi bất ngờ nhảy vào giữa cột lửa, tạo ra một vòng năng lượng che chắn Chuuya tạm thời. Ngọn lửa rực cháy quanh họ, nhưng Dazai đứng vững, ánh mắt vẫn nhìn Chuuya: "Cố lên... Chuuya... tôi không thể làm hết... nhưng sẽ không để cậu chết."

Chuuya cảm nhận được hơi ấm từ Dazai, trái tim nhói đau nhưng cũng tràn đầy hy vọng. Hắn lao vào lần nữa, kết hợp sức mạnh với Dazai, tạo ra một cột lửa khổng lồ chống lại kẻ bí ẩn.

Nhưng trong khoảnh khắc ấy, kẻ bí ẩn bật cười, tung ra đòn tấn công dữ dội. Chuuya và Dazai bị ép lùi lại. Hơi nóng từ ngọn lửa khiến da thịt đau rát, nhưng nỗi đau lớn nhất vẫn là... nỗi sợ mất nhau.

Chuuya nhìn Dazai, giọng yếu ớt: "Ngươi... nếu... ta chết... thì..."

Dazai lặng im, giọng trầm: "Ta... không thể để cậu chết... nhưng... cũng không thể giữ cậu nguyên vẹn. Ngọn lửa này... sẽ thiêu rụi tất cả. Hãy tin tôi, Chuuya. Dù đau đớn... cậu sẽ sống sót."

Nhưng trước khi Dazai kịp thực hiện kế hoạch, một luồng sức mạnh khổng lồ từ kẻ bí ẩn quét qua, đánh thẳng vào Chuuya. Hắn gào lên, toàn thân bốc cháy, ngã nhào xuống sàn bến cảng.

Dazai lao tới, nhưng kịp dừng lại trước ranh giới nguy hiểm. Hắn không thể cứu Chuuya mà không phá hủy kế hoạch. Ánh mắt Dazai đầy tuyệt vọng, nỗi đau dâng trào. Hắn biết: Chuuya sẽ phải chịu đau đớn tột cùng, và có thể... sẽ không còn nguyên vẹn.

Chuuya gục xuống giữa biển lửa, hơi thở yếu ớt, đôi mắt vẫn dõi theo Dazai. Hắn nhận ra một sự thật tàn nhẫn: yêu Dazai đồng nghĩa với việc chịu ngọn lửa không nguôi, chịu đau đớn mà không thể trốn thoát.

Ngọn lửa bùng lên dữ dội, ánh sáng đỏ rực phản chiếu khuôn mặt Chuuya và Dazai. Hai con người đứng giữa biển lửa, một người cứu nhưng không cứu toàn bộ, một người chiến đấu nhưng không thể thắng hết. Trái tim họ cùng hòa vào ngọn lửa, mạnh mẽ nhưng đau đớn đến tận cùng.

Trong khoảnh khắc cuối cùng trước khi trận chiến đạt đỉnh cao, Chuuya thầm nhủ:
"Ta yêu ngươi... nhưng ngươi là lửa... và ta... sẽ bị thiêu rụi hoàn toàn."

Dazai nhìn Chuuya, ánh mắt vừa dịu dàng vừa lạnh lùng:
"Và tôi... yêu cậu, Chuuya... đến tận cùng nỗi đau này."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store