[BHTT][Edit] Xin Lỗi, Mở Nhầm Cửa Rồi! - Đồ Sinh
Chương 11: Em không xứng
Tất nhiên vẫn kết hôn, không vì gì khác, chỉ vì ba mươi triệu kia tôi cũng phải kết hôn cho bằng được.
"Vậy rốt cuộc em kết hôn với chị hay với tiền?" Tổng tài sau khi nghe xong câu này, đã hỏi từ tận đáy lòng như thế.
Tôi: "???"
Tôi thành khẩn hỏi: "Điều gì khiến chị có ảo tưởng rằng em thực sự muốn kết hôn với chị, chứ không phải kết hôn với tiền của chị?"
Tổng tài suy nghĩ: "Vì chị đẹp?"
Tôi: "Ha."
Tôi: "Ai chẳng là người đẹp cơ chứ."
Tổng tài ngẩng mắt nhìn tôi: "Ba mươi triệu."
Tôi: "..."
Tôi lập tức biểu hiện một vẻ mặt cảm động đến rơi nước mắt và bừng tỉnh ngộ, "Tất nhiên, người đẹp nào có đẹp đến mấy cũng không bằng một ngón tay của ngài, trời ơi, trên đời này sao có người phụ nữ tuyệt vời đến thế! Chẳng phải là tổng tài chị sao!"
Tổng tài: "..."
Chị ấy khép tài liệu lại, thở dài với tôi, "Ngũ Lục Thất à Ngũ Lục Thất, em có thể vô liêm sỉ đến mức này thật khiến người ta bất ngờ."
Chị ấy chống cằm nói: " Chị hỏi em một câu, nếu trả lời đúng, lát nữa chị sẽ chuyển tiền cho em."
Tôi lập tức quỳ gối, thành kín nói với chị ấy: "Đừng nói là một câu, chỉ cần dựa vào mối quan hệ của chúng ta, dù chị hỏi em một nghìn, một vạn câu em cũng sẽ trả lời thành thực, vì tấm lòng của em đối với chị có trời đất chứng giám, mặt trời mặt trăng soi sáng!"
Tổng tài: "Ồ."
Tổng tài: "Nếu em đã nói vậy, chị cũng không tiện từ chối, vậy trước hết hỏi một nghìn câu đi."
Tôi: "???"
"... Không phải chỉ một câu thôi sao?" Tôi tức giận nói, "Một câu ba mươi triệu, chị hỏi một ngìn câu thì trả bao nhiêu tiền?!"
Tổng tài cười lạnh: "Không phải em nói sao? Tấm lòng của em đối với chị trời đất chứng giám, mặt trời mặt trăng soi sáng?"
Tôi: "..."
Cái đồ đáng ghét này sao cứ thích lấy lời tôi nói để bịt miệng tôi thế?!
Tôi tức giận nói: "Vậy chị còn nói mỗi lần để em làm thụ, nhưng chị cũng chưa thực hiện lần nào."
Nói đến đây tôi lại không kìm được muốn rơi nước mắt: "Mẹ em đã gọi điện mấy lần rồi, em vẫn chưa ngủ với chị, bà ấy lo lắng chết mất."
Tổng tài: "..."
Tổng tài: "... Mẹ em còn hỏi cả vấn đề này?"
Tôi hùng hồn: "Chị nói gì vậy? Mẹ em chẳng phải là mẹ vợ của chị sao? Bà ấy hỏi vấn đề này có gì lạ đâu? Bà mẹ vợ nào chẳng muốn quan tâm đến con rể, phòng khi chị không được thì mẹ em còn kịp kiếm chút tinh hoàn dê* cho chị bồi bổ!"
*Trong y học cổ truyền, nó được xem là một vị thuốc có tác dụng bổ thận, tráng dương, tăng cường sức khỏe sinh lý
Tổng tài sửa lại: "Là mẹ chồng."
Chị ấy cười hiền từ, nhưng lời nói lại độc ác: "Chị mới là người làm con dâu, còn em, không xứng."
Chị ấy nói từng chữa một: "Chỉ cần chị còn sống một ngày, em đừng mơ làm thụ."
Tôi: "???"
Tôi: "!!!"
Còn quỳ cái nỗi gì nữa!
Tôi lập tức đứng dậy, mắng chị ấy: "Chị có thể tỏ ra chút khí thế của người phụ nữ trẻ hiện đại không! Đừng học mấy cái thói ghen tuông hôn nhân được không!? Cha mẹ chị nuôi chị lớn, cho chị làm tổng tài của công ty, chẳng lẽ là để sau này chị gả cho em làm dâu sao?!"
Tôi thực sự tức không chịu nổi: "Độc thân không tốt sao! Làm nữ vương của chính mình không được à! Cứ phải kết hôn đẻ con cho người khác, trở thành cái tử cung biết đi, như vậy chị thấy có tôn nghiêm không?!"
Tổng tài trầm mặc: "..."
Chắc chắn tôi đã chạm vào nỗi đau của chị ấy, nhưng không mắng được, phụ nữ bây giờ bị hôn nhân che mắt, luôn nghĩ rằng sau khi có tình yêu thì có thể từ bỏ tất cả, nhưng thực tế có phải vậy không?
Không, không phải, trên thế giới này ngoài tiền ra, không có gì đáng tin cả!
"Em nói rất đúng." Tổng tài chưa bao giờ nhìn tôi với ánh mắt cao quý như hôm nay, "Tiền quả thực là quan trọng nhất."
Nghe đến đây, trong lòng tôi vui mừng khôn xiết, định há miệng đòi ba mươi triệu của chị ấy, nhưng không ngờ chị ấy đưa cho tôi một xấp giấy: "Ký đi."
Tôi: "???"
Cái quái gì đây?
Tổng tài: "Hợp đồng tiền hôn nhân."
Chị ấy cười tươi: "Không phải em nói sao? Phụ nữ không thể bị tình yêu che mắt, phải nắm chắc những gì mình có, phải làm nữ vương của chính mình, tiền mới quan trọng nhất."
Tôi: "..."
Nhưng ý em không phải ý của chị, và em cũng không bảo chị ký hợp đồng tiền hôn nhân với em mà?! Hơn nữa, lúc chị lừa em kết hôn, không phải nói sau khi kết hôn em sẽ là người thừa kế tài sản số một của chị sao? Ký cái hợp đồng này thì em được cái gì!
"Vậy em chỉ nhắm vào tiền của chị?" Tổng tài hỏi.
Tôi mạnh mẽ nói: "Đừng nói khó nghe vậy, em chỉ thực tế chút thôi mà."
Tổng tài suy nghĩ: "Em không muốn ký cũng được."
Tôi nhướng mày thích thú: "Nói thế nào?!"
Chị ấy: "Nếu em đồng ý luôn làm công."
Tôi: "..."
Chị ấy nở nụ cười chân thành: "Dù sao một nửa tài sản của chị đưa ra không phải để cưới một người chỉ biết nằm hưởng thụ."
Tôi: "..."
Chị ấy vui vẻ bổ sung: "Vì vậy mẹ em chỉ có thể là mẹ chồng."
Tôi vùng vẫy lần cuối: "... Vậy chẳng phải là chị gả về nhà em sao?"
Tôi nghiêm túc nói: "Nhàn nhi chị bình tĩnh một chút, em biết chị yêu em sâu đậm, nhưng chị cũng phải nghĩ cho bản thân chứ? Vợ chồng nghèo khó trăm điều buồn, nhà em nghèo như vậy, chị gả về được lợi gì?"
Tổng tài nghe xong, khóe mắt cũng rơi một giọt nước mắt cá sấu, chị ấy nói: "Em nói đúng."
Tôi chưa kịp vui mừng, chị ấy lại nói: "Vậy em đến nhà chị ở rể là được."
Tôi: "..."
Tôi: "???"
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store