[BHTT][EDIT] SAU KHI ĐÁNH DẤU NHẦM CHỊ CỦA BẠN GÁI CŨ - TIẾU LAM
Chương 48
"Thật ra Ngu Tổng à, thể lực của cô cũng khá tốt đấy. Ban đêm hoạt động với cường độ cao như vậy, cho dù là không cử động gì thì cũng rất tốn thể lực. Ban ngày vẫn có thể tỉnh táo, rạng rỡ như thế, và còn làm việc với nhiều Alpha vốn dĩ có sức khỏe tốt nữa, tôi thực sự rất ngưỡng mộ cô."
Phu nhân Ferri đã mở lòng trò chuyện với Ngu Lê, nói với cô.
Ngu Lê nghẹn một hơi, ho vài tiếng.
Suy luận này hợp lý, nhưng không cần thiết!
Ngu Lê cũng không tiện phản bác, dù sao điểm này đã đặt nền móng cho sự hợp tác của Ferri, nếu thực sự phủ nhận, việc hợp tác có thể đổ bể.
Ngu Lê nói vài câu với phu nhân Ferri rồi rời đi.
Biết được nguyên nhân dở khóc dở cười này, Ngu Lê vừa nhẹ nhõm trong lòng, lại vừa cảm thấy khó tả.
Trước đây Tần Nam Trăn nói phu nhân Ferri đã nhận ra "tình cảm chân thật" giữa hai người nên mới đồng ý hợp tác.
Trong một khoảnh khắc, Ngu Lê đã lo lắng Diệp Tri Tầm sa vào lưới tình và bị phu nhân Ferri phát hiện.
Bây giờ nghe được nguyên nhân, cô biết không phải như vậy, phu nhân Ferri thực ra cũng không nhận ra điều gì, chỉ là hiểu lầm vì chuyện này.
Thôi được rồi, cứ để hiểu lầm tiếp diễn cũng được.
Ngu Lê nói vài câu với phu nhân Ferri, Ferri nhanh chóng quay lại, và Ngu Lê rời đi.
"A Lê, đi ăn cơm đi, tôi đã hẹn đại tiểu thư nhà họ Kim, có thể bàn về chuyện tiêu thụ ở nước ngoài." Ngu Lê đi ra thấy Tần Nam Trăn.
Khi họp với Ferri và Tống Hành Sơ vừa nãy, Tần Nam Trăn bận việc khác nên không tham gia, giờ cô ấy dẫn vị Kim tiểu thư đến là để cùng nhau bàn bạc công việc.
Chỉ là như vậy, lại không thể ăn cơm cùng Diệp Tri Tầm được rồi.
Ngu Lê nghĩ một lát, vẫn đặt công việc lên hàng đầu, bữa cơm với Diệp Tri Tầm tạm thời không thể ăn được.
Thế là Ngu Lê lại bận rộn vào bữa trưa, và gửi tin nhắn cho Diệp Tri Tầm.
Diệp Tri Tầm làm xong việc, đang dọn đồ đi tìm Ngu Lê thì lại thấy tin nhắn Ngu Lê không thể ăn cơm cùng, hơi thất vọng.
Diệp Tri Tầm bèn đi đến khu nghỉ ngơi ăn cơm.
Khi Ngu Lê ăn xong trở về văn phòng, cô nhận được tin nhắn từ một bác sĩ quen biết.
Ngu Lê đã hỏi vị bác sĩ đó về các triệu chứng của kỳ dễ cảm Alpha và cách xoa dịu Alpha trong kỳ dễ cảm một cách hiệu quả.
Tất nhiên cô cũng có thể hỏi Tần Sương Tuyết, nhưng Ngu Lê tạm thời không muốn nói quá nhiều với Tần Sương Tuyết, sợ mẹ cô biết, và người nhà biết, sẽ có nhiều rắc rối.
【Kỳ dễ cảm của Alpha có cảm xúc dao động lớn, thiếu cảm giác an toàn, dễ cáu gắt, dễ buồn bã, sẽ có xu hướng khao khát tin tức tố và hành vi thân mật của Omega rõ rệt, kèm theo hành vi xây tổ. Nếu có bạn đời Omega, vào lúc này sẽ phụ thuộc vào bạn đời, thích ôm ấp bạn đời, cần sự xoa dịu của tin tức tố bạn đời, và cũng cần một số hành vi thân mật để xoa dịu. Nếu không có bạn đời, lúc này sự xuất hiện của Omega có tin tức tố tương hợp bên cạnh sẽ dễ dàng dẫn đến sự mập mờ hơn.】
【 Cách hiệu quả nhất là đánh dấu chiều sâu lên bạn đời Omega, để cơ thể đạt đến Orgasm (cực khoái ). Nếu Alpha nào có tinh lực dồi dào, có thể cần vài lần trong một kỳ dễ cảm. Đương nhiên, nếu không có bạn đời Omega, có thể dùng thuốc ức chế hoặc tự an ủi. Thuốc ức chế có tác dụng phụ, tự an ủi có hại cho cơ thể, nếu có bạn đời thì cố gắng đừng dùng.】
Ngu Lê im lặng một lúc khi đọc tin nhắn này, rồi nhắn lại hỏi:
【 Đánh dấu tạm thời không thể vượt qua sao?】
【 Có thể, nhưng tác dụng không tốt bằng đánh dấu chiều sâu, số lần và thời gian cũng sẽ tăng lên tương ứng.】
Bên kia nhanh chóng trả lời Ngu Lê.
Ngu Lê hơi thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần đánh dấu tạm thời được là được, nhiều lần hơn cũng không sao.
Ngu Lê nhìn nội dung tin nhắn, sau khi tiễn Tần Nam Trân đi, cô nhấn thang máy đến tầng của Diệp Tri Tầm, muốn xem Diệp Tri Tầm thế nào rồi.
"Ôi trời, cô nhiếp ảnh gia Tiểu Diệp đó chụp ảnh giỏi quá, những bức ảnh cô ấy chụp đẹp tuyệt vời, tôi chưa bao giờ thấy mình đẹp như thế! Quá đáng giá!"
"Cô nhiếp ảnh gia Tiểu Diệp còn biết nấu ăn, đúng rồi, nghe nói món tráng miệng nhỏ cô ấy mang đến đặc biệt ngon, mà lại là do cô ấy tự làm, điều này thật hiếm có!"
"Cô nhiếp ảnh gia Tiểu Diệp vừa xinh đẹp, vóc dáng còn chuẩn hơn cả người mẫu, chụp ảnh lại còn giỏi như vậy, một Alpha tuyệt vời thế này không biết đang hẹn hò với ai nhỉ."
"Biết đâu còn độc thân đấy, cậu có muốn thử không?"
Ngu Lê còn chưa gặp Diệp Tri Tầm đã nghe thấy hai nhân viên của Ngu thị nói chuyện phiếm.
Ngu Lê khựng lại, cô nhiếp ảnh gia Tiểu Diệp này chẳng phải là Diệp Tri Tầm sao?
Ngu Lê nhìn vị trí của Diệp Tri Tầm, cô ấy đang ở khu nghỉ ngơi.
Với thân phận của Ngu Lê, việc đến khu giải trí vào lúc này ít nhiều sẽ gây ra một số bất an và chấn động.
Ngu Lê chỉ nhìn từ xa.
Alpha đứng ở đó, bị mấy người vây quanh, vác thiết bị chụp ảnh cho những người đó, chụp xong một người, người tiếp theo đến, giống như xếp hàng.
Ngu Lê cau mày.
Thực tế chứng minh Diệp Tri Tầm rất thu hút Omega, dù đi đến đâu cũng được chào đón.
Hơn nữa, bây giờ đang là kỳ dễ cảm của Diệp Tri Tầm!
Cô ấy không chuyên tâm làm việc lại đi làm những việc này làm gì?!
Ngu Lê quay người tìm một phòng họp ở tầng đó đặt trước, mở cửa bước vào ngồi xuống và gửi tin nhắn cho Diệp Tri Tầm, bảo cô ấy đến.
Diệp Tri Tầm đang chụp ảnh cho người khác, tiếng tin nhắn điện thoại vang lên, Diệp Tri Tầm nhìn qua, vội vàng xin lỗi mọi người, mang đồ đạc rời khỏi khu giải trí, đi đến phòng họp nơi Ngu Lê đang ở.
Trong phòng họp, cảm xúc của Ngu Lê có chút dao động.
Nghĩ đến những lời hai nhân viên kia nói.
Cảm thấy có gì đó không ổn.
Sao lại có người biết Diệp Tri Tầm biết làm bánh ngọt và còn rất ngon?
Sao Diệp Tri Tầm lúc này lại giống như một con công xòe đuôi, khoe khoang kỹ năng chụp ảnh của mình?
Alpha có vẻ trung thực trong kỳ dễ cảm cũng không còn trung thực nữa, muốn trêu hoa ghẹo nguyệt sao?
Ngu Lê càng nghĩ càng cau mày chặt hơn.
Khi tiếng gõ cửa vang lên, lúc Ngu Lê mở cửa, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị của cô khiến Diệp Tri Tầm giật mình.
"Chị, chị tìm em có việc gì?" Diệp Tri Tầm vào phòng, đóng cửa lại, cẩn thận hỏi Ngu Lê.
Khi nhận được tin nhắn Ngu Lê không ăn cơm cùng vào buổi trưa, Diệp Tri Tầm đã chuẩn bị tinh thần cả buổi chiều không gặp được người rồi.
Không ngờ Ngu Lê lại nhắn tin cho cô.
Nhìn thấy Ngu Lê, tâm trạng của Diệp Tri Tầm không tự chủ được mà có chút vui mừng.
Muốn đến gần Ngu Lê, dính lấy Ngu Lê, ôm cô, ngửi mùi của cô, nếu có thể hôn một cái thì càng tốt...
Lúc này Ngu Lê đang đứng trước mặt Diệp Tri Tầm, tỏa ra hơi lạnh, mang lại cảm giác áp bức.
Mặc dù Diệp Tri Tầm vẫn còn hơi sợ, nhưng sự vui mừng khi gặp Ngu Lê không hề giảm.
Ngu Lê đối diện với ánh mắt nhìn thẳng của Diệp Tri Tầm, tim đập thịch một cái.
Cô có thể cảm nhận được, Diệp Tri Tầm muốn tiến lại gần cô, nhưng vì vẻ mặt của cô nên không dám bước tới nữa.
"Em còn nhớ 2.2 là gì không?" Ngu Lê đưa tay chống cằm Diệp Tri Tầm hỏi.
"Tất nhiên là nhớ. Chị, vừa rồi em chụp ảnh cho những người đó là nhiệm vụ cô Tống Hành Sơ giao cho em, cô ấy bảo em luyện tập thêm." Diệp Tri Tầm vội nói.
"..." Ngu Lê khựng lại, chuyện này không phải Diệp Tri Tầm chủ động, nhưng tại sao nhiệm vụ cô Tống Hành Sơ giao cho Diệp Tri Tầm lại là chụp ảnh những người đó?
"Hôm nay sản phẩm đã chụp gần xong rồi, cô Tống nói sau này sẽ có chụp ảnh phẳng có nhân vật, bảo em chụp một ít cho cô ấy xem hiệu quả."
Diệp Tri Tầm bổ sung thêm một câu, sợ Ngu Lê hiểu lầm mình, Ngu Lê có chút sạch sẽ trong chuyện này, Diệp Tri Tầm đã biết từ đầu.
Không phải Alpha đang trêu hoa ghẹo nguyệt, là do cô Tống Hành Sơ...
Cô đã hiểu lầm Diệp Tri Tầm.
"Vậy còn món tráng miệng thì sao? Em làm từ khi nào mà chia cho người trong công ty?" Ngu Lê đè nén cảm xúc đang trào dâng xuống và hỏi tiếp.
"Chị, hôm qua và hôm nay em đều làm mấy loại bánh ngọt, muốn chị thử xem loại nào ngon. Nhưng chị đều không có thời gian. Khi em đi ăn ở phòng giải trí, em đã đưa bánh ngọt cho một đồng nghiệp, người đó đã chia sẻ ra. Để lâu không còn tươi nữa sẽ không ngon. Nếu chị muốn ăn, em sẽ làm lại." Diệp Tri Tầm vội nói.
Ngu Lê sững sờ, nhìn Diệp Tri Tầm, cảm thấy cô bé đang tủi thân.
Đây không còn là hiểu lầm nữa, mà trực tiếp là lỗi của cô.
Những món đó là làm cho cô, là cô không có thời gian để ăn.
Vẻ mặt Ngu Lê hiện lên sự bối rối.
Vô cớ nghe người khác nói vài câu đã hiểu lầm cô bé, lại còn dám tỏ vẻ lạnh lùng chất vấn...
Người có cảm xúc nhạy cảm không ổn định là cô sao?
Sao lại phản ứng lớn đến vậy?
Diệp Tri Tầm cảm thấy cảm giác áp bức trên người Ngu Lê đang giảm xuống, vẻ mặt cũng dịu đi, bèn lại gần thêm một chút.
"Chị, bây giờ chị có rảnh không? Chị không thích em chụp người khác, em có thể chụp chị được không? Không cần chị tạo dáng gì cả, cứ thư giãn tự nhiên là được." Diệp Tri Tầm thử chạm vào Ngu Lê và nhẹ giọng hỏi.
"... Cô ấy bảo em chụp bao nhiêu tấm? Còn lại bao nhiêu?" Ngu Lê hỏi.
"Cô ấy nói hôm nay chụp một trăm tấm để luyện tập. Còn lại hơn bốn mươi tấm." Diệp Tri Tầm nói.
"Chụp đi." Ngu Lê suy nghĩ một chút rồi nói.
"Dạ!" Tâm trạng của Diệp Tri Tầm không tự chủ được mà bay bổng.
Cô rất muốn chụp Ngu Lê, chỉ là không có cơ hội.
Không ngờ bây giờ lại có rồi.
Diệp Tri Tầm ôm Ngu Lê thêm một lúc, rồi buông ra để lấy thiết bị.
Chụp ảnh cho Ngu Lê rất dễ, vẻ ngoài của Ngu Lê không kén góc độ và ánh sáng, nhưng muốn chụp đẹp hơn người thật, muốn chụp có câu chuyện, đạt được hiệu ứng mong muốn, thì sẽ khó hơn.
Diệp Tri Tầm bắt đầu chụp từ lúc Ngu Lê ở trong phòng họp, Ngu Lê có việc lên lầu, cô liền vác thiết bị lên lầu theo.
Nhìn Ngu Lê qua ống kính, vẫn là trang phục hàng ngày của Ngu Lê, Diệp Tri Tầm cảm thấy lại khám phá ra vẻ đẹp ở những góc độ khác của Ngu Lê.
Dưới ống kính của Diệp Tri Tầm, Ngu Lê lúc thì chuyên nghiệp nhanh nhẹn, lúc thì lạnh lùng nghiêm nghị, lúc thì dịu dàng, Diệp Tri Tầm nhanh chóng thu thập được hơn bốn mươi bức ảnh với các góc độ và câu chuyện khác nhau.
Diệp Tri Tầm ở lại văn phòng tầng trên của Ngu Lê cho đến khi Ngu Lê phải đi họp mới rời đi.
Tống Hành Sơ giao cho Diệp Tri Tầm một nhiệm vụ đơn giản, khi nhận được ảnh, cô ấy hít một hơi.
Đây chính là sự tự tin của người có chỗ dựa, trực tiếp chụp ảnh đời thường cho đại boss hậu trường rồi.
Tống Hành Sơ cố gắng bỏ qua sự kinh ngạc mà Ngu Lê mang lại và phân tích những bức ảnh cho Diệp Tri Tầm.
Tan sở buổi tối, Ngu Lê không làm thêm giờ mà cùng Diệp Tri Tầm về nhà, ăn bữa tối và bánh ngọt nhỏ do Diệp Tri Tầm làm.
Diệp Tri Tầm làm nhiều, khẩu phần ăn của Ngu Lê ít, Diệp Tri Tầm liền để Ngu Lê thử mỗi món một chút, phần còn lại Diệp Tri Tầm tự ăn.
Như vậy không lãng phí, Ngu Lê lại còn được ăn nhiều hương vị hơn.
Buổi tối Ngu Lê để Diệp Tri Tầm đánh dấu tạm thời cô, rồi chui vào chăn ngủ.
Diệp Tri Tầm tự nhiên lại không ngủ được, ôm Ngu Lê một lúc, rồi lén hôn vài cái, sau đó ra ngoài tiêu hao năng lượng.
Ngu Lê ngủ đến nửa đêm tỉnh dậy muốn đi vệ sinh, đi từ nhà vệ sinh trong phòng ngủ ra trở lại giường thì phát hiện Diệp Tri Tầm đã biến mất.
Ngu Lê nhìn đồng hồ, đã hơn hai giờ sáng.
Ngu Lê nhớ lại lời phu nhân Ferri nói ban ngày.
Diệp Tri Tầm sẽ không phải đi tập thể dục nhịp điệu lúc nửa đêm đấy chứ?
Ngu Lê đi ra khỏi phòng, nhìn quanh tìm Diệp Tri Tầm.
Phòng khách, ban công, nhà bếp, phòng sách và một số nơi khác đều không có.
Nửa đêm Diệp Tri Tầm có thể đi đâu được?
Ngu Lê chuẩn bị gọi điện thoại, thì nghe thấy một tiếng động rất nhỏ, phát ra từ phòng ngủ chính.
Hôm nay cô và Diệp Tri Tầm ngủ ở phòng khách.
Ngu Lê nhìn phòng ngủ chính với vẻ nghi ngờ, đó là căn phòng cô đã ở trước đây.
Diệp Tri Tầm không vào, cô liền ngủ ở phòng khách cùng Diệp Tri Tầm.
Diệp Tri Tầm sẽ không tập thể dục nhịp điệu trong phòng ngủ chính của cô chứ?
Ngu Lê đi đến cửa phòng ngủ chính, mở cửa ra.
Tiếng động mơ hồ vừa nãy phóng đại lên.
"Chị..."
Một giọng nói nhỏ nhẹ mang theo tiếng khóc nức nở truyền đến.
Ngu Lê cảm thấy lòng mình tê dại, nhìn theo tiếng động, Alpha cao ráo đang đứng lúc nãy giờ đang co ro trên mặt đất, trong lòng ôm quần áo của Ngu Lê.
--------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Ố là la, chương sau cho Tiểu Diệp ăn ngon uống tốt, để tác giả ủ men một chút, khụ
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store