ZingTruyen.Store

[BHTT][Edit] Sau Khi Bị Nữ Chính O Vạn Người Mê Đánh Dấu

Chương 9

__ghecanca

[Nghe nói cô ta chơi thân với mấy Alpha, tính ra hình như không có nổi một người bạn Omega nào.]

[Hả, người quản lý của cô ta không quản sao?]

[Là Beta nha, với cái tầm của Chu Khuyết thì chưa đáng để người ta phải bận tâm.]

[Mấy người không biết sao? Hắn bị tống vào tù rồi, nghe nói làm ăn không sạch sẽ, bị người ta một mẻ hốt gọn.]

Ánh mắt Tạ Thanh Thư hơi trầm: "Quản lý của Chu Khuyết là một Beta tên Lý Di phải không?"

Công ty có chế độ quản lý nghệ sĩ khá biệt lập, dù là người cùng công ty cũng chưa chắc đã hiểu rõ chuyện riêng tư của nhau, quy định này là do một cổ đông ẩn danh nào đó đề xuất từ hai năm trước, mục đích là để tránh việc nghệ sĩ cắn xé lẫn nhau, hiện tại hay rồi, công ty dứt khoát triệt tiêu khả năng đó từ tận gốc rễ, rắc rối cũng ít đi hẳn, ai làm gì cũng phải cân nhắc kỹ lưỡng.

Cho nên Tống Mi không rành mấy chuyện lắt léo trên mạng, nhưng với tư cách là người trong nghề, những tin này cô vẫn nắm được.

Trên mặt cô lộ rõ vẻ chán ghét, giọng nói cũng mang theo khinh thường: “Hai ngày trước em bận đọc kịch bản nên tôi không làm phiền, công ty xảy ra chuyện khá lớn, cái tên Lý Di đó đúng là không ngờ lại làm ra chuyện ghê tởm như vậy, ép chết một nữ Omega, cũng không biết đắc tội với ai hiện tại mới bị khui ra…”

Omega vốn dĩ đã thưa thớt, luật bảo hộ luôn có phần thiên vị về khía cạnh này, huống chi còn xảy ra chuyện tày đình như vậy, bất kể người đứng sau màn tung tin này có mục đích gì, cô cũng cảm thấy người đó làm rất tốt, thậm chí còn có phần tán thưởng.

"Vậy sao?" Tạ Thanh Thư tuy biết rất nhiều, biết cả hướng đi của cốt truyện, cũng hiểu rõ Lý Di là hạng người gì, Chu Khuyết từ khi ra mắt đã đi theo hắn, lại sở hữu nhan sắc động lòng người như vậy, khó bảo đảm Lý Di không nảy sinh mấy cái tâm tư lệch lạc.

Còn tốt, còn tốt... Đây đúng là ác giả ác báo.

Trong sách viết rất rõ về những chuyện liên quan đến Lý Di, bao gồm cả việc hắn luôn lạnh lùng châm chọc mỉa mai Chu Khuyết, cũng chính vì cô không chịu phục tùng mình mà hắn sẵn sàng chèn ép tài nguyên một cách cực đoan, một diễn viên không có tác phẩm, chỉ có nhan sắc, điều đó đủ để gây ra hậu quả chí mạng.

Sống chết đều bị nắm thóp trong tay kẻ khác, chỉ có thể mặc người định đoạt.

Nói không chừng nếu lần này không có bộ phim này, kết cục của Chu Khuyết e là cũng không tốt đẹp hơn nữ Omega đáng thương kia bao nhiêu, chẳng trách sóng gió trên mạng lại lớn như vậy, nhìn đâu cũng thấy bình luận ác ý, hóa ra công ty không hề có ý định kiểm soát, ngược lại còn cố tình buông xuôi cho qua.

“Sau đó Lý Di bị bắt, Chu Khuyết không còn ai quản liền tùy tiện ký vào tay một quản lý mới vào nghề, không ngờ mới qua có bao lâu, đã nhận được vai lớn như vậy.”

Vận may tốt đến kỳ lạ, biết bao tân binh ngay cả ống kính còn chưa được chạm tới, cứ theo đà này chuyện nổi tiếng chỉ là vấn đề thời gian.

Trong lòng Tạ Thanh Thư chấn động, một cảm xúc khó gọi tên lặng lẽ sinh ra, Tống Mi mở máy nói chuyện, biết Tạ Thanh Thư không thích Chu Khuyết, cho nên lời lẽ cũng không kiêng dè: “Dựa vào kinh nghiệm nhiều năm của tôi, Chu Khuyết chắc chắn không đơn giản đâu, ít nhất là không giống như vẻ bề ngoài."

Lời nói thẳng thừng, suýt chút nữa là chỉ tận mặt.

Nhưng Tạ Thanh Thư lại hiểu theo hướng khác, nàng cau mày suy nghĩ, hiện tại vẫn đang ở điểm khởi đầu của mọi chuyện, Chu Khuyết vẫn là tiểu đáng thương khi xưa, không được Bạch gia yêu thích, sự nghiệp vừa mới chập chững.

Quan trọng nhất là cô vẫn chưa bị mấy tên Alpha cặn bã kia hành hạ cả thể xác lẫn tinh thần, chưa bị cưỡng đoạt, chưa bị tước bỏ tuyến thể, cũng chưa phải gánh chịu bạo lực mạng trên quy mô lớn dẫn đến kết cục không thể cứu vãn.

Điều đó cũng chứng minh mọi thứ vẫn còn đường cứu vãn, Tạ gia cũng sẽ không vì mấy tên Alpha cặn bã mà bị trả thù.

Tạ Thanh Thư vô thức nghĩ đến đôi mắt phượng ngấn lệ của Chu Khuyết, đẹp đến mức làm người chỉ có thể liên tưởng đến vầng trăng sáng trên cao, nàng dường như đã hạ quyết tâm gì đó.

“Em làm sao vậy? Tự nhiên lại quan tâm tới cô ấy như vậy.”

“Đối tượng hợp tác tiềm năng, tìm hiểu một chút cũng là chuyện bình thường.” Tạ Thanh Thư nói.

Tống Mi bĩu môi, tin mới lạ, lần nào chẳng quay xong liền đi thẳng, đối tượng hợp tác nào cũng vậy, huống chi hiện tại mới chỉ là nghi vấn.

Tạ Thanh Thư không thèm để ý đến cô, mà tiếp tục lướt xuống xem mấy bình luận có lượt phản hồi cao nhất, biểu cảm lập tức trở nên biến hóa khôn lường.

[Nhan sắc cô ấy đỉnh mà, đặt ở đâu cũng đủ mặt mũi, lần này đoàn phim chọn người thật sự trúng tủ.]

[Đúng vậy, tôi quá muốn xem Tạ Thanh Thư hợp tác với cô ấy, hai người này tuyệt đối! Một người thanh lãnh, một người yêu mị, nhưng tôi vẫn muốn xem Tạ Thanh Thư diễn Cúc Trản, bị người ta hung hăng đè ép hehe.]

[Tôi là nhân viên hậu trường, xem thử vai tại hiện trường, thật sự chỉ muốn ấn đầu hai người lại ngay tại chỗ.]

[Chẳng qua cũng chỉ là một cái bình hoa di động đẹp quá mức cho phép mà thôi.]

[?]

[Chu Khuyết cũng chỉ là một Omega, vài năm nữa chẳng phải vẫn rút khỏi giới giải trí để kết hôn sao? Với cái kiểu đó, không biết đã bị bao nhiêu Alpha đánh dấu rồi, cho tôi cũng không thèm!]

[Ngày nào cũng ăn mặc cái kiểu gì không biết, mặc rồi còn không cho người ta nói, Omega chẳng phải sinh ra là để phục vụ Alpha chúng ta sao?!]

[Mỗi ngày không biết phóng thích bao nhiêu tin tức tố ra, chỉ để Alpha ngửi! Quyến rũ cho được lại không chịu nhận, loại Omega này tôi gặp quá nhiều, mấy Omega các người chẳng phải đều như vậy sao?]

Mi mắt Tạ Thanh Thư giật mạnh hai cái, một bộ phận Omega hoặc Alpha, nếu kỳ phát tình hay kỳ mẫn cảm quá mạnh, dù có cố gắng thu liễm thì tin tức tố vẫn sẽ rò rỉ ra ngoài, cho nên mới cần dùng miếng dán ngăn cách, thứ này tuy không thể chặn hoàn toàn tin tức tố, nhưng tuyệt đối không có tác dụng kích thích người khác phát tình.

Đó là thường thức.

Ngay cả trong giờ sinh lý trung học cũng đã dạy rồi.

Tiểu Tạ Thanh Thư thậm chí còn không cần học, cho dù không có những tiết đó, sự giáo dục từ nhỏ cũng đã âm thầm dạy nàng phải tôn trọng Omega.

Tạ Thanh Thư hít sâu một hơi, bề ngoài nàng luôn lãnh đạm, trông dễ nói chuyện, chẳng qua là vì chưa chạm đến ranh giới.

Còn chưa tới giai đoạn hậu kỳ của cốt truyện mà đã có nhiều người mắng Chu Khuyết như vậy, có thể tưởng tượng về sau quy mô sẽ lớn đến mức nào, việc dẫn tới hậu quả không thể vãn hồi, thật ra chẳng có gì khó hiểu.

Trước đây Tạ Thanh Thư luôn đứng ở góc độ người ngoài cuộc để quan sát, đối với rất nhiều tình tiết trong nguyên tác đều không thể đồng cảm, nhưng hiện tại đã bắt đầu lờ mờ thấu hiểu được phần nào.

Tầm mắt nàng hơi dời lên, chú ý thấy người vừa bình luận có ID là Tuân Dương.

Trong xe yên tĩnh một hồi, không ai lên tiếng, Tống Mi đang bận sắp xếp lịch trình cho Tạ Thanh Thư, sau bộ phim này còn rất nhiều thông báo công việc, thực ra từ dạo trước cô đã có ý định chuyển hình, vừa hay có thể đưa vào kế hoạch ngay.

Đến khi cô lập xong kế hoạch, định đưa cho Tạ Thanh Thư xem, mới phát hiện ngón tay đối phương đang lướt bay trên bàn phím, không rõ đã duy trì tình trạng này bao lâu, ghé mắt nhìn qua dư quang, cô thấy loáng thoáng màn hình.

Tựa hồ đang ở khu vực bình luận.

Tống Mi quá quen thuộc với giao diện này, chỉ là có chút kinh ngạc, cô dẫn dắt Tạ Thanh Thư bấy lâu nay, ngay cả khi bị người ta nghi ngờ liệu danh hiệu ảnh hậu có xứng hay không, bị mắng chửi thậm tệ nhất, cũng chưa từng đích thân xuống đài.

Rốt cuộc là fan đã nói gì đó?

"Em chú ý một chút..." Cô không nhịn được mở miệng.

"Em dùng tài khoản phụ."

Tạ Thanh Thư đầu cũng không ngẩng lên.

Qua một lúc lâu, nàng mới thở ra một hơi.

Nhưng Tạ Thanh Thư vạn lần không ngờ tới, những thứ nàng vừa mới đăng lên đã lập tức thu hút sự chú ý của cư dân mạng.

1 Lầu: [Cái tài khoản ‘Khuyết Bảo Giỏi Nhất’ này viết quá sắc sảo, tuy tôi là Beta, nhưng chỉ đọc chữ đã thấy đồng cảm sâu sắc, mẹ tôi cũng là Omega, không thể tưởng tượng nổi bà đã phải chịu đựng những thứ này.]

2 Lầu: [‘Khuyết Bảo Giỏi Nhất’ nhìn cái là biết fan cứng của Chu Khuyết, không ngờ em gái nhà mình lại có fan lợi hại như vậy, cảm động quá đi!]

3 Lầu: [Tuyên bố trước là tôi không phải fan cô này, nhưng mấy tên Alpha cậy quyền giới tính để thóa mạ Omega tùy tiện là cái đạo lý gì vậy? Đây là nguyên văn của ‘Khuyết Bảo Giỏi Nhất’ nói, tôi hiện tại là fan của bạn ấy.]

4 Lầu: [Cái tên Tuân Dương nhìn là biết một tên Alpha thượng đẳng, nói chuyện công kích Omega quá đáng, ngay cả thường thức cơ bản nhất cũng không biết, bảo sao bị người ta mắng cho vuốt mặt không kịp.]

5 Lầu: [Tóm lại là ‘Khuyết Bảo Giỏi Nhất’ đã đốp chát khiến ‘Tuân Dương’ dỗi đến offline, sướng rơn!]

6 Lầu: [Logic trực tuyến, từ ngữ sắc bén.]

Omega so với hai giới tính còn lại thì nhu nhược hơn nhiều, tuy xã hội hiện nay đã cởi mở hơn nhưng những định kiến cố hữu vẫn còn tồn tại, không ít Alpha khi bản thân không xứng với Omega, liền tìm mọi góc độ để công kích họ.

Mà Tạ Thanh Thư cũng chỉ đơn giản là chuyển hóa lại lời của đối phương, cốt lõi vẫn không thay đổi, nguyên văn trả lại, “Tuân Dương” ban đầu còn định biện giải đôi câu, về sau thì hoàn toàn im hơi lặng tiếng.

Điện thoại Tạ Thanh Thư hết lần này đến lần khác sáng lên, nàng mới phát hiện đó là tin nhắn riêng trong hộp thư hệ thống.

Một phần là người hâm mộ, một phần là những kẻ đứng về phía Alpha, nhưng có một người đặc biệt nhất.

【Cảm ơn bạn đã yêu thích.】

Bấm vào trang cá nhân, phát hiện là Chu Khuyết, hơn nữa còn theo dõi luôn cái tài khoản phụ này, nàng mới nói bản thân chỉ là—

Tạ Thanh Thư không khỏi ngẩn ra, nàng chỉ là vì chướng mắt nên mới đăng thêm vài câu, vốn dĩ không cần thiết phải làm vậy, nhưng nghĩ lại những người thực lòng tốt với Chu Khuyết quả thực quá ít, đứa nhỏ này có phản ứng như vậy cũng là chuyện bình thường.

“Được rồi, em xem lịch trình đi, không có vấn đề gì thì chốt.”

Tạ Thanh Thư nhận lấy lướt qua một cái, lịch trình dày đặc nhưng không hề lộn xộn, nàng khựng lại một chút: "Triển lãm?"

Nhìn qua là biết tính chất thương mại chiếm phần lớn, mời nàng cũng không có gì lạ, chỉ là nàng đã rất lâu không xuất hiện ở những nơi như thế này.

Tống Mi gật đầu, không cảm thấy có gì lạ: "Trong tay em vẫn còn một hợp đồng đại diện trang sức chưa hết hạn, bên họ đưa cơ hội này cho em, theo lý thì phải tham gia."

Tạ Thanh Thư ậm ừ cho qua chuyện.

...

"Bạch Tư Nhiên đã tới đây?"

Đoàn phim xảy ra chuyện lớn như vậy, Đặng Dược sau khi biết tin, trong lòng nôn nóng muốn đi tìm Chu Khuyết, nhưng nhớ lại lời dặn dò của đối phương, cộng thêm việc không tìm thấy người đâu, hắn đành phải gọi điện thoại qua.

Người phụ nữ nhàn nhạt ừ một tiếng, đối với cái tên mà hắn nhắc đến, cô không hề để tâm dù chỉ một chút.

Trong gương chiếu hậu xe phản chiếu đôi mày mắt lay động đầy mê hoặc của cô, môi đỏ cong lên một đường cong hoàn mỹ không thể bắt bẻ, nhưng thần sắc lại không còn là dáng vẻ nhẫn nhịn cầu toàn, dịu dàng chịu đựng thường ngày, đáy mắt lóe lên ánh lạnh sắc bén, xuyên qua con ngươi có thể thấp thoáng nhìn thấy vài phần phong thái đúng với độ tuổi này.

Làm người gần như không thể dời mắt.

“Cô ta… Haiz, nếu không có Bạch gia chống lưng, e là còn chẳng biết sống thế nào.”

Đặng Dược quá rõ đức hạnh của một số người trong Bạch gia, nếu không phải vì bọn họ, Chu Khuyết cũng không đến mức trở thành bộ dáng này, hắn khẽ thở dài, “Em, tự mình hiểu rõ là được.”

Ngón tay trắng nõn của Chu Khuyết gõ nhẹ lên cửa kính xe, hàng mi hơi rũ xuống, bên ngoài ánh đèn chớp nháy, đủ loại ánh sáng vụn vặt hắt lên khuôn mặt cô, tạo thành một vẻ đẹp quỷ dị, mang theo cảm giác nguy hiểm khó lường, khiến người ta vừa dè chừng lại không nhịn được muốn tìm hiểu.

Màn hình điện thoại dừng lại ở trang phản hồi, cuộc hội thoại vẫn đang tiếp diễn.

Đặng Dược đầy vẻ tiếc nuối nói: “Những tin đồn của em, rốt cuộc bao giờ mới làm rõ? Em thật sự định mang mấy thứ bịa đặt đó sống cả đời sao?”

Mấy lời này hắn chỉ mới xem qua một lần đã không chịu nổi, tuyệt đối không muốn xem lại lần hai, huống chi Chu Khuyết đã lẳng lặng gánh chịu suốt hai năm trời, trước có Bạch gia chèn ép, sau có dư luận bủa vây, ngoảnh mặt nhìn lại chỉ thấy trống vắng mênh mông, chẳng có lấy một thứ gì thuộc về mình.

Đặng Dược là beta, trước lúc qua đời mẹ Chu Khuyết từng dặn dò hắn phải chăm sóc cô nhiều hơn, nhưng hắn cũng không thể lúc nào cũng kè kè bên cạnh, đến khi nhận ra có gì đó không ổn, Chu Quyết đã sớm rời khỏi quỹ đạo ban đầu, tùy ý sinh trưởng thành một dáng vẻ mà chẳng ai còn nhìn thấu.

Biểu cảm Chu Khuyết phức tạp, giống như đang buồn bã nhưng lại sâu sắc hơn cả nỗi buồn, giọng hơi khựng lại: "Càng loạn càng tốt."

Cục diện hiện tại là tốt nhất, đám người Bạch gia cũng không giống như những gì thể hiện bên ngoài, càng hỗn loạn bọn họ mới càng không chú ý đến cô.

“Em không thể vì Bạch gia mà…” Đặng Dược liếc nhìn những người xung quanh, không có nói tiếp, “Nhìn em với Tạ Thanh Thư quan hệ có vẻ không tệ a, hiếm khi thấy em chịu ở cạnh Alpha như vậy.”

Việc giữ khoảng cách với Omega còn có thể giải thích được, nhưng hắn chưa bao giờ thấy Chu Khuyết lại gần bất kỳ Alpha hay Beta nào, nhìn bên ngoài có vẻ nhân duyên rất tốt, thực tế lại chẳng thân cận với một ai.

"Cũng được." Chu Khuyết nhướng mày, ánh mắt đầy ý vị thâm trầm, hai ngón tay cô đan xen làm động tác như đang quấn lấy một lọn tóc, nhẹ nhàng mơn trớn, giống như trong không trung bỗng dưng xuất hiện một lọn tóc vô hình để cô mặc sức đùa nghịch.

Đặng Dược chớp mắt, không hiểu ý cô là gì, nhưng vẫn mang giọng khuyên nhủ của bậc trưởng bối: “Cứ hòa hợp cho tốt, dù sao cũng nên kết giao bạn bè đồng trang lứa, vòng quan hệ của Tạ Thanh Thư toàn kiểu cán bộ lão thành, không giống mấy người kia.”

Chu Khuyết ừm hai tiếng, khóe môi nhếch lên một nụ cười châm chọc, nhớ tới ánh mắt chán ghét mà đối phương từng dành cho mình.

Quả thật là không giống.

Đặng Dược quá muốn Chu Khuyết buông bỏ những chuyện trong lòng, ít nhất là đừng tự mình gánh vác tất cả, nghĩ đến chuyện gì đó, hắn bỗng nhiên cười lớn.

"Tôi nhớ lúc em còn nhỏ cực kỳ thích xem phim của Tạ Thanh Thư, ngày nào cũng ôm khư khư cái TV không buông, hình như lúc đó em còn chưa phân hóa, còn dõng dạc tuyên bố lớn lên nhất định phải đánh dấu Tạ Thanh Thư nữa!"

Chu Khuyết: "......"

---

Tác giả có lời muốn nói:

Chu Quyết: Mình lúc nhỏ đúng là hổ báo.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store