Sáu Con Hạc

Sáu Con Hạc
0 lượt thích / 0 lượt đọc
[...]
Chàng tìm cách quay về lại, chàng thấy hối hận - thấy rằng phải nhanh về, cho rằng mình cần đi. Lý do? Chà, ắt là chàng mong mỏi thứ ấy lắm - điều đó thúc đẩy chàng phải ra đi để tìm nó. Tìm một lý do.
Chàng đi mãi. Đi mãi.
Đến khi đến tận cùng miền đất, chờ đợi chàng không biết là nỗi thất vọng chính mình hay sự trừng phạt của bậc trên. Chàng tự hỏi bản thân liệu sẽ có được câu trả lời, và rằng nếu chẳng may đã làm những điều vô bổ chi bằng sẽ kết thúc mọi thứ cho xong.
Thân thể chàng đang dần nhãu nát vì những lần rầu rĩ u buồn đã gặm nhấm, ăn lấy chàng. Một mảnh giấy nhỏ bay ra từ đâu đó như thơm nhẹ lên gò má chàng trai, song đọc được những dòng chữ bên trên - Chàng thần kỳ mà trở nên rạng rỡ hạnh phúc. Tuy những rạn nứt trên người vẫn không hàn gắn lại thậm chí còn nhanh chóng vỡ toác ra thêm nữa.
Nhưng dường như, chàng đã chẳng để tâm đến chúng từ trước rồi.
Chàng cười vang lên và xoay mình vươn cánh khuất mình lên trời, bỏ quên thảm cỏ như đang quyến luyến như đang vấn vương mùi nhiệt của chàng.
Mừng chàng trở về.
Dù là đã vỡ nát hệt như nàng, nhưng cũng thật mừng cho chàng...
-
D&D