Mờ
3 lượt thích / 9 lượt đọc
Tôi là người rất tôn trọng cái đẹp và lên án cái xấu. Tôi coi thuần khiết là tín ngưỡng và kinh tởm điều tàn bạo. Thế nhưng khi nghe bên tai mình những tiếng la hét đến khàn đặc hay tận mắt nhìn thấy những vết máu đỏ tươi vương vãi ra sàn nhà, tôi chỉ im lặng. Bởi vì tôi muốn sống, sống để nói với lũ trẻ nô đùa trong bộ quần áo rách rưới rằng: "Chỉ có kẻ quyền lực mới có thể phán xét."
Lưu ý:
-Thế giới giả lập.
-Truyện được viết theo lối phê phán, có ẩn dụ.