ZingTruyen.Store

[ Vkook ] [ Twoshort ]Thỏ nhỏ của Kim Taehyung !

Chap 2

VuDuong04

Tặng riêng cậu cái vid đó :))

Giờ tiếp nào !!

---------------------------------------------------------------

- Giờ em muốn đi đâu ??

Taehyung vừa nắm chắc vô lăng vừa khẽ quay đầu, ôn nhu nhìn cậu vẫn đang còn e ngại. Jungkook bị gọi tên thì hơi giật mình:

- A... Nae ?? À... đâu cũng được mà ~ Nhưng Taehyung hyung này... thế này có sao không ạ ?? Anh cướp xe của anh quản lý như thế ....

Taehyung nhìn thỏ con cứ ngập ngừng như vậy, thật không nhịn được mà cười ôn nhu, khẽ vươn tay lên xoa mái tóc hung đỏ hơi rối của cậu. Anh nhìn cậu, trong mắt tất cả đều là nhu tình, giọng nhẹ bẫng bông đùa mà làm Jungkook đổ mồ hôi hột :

- Không sao đâu !! Kookie đừng lo !! Đây cũng chẳng phải lần đầu anh làm thế này !

Jungkook ngoái sang nhìn Taehyung, mắt có chút khó xử.... Mà không phải một chút đâu, là cực kì khó xử ! Taehyung thật sự là đã cướp xe của anh quản lý đó, cướp trắng trợn không để cho anh ấy kịp làm gì luôn. Đã vậy, anh còn làm vậy nhiều lần rồi ?? Jungkook bỗng thấy thương anh quản lý ghê gớm !!

- Vậy... giờ chúng ta tới Winter Park nhé !! - Taehyung thấy Jungkook cứ áy náy mãi, chỉ khẽ cười nhẹ rồi nói gì đó để chuyển đề tài.

 Và đúng như anh đoán, vừa nghe đến khu vui chơi giải trí, mắt Jungkook lập tức sáng rực, lấp lánh vì sao, chắc chỉ còn thiếu điều mọc ra đôi tai thỏ mà dựng lên thôi. Cậu lập tức phấn khích, vứt thẳng cái vẻ e ngại vừa mới giây trước đi mà nhảy lại chỗ ghế lái. Jungkook gần như dí sát vào người Taehyung, mắt vẫn rực sáng cả trời sao:

- Thật chứ ạ ?? Là Winter Park thật ạ ??

- Nhóc con ! Xem em phấn khích kìa ~ - Taehyung phì cười nhéo má cậu yêu chiều. Jungkook bị anh nhéo cho một cái, phụng phịu ôm mặt nhìn anh, lại như nhớ ra gì đó mà hơi xụ ra:

- Nhưng mà... vé vào cửa rất đắt... Đấy là còn chưa kể đến....

- Này Kookie - Taehyung hơi nhăn mặt bất mãn, nhìn sang cậu đầy ẩn ý - Em lại lo chuyện không đâu nữa rồi. Em nghĩ Taehyung của em là ai chứ ??

----------------------------------------------------

- Oa~~~~~~~~~~~ Ở đây đẹp thật đấy !!!

Jungkook như hóa thành đứa trẻ, thích thú chạy nhảy tung tăng khắp nơi, ngắm nghía đủ mọi chỗ. Nhìn thế nào cũng ra dáng một nhóc con ba tuổi lon ton, yêu chết đi được.

Taehyung đứng một góc, ngắm nhìn tiểu thỏ phấn khích chạy lung tung, hò reo ầm ĩ. Mới chỉ là vào được cổng mà cậu đã vui như vậy rồi, quả thực là rất đơn thuần mà !! Môi anh khẽ vẽ lên đường cong nhẹ nhàng, mắt hổ phách dịu dàng tựa thủy, nhìn cậu không rời. Cậu cứ thế này, bảo sao anh không yêu cậu được cơ chứ ?? Mà cậu cũng thật là lạ mà. Mới nãy còn lo sợ đến nơi đông người sẽ bị phát hiện, vậy mà giờ đã mặc kệ cả thế giới mà chạy nhảy lung tung như vậy được rồi...

Anh cũng đến thua con thỏ này rồi.

A không được, cứ để cậu chạy tự do thế kia, nhỡ như bị bắt mất thì sao ??! Rồi lạc đường nữa.. Thỏ nhỏ của anh vừa dễ thương vừa ngốc nghếch vậy mà...

Taehyung nghĩ thoáng qua, lập tức đã cất giọng gọi cậu đang tung tăng ở mấy hàng đồ ăn:

- Jungkookie !! Cẩn thận không lạc đó !!

- Taehyungie a ~~~ Trò này vui nè. Lại đây chơi đi !!

Và rồi cậu lại chạy mất, báo hại Taehyung phải hộc hơi đuổi theo.

Cậu đương nhiên là thích thú rồi, đi chơi thế này quả thực là ước mơ của cậu đấy. Ước mơ to lớn luôn ấy chứ !! Nhưng để thực hiện được ước mơ thì lại quá xa vời mà, công việc đâu có cho phép chứ ??! Phải cảm ơn Taehyung nhiều nhiều mới được !

Mà kể cũng thật là trùng hợp. Ai mà ngờ được quản lý của khu vui chơi này lại là ARMY chứ, đã vậy còn là người quen của chị master Vstan nữa. Nhờ vậy mà họ được vào với giá vé chỉ còn một nửa, Taehyung a~ Kookie bái phục mối quan hệ của anh rồi !!

- Em muốn chơi trò gì ?? - Taehyung nhẹ nhàng hỏi nhóc con vẫn đang ríu rít ngó quanh, tay anh không tự chủ mà đưa lên vò nhẹ mái tóc mềm của cậu...

Còn cái mũ len... thì nó đã nằm trên đầu anh từ lúc nào rồi. Anh thích cậu để lộ mái tóc mềm mại này hơn !! Dễ thương lắm !!

Jungkook tíu tít nhảy quanh Taehyung, liệt kê ra cả danh sách dài những thứ muốn chơi. Nào là tàu lượn siêu tốc, tàu bay, sân băng, ngôi nhà tuyết, phòng thực tế ảo, rồi thì nhà ma.... Tóm lại, nội trong hôm nay, cậu muốn chơi hết !!

Taehyung nhìn thỏ con khí thế bừng bừng thì chỉ biết cười bất lực. Ngốc thật, đòi chơi hết như vậy, làm sao cậu đủ sức về nhà được chứ ??! Mà lại toàn những trò mạo hiểm... muốn hại tim anh nữa sao ?? Kim Taehyung này, một chút cũng không muốn lại gần mấy trò đó nữa !! Một là là quá đủ rồi !!

Nghĩ là vậy nhưng cuối cùng thì anh vẫn bị cậu nhóc kia lôi đi không thương tiếc. Cậu thậm chí còn không nhìn thấy anh đang đổi màu như tắc kè ở phía sau, chỉ lon ton kéo thẳng anh đến khu tàu lượn siêu tốc.

Thôi được rồi, là anh thua cậu. Taehyung sẽ chiều Kookie thêm lần nữa vậy ! Vì cậu, anh phải cố lên !! Không được ngất !!

Nhưng rồi đó vẫn chỉ là suy nghĩ ...

Xuống khỏi tàu lượn siêu tốc, Taehyung lập tức khụy xuống ôm đất mẹ. Hình như anh bỏ quên hồn mình trên tàu rồi !!

Và mặc kệ cho Taehyung hiện chỉ còn là cái xác chết trôi, Jungkook vẫn một hai lôi anh chơi hết trò này đến trò khác. Cậu càng thích thú, anh càng oải. Đến khi chơi xong được trò cuối cùng, Kim Taehyung hoàn toàn không còn nhìn giống người trái đất nữa. Bơ phờ và mất vía. Nhưng Jeon Jungkook thì ngược lại a. Càng chơi càng sung. Đến cuối ngày, chơi hết tất cả các trò còn bắt anh đưa đi ăn nữa. Trời đất ạ !!! kim Taehyung thật sự thắc mắc, trong cái thân thể tròn ú của cậu thật ra có bao nhiêu năng lượng vậy ?? Có khi còn có thể thay thế cho cả nhà máy điện thành phố ấy chứ... Đáng sợ !!

- Taehyung a~ Em muốn ăn cái này nữa !! -Jungkook chỉ tay về phía quầy kính trưng bày của một cửa hàng bánh ngọt, mắt dán chặt vào chiếc bánh chocolate nhỏ trong quầy. Cậu quay lại, kéo kéo tay Taehyung, nũng nịu.

- Thỏ con này, em còn chưa no sao ?? Em đã ăn cả cái quán thịt cừu nướng rồi đó !! Rồi còn mì tương đen, ramen, bibibap ... Ăn như vậy sẽ bội thực đấy !! - Nhìn nhóc con đang chu môi làm nũng với mình, Taehyung chỉ còn biết cười bất lực, yêu thương nhéo nhẹ hai má phính phính của cậu. Jungkook nghe anh trách mắng, nhưng hình như vậy không có ý định dừng lại. Cậu vẫn chưa ăn đủ mà ~

- Nhưng em còn đói ~~~ - Giọng mũi tấn công -

- Thua em rồi !! Chị làm ơn gói cái bánh này lại giúp tôi với. - Taehyung chính là giơ cờ trắng trước vẻ đáng yêu này của cậu rồi. Anh quay sang, khẽ mỉm cười với chị nhân viên, khiến cô gái nào đó đang hạnh phúc vì nhìn thấy cảnh tượng đáng yêu trước mặt, lập tức bị anh làm cho hồn lên tận mây xanh, mặt đỏ gay, rối rít gói bánh lại. Taehyung cười nhẹ với cô gái khi cô ngại ngùng đưa bánh cho anh, làm cô càng thêm vẻ e dè thục nữ. Gì chứ, đốn tim phái nữ là nghề của cả hai người rồi.

Jungkook nhìn thấy Taehyung cười cười, rồi lại thấy chị nhân viên thẹn thùng e ngại, lòng tự nhiên như có kiến bò, ngứa ngáy khó chịu. Taehyung anh cũng thật, trước mặt cậu vẫn có thể cười với người khác được... Khó chịu huých anh một cái, Jungkook nhăn mặt cảnh cáo anh, đáp lại cậu chỉ là một cái nhún vai nhẹ nhàng, kiểu ' Anh chỉ cười thôi mà '.

Jungkook liếc anh một cái rồi quay đuôi bỏ đi, không nói không rằng. Anh được lắm, ăn vụng công khai còn ra vẻ vô tội nữa. Kook này hờn anh rồi nhá.

Taehyung thấy Jungkook hậm hực quay đi thì vội vội đuổi theo. Tiểu thỏ dỗi rồi !! Mới vậy đã dỗi được sao ??! Nhìn cậu lúc giận, sao lại cũng dễ thương vậy cơ chứ ??

---------------------------------

- Taehyung hyung !! Hyung ăn bánh không ??! 

Jungkook để hộp bánh lên bàn ăn trong phòng bếp, nói vọng ra ngoài với Taehyung còn đang loay hoay khóa cửa kí túc xá. Khi hai người về thì cũng đã là hoàng hôn, nhưng kí túc xá lại vắng hoe, chẳng có một ai cả. Jin hyung chắc đưa Namjoon hyung đi ăn rồi, Yoongi hyung thì có lẽ lại cắm rễ ở studio nữa, Jimin hyung với Hoseok huyng chắc phải tối muộn mới về. Thành ra giờ ở đây chỉ có hai người thôi à...

Chỉ có hai người....

Mùi ám muội trong không khí tăng lên đột ngột. Sắc tình trong mắt ai kia ánh lên như sắc lang thấy mồi ngon. Còn bé thỏ nào đó nằm trong tầm nguy hiểm thì một chút cũng không để tâm đến cái sự mờ ám của không gian xung quanh, vẫn chuyên tâm cắt bánh.

 Jungkook sau một hồi loay hoay cắt bánh, cuối cùng cũng bỏ cuộc mà xiên nguyên một miếng lớn cho vào miệng. Vì miếng bánh quá to nên kem tươi dính đầy trên má, cậu lại chẳng một chút bận tâm, chỉ chăm chú thưởng thức bánh, mắt nhắm tịt lại hạnh phúc. Taehyung bước vào bếp, nhìn bộ dạng hưởng thụ của cậu mà không khỏi cười nhẹ:

- Em ăn vậy sẽ nghẹn đấy !! Bánh ngon lắm sao ?!

- Ukm !! Ngon lắm á !! Taehyung hyung lại ăn thử đi !! - Jungkook cố mãi mới nuốt được miếng bánh xuống, khuôn miệng nhỏ dính đầy kem tươi, cười với anh rạng rỡ. Cậu cắt một miếng bánh nhỏ, giơ về phía anh, híp mắt chờ anh thưởng thức. Taehyung nhìn miếng bánh trên tay cậu, rồi lại nhìn sang khuôn miệng nhỏ xinh, ánh mắt bỗng chốc mờ ảo, môi vẽ lên hình bán nguyệt quyến rũ:

- Vậy để anh thử !

Lời vừa đến tai cũng là lúc Jungkook cảm giác một trận ướt át bao phủ lên bờ môi mình. Hai mắt cậu mở to, tay dừng lại giữa không trung, cơ thể trong phút chốc đình trệ, quên cả hô hấp. Chỉ có da mặt là như trái cà chua, chín dần chín dần.

 Taehyung nhẹ nhàng đặt môi mình lên cánh anh đào nhỏ, nhấm nháp chút kem vương lại trên khuôn miệng nhỏ xinh. Hương chocolate quyện với vị ngọt trên cánh môi, tạo thành một hương vị gây nghiện thật mê luyến. Hương vị ấy khiến Taehyung trở nên tham lam. Anh nhân lúc cậu đang load lại hành động, ranh ma mà đưa lưỡi vào lục soát khoang miệng nhỏ, quấn lấy chiếc lưỡi mềm mại của cậu mút mát.

 Jungkook bất ngờ bị tấn công, nhắm tịt cả hai mắt lại, khẽ rùng mình. Tay đang cầm miếng bánh khẽ run lên, nhưng cậu lại không dám hạ xuống, không còn nghĩ tới việc hạ xuống nữa. Miếng bánh vì thế mà nghiêng nghiêng như sắp rớt. Không gian nhanh chóng bị âm thanh mút mát gợi tình làm cho nóng hơn...

Cuối cùng cậu cũng hết dưỡng khí, khẽ đập vào lưng anh một cái ra hiệu. Taehyung lúc ấy mới luyến tiếc rời đi, vẽ ra giữa hai cánh môi một sợi chỉ bạc lấp lánh. Jungkook mặt thật sự đã như bị luộc, phiếm hồng một mảng, tay đưa lên che hờ cánh môi, ai oán nhìn anh:

- Taehyung hyung !! Anh...

- Đúng là rất ngon ! - Taehyung cười mê luyến, ánh mắt ngập sắc tình nhìn cậu khiến Jungkook lại càng thêm đỏ mặt tía tai. Anh tiến lại gần cậu, dường như chỉ một chút nữa là môi hai người lại chạm nhau, giọng trầm nhẹ nhu tình mà như trêu ghẹo, như trách mắng - Jungkookie ~ Anh đã nói khi chỉ có hai đứa mình thì không được gọi là " hyung " cơ mà. Em đã gọi thế cả ngày hôm nay rồi đó !! Không chịu nhớ lời anh, không ngoan chút nào hết !! Phải phạt em mới được !!

Tay anh bắt đầu không an phận mà tuần tra khắp người cậu, luồn vào lớp áo mà vuốt ve vùng bụng mịn màn. Jungkook bị động, giật nảy người, giọng gấp gáp :

- Taehyung hyung !! Đừng... em...

- Lại gọi sai rồi - Anh tiến tới ngậm lấy vành tai đỏ ửng của cậu, phả vào cổ cậu từng đợt hơi nóng ấm khiêu gợi - Em vẫn không chịu nghe lời anh sao ??

- Ah ... ! Tae... Taehyung a~ - Giọng cậu càng lúc càng mất kiểm soát rồi. Thế này thì khác gì mời anh ăn cậu cơ chứ ??

- Hửm ??! - Anh vẫn cứ giữ thái độ trêu đùa đó, bàn tay hư hỏng vuốt ve khắp nơi khiến cậu ngứa ngáy vô cùng. - Cả ngày hôm nay, anh là của em rồi !! Giờ em phải đền bù lại cho anh đó !

 Taehyung hôn lên cần cổ trắng ngần của cậu, lưu lại những chấm đỏ câu dẫn. Jungkook trước sự kích tình ấy thì như mềm nhũn ra, không thể phản kháng, giọng cũng đã lạc thành thứ âm thanh ái muội khiến người nghe phải đỏ mặt:

- Taehyung... ah... ha... ! Đừng... nháo ...!!

- Nhóc con ! Em vẫn là chẳng thành thật gì cả ~ - Taehyung nhanh chóng lột dần lớp đồ trên người anh và cậu, âm giọng nhẹ vang vào không gian, chất giọng trầm mà cậu mê luyến:

- Jeon Jungkook !! Giờ em là của Kim Taehyung anh !!!

Nắng hoàng hôn tháng 11 nhẹ nhàng phủ lên cảnh vật một màu cam nhè nhẹ. Giữa tiết trời tuyết lạnh, có một căn phòng nhỏ nào đó lại đang rực lửa tình. Hai thân ảnh nào đó, quấn lấy nhau, mê luyến và nồng nhiệt

------------

Và cũng ở một góc nào đó của thành phố dưới hoàng hôn, có một chiếc bóng dài thất thểu bơi trong tuyết. Trời thì lạnh, nhưng người anh quản lý lại ướt sũng mồ hôi, vật lộn lê bước trên đường, miệng lầm bầm :

- Thằng nhóc họ Kim chết bầm !! Đã nói bao lần là không được anh cắp vặt, vậy mà vẫn dám móc túi của mình để lấy chìa khóa xe ?? Báo hại ông đây quốc bộ từ sáng tới giờ, tê hết chân rồi. Mà sao con đường này dài thế chứ ??! Đi mãi không về đến kí túc xá.... Khoan ! Đây là đâu ?? Sao lạ hoắc thế nà- Hắt xì!!!! A chết tiệt !!!!!!! KIM TAEHYUNG !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

~ Hoàn ~

Ninh Bình ngày 24 tháng 4 năm 2017

23:59

Thân tặng #P

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store