[TWOSHOT] - Lặng Lẽ Yêu [Chap 1 =>Chap 2-4|End], Yoonsic, Yulseo
[TWOSHOT] - Lặng Lẽ Yêu [Chap 1 =>Chap 2-3], Yoonsic, Yulseo
Chap 2-3
Sau khi sắp xếp các từ ngữ câu chữ trong đầu mình, Seohuyn hít một hơi thật sâu rồi nhấc điện thoại lên gọi cho Yoona. Nhưng người trả lời điện thoại lại là Yuri.
- Yoona đi vội quá nên để quên di động ở nhà.
- Ồ vậy à? Thế thì em gọi lại sau vậy.
Yuri nói trước khi Seohuyn kịp ngắt máy:
- Khoan đã. Huyn, em nói chuyện với Yul một chút được không.
- Vâng?
- Yul biết bắt em nghe Yul nói thế này là không đúng lắm. Nhưng Yul không có bạn nào ở đây ngoài em và Yoona cả.
Seohuyn trấn an Yuri:
- Không sao đâu mà. Yul cứ nói đi.
Tuy có nhiều điều muốn nói nhưng cuối cùng giữa Yuri và Sehuyn lại là một khoảng lặng. Yuri chỉ muốn có cái cảm giác yên tâm khi biết ít nhất vẫn còn có người muốn chia sẻ với mình, vẫn còn muốn lắng nghe mình.
Ở đầu dây bên kia, Seohuyn cũng thấy hơi lạ khi cô giữ máy mà Yuri chẳng nói gì hết. Rồi như nghĩ ra điều gì, cô mỉm cười. Seohuyn mang máy điện thoại tới gần máy tính của mình. Cô ấn vào một bài hát trong Itunes rồi gí sát điện thoại vào loa.
Yuri nghe thấy những giai điệu trong bản “Spring time” của Yiruma. Cô nhắm mắt lại. Âm thanh du dương quá. Làm cho cô có cảm giác lòng mình như nhẹ đi, thư thái hơn một chút. Bản nhạc kết thúc, Yuri biết Sehuyn vẫn đang giữ máy, cô chỉ nói:
- Cảm ơn em, Huyn.
Và rồi cô nói tiếp:
- Giá như Yul có thể yêu được một người sâu sắc và tốt bụng như em.
Seohuyn hơi giật mình khi nghe thấy lời nói của Yuri. Và rồi, cô tạm biệt Yuri và buông máy xuống.
Dẫu biết đó chỉ là một lời nói đùa hoặc một lời nói trong lúc tâm trạng bất ổn nhưng Seohuyn vẫn không ngừng suy nghĩ. Cô bật lại bài “Spring time” rồi đi tới bên cửa sổ. “Sao Yul lại ước một điều có thể thành hiện thực như vậy?”.
Không phải chỉ mình Seohuyn suy nghĩ. Ngay cả Yuri cũng đứng ngồi không yên: “Sao lúc đó mình lại nói câu đó nhỉ? Liệu mình có làm cô ấy suy nghĩ không?”. Và rồi Yuri cũng phải tự thú nhận với lòng mình là cô đã thực sự muốn như vậy. Lúc nhìn thấy Seohuyn mang đồ ăn tới cho Yoona, lúc nhìn thấy họ nói chuyện ăn ý, cô cũng đã ước gì Sica và mình cũng giống như thế. Sao cùng là tình yêu, mà lại khác nhau như vậy?…
***
Quyển nhật kí của Yoona trên tay Sica rơi xuống đất. Đọc đến đó, cô đã dần hiểu ra mọi chuyện – những sự thật đã bị giấu kín suốt bao năm.
Nghĩ tới Sica, Yuri thấy hơi áy náy vì thái độ của mình chiều nay. Hình như cô đã hơi quá đáng thì phải. Chưa bao giờ cô nặng lời với Sica, vậy mà hôm nay cô lại hung dữ như vậy. Và Yuri nhớ lại những kỉ niệm của mình với Sica, nhớ lại những việc mình đã làm cho cô ấy. Yuri rất thích leo núi. Trước khi quen Sica, cuối tuần nào cô cũng cùng đám bạn thân đi leo núi nhân tạo. Nhưng khi Sica kêu cô ấy dễ bị chóng mặt, cô đã không đi nữa mà dành cuối tuần đi xem phim, xem nhạc kịch cùng cô ấy. Không muốn Sica suốt ngày ăn mấy thứ đồ ăn nhanh không tốt cho sức khỏe, cô thường mang cơm tối mẹ mình nấu tới cho Sica. Cô lặng lẽ làm mọi việc vì cô nghĩ sẽ có ngày mình làm Sica cảm động. Lúc đầu khi Sica nói muốn mối quan hệ của họ là không chính thức, cô đã ngờ ngợ cô ấy còn có hình bóng nào khác trong trái tim mình. Nhưng rồi cô không gặng hỏi Sica, bởi cô hi vọng sự chăm sóc của cô sẽ làm Sica sớm toàn tâm toàn ý dành tình cảm cho cô. Nhưng đôi khi, tình yêu không thể chỉ là sự cố gắng từ một phía. Mối quan hệ giữa hai người sẽ không bao giờ là chính thức nếu chỉ có mình cô muốn thế. Cần phải có cả Sica, cần phải có sự cố gắng của cô ấy nữa thì mới thành được. Nghĩ vậy, Yuri bật dậy, mở laptop ra và gửi một inbox trên facebook cho Sica:
“Yul biết tình yêu là không điều kiện, nhưng con người dù có cho đi nhiều đến mấy trong tình yêu cũng chỉ là ích kỉ mong được nhận lại nhiều hơn thôi. Em hãy hiểu cho Yul. Yul có thể sẵn sàng ở bên cạnh em thì Yul cũng cần em chọn ở bên Yul.”
Xong đâu đấy, Yuri đóng máy tính lại, đi ra ban công căn hộ. Cô nhìn bầu trời đêm, lắng nghe những tiếng côn trùng kêu buổi đêm rồi lẩm bẩm: “Cô biết mình không nên ép Sica phải lựa chọn. Nhưng cô muốn Sica tôn trọng và công nhận những điều cô đã làm cho Sica”.
Rồi như muốn tìm kiếm người đồng tình với quyết định của mình, Yuri vào nhà lấy điện thoại và gọi cho Seohuyn. Mới có hơn 7 giờ tối nên Seohuyn chỉ vừa ăn cơm xong. Seohuyn vừa nhấc điện thoại, Yuri hỏi thăm qua loa một chút rồi nói luôn chuyện chính:
- Huyn, giả sử Yoona làm một số việc mà không nói cho em biết. Lại có những hành động như đang che giấu điều gì đó. Thì em có giận không?
Seohuyn lắc đầu:
- Không.
- Tại sao?
Seohuyn nuốt nhẹ một cái rồi nói:
- Vì em tin unie ấy. Em tin là nếu Yoong phải che giấu một điều gì đó thì Yoong cũng đã cân nhắc kĩ trước khi làm.
Yuri im lặng một lúc, suy nghĩ về nhưng điều Seohuyn vừa nói. Rồi nghe thấy tiếng thở nhè nhẹ của Yuri ở đầu dây bên kia, cô nói:
- Còn Yul, Yul có tin Sica unie không?
Bị vướng vào một câu hỏi của Seohuyn, Yuri phải tự tìm kiếm câu trả lời cho mình. Và cô đối diện với một nỗi sợ mà chính bản thân cô cũng đang cố che giấu. Yuri quyết định chóng vánh sẽ về Hàn Quốc nghỉ hè, không quan tâm tới việc mình không quen biết bất cứ ai ở đây chỉ vì cô muốn giữ Sica ở trong tầm mắt của mình. Cô sợ Sica sẽ quên mất cô nếu họ không gặp nhau. Yuri chưa từng thực sự tin tưởng Sica. Cũng giống như Sica không hề tin cô.
***
Yuri không cần chờ tới một tuần để có được câu trả lời của Sica. Ngay sáng hôm sau, cô ngủ dậy thì đã thấy cô ấy trả lời inbox của mình. Cô nói rất ngắn gọn, chỉ hẹn cô ra quán cà phê gần khu chung cư cô đang ở. Khi Yuri vừa ngồi xuống ghế, Sica đã nói thẳng:
- Yul, chiều nay em sẽ gặp Yoong.
Yuri vẫn im lặng.
- Yul không muốn biết em và Yoong gặp nhau vì chuyện gì sao?
Yuri nhớ lại những lời Seohuyn nói với cô về sự tin tưởng nên lắc đầu:
- Em gặp bạn của em, Yul không cần phải biết chi tiết.
Sica ho nhẹ một cái rồi nói:
- Yul, em sẽ nói với Yoong. Là em thích Yoong. Người duy nhất em từng thích là Yoong, không phải người yêu hiện tại của em.
Yuri đẩy ghế đứng dậy định bước đi luôn thì Sica nói tiếp:
- Chúng ta hãy chia tay nhau đi. Em cũng quá mệt mỏi vì cứ phải lừa dối trái tim mình rồi.
Nghe thấy những lời thật lòng của Sica, Yuri từ từ quay đầu lại, cô chỉ nói:
- Em đừng nói nữa, Yul đã cố quên đi rồi. Yul đã cố để coi đó không phải là sự thật rồi. Sao em lại nhẫn tâm như vậy?
Sica cố cắn chặt răng để những giọt nước mắt không tuôn ra. Cô cương quyết nói:
- Tình cảm của chúng ta, những gì chúng ta đã có, đối với em, chỉ là một trò đùa mà thôi.
Yuri nắm chặt bàn tay mình lại, cô biết mình không thể lay chuyển quyết định của Sica. Và bây giờ, chính cô cũng không còn muốn thay đổi quyết định đó nữa. Lần đầu tiên cô nhìn rõ mọi chuyện, nhìn rõ được Sica coi cô là gì. Yuri nói rõ từng tiếng một, giọng hơi nghèn nghẹn:
- Sica, một ngày nào đó em sẽ phải hối tiếc vì đã đùa cợt với tình cảm của Yul. Một ngày nào đó, Yul sẽ tìm được một người tốt hơn em.
Và Yuri bỏ đi. Trong lòng không khỏi cảm thấy cay đắng vì cuộc chia tay với người con gái đã khiến cô bỏ lại cuộc sống của mình ở Mĩ để quay về đây.
Sica không hối hận về những gì đã nói với Yuri. Đây có lẽ là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng cô chân thật với Yuri. Cô không yêu Yuri, sẽ chẳng bao giờ trao được cho Yuri tình cảm mà cô ấy mong muốn. Vậy thì nếu hai trái tim giống như hai miếng ghép lệch không thể ghép khớp được vào nhau, tại sao lại cứ gượng ép ở bên nhau làm gì? Miếng ghép hoàn hảo của cô là Yoona, ba năm trước cũng thế, ba năm sau vẫn là như thế. Bây giờ, cô chỉ ước gì Yoona cũng nhận ra điều đó.
Đầu giờ chiều, Sica đang ngồi trước bàn trang điểm, trên tay là hai thỏi son, một màu hồng phấn, một màu hồng cam. Cô đang phân vân không biết nên dùng màu nào. Và rồi đột nhiên nhận ra cái hành động ngớ ngẩn mình đang làm, Sica đặt cả hai thỏi son xuống bàn: “Gì vậy, cứ như là đang đi hẹn hò không bằng”. Nhưng rồi cô vẫn quyết định thoa một chút son hồng cam, vẫn hi vọng mình xuất hiện trước mặt Yoona trong tình trạng tốt nhất.
Trong lúc chờ Sica trước cổng trường, Yoona chợt nhớ lại thuở ấu thơ họ cùng nhau đi học, cùng nhau về mỗi ngày. Lúc đó thật vô tư, thật hồn nhiên. Lúc đó dù cô có yên lặng mỗi lần nghe Sica kể thử đủ thứ chuyện bên cạnh nhưng tất cả những gì cô ấy kể cô đều ghi nhớ hết. Đôi khi Yoona cảm thấy tình cảm thời thơ ấu là trong sáng và tự nhiên nhất. Người và người đối xử tốt với nhau mà không cần đòi hỏi lại điều gì. Còn bây giờ, Sica nhất định đòi cô những lời giải thích rõ ràng. Thật ra trên đời này khó mà tìm được một lời giải thích hợp tình hợp lí trong chuyện tình cảm. Con người ta đôi khi chỉ có thể dựa vào cảm nhận của riêng mình để đưa ra những quyết định. Cũng giống như ngày đó, Cô đã mang những thứ Sica tặng mình đi tặng cho Seohuyn. Cũng giống như ngày đó, khi Sica trách cứ cô, khi nhìn thấy Sica khóc, cô rất đau lòng, muốn ôm cô ấy vào lòng, rất muốn nói cho cô ấy biết mọi chuyện nhưng lại không làm vì cô biết, sẽ có những người khác bị tổn thương. Cô không ân hận vì đã không nói. Cô chấp nhận những trách móc của Sica chỉ vì cô muốn bảo vệ Seohuyn. Chỉ vì cô đã có lời hứa sẽ bảo vệ Seohuyn. Nhưng bây giờ, cô cảm thấy mình không còn có thể gồng mình lên với cái vẻ lạnh lùng cứng nhắc được nữa. Cô nghĩ đã tới lúc cô cần phải nói cho Sica biết điều cô thực sự nghĩ. Cô hi vọng Sica sẽ hiểu. Cô biết cô sẽ phải làm cả hai người con gái có vị trí quan trọng trong cuộc đời cô bị tổn thương, và có thể họ sẽ căm ghét cô mãi mãi.
Sica đã đi đến từ xa kia rồi. Yoona quay sang Sica. Và lần đầu tiên, sau bao năm phải mang một mặt nạ cho những cảm xúc của mình, cô mỉm cười. Nụ cười mà Sica đã mong đợi từ ba năm trước.
***
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store