ZingTruyen.Store

Trường Học, Trái Tim, Em Và Anh

Chương 26: Ánh Nhìn Trùng Khớp

thphuongg

Tiếng chuông báo hiệu giờ học vang lên. Hôm nay, lớp được giao nhiệm vụ trình bày bài nghiên cứu khoa học trước cả lớp. Hàn Trấn và Thẩm Tử Tình đứng đầu nhóm, vì đây là nhóm có kết quả xuất sắc nhất.

Tử Tình chỉnh lại tóc, ánh mắt lấp lánh nhưng vẫn hơi hồi hộp:

"Cậu... hôm nay chắc phải đứng cùng tôi suốt buổi trình bày nhỉ?"

Hàn Trấn nhíu mày, giọng trầm nhưng dịu dàng:

"Cô... đừng lo. Tôi sẽ hỗ trợ cô hết mức."

Tử Tình đỏ mặt, nhưng vẫn tinh nghịch:

"Vậy thì... hy vọng cậu không làm tôi bối rối nhé, trùm trường."

Hàn Trấn bật cười khẽ, ánh mắt sắc nhưng đầy quan tâm:

"Cô... yên tâm. Tôi sẽ giữ bình tĩnh."

Khi giáo viên gọi nhóm lên, cả hai bước lên bục, đứng sát nhau, ánh mắt thoáng chạm nhau. Tử Tình cầm mic, giọng trong sáng:

"Chúng tôi xin trình bày kết quả nghiên cứu của nhóm mình về... các phản ứng hóa học cơ bản."

Hàn Trấn cầm bảng phụ, giải thích chi tiết thêm từng bước thí nghiệm. Tay họ đôi khi vô tình chạm nhau khi trao dụng cụ, ánh mắt thoáng nhìn nhau, tạo ra khoảnh khắc mập mờ nhưng vẫn trong sáng.

"Cậu ấy... thật sự tinh tế khi giải thích từng chi tiết," Tử Tình thầm nghĩ, ánh mắt lóe lên tia thích thú.

Những câu hỏi từ bạn bè được đưa ra. Nhã Lan không bỏ lỡ cơ hội, giọng nham hiểm:

"Cô Tử Tình, em có chắc chắn rằng số liệu này đúng không? Hay là nhờ Hàn Trấn giúp?"

Tử Tình khẽ cười, giọng tinh nghịch:

"Cô... đừng lo. Chúng tôi đã kiểm tra kỹ rồi."

Hàn Trấn nhíu mày, giọng trầm nhưng nghiêm nghị:

"Cô... đừng làm phiền nữa. Chúng tôi có thể tự trả lời."

Nhã Lan giật mình, hơi bối rối khi thấy Hàn Trấn bảo vệ Tử Tình, nhưng vẫn âm thầm quan sát, tìm cách gây xích mích lần sau.

Trong lúc trình bày thí nghiệm cuối cùng, Tử Tình cần nhấc bình dung dịch từ bàn lên. Hàn Trấn ngay lập tức đưa tay hỗ trợ, đứng sát cô, ánh mắt chạm nhau vài giây.

"Cám ơn..." Tử Tình thỏ thẻ, giọng trong sáng.

Hàn Trấn mỉm cười khẽ, ánh mắt dịu dàng:

"Cô... yên tâm. Tôi sẽ không để chuyện gì xảy ra."

Khoảnh khắc ấy khiến cả lớp im lặng một chút, không phải vì thí nghiệm mà vì cảm giác gần gũi, mập mờ nhưng trong sáng giữa hai người.

Khi kết thúc buổi báo cáo, giáo viên gật đầu khen ngợi:

"Nhóm của các em làm rất tốt. Hàn Trấn, Thẩm Tử Tình, các em phối hợp ăn ý, đáng khen."

Tử Tình đỏ mặt, tinh nghịch thì thầm:

"Thấy chưa... chúng ta làm tốt lắm. Cậu cũng rất ăn ý đấy, trùm trường."

Hàn Trấn bật cười khẽ, ánh mắt sắc nhưng đầy dịu dàng:

"Cô... cũng không kém đâu. Chúng ta là một đội."

Nhã Lan đứng từ xa, nhíu mày, tự nhủ:

"Cô ấy... chiếm hết spotlight của Hàn Trấn. Lần sau nhất định phải tinh vi hơn để gây chú ý."

Hàn Trấn và Tử Tình rời bục cùng nhau, gần nhau nhưng vẫn giữ khoảng cách mập mờ, tim cả hai đều rung động, nhưng họ chưa ai dám thừa nhận tình cảm.

Trong lòng Tử Tình, cô nghĩ:

"Cậu ấy... thật sự khiến tôi tò mò. Nhưng bí mật thân phận vẫn phải giấu kín."

(...)

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store