Một Khởi Đầu Mới
Nguyễn Cao Sơn Thạch, Tổng giám đốc của tập đoàn giải trí hàng đầu S&N, nổi tiếng với sự lạnh lùng, quyết đoán và phong thái làm việc chuyên nghiệp đến từng milimet. Anh là người tài giỏi, có tầm nhìn, nhưng cũng là nỗi "ám ảnh" của nhiều nhân viên bởi sự nghiêm khắc và ít khi thể hiện cảm xúc. Lịch trình của anh luôn kín đặc, và thời gian rảnh rỗi dường như là một khái niệm xa xỉ.
Lê Trường Sơn là thư ký riêng của Sơn Thạch. Sơn là một chàng trai trẻ với mái tóc đen mềm mại, đôi mắt to tròn lấp lánh và nụ cười ấm áp, luôn sẵn lòng giúp đỡ mọi người. Anh tỉ mỉ, chu đáo và có khả năng sắp xếp công việc một cách hoàn hảo, trở thành cánh tay phải đắc lực của Sơn Thạch. Dù thường xuyên phải đối mặt với sự nghiêm nghị của sếp, Sơn vẫn luôn giữ thái độ tích cực và sự kiên nhẫn đáng nể.
Sơn bắt đầu làm việc cho Thạch đã hơn một năm. Ban đầu, anh cũng e dè trước vẻ ngoài băng giá của vị tổng giám đốc. Nhưng dần dần, qua những tiếp xúc hằng ngày, anh nhận ra rằng đằng sau vẻ ngoài lạnh lùng ấy là một người sếp rất quan tâm đến nhân viên, dù cách thể hiện có phần đặc biệt. Anh thường thấy hắn lặng lẽ đặt một cốc cà phê nóng lên bàn anh vào những đêm anh phải làm thêm giờ, hay những lúc hiếm hoi hắn nán lại hỏi han về sức khỏe của anh khi thấy anh có vẻ mệt mỏi.
Một lần, hắn bị ốm, sốt cao nhưng vẫn cố gắng đến công ty vì có cuộc họp quan trọng với đối tác nước ngoài. Anh nhìn sắc mặt tái nhợt của hắn, lòng không khỏi lo lắng. Sau khi cuộc họp kết thúc, anh vội vàng chạy đi mua thuốc và chuẩn bị một bát cháo nóng hổi.
"Tổng giám đốc, anh nên nghỉ ngơi đi ạ. Để tôi đưa anh về." Anh nhẹ nhàng đặt bát cháo lên bàn.
Sơn Thạch ngẩng đầu lên, ánh mắt mệt mỏi nhưng lại mang theo một chút ngạc nhiên. "Không cần đâu, tôi... tôi ổn."
Anh không nói gì, chỉ kiên quyết đặt bát cháo trước mặt anh. "Anh cứ ăn một chút đi. Anh không khỏe thì làm sao tập trung làm việc được ạ?"
Trước sự kiên trì của anh, hắn cuối cùng cũng chịu ăn. Anh ăn từng thìa cháo nhỏ, và anh nhận ra, đây là lần đầu tiên anh thấy hắn thể hiện sự yếu lòng đến vậy. Trong khoảnh khắc đó, anh cảm thấy một sự thôi thúc mạnh mẽ muốn được chăm sóc, che chở cho người đàn ông này.
"Cảm ơn cậu." Sơn Thạch khẽ nói, giọng hắn có chút khàn đi vì mệt.
Sơn mỉm cười nhẹ nhõm. "Không có gì ạ. Đó là công việc của tôi mà." Nhưng cả hai đều hiểu, sự quan tâm này không chỉ dừng lại ở công việc.
Tối hôm đó, sau khi chắc chắn hắn đã về đến nhà và nghỉ ngơi, anh mới về. Sáng hôm sau, khi anh vừa đến công ty, anh thấy một hộp sữa chua dâu tây và một mẩu giấy nhỏ đặt trên bàn mình. Đó là loại sữa chua anh thích, loại mà anh từng vô tình nhắc đến một lần khi nói chuyện phiếm với đồng nghiệp. Nét chữ trên giấy viết: "Cảm ơn vì hôm qua. Sữa chua dâu tây."
Anh mỉm cười, lòng ấm áp lạ thường. Anh hiểu rằng, sự lạnh lùng của hắn chỉ là lớp vỏ bọc bên ngoài, và đằng sau đó là một trái tim rất đỗi ấm áp.
Một ngày cuối tuần, khi cả hai đều phải làm thêm giờ để hoàn thành một dự án gấp, văn phòng tĩnh lặng hơn bao giờ hết. Hắn đang đọc một bản báo cáo, còn anh thì sắp xếp lại hồ sơ. Bỗng nhiên, Thạch ngẩng đầu lên, nhìn về phía Sơn.
"Sơn," hắn khẽ gọi, giọng trầm ấm.
"Vâng, Tổng giám đốc?" Sơn ngẩng lên.
Hắn đứng dậy, bước đến gần bàn anh. Hắn không nói gì, chỉ nhẹ nhàng đưa tay, khẽ vuốt lọn tóc mái của anh. Một cử chỉ bất ngờ, nhưng lại dịu dàng đến lạ.
"Cậu... cậu có biết không?" Thạch khẽ thì thầm, ánh mắt anh sâu thẳm nhìn vào mắt Sơn. "Cậu chính là ánh nắng mà tôi luôn tìm kiếm trong những ngày làm việc bận rộn này."
Sơn sững sờ, trái tim anh đập liên hồi. Anh cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay Sơn Thạch, và cả sự chân thành trong ánh mắt hắn.
"Tổng giám đốc..." Sơn lắp bắp, khuôn mặt đỏ ửng.
Hắn mỉm cười, một nụ cười rạng rỡ và tràn đầy yêu thương mà anh chưa từng thấy ở hắn. Anh nhẹ nhàng cúi xuống, đặt một nụ hôn khẽ lên trán Sơn.
"Gọi tôi là Thạch."
Trong ánh đèn văn phòng dịu nhẹ, tình yêu của họ chầm chậm nảy nở, ngọt ngào như những tia nắng ấm áp len lỏi qua ô cửa sổ, xua đi sự lạnh lẽo và mang đến một khởi đầu mới cho cả hai trái tim.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store