SIÊU CẤP CƯNG CHIỀU - MẠN TÂY [4] (900- 1100)
Chương 904.1: Phòng dành cho khách là của con
Hoàng hôn buông xuống, Lạc Vũ lái xe đưa Lê Tiếu về biệt thự nhà họ Lê.
Trong phòng khách, Lê Quảng Minh đang chuyện trò với anh hai Lê Ngạn.
Lê Tiếu chào hỏi rồi tự ý lên tầng ba.
Lê Ngạn nhìn bóng lưng cô, chua xót: "Mới về đã đi tìm lão Tam ngay, không chịu trò chuyện với chúng ta."
Lê Quảng Minh nghiện thuốc lá, cẩm xì gà đứng dậy, hừ lạnh: "Tiếu Tiếu và con có gì để trò chuyện? Đừng có ở không đi gây sự."
Lê Ngạn tự dưng bị dạy dỗ: ".
Tầng ba, Lê Tam đang dựa bệ cửa sổ hành lang hút thuốc. Anh vẫn mặc áo da màu đen dài đến mắt cá chân, câm nín nhìn phòng ngủ đáng yêu, hút ba điếu thuốc vẫn không bình tĩnh lại được.
Lê Tiếu thong thả đi đến: "Anh về hồi chiều à?"
Lê Tam ngừng hút thuốc, vuốt quai hàm gật đầu: "Phải, đổ của anh đâu?"
"Đồ gì?" Lê Tiếu hoài nghi, nheo mắt nhìn theo anh, sau đó im lặng.
Lê Tam kín đáo nhìn Lê Tiếu, dụi điếu thuốc vào chậu hoa: "Em có thai rồi?"
Lê Tiếu "ừ", chậm rãi vào phòng ngủ, liếc qua mấy lần rồi che một bên mặt, thở dài nói: "Để em đi hỏi mẹ..."
"Không phải em làm à?" Lê Tam bất ngờ, cứ tưởng Lê Tiếu trưng dụng phòng ngủ của mình, không ngờ lại là kiệt tác của ba mẹ.
Giờ anh chỉ muốn biết, súng đạn để ở tủ sách và tủ đầu giường đi đâu rồi?
Lê Tiếu bĩu môi lắc đầu: "Em lấy phòng anh làm gì."
Lê Tam liếm răng cấm, nhìn bụng cô: "Tốc độ của Thương Thiếu Diễn nhanh thật."
Lê Tiếu ngó lơ anh, nhìn giường trẻ con màu hồng, ngựa cầu vồng màu hồng, thảm nhỏ màu hống và đèn thủy tinh màu hồng trong phòng...
Đau hết cả mắt.
...
Hai anh em xuống lầu. Gặp Đoàn Thục Viện tất bật ở cầu thang, Lê Tam nghiêm túc gọi: "Mẹ."
Đoàn Thục Viện đang cầm một hộp việt quất xanh, bỗng thấy Lê Tam bèn kinh ngạc gọi:"Sao con lại về?"
"Con không về được à?" Lê Tam đen mặt.
Đoàn Thục Viên đặt hộp việt quất vào tay Lê Tiếu rồi cười tủm tỉm: "Bé cưng, ăn việt quất đi con, tự nhiên đấy, giá trị dinh dưỡng rất cao."
Dứt lời, bà lại nhìn Lê Tam: "Cái gì mà con không về được? Đây là nhà con, không về thì con tính đi đâu?"
Huyệt Thái dương của Lê Tam giần giật: "Phòng con đâu?"
Đoàn Thục Viện như bừng tỉnh, "à" lên, cười nói: "Phòng dành cho khách đều là của con, chọn thoải mái."
Lê Tam: "..."
Cái nhà này không về cũng được.
Năm phút sau, Lê Tam sải bước ra khỏi phòng khách.
Lê Tiếu ăn hai quả việt quất rồi chậm rãi đứng dậy ra ngoài theo.
Đoàn Thục Viện cầm đồ bông gọi sau lưng cô: "Tiếu Tiếu à, ngoài trời lạnh lắm, mặc thêm áo vào."
Lê Ngạn khó hiểu nhìn Lê Tam đi dạo ngoài cửa sổ: "Họ làm gì thế?"
Đoàn Thục Viện vén tóc mai ngồi xuống, nhàn nhạt nói: "Vào kho."
Lê Quảng Minh chọt nhớ ra, trước đó họ sửa sang phòng trẻ sơ sinh hình như chiếm dụng phòng thằng Ba thì phải.
Ông nhìn Đoàn Thục Viện, mím môi: "Đổ của thằng Ba bà để trong phòng dành cho khách à?"
"Không." Đoàn Thục Viện nhấp ngụm hồng trà, thản nhiên nói: "Ba cái thứ chẳng quan trọng, súng đồ chơi rách nát thôi, tôi bảo người ta ném vào kho rồi."
Lê Ngạn co giật khóe miệng, hai người từng thấy súng đồ chơi giết chết người chưa?
...
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store