[Seulrene] Joohyun lại dỗi rồi
end
Trở về ký túc xá vào lúc nửa đêm, Joohyun và Seulgi lập tức gọi điện đặt món mì tương đen (Jjajangmyeon) và bánh bao chiên. Trong khi chờ đồ ăn, Seulgi lén lút lẻn vào bếp.
Joohyun đang ngồi trên sofa xem TV cùng Yeri và Joy, vẻ mặt vẫn còn chút lạnh lùng nhưng đã dễ chịu hơn nhiều. Yeri liếc nhìn Joohyun.
"Unnie hết giận Seulgi unnie rồi hả?" Yeri hỏi khẽ.
"Ai nói hết giận?" Joohyun đáp, nhưng khóe môi hơi cong lên. "Mới hết giận có tám phần mười thôi."
Yeri cười khúc khích. "Vâng, tám phần mười. Em thấy chị sắp cười đến nơi rồi."
Đồ ăn giao đến, mùi thơm phức lan tỏa khắp căn hộ. Seulgi nhanh chóng bày biện mọi thứ ra bàn. Cô còn đặc biệt chuẩn bị một chai nước ngọt có ga và hai chiếc ly xinh xắn.
"Mời chị Joohyun xinh đẹp!" Seulgi nói, kéo ghế cho Joohyun, ra vẻ lịch thiệp.
Joohyun không nói gì, chỉ ngồi xuống. Cả nhóm bắt đầu ăn uống vui vẻ. Seulgi luôn miệng xin lỗi Joohyun về chuyện hôm qua và vụ cà phê ở đài truyền hình.
"Em xin lỗi chị thật đó. Lỗi tại em hết. Chị đừng giận em nữa nha," Seulgi nói, khuôn mặt ngốc nghếch đầy mong chờ.
Joohyun nhấp một ngụm mì, rồi nhìn Seulgi. "Ăn đi. Nói nhiều quá."
Tuy mắng vậy, nhưng Joohyun chủ động gắp cho Seulgi một miếng bánh bao chiên lớn nhất. Seulgi mừng rỡ, cười tít mắt. Cử chỉ nhỏ này đã nói lên rằng Joohyun thực sự đã hết giận.
Sau khi ăn uống xong, các thành viên khác đi ngủ. Chỉ còn Joohyun và Seulgi dọn dẹp.
"Chị cứ ngồi nghỉ đi, em dọn cho," Seulg
"Ai cho lười biếng?" Joohyun lạnh lùng đáp.
"Cả hai cùng làm."
Họ cùng nhau rửa bát, không khí yên tĩnh và ấm áp. Joohyun cảm thấy bình yên lạ thường khi ở bên Seulgi. Seulgi luôn biết cách làm cho mọi thứ trở nên nhẹ nhàng, dù là những lúc căng thẳng nhất.
Khi dọn dẹp xong, Seulgi nói: "Chị chờ em một chút!"
Cô chạy vào phòng riêng, rồi trở ra với một hộp thiếc nhỏ xinh xắn.
"Cái gì đây?" Joohyun hỏi.
Seulgi đưa hộp thiếc cho Joohyun. "Lời xin lỗi chân thành 100%. Quà dỗ ghệ."
Joohyun mở hộp ra. Bên trong là những chiếc bánh quy bơ nhỏ xinh, hình con gấu, được nướng vàng ruộm.
Joohyun nhìn những chiếc bánh, rồi nhìn Seulgi. Cô nhận ra Seulgi đã dành thời gian làm chúng trong lúc chờ đồ ăn đến. Trái tim Joohyun hoàn toàn tan chảy.
"Em tự làm sao?" Joohyun hỏi, giọng nói mềm mại hiếm thấy.
"Vâng!" Seulgi tự hào đáp. "Em biết chị thích mà. Ăn thử đi!"
Joohyun cầm một chiếc bánh quy hình gấu nhỏ, cắn một miếng. Vị bơ thơm ngon, giòn tan trong miệng.
"Ngon," Joohyun nhận xét ngắn gọn.
"Ngon là hết giận 100% rồi đúng không?" Seulgi chớp mắt.
Joohyun nhìn Seulgi, không kiềm chế được, nở một nụ cười rạng rỡ. Nụ cười đẹp đến mức khiến Seulgi ngây người.
"Ừm, hết giận rồi," Joohyun nói. "Cảm ơn,đồ gấu ngốc."
Seulgi vui sướng ôm chầm lấy Joohyun. "Thương Joohyun nhất trên đời! Em hứa lần sau sẽ không thất hứa nữa!"
"còn có lần sau?" Joohyun lạnh lùng đe dọa, nhưng không đẩy Seulgi ra.
Họ đứng đó ôm nhau một lúc lâu, quên mất thế giới xung quanh. Dù Joohyun có khó tính, lạnh lùng hay hay giận dỗi, thì Seulgi vẫn luôn là người biết cách xoa dịu cô, bằng sự vô tư, ngốc nghếch và tình yêu chân thành của mình.
The End.
hihi fic kia bí quá,mình quyết định làm nhưng fic nhỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store