ZingTruyen.Store

Series Drabble 2shin Shin Ryujin Va Shin Yuna

Yuna đứng trước cửa phòng sinh hoạt của hội học sinh. Nghe bảo trước đây phòng này đùng dể hội học sinh họp mỗi tháng và cũng để các thành viên trong hội làm việc, nhưng từ khi Shin Ryujin lên làm hội trưởng thì nơi đây lại biến thành phòng riêng của chị, còn phòng họp được chuyển sang phòng khác ở dãy nhà đối diện. Nghe đồn đoán thì là do hội trưởng Shin Ryujin khó tính khó chiều, làm việc lúc nào cũng yêu cầu yên tĩnh tuyệt đối, mà một phòng có hơn mười người muốn yên lặng cũng khó, thành ra mọi người trong hội chuyển sang phòng khác, còn chị thì chỉ lúc nào có cuộc họp mới sang phòng bên dãy nhà kia. Nói thì có vẻ khó tin, nhưng từ lúc vào trường em chưa từng đi qua phòng hội trưởng bao giờ, và cũng không có ý định đi qua, thậm chí em còn phải hỏi bạn xem phòng này ở đâu mới biết đường mò tới. Nộp báo cáo cho Ryujin là việc của lớp trưởng, vậy mà không hiểu sao tiết tự học hôm nay cậu ấy trốn về sớm, bảo là nhà có việc đột xuất, cũng đã xin phép cô chủ nhiệm. Trước khi cậu ấy về có nhờ mọi người đi nộp báo cáo thay, nhưng không có ai chịu giúp. Đơn giản thôi, vì phải nộp báo cáo cho Shin Ryujin, mà Shin Ryujin tuy có xinh đẹp giỏi giang nhưng nổi tiếng hung dữ nghiêm khắc, các em lớp mười đều sợ như sợ cọp. Lớp trưởng thở dài nhìn quanh lớp, rơi vào thế bí. Rồi cậu ấy nhìn thấy em ngồi cuối lớp, trong đầu nhảy "Ting" một cái. Ừ đúng rồi, Shin Yuna đâu có từ chối giúp ai bao giờ? Hà cớ gì không đi nhờ vả Shin Yuna? Thế là việc nộp báo cáo được lớp trưởng ủy thác cho em, và các bạn khác vỗ tay nhiệt liệt, trong đó còn có Lee Chaeryeong cười xéo em "Toi cậu rồi Shin Yuna, kiểu gì hội trưởng Shin Ryujin cũng mắng cậu cho xem, bả dữ lắm!" Nhìn ánh mắt như sắp khóc đến nơi của lớp trưởng, rồi thêm mấy câu cậu ơi cậu không nộp báo có giúp tớ rồi hội trưởng không có tài liệu hội trưởng băm tớ rồi nặn thành thịt viên mất cậu ơi cứu tớ một lần tớ đội ơn cậu cả năm, và thế là em gật đầu. Em đứng ở đây gần mười phút rồi, gõ cửa mấy lần nhưng đều không có người ra mở cửa. gọi điện hỏi lại lớp trưởng xem có đúng là hiện chị đang trong phòng không thì cậu ấy chắc nịch luôn là buổi chiều hội trưởng Shin Ryujin ngoài phòng làm việc thì không thể ở chỗ khác. Cố đợi thêm năm phút nữa và gõ cửa vài lần, vẫn không có ai ra mở cửa. 

"Hay là chị ấy đi đâu thật? Thôi thì cứ vào để báo cáo trên bàn chị ấy, lúc về chị ấy sẽ thấy thôi, chứ không biết phải đứng đợi đến bao giờ."

Em vặn tay nắm, cửa không khóa. Cánh cửa vừa hé, em đã thấy chị ngồi ở bàn làm việc, tai đeo headphone, đang làm gì đấy với chiếc laptop trước mặt. Thảo nào không nghe thấy tiếng gõ cửa, đeo headphone rồi thì còn nghe thấy gì được. Đóng cửa phòng lại, em đi nhẹ tới bàn làm việc của chị, chị vẫn chưa nhận ra sự có mặt của em. Chân mày chị bỗng cau lại, rồi từ miệng chị phát ra một câu chửi thề. Trời, làm gì mà căng thẳng thế, lại còn phải chửi thề, không lẽ công việc gặp trục trặc? Thảo nào mấy bạn cùng khối lại sợ chị, nhìn cái mặt cau có này thì ai mà không sợ cho nổi. Chắc do gu em lạ, hoặc do em lớn gan, nhưng em không thấy sợ Ryujin chút nào, và sau lần tỏ tình của chị ấy với em, em còn thấy mình rất muốn trêu chọc chị gái này. Trêu đùa người khác trước giờ không phải thói quen của em nhưng không hiểu sao sau khi nói chuyện lần đầu với chị em lại nghĩ tới điều đấy. Chắc là do Shin Ryujin chị thú vị quá.

Nhận ra việc em đã đứng đó được một lúc nhưng chị vẫn không rời mắt khỏi màn hình máy tính, có thể là tới khi tan trường chị mới chịu nhìn em mới nên, vậy là em đánh liều, cúi người tháo tai nghe của chị ra. 

- Chị Ryujin?

Ryujin giật mình, là ai dám làm phiền chị trong lúc đang làm việc, ai mà to gan như thế? Nhưng vừa ngước mắt lên, chị đã thấy gương mặt phóng đại của em crush. Gì đây, sao lại gần thế này, Shin Yuna từ đâu chui ra mà lại đứng gần chị thế này? Em ấy lại còn cười, sao lại cười, ai cho phép em cười như thế chứ, có biết là em cười với chị ở khoảng cách gần thế này có khi khiến chị đau tim mà chết không hả? 

- Chị có nghe thấy em nói gì không thế?

Yuna hỏi lại Ryujin, tay huơ huơ trước mặt chị ấy.  Làm gì mà ngạc nhiên thế chứ, cái mặt đơ hẳn ra luôn, môi còn mấp máy nói không nổi. Chắc không có ai tin được hội trưởng Shin Ryujin cũng có lúc thành ra thế này đâu. 

- Sao em lại ở đây? Không gõ cửa phòng mà đã bước vào, có tin tôi phạt em vì tội vô lễ không? Với lại, em ghé cái mặt em ra, đứng cách tôi một chút.

Ryujin lấy lại bình tĩnh. Đúng rồi, phải tỏ ra bình tĩnh, cứ như vừa nãy Shin Yuna sẽ nghĩ mình quỵ lụy em ấy rồi làm giá kiêu căng đấy. Đúng, phải tỏ ra lạnh lùng girlcrush!

Ryujin hừ nhẹ lấy bình tĩnh, ngó qua xấp tài liệu Yuna vừa đặt xuống bàn.

- Báo cáo tháng?

- Vâng, lớp trưởng có việc bận nên nhờ em đưa chị. Mà nè, chị làm gì mà chăm chú ghê vậy? Lại còn chửi thề nữa. Hội trưởng gương mẫu là không được chửi thề đâu nha! 

- Tôi chửi thề? Tôi nói vậy bao giờ?

- Rõ ràng có, chính tai em vừa nghe thấy, chị nói: ***. Em không cố ý nói chị đâu, em chỉ nhắc lại mấy lời lúc nãy chị nói thôi à. 

Nói ra câu chửi thề ban nãy của chị Yuna em cũng ngượng mồm ngượng miệng lắm đó chứ, dù gì em cũng được giáo dục đàng hoàng từ bé tới lớn không ăn nói như thế bao giờ.

Ryujin nghĩ lại, hình như lúc nãy đúng là có nói như vậy. Chị đại khái là kiểm tra trang fanpage của trường do chị quản lí thì thấy bài viết về Yuna, đại ý là khen Yuna xinh đẹp rồi tính tình hòa đồng dễ thương, content cũ rích suốt cả tháng nay rồi. Ấy thế mà vẫn nhiều tương tác lắm nha, so với hồi Yuna mới nổi thì không giảm đi là bao. Mấy người trong trường này cũng lạ thế không biết, comment toàn là nhận Yuna làm người yêu, nhận Yuna làm bạn trai bạn gái, rồi gì mà đừng ai cướp Yuna của tớ nhé. Có lẽ là đã lỡ miệng chửi thề lúc đọc comment. Mới đầu giờ chiều trời còn chưa kịp ngả tối mà sao mấy cái người này cứ như bị mê ngủ ấy, nói năng vớ vẩn thiếu suy nghĩ, đã thế còn mắc cái tật tự ngộ nhận? Hay tại ngủ trưa không đủ giấc nên giờ nói sảng? Đến cả mỹ nhân hoàn hảo như Shin Ryujin chị đây còn chưa có cách cưa được Yuna, mấy người có tuổi mà đòi? 

Lại nói đến việc theo đuổi Yuna, sau hôm gặp em ở sân tập, chị tối đó có sang nhà Yeji ngủ. Bạn thân từ hồi bốn tuổi còn tè dầm khóc nhè mà, ngủ ở nhà nhau thường như cơm bữa luôn. Yeji hỏi hôm nay chị tỏ tình thế nào, thành công suôn sẻ không, vậy mà nghe chị kể lại mà suýt nữa phun hết chỗ sữa trong miệng.

- Cậu tỏ tình vậy luôn? Hệt vậy luôn? Ôi tôi đến chết với cô mất thưa quý cô Shin. Tôi bảo cô thế nào, tôi dạy cô thế nào mà cô đi nói với em ấy kiểu đó. Tôi bảo cô phải e lệ, phải dịu dàng, tôi bảo cô phải sến sến một tí thế mà xem cô đã làm cái gì? - Yeji bất lực vỗ trán - Cô ăn nói như dạy đời em ấy thế là thế nào? Nói thật với cậu chứ tớ mà là Yuna tớ chạy lâu rồi! Con bé nó hẳn phải kiên nhẫn lắm mới đứng đó tiếp chuyện cậu được. Đã bảo là đi tỏ tình, đi gặp crush là phải vứt cái tính đanh đá ở nhà cơ mà, sao không nghe lời?

- Ai mà biết được, thấy em ấy tim tớ đập loạn xạ hết lên, rồi tớ có nhớ nổi mấy cái cậu dạy đâu, lúc đấy là tớ nói chuyện theo bản năng! - Ryujin vơ vội cái gối hình gấu mèo cạnh đó rồi vùi mặt xuống. Nói gì thì nói, đấy cũng là lần đầu Ryujin tỏ tình với người khác, cũng ngại lắm chứ!

- Chán cậu quá, làm hỏng hết rồi. Ngay lúc đầu đã mất điểm rồi thì còn hi vọng gì! Thôi lỡ giúp cậu rồi tớ sẽ giúp tới cùng, nhưng quan trọng là cậu phải làm theo, chứ cậu cứ theo bản năng như hồi chiều thì tới cả thần Cupid cũng không giúp nổi cậu.

Vậy đấy, đã tỏ tình không thành công còn bị bạn thân mắng, có ai bất hạnh như Shin Ryujin?

- Chị ơi, chị còn kẹo mashmallow không?

______________________

Sorry mọi người vì cái chap siêu cấp ngắn thế này, nhưng tớ vừa thi xong và tớ cũng chỉ mới viết được chút ít, tính viết cho dài dài xíu rồi up cơ mà không nỡ để mọi người đợi nên tớ up cái chap ngắn ngắn này, mọi người đọc đỡ ha. Còn về kết quả thi thì tuy không được tốt như tớ mong đợi nhưng cũng gọi là tạm hài lòng với tớ, cảm ơn đã động viên tớ nhé! Shin comes back rồi nè mọi người ơiiiiiiiiiiiiiii

#Shin




Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store