ZingTruyen.Store

Quả Cấm - The Pomegranate

Chương 2.2

LorDLiuty

Lời nói của Tuân như dòng suối ngọt thẩm thấu qua lớp cửa dày rồi len lỏi vào từng ngóc ngách bên trong một tâm hồn đang khô cạn. Từng câu, từng chữ như rót từng giọt tưới mát vào trái tim Valentina. Quá khứ mà cô đã quyết định chôn giấu đột nhiên hôm nay tìm đường quay trở lại. Dẫu nó đã luôn tăm tối kể từ ngày cô được sinh ra, thế nhưng đâu đó vẫn còn tồn tại một chút điểm sáng; và ở những điểm sáng đó, Valentina nhìn thấy nụ cười của mình khi ngồi cùng Tuân nhìn ngắm bầu trời vũ trụ đầy sao.

Valentina Tereshkova vốn là một trong những đối tượng thử nghiệm của dự án Phát triển phôi thai chỉnh sửa gene nhờ công nghệ CRISPR-Cas9. Cô là một bé gái đáng yêu với làn tóc ngắn màu nâu hạt dẻ cùng đôi mắt nai màu xanh tím đậm như bầu trời đêm đầy sao làm bao lòng người xao xuyến. Bờ môi chúm chím cùng cặp gò má bánh bao điểm xuyết thêm nét dịu dàng, nữ tính trên gương mặt hồn nhiên, phúc hậu.

Cô mang trong mình nét đẹp thông minh, lanh lợi của người thiếu nữ Tây Phương, nhưng lại có phần tính cách nhẹ nhàng đặc trưng của người phụ nữ Châu Á. Nếu được sinh ra trong một gia đình bình thường, có lẽ cô bé đã có thể có cho mình một cuộc sống ấm êm, tốt đẹp.

Valentina sở hữu một năng lực ngoại cảm bẩm sinh. Cô trải qua giai đoạn đầu của tuổi thơ trong bình yên cho đến lần bộc phát đầu tiên vào năm cô lên sáu tuổi.

Kể từ đó, cơn ác mộng chính thức bắt đầu.

Vô số cuộc thí nghiệm diễn ra triền miên nhanh chóng bào mòn đi thể trạng non nớt của cô bé, khiến làn da vốn hồng hào cũng dần trở nên tái nhợt. Những cơn đau âm ỉ cứ liên tục bám lấy cô kể cả khi cô chìm vào trong giấc ngủ. Hệ quả là, hai bọng mắt thâm quầng bắt đầu xuất hiện, cùng nhiều đường gân xanh chằng chịt hằn lên trên mu bàn tay.

Theo thời gian, Valentina tự thu mình lại. Trong cô dần phát triển một nỗi sợ vô hình đối với người lớn, đặc biệt là với những ai mặc bộ trang phục phẫu thuật màu xanh lá. Chính họ đã ngày đêm bơm vào cơ thể cô những ống chất lỏng kỳ lạ khiến cô đau đớn, và cũng chính họ đã dập tắt đi những mộng tưởng về một thế giới rực rỡ sắc màu của một bé gái mới chập chững bước qua tuổi măng non.

"Bạn có đôi mắt đẹp dữ thần!!"

Đó là những lời nói đầu tiên kéo Valentina ra khỏi mảng màu u tối của bức phác họa cuộc đời. Cô bất ngờ, vội vàng úp mặt xuống cuốn sách mà mình đang đọc. Cậu nhóc trước mặt chắc mẩm trạc tuổi với cô. Hai con mắt cậu ta cứ nhìn cô chằm chằm như thể đang chiêm ngưỡng một loài động vật kỳ lạ trong sở thú. Thân hình thì khá nhỏ con, có khi còn lùn hơn cả cô nữa, ấy vậy mà cái miệng thì cứ nói tía lia không ngừng. Không hiểu cậu ta lấy đâu ra năng lượng mà nói nhiều thế không biết.

"Bạn là cô gái dạo gần đây bị đồn là mụ phù thỷ đúng hông? Mình nghe nói bạn đã hất văng hai tên to cao bay dính dách mà không cần phải chạm vào chúng."

Cậu lấy hai bàn tay đấm mạnh vào nhau để mô tả lại sự kiện khi ấy, không quên phụ họa thêm chút âm thanh để màn biểu diễn thêm phần sống động.

"Sau vụ đó cả nhà ăn náo loạn quá trời luôn. Ai cũng đồn là bạn xấu xa và độc ác giống mấy mụ phù thỷ trong truyện cổ tích vậy á. Họ nói bạn có làn da nhợt nhạt như cá chết nè, dồi là tóc tai gũ gượi như ma nữ nữa,... Vậy mà không ai nói với mình là bạn có một đôi mắt tuyệt đẹp như thế này cả."

Nói xong, cậu bé lạ mặt cứ thế ngồi phịch xuống bên cạnh Valentina, thản nhiên tựa lưng vào giá sách phía sau và chỉ tay về hướng ô cửa sổ trần rộng lớn của căn phòng sinh hoạt tập thể.

"Bạn nhìn nè. Ngôi sao đang chiếu sáng ở góc bên kia thuộc chòm sao Đại Hùng đấy. Nó là chòm sao sáng nhất, và cũng là chòm sao dễ nhận biết nhất khi tụi mình nhìn lên bầu trời đêm. Người xưa từng dùng nó để định hướng khi họ bị lạc trong dừng sâu, hoặc ở một khu vực hoang vắng như sa mạc đấy."

Nói xong, cậu nằm hẳn xuống sàn nhà để ngắm nhìn ngôi sao cho thật kỹ, mặc kệ Valentina có nghe rõ cậu nói cái gì hay không.

Một khoảng lặng trôi qua giữa hai con người xa lạ, chỉ còn lại tiếng cười đùa của những đứa trẻ khác bên trong căn phòng. Chàng trai thì cứ tiếp tục nằm im ung dung tựa tay lên trán; còn cô gái thì cứ tiếp tục ngại ngùng úp mặt vào trong trang sách, gò má nóng bừng vì không biết làm cách nào để thoát ra khỏi tình huống lúc này. Một phút trôi qua mà cứ ngỡ đâu là cả một giờ.

Để rồi cuối cùng, Valentina không thể kìm nổi bản tính tò mò của mình được nữa. Cô quyết định ngước mắt lên ngó thử ngôi sao mà cậu bé chỉ trông như thế nào.

Khoảnh khắc Valentina ngẩng mặt lên nhìn cũng là khoảnh khắc mà cô nhớ mãi. Giống như một cuốn sách quý bám bụi lâu ngày và chìm sâu vào quên lãng, cậu bé đã giúp cô mở nó ra và tìm thấy một chân trời mới ở bên trong. Một chân trời với muôn vàn vì tinh tú đang tỏa ra những ánh sáng lấp lánh, thi thoảng lại có vài ngôi sao nhấp nháy như đang mời gọi cô đến với buổi dạ tiệc xa hoa tráng lệ của vũ trụ.

Như thể chàng trai chỉ chờ có thế. Ngay vào lúc Valentina đang mải mê quan sát những vì sao trên bầu trời thì cậu ta lập tức cất lời:

"Tiến sĩ Giáng Tiên có kể với mình dằng, chòm sao Đại Hùng là hóa thân của cô nàng Callisto – một cô gái nhu mì, xinh đẹp và được thần Zeus yêu thương hết mực. Có lẽ đó là lý do vì sao mà chòm sao đó luôn tỏa ánh sáng gực gỡ và dễ được nhìn thấy đến như vậy."

Rồi cậu bất ngờ bật dậy, quay sang mặt đối mặt với Valentina đang tập trung chăm chú lắng nghe. Hành động đột ngột của cậu khi ấy khiến cô bối rối. Gò má lúc này có đôi chút ửng hồng.

"Đối với mình, đôi mắt của bạn sáng lấp lánh như vẻ đẹp của nàng Callisto kia vậy. Từ trong đôi mắt ấy, mình có thể nhìn thấy cả một bầu trời vũ trụ đầy sao."

Nói xong, cậu ta nhe răng ra cười thật tươi. Valentina ngay lập tức bị thu hút bởi nụ cười lạc quan ấy mà quên mất đi nỗi sợ người lạ vẫn luôn mang theo bên mình. Cô ngẩng mặt lên nhìn bầu trời đêm thêm một lần nữa, và nhận ra một tồn tại mới mà bấy lâu nay cô đã bỏ quên.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store