ZingTruyen.Store

Nàng Bạch Tuyết Và Bảy Chú Lùn (phiên bản dâm dục)

Hoàng Hậu Ghen Tị

KaraKaivn

Ngày xưa, trong một vương quốc rực rỡ nằm giữa những ngọn đồi xanh mướt và những dòng sông lấp lánh, có một công chúa tên Bạch Tuyết, đẹp tựa ánh trăng rằm. Nàng mười tám xuân xanh, sở hữu làn da trắng muốt như tuyết đầu đông, đôi môi đỏ mọng như máu tươi, và mái tóc đen óng ả chảy dài như dòng suối đêm. Đôi mắt nàng lấp lánh như hai vì sao, và thân hình nàng là hiện thân của nhục dục thần thánh: cặp vú căng tròn, lúc nào cũng như muốn xé toạc chiếc áo lụa bó sát, vòng eo thon thả, và cặp mông cong vút khiến mọi ánh nhìn phải ngẩn ngơ. Dưới lớp váy mỏng manh, cái lồn hồng hào của nàng ẩn hiện, như một bí mật cám dỗ khiến triều thần không thể rời mắt. Nhưng vẻ đẹp của Bạch Tuyết không chỉ là nhan sắc; nàng còn có trái tim thuần khiết, giọng nói ngọt ngào như chim họa mi, và mỗi bước đi của nàng tựa như điệu vũ của thần tiên.

Song, vương quốc ấy còn có một Hoàng hậu, mẹ kế của Bạch Tuyết, cũng đẹp tựa hoa nở giữa mùa xuân. Hoàng hậu Seraphina, dù đã ngoài ba mươi, vẫn giữ được nhan sắc mê hồn: mái tóc vàng óng ánh như ánh mặt trời, đôi môi đầy đặn mời gọi, và đôi mắt xanh sâu thẳm như đại dương. Thân hình bà ta là một kiệt tác: cặp vú đầy đặn, tuy không còn căng mọng như thời trẻ, vẫn khiến đàn ông quỳ xin được chạm; vòng eo nhỏ nhắn và cặp mông tròn trịa khiến triều đình thì thầm về vẻ đẹp của bà. Cái lồn của bà, dù đã qua nhiều năm, vẫn là niềm mơ ước của bất kỳ ai dám mơ tưởng. Nhưng trái tim Seraphina lại đen tối, bị ghen tị và dục vọng nuốt chửng. Bà ta khao khát là người đẹp nhất vương quốc, không chỉ vì nhan sắc mà còn vì quyền lực mà sắc đẹp mang lại.

Mỗi ngày, trong căn phòng bí mật của cung điện, nơi những bức rèm lụa đỏ rực che kín ánh sáng, Hoàng hậu Seraphina đứng trước Gương Thần, một tấm gương cổ xưa được chạm khắc những hoa văn kỳ bí. Bà ta cởi bỏ áo choàng, để lộ cặp vú trắng ngần và cái lồn lấp lánh dưới ánh nến, rồi cất giọng kiêu sa:

“Gương kia ngự ở trên tường, Thế gian ai đẹp được dường như ta."

Gương Thần, với giọng trầm như tiếng gió rừng, đáp lại:
“Ôi Hoàng hậu, ngài đẹp tựa ánh nắng ban mai,
Cặp vú ngài căng đầy, lồn ngài ngọt ngào như mật ong.
Nhưng Bạch Tuyết, công chúa trẻ trung,
Với vú mọng như trái đào, lồn ướt át như suối ngàn,
Nàng mới là người đẹp nhất vương quốc này!” 

Nghe những lời ấy, Hoàng hậu Seraphina gầm lên, cặp vú rung lên vì tức giận. “Con điếm đó!” bà ta hét, nắm chặt tay đến nỗi móng tay đâm vào da. “Nó dám vượt qua ta? Ta sẽ khiến nó biến mất mãi mãi!” Ghen tị như ngọn lửa thiêu đốt trái tim bà, và bà triệu đến một thợ săn, tên là Gavren, một gã đàn ông lực lưỡng với mái tóc nâu rối bù, cơ bắp cuồn cuộn, và con cặc to lớn luôn cương cứng dưới lớp quần da mỗi khi nhìn thấy Hoàng hậu. 

Gavren nuốt nước bọt, con cặc cương cứng đến đau đớn. “Thưa Hoàng hậu, tôi sẽ làm theo lệnh ngài,” hắn đáp, giọng run rẩy vì dục vọng. “Nhưng… Bạch Tuyết, nàng ấy… quá đẹp. Liệu tôi có thể…” 

“Im mồm!” Seraphina quát, cặp vú rung lên. “Đụ nó nếu ngươi muốn, nhưng nó phải chết! Đi đi, đồ khốn!” 


Bạch Tuyết, không hay biết về âm mưu, đang dạo chơi trong vườn thượng uyển, nơi hoa hồng đỏ thắm nở rộ. Nàng mặc một chiếc váy lụa trắng, bó sát để lộ cặp vú căng tròn và cặp mông cong vút. Khi Gavren xuất hiện, với thanh kiếm lấp lánh và ánh mắt thèm khát, nàng mỉm cười ngây thơ:

“Ngài Gavren, sao ngài lại đến đây? Có phải hoàng hậu cần ta?” 

Gavren, nhìn cái lồn lấp ló dưới váy nàng, cảm thấy con cặc mình cương cứng đến mức muốn xé quần. “Công chúa,” hắn nói, giọng khàn đặc:

“Hoàng hậu ra lệnh ta đưa nàng vào rừng. Đi theo ta, và đừng hỏi nhiều.” 

Bạch Tuyết, dù ngây thơ, cảm nhận được sự nguy hiểm trong ánh mắt hắn. Nhưng nàng gật đầu, bước theo, váy lụa phất phơ để lộ cặp đùi trắng ngần. Họ đi sâu vào rừng, nơi những tán cây che khuất ánh mặt trời, và tiếng chim hót hòa lẫn với tiếng gió rít. Khi đến một khoảng trống, Gavren rút kiếm, nhưng khi nhìn thấy Bạch Tuyết, với cặp vú phập phồng và cái lồn ẩn hiện, hắn không thể kiềm chế. 

Công chúa,” hắn gầm lên, ném kiếm xuống đất, “ta không thể giết nàng. Nhưng lồn nàng… ta phải có nó!” Hắn xông tới, xé toạc váy nàng, để lộ cặp vú căng mọng và cái lồn hồng hào. Bạch Tuyết hét lên, cố đẩy hắn ra:

“Ngài Gavren, dừng lại! Ta là công chúa, ngươi không được chạm vào ta!” 

Nhưng Gavren, với con cặc cương cứng như đá, túm lấy nàng, đè nàng xuống thảm cỏ. “Bú cặc ta, hoặc ta sẽ giết ngươi!” hắn gào lên. Bạch Tuyết, run rẩy vì sợ hãi, nhận ra mình không có lựa chọn. Nàng quỳ xuống, đôi môi đỏ mọng chạm vào con cặc to lớn của hắn, và bắt đầu bú, nước mắt lăn dài trên má. Hắn rên rỉ, xuất tinh đầy miệng nàng, rồi ngã xuống, kiệt sức vì khoái lạc. 

“Chạy đi, công chúa,” hắn thở hổn hển, “và đừng bao giờ quay lại. Hoàng hậu sẽ giết cả hai chúng ta!” 

Bạch Tuyết, với váy rách nát, cặp vú và cái lồn lộ ra dưới ánh nắng lấp ló, bỏ chạy sâu vào rừng. Nàng khóc nức nở, nhưng trong lòng, một ngọn lửa mới bùng lên – sự quyết tâm sống sót, dù phải trả giá bằng cơ thể mình. 

Nàng chạy cho đến khi đôi chân mỏi nhừ, ánh hoàng hôn nhuộm đỏ khu rừng. Cuối cùng, nàng tìm thấy một ngôi nhà nhỏ, ẩn giữa những cây cổ thụ. Ngôi nhà được làm từ gỗ và đá, với những hoa văn kỳ lạ khắc trên cửa – hình những cặp vú, lồn, và cặc đan xen, như thể nơi này là đền thờ của dục vọng. Bạch Tuyết đẩy cửa bước vào, thấy bảy chiếc giường nhỏ, bảy chiếc bát, và bảy chiếc ghế, tất cả đều khắc hình nhục dục. 

“Ôi, nơi này thật kỳ lạ,” nàng thì thầm, giọng run run. “Nhưng ta mệt quá rồi…” Nàng nằm xuống một chiếc giường, mảnh váy rách để lộ cặp vú căng mọng và cái lồn ướt át vì mồ hôi. Nàng ngủ thiếp đi, không biết rằng số phận sắp đưa nàng vào một thế giới mới, nơi dục vọng sẽ định đoạt mọi thứ.


Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store