Martin Edwards / Khoảng cách giữa chúng ta là bao xa?
44. Cái kết của kẻ ác
Trong khi Kim Seok Woo bắt đầu những ngày tháng đầu tiên trong sự giam cầm lạnh lẽo tại nhà tù Wormwood Scrubs ở London, chờ đợi các thủ tục pháp lý tiếp theo, thì một đội điều tra đặc biệt của Scotland Yard chuyên về tội phạm công nghệ cao đang làm việc cật lực trong một phòng lab chứa đầy máy móc. Đối tượng của họ là chiếc máy tính xách tay cao cấp mà Seok Woo luôn mang theo bên mình, thứ mà hắn tin tưởng là 'pháo đài bất khả xâm phạm' nhờ các lớp mã hóa phức tạp.
Ban đầu, mục tiêu của họ chỉ là truy tìm bằng chứng tài chính, các giao dịch ngầm hay kế hoạch bắt cóc chi tiết hơn. Nhưng sau nhiều ngày vất vả phá mã, khi những lớp bảo vệ cuối cùng bị bẻ khóa, thứ họ phát hiện ra khiến ngay cả những điều tra viên dày dạn kinh nghiệm cũng phải sửng sốt và kinh tởm.
Ẩn sâu trong ổ cứng không phải là một vài tập tin tội phạm, mà là cả một thế giới bệnh hoạn được xây dựng có hệ thống. Một kho lưu trữ khổng lồ lên tới hàng terabyte, được phân loại cẩn thận thành các thư mục con. Có hàng nghìn video quay lén được ghi lại từ các camera siêu nhỏ tại nhiều địa điểm như phòng thay đồ của các công ty giải trí, phòng khách sạn, thậm chí cả nhà riêng của một số cá nhân. Các nạn nhân đa phần là phụ nữ trẻ, nhiều người trong số đó là thực tập sinh, trợ lý hoặc nghệ sĩ mới vào nghề.
Nhưng cú sốc thực sự nằm ở một nhóm thư mục được đặt tên rõ ràng, trong đó có một thư mục dung lượng cực lớn mang tên "Project C - Destruction". Bên trong là cả một kho tàng tội ác kỹ thuật số: hàng trăm video đã qua chỉnh sửa tinh vi, sử dụng công nghệ deepfake tiên tiến nhất để ghép mặt các thành viên của nhóm nhạc đình đám Cortis vào những cảnh phim khiêu dâm, sử dụng ma túy hoặc bạo lực cực đoan. Chất lượng các video này rất cao, khó có thể phân biệt bằng mắt thường. Rõ ràng, đây chính là 'kho vũ khí' đã được sử dụng trong nhiều năm qua để, thông qua vô số tài khoản ẩn danh, tung ra các tin đồn thất thiệt, thao túng dư luận mạng và hủy hoại có hệ thống hình ảnh, danh dự của các nghệ sĩ này.
Thông tin này ngay lập tức được chuyển thành một báo cáo khẩn cấp. Tính chất vụ án đã thay đổi hoàn toàn. Từ một vụ bắt cóc xuyên quốc gia, nó bùng nổ thành một vụ án tội phạm tình dục kỹ thuật số và tấn công mạng có tổ chức, quy mô lớn và xuyên biên giới. Scotland Yard lập tức thiết lập đường dây nóng với Cảnh sát Quốc gia Hàn Quốc.
Tại Hàn Quốc, thông tin này như một quả bom. Cảnh sát Hàn Quốc ngay lập tức thành lập một đội đặc nhiệm liên ngành, phối hợp chặt chẽ với phía Anh. Các bằng chứng được chuyển giao. Danh tính thật của "Joseph Wang" là Kim Seok Woo, một cựu nhân viên quay phim nổi tiếng trong ngành giải trí Hàn Quốc, đã được xác nhận. Án phí dẫn độ được đẩy nhanh tiến độ.
Ba tháng sau, dưới bầu trời xám xịt đặc trưng của London, Seok Woo bị áp giải ra sân bay Heathrow dưới sự bảo vệ nghiêm ngặt. Hắn mặc thường phục, nhưng hai tay bị còng chặt vào một sợi xích ngắn nối với còng chân. Vẻ ngoài tiều tụy, mắt trũng sâu. Khi viên cảnh sát Anh chính thức giao nộp hắn cho các sĩ quan cảnh sát Hàn Quốc, một thủ tục hành chính lạnh lùng diễn ra. Trên các giấy tờ, cái tên 'Joseph Wang' đã bị gạch bỏ. Chỉ còn lại dòng chữ: Kim Seok Woo.
Chuyến bay dài và im lặng. Seok Woo ngồi trong khoang được cách ly, bên cạnh là hai cảnh sát áp tải. Hắn không ngủ được. Mỗi khi nhắm mắt, hình ảnh những video trong thư mục "Project C", khuôn mặt đau khổ của Lim Jin Hee, và đặc biệt là ánh mắt của một người phụ nữ từ quá khứ – Esther – lại hiện về. Hắn biết mình đang bay về nơi mà tội ác thực sự của hắn bắt đầu, và nơi sẽ trừng phạt hắn thích đáng.
Máy bay hạ cánh xuống sân bay Quốc tế Incheon vào một buổi chiều mưa tầm tã. Cơn mưa như trút nước, làm mờ nhòe cả khung cửa sổ máy bay. Nhưng thời tiết khắc nghiệt không ngăn được sự phẫn nộ của công chúng. Tại cổng đến đặc biệt dành cho việc nhập cảnh, hàng trăm phóng viên, tay máy quay, điện thoại giơ cao như rừng, đã chờ sẵn từ nhiều giờ trước. Hàng rào cảnh sát dày đặc căng mình giữ trật tự, phía sau là một đám đông người biểu tình cầm biểu ngữ, hô vang khẩu hiệu.
Khi cánh cửa tự động mở ra, Seok Woo bước xuống dưới sự hộ tống của hai sĩ quan cảnh sát Hàn Quốc cao lớn. Hắn cúi gằm mặt, đội mũ lưỡi trai che gần hết tầm mắt, chiếc khẩu trang đen che kín mặt. Nhưng ánh đèn flash từ hàng trăm máy ảnh đồng loạt bùng lên, chớp liên tục như những tia chớp trong cơn mưa, xuyên thấu mọi lớp vỏ bọc. Những tiếng la hét, giận dữ vang vọng:
"Kim Seok Woo! Hãy nhìn vào camera!"
"Đồ biến thái! Trả giá đi!"
"Hãy xin lỗi các nạn nhân!"
"Đừng bao giờ bước ra ngoài nữa!"
"Đi chết đi!"
Âm thanh hỗn độn, ánh sáng chói lóa, những khuôn mặt giận dữ... tất cả tạo thành một màn kịch ác mộng mà Seok Woo là nhân vật chính thảm hại. Hắn bị đẩy nhanh vào một chiếc xe bọc thép đặc chủng, cửa đóng sầm lại, cách biệt hắn với tiếng ồn ào bên ngoài, nhưng không thể cách biệt được với sự thật rằng địa ngục thứ hai của hắn mới chỉ bắt đầu.
Hắn bị đưa thẳng về Sở Cảnh sát Seoul. Tại đây, một loạt cáo buộc mới, nặng nề hơn nhiều đang chờ hắn: Vi phạm nghiêm trọng Đạo luật đặc biệt về trừng phạt tội phạm tình dục, Tội phỉ báng thông qua việc tạo và phát tán video Deepfake ác ý, và Vi phạm Luật Mạng thông tin. Mỗi tội danh đều đi kèm những khung hình phạt có thể lên tới hàng chục năm tù.
Sáng hôm sau, khi dư luận cả nước đang sục sôi trước những manh mối về quy mô thực sự của vụ án, cảnh sát đã công bố một phần bằng chứng, có che mờ, để cảnh báo cộng đồng, một sự kiện quan trọng diễn ra.
Tại trụ sở chính của H Entertainment, công ty quản lý của Martin nói riêng và nhóm Cortis nói chung, một buổi họp báo khẩn cấp được tổ chức. Phòng họp báo chật kín các phóng viên, không khí trang nghiêm và căng thẳng đến nghẹt thở. Khi Giám đốc đại diện cùng trưởng ban pháp lý và quản lý Jang Ji Hyun bước lên bục, mọi ánh mắt và ống kính đều đổ dồn về phía họ.
Vị giám đốc, với gương mặt đanh lại và giọng nói trầm ấm nhưng đầy sức nặng, cất lời:
"Xin chào, tôi là đại diện pháp lý của H Entertainment.
Hôm nay, chúng tôi đứng đây với tư cách không chỉ là công ty quản lý, mà còn là tiếng nói bảo vệ cho những nghệ sĩ đã phải chịu đựng sự tra tấn tinh thần khủng khiếp trong suốt nhiều năm qua."
Ông ta dừng lại, hít một hơi sâu, như để kìm nén sự phẫn nộ.
"Cảnh sát đã xác nhận chắc chắn rằng Kim Seok Woo chính là thủ phạm, là kẻ chủ mưu đằng sau hàng loạt tài khoản ẩn danh độc hại, đã tạo ra và rải rác những video cắt ghép, tung tin đồn ác ý nhắm thẳng vào nghệ sĩ Martin và nhóm nhạc Cortis trong suốt 4 năm. Hắn đã lợi dụng vị trí công việc cũ trong ngành giải trí để có cơ hội cài đặt thiết bị quay lén trái phép, thu thập tư liệu đời tư, sau đó dùng kỹ thuật số tinh vi để bóp méo sự thật, tạo ra những 'bằng chứng' giả mạo nhằm hủy hoại hoàn toàn nhân phẩm và sự nghiệp của họ."
Màn hình lớn phía sau hiện lên dòng chữ: SỰ THẬT & CÔNG LÝ.
Giọng vị giám đốc trở nên xúc động hơn, nhưng vẫn đầy kiên quyết: "Và hôm nay, chúng tôi muốn đặc biệt nói về một nạn nhân khác. Một người đã chịu đựng sự theo đuổi và đe dọa của tên tội phạm này một cách dai dẳng và khủng khiếp nhất. Đó là cô E, cựu trợ lý từng làm việc tại công ty chúng tôi."
Cả phòng họp báo im phăng phắc.
"Trong quá trình điều tra, chúng tôi vô cùng bàng hoàng và đau lòng khi phát hiện ra, cô E chính là mục tiêu bị Kim Seok Woo nhắm đến từ rất lâu, thậm chí trước cả các nghệ sĩ của chúng tôi. Hắn không chỉ quay lén trái phép cuộc sống riêng tư của cô ấy, mà còn sử dụng chính những hình ảnh đó để thao túng tâm lý, liên tục đe dọa, khiến cô phải sống trong sợ hãi triền miên và cuối cùng buộc phải rời bỏ ngành công nghiệp giải trí mà cô yêu thích, trong sự tủi nhục và ám ảnh không nguôi. Cái tên 'Esther' mà hắn liên tục nhắc đến một cách ám ảnh khi bắt cóc nạn nhân tại London – chính là tên tiếng Anh của cô E."
Một làn sóng xôn xao, bất bình lan khắp phòng họp.
Vị giám đốc giơ tay lên, yêu cầu sự im lặng. "Vì vậy, H Entertainment tuyên bố một cách mạnh mẽ và rõ ràng. Chúng tôi sẽ khởi kiện Kim Seok Woo với khung hình phạt cao nhất cho tất cả các tội danh: Quấy rối tình dục kỹ thuật số, phỉ báng, tống tiền và xâm phạm đời tư nghiêm trọng. Chúng tôi sẽ phối hợp chặt chẽ với tất cả các nạn nhân, bao gồm cô E, các thành viên Cortis và bất kỳ nạn nhân nào khác được phát hiện, để xây dựng một bộ hồ sơ vững chắc, đảm bảo rằng kẻ thủ ác này sẽ phải đối mặt với sự trừng phạt thích đáng của pháp luật, và không bao giờ còn cơ hội quay lại xã hội để tiếp tục gây hại."
Ông nhìn thẳng vào các ống kính, giọng nói như hòa vào tiếng click liên hồi của máy ảnh:
"Martin, các thành viên Cortis, và đặc biệt là cựu trợ lý E của chúng tôi, họ hoàn toàn là những nạn nhân vô tội. Họ là nạn nhân của lòng đố kỵ bệnh hoạn, sự ám ảnh điên cuồng và nhân cách méo mó của Kim Seok Woo. Chúng tôi kêu gọi công chúng, giới truyền thông, hãy cùng chúng tôi đứng về phía lẽ phải. Hãy ngừng lan truyền những video giả mạo độc hại đó. Hãy cùng chúng tôi chữa lành những vết thương tinh thần sâu sắc mà các nạn nhân đã và đang phải gánh chịu. Đây là lúc cho sự thật được tỏa sáng và công lý được thực thi."
Buổi họp báo kết thúc trong sự đồng thuận và ủng hộ mạnh mẽ. Thông điệp được truyền đi nhanh chóng trên khắp các mặt báo, đài truyền hình và mạng xã hội. Làn sóng ủng hộ dành cho các nạn nhân dâng cao.
Trong phòng tạm giam lạnh lẽo và cô độc tại Seoul, Seok Woo ngồi bó gối trên chiếc giường bê tông cứng. Trên màn hình tivi nhỏ treo ngoài hành lang, hắn thấy toàn cảnh buổi họp báo. Hắn thấy khuôn mặt nghiêm nghị, đầy quyết tâm của vị giám đốc. Hắn thấy dòng chữ "KHÔNG KHOAN NHƯỢNG" hiện lên đầy thách thức. Và hắn biết, mình đã thua hoàn toàn.
Đặc biệt, khi hình ảnh Martin – người mà hắn luôn ghen tị vì ánh hào quang và tài năng bẩm sinh – xuất hiện trong một đoạn phim tài liệu ngắn về hành trình vượt qua khủng hoảng, được người hâm mộ ủng hộ nhiệt liệt, một cảm giác chua chát, gần như là tuyệt vọng, trào lên trong lòng Seok Woo. Hắn cũng thấy những bình luận công chúng gửi lời xin lỗi đến Cortis, và những lời động viên, bảo vệ dành cho 'cô E'.
Tất cả những gì hắn làm – những giờ phút tỉ mỉ cắt ghép từng khung hình, những đêm dài lên kế hoạch tung tin, sự hả hê độc ác khi thấy danh tiếng người khắc bị bôi nhọ – giờ đây đều trở nên vô nghĩa và phản tác dụng. Những thứ đó không những không thể hủy hoại được mục tiêu, mà còn trở thành những bằng chứng sắt đá nhất, những hòn đá tảng nặng trịch buộc chặt lấy cổ chân hắn, kéo hắn chìm sâu, mãi mãi, vào vực thẳm của sự lên án xã hội và những năm tháng tù đày phía trước.
Seok Woo gục đầu xuống đầu gối. Không còn danh tính Joseph Wang để mà ẩn náu. Không còn số tiền khổng lồ để mua chuộc hay chạy tội. Và quan trọng nhất, không còn cả sự hả hê, khoái trá của một kẻ tưởng mình nắm giữ bí mật và quyền lực trong bóng tối.
Tất cả đã tan biến.
Chỉ còn lại đây, một Kim Seok Woo trần trụi, thảm hại, cô độc, run rẩy trong căn phòng giam lạnh lẽo, đối diện với một bản án dài dằng dặc – có thể là phần còn lại của cả cuộc đời hắn – và sự ghê tởm của chính những gì hắn đã làm. Bóng tối cuối cùng đã nuốt chửng chính kẻ luôn ẩn mình trong nó.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store