Chap 5
Cuộc sống của Jungkook với "người" bạn cùng nhà vẫn tiếp diễn vô cùng tốt đẹp. Ban đầu cậu đã nghĩ chắc sau hai tuần là cậu bắt đầu ngồi xe lăn được rồi. Nhưng ngược lại, cơ thể cậu ngày càng khoẻ hơn. Taehyung bảo đó là do cậu uống "nước" của anh. Bình thường loài người chỉ uống một ít do bị Succubus ép buộc để có thể bắt đầu giao hoan thôi nên tác dụng không lâu, chẳng có tên nào cứ đè ngửa anh ra rồi vục đầu vào vét như cậu cả.
Dạo này Jungkook phải phụ trách một dự án lớn nên anh đã thoả thuận với Taehyung là sẽ bù cho anh sau khi giải quyết xong công việc. Nghĩ cùng lắm chắc một tuần là xong thôi nên anh đã đồng ý, vậy mà hơn hai tuần rồi anh vẫn chưa được ăn gì cả.
"Taehyungie, giảm trọng lượng chút đi."
Ý cậu không phải bảo anh giảm cân, Taehyung không cần làm thế để cơ thể trở nên nhẹ hơn, anh có thể tự điều chỉnh được. Vấn đề là bây giờ anh đang mang cân nặng của người trưởng thành ngồi trên vai cậu. Một lúc thì được, chứ nãy giờ anh ngồi cả tiếng rồi.
Taehyung hậm hực giảm cân nặng một chút. Cặp đùi múp rụp nãy giờ vẫn quấn quanh cổ cậu, thỉnh thoảng sẽ siết chặt lại khi anh giận dỗi mà cậu không thèm để ý. Jungkook đã không chịu cho anh ăn quá lâu rồi.
"Kookie, em muốn tinh trùng, em muốn tinh trùng." Anh nắm tóc cậu vò vò. "Bae không thể bắt em nhịn như thế này mãi được. Đồ vô lương tâm."
Jungkook tạm thời dừng làm việc. Cậu xoa xoa một bên đùi mịn màng, vùi mặt vào cắn nhẹ một cái. Taehyung có chút háo hức đợi hành động tiếp theo của cậu, nhưng cậu lại chẳng làm gì.
"Chủ nhân, em muốn tinh trùng, em muốn tinh trùng. Ngày nào em cũng nấu cơm cho bae ăn no mà bae bỏ đói em. Không công bằng gì cả."
Jungkook thở dài, nắm lấy bàn tay đang làm loạn trên tóc mình gỡ xuống rồi hôn lên.
"Taehyungie, xuống đây."
Taehyung ngồi vào lòng cậu, phồng má thể hiện sự tức giận. Jungkook bóp bóp cái má mềm, gặm gặm chưa được mấy cái đã bị anh vùng vằng đẩy ra.
"Cái mặt giận dỗi thấy cưng chưa kìa."
Anh ngoảnh mặt đi không thèm nhìn cậu.
"Được rồi mà, tôi cũng đã nói là thời gian này sẽ bận nhiều. Hết tuần này rồi tôi bù cho, nhớ."
Anh vẫn không quay đầu lại.
"Vậy trả trước một lần được không?"
"Một lần thôi á?"
"Thôi mà, giờ tôi ứng trước được nhiêu đó thôi. Hứa cuối tuần bù đủ mà."
Taehyung tạm chấp nhận lần trả trước này của cậu. Anh chui tọt xuống gầm bàn, tụt quần cậu xuống gặp thằng em mà mình luôn nhớ nhung.
Chim bự vừa được giải thoát khỏi hai lớp quần đã ngay lập tức đứng thẳng. Taehyung hôn lên quy đầu chào hỏi, sống mũi cao cọ cọ lên thân trụ. Anh thích thú ngước mắt nhìn theo chiều dài của dương vật khi nó nằm trên mặt mình.
"Của bae to thật, dài hơn mặt em luôn này."
"Ừ, nghĩ là thấy đau rồi."
"Với loài người chắc hơi đau thật. Nhưng mà em ăn được hết."
Anh ngậm nó vào miệng, tích cực nhấp nhô đầu chăm sóc chim bự. Jungkook ngửa cổ ra sau tận hưởng. Miệng anh rất nóng, một lúc là khiến dục vọng bị kìm nén của cậu trào ra hết. Anh liếm bằng sạch đến giọt cuối cùng mới chịu cất chim lại vào quần cho cậu.
Ăn xong, Taehyung lại ngồi vào lòng cậu. Rõ ràng anh còn muốn nữa nhưng Jungkook không thể thoả hiệp lúc này được. Cậu ôm anh trong lúc làm việc, để anh kê đầu lên vai mình. Taehyung bắt đầu tìm thứ khác để chơi.
"Kookie là nhân viên văn phòng mà tay xăm dữ vậy? Còn xỏ cả khuyên nữa." Anh xoa xoa phần da bị phủ mực trên cánh tay cậu.
"Mấy cái này từ hồi đại học rồi. Lúc đấy tôi cũng ăn chơi lắm."
"Ăn chơi kiểu gì mà không mất trinh hay vậy?"
"Không để ý đến đám con gái cho lắm. Tôi chỉ thích vác xe đi đua thôi. Sau này mỗi lần đi tìm việc là phải mặc kín mít, lúc đi làm cũng toàn phải mặc sơ mi dài tay thôi."
"Cuộc sống cơm áo gạo tiền của con người cực ghê ha."
"Ừm, cực lắm."
"Kookie, mai bạn em sẽ đến chơi, bae có phiền không?"
"Tôi không có vấn đề gì." Trên lý thuyết đây vẫn là đất của anh, cậu làm sao mà dám ý kiến.
Tiếng máy tính tiếp tục vang lên lách cách trong không gian yên ắng. Lại một đêm nữa Jungkook ngủ quên trên vai anh rồi được đưa anh đưa về giường.
Hôm sau, cậu đi làm đến tối muộn mới về. Thời gian cuối của dự án nên ai cũng phải tăng ca cả. Vừa vào nhà, cậu đã nghe thấy tiếng ríu rít từ phòng ngủ. Theo phản xạ, bước chân cậu nhẹ lại, rón rén đi tới nhìn qua cánh cửa khép hờ xem có chuyện đang xảy ra bên trong.
Trong phòng, có một người phụ nữ đang bay lơ lửng. Cánh của cô ấy có màu trắng đục, trong suốt như cánh côn trùng, trên bụng không có hình xăm. Jungkook tự hỏi đây là loại quỷ gì. Nhưng mà có một vấn đề quan trọng hơn, cô ấy gần như không mặc gì cả, chỉ có một tấm lụa xuyên thấu quấn vài vòng quanh eo, ngực trần che hờ hững bằng mái tóc dài óng ả. Hai "người" trong phòng trò chuyện một lúc bằng một thứ ngôn ngữ kỳ lạ, cô gái kia đáp xuống giường còn Taehyung bay lên cao hơn một chút. Anh tì tay lên bộ ngực căng tròn, cúi xuống đặt lên môi cô một nụ hôn.
Đến đây thì cậu không nhìn nổi nữa, tức giận đạp tung cánh cửa.
Ba đôi mắt nhìn nhau, lúc này cậu mới nhận ra mình phản ứng hơi quá.
Cô gái kia mỉm cười vẫy tay chào cậu, hôn nhẹ lên má anh rồi bay qua cửa sổ. Taehyung vẫy tay tạm biệt cô rồi bay tới cầm cặp với áo khoác cho cậu.
"Bae nhìn bạn em hơi lâu rồi đấy."
"Tôi không nhìn mỗi cô ấy."
"Ò, vậy là muốn nhìn tụi này bum bum nhau đúng không?" Anh che miệng cười xấu xa.
"Không có. Chỉ là tôi không biết cô gái kia là gì."
"Leannán Sídhe, có lần em đã nhắc đến rồi đấy. Tình nhân của cô ấy không muốn trả mạng nên đã chạy trốn đến đây, cô ấy đi tìm người đó tiện qua thăm em một chút."
"Cô ấy cũng là quỷ sao?"
"Không, giống tiên hơn."
"Vậy sao hai người lại hôn nhau."
"Tên đàn ông kia muốn trốn cô ấy nên đã thuê thầy phép về làm bùa, cô ấy muốn nhờ em giúp đỡ phá lớp bảo vệ ấy nên em cho cô ấy mượn một ít sức mạnh. Cô ấy hôn má em để cảm ơn và chúc phúc cho chủ nhân của em."
"Bộ không còn cách nào khác để truyền sức mạnh hả?"
"Bae ghen à?"
Mặt cậu đỏ lên, lan đến tận tai. Taehyung hơi ngạc nhiên với phản ứng của cậu, tuy không bộc lộ ra nhưng trong lòng anh đang có một cơn sóng nhỏ.
"Không, vớ vẩn. Tôi chỉ tò mò thôi."
"Hy vọng là vậy."
Jungkook mệt mỏi ngã xuống giường, cậu chưa kịp nghe anh nói hết đã lăn ra ngủ rồi. Taehyung thở dài, cậu thậm chí còn chẳng thèm thay quần áo nữa, việc gì cũng đến tay anh.
Cuối cùng cái dự án chết tiệt cũng kết thúc, nhóm của cậu rủ nhau tổ chức một buổi ăn uống nhỏ để ăn mừng. Jungkook bình thường không hứng thú với chuyện này cho lắm nhưng lần này cậu là nhóm trưởng, dự án lần này đã giúp cậu được thăng chức nên mục đích của bữa tiệc có cả chúc mừng cậu nữa, cậu không đi không được.
Tất cả mọi người trong nhóm đều ít tuổi hơn cậu, ai cũng rất sung sức, chỉ khổ cho cái thân già của cậu thôi. Bắt đầu với một bữa nhậu ồn ào, sau đó còn tăng hai đi hát. Tiếng hát được phóng đại qua mic với ánh đèn đủ màu khiến đầu cậu đau muốn nổ tung. Hồi trẻ cậu cũng thích cái vụ hát hò này lắm, nhưng giờ thì chẳng có tâm trạng gì cả.
"Anh Jeon, anh định về luôn ạ?" Vài cô gái kéo cậu lại hỏi khi thấy cậu đứng lên mặc áo khoác.
"Ừ, mọi người cứ chơi đi. Mấy chỗ thế này tôi không quen."
"Anh có thể đưa bạn em về được không ạ? Cô ấy say quá rồi mà bọn em còn tăng ba nữa."
Hai cô gái khác đang đỡ người bạn của mình. Mặt cô ấy đỏ bừng, ngủ say không biết gì cả. Jungkook hỏi địa chỉ nhà của cô ấy thì không người bạn nào biết. Họ chỉ nói là nếu được thì nhờ cậu vứt tạm cô ấy vào khách sạn nào đó là được.
Rõ ràng đây là một sự dàn dựng để tạo cơ hội cho hai người ở bên nhau, nhưng Jungkook đã độc thân quá lâu để nhận ra tình ý của người khác đối với mình. Cậu đồng ý không chút nghi ngờ.
Cậu đưa cô ấy đến một khách sạn gần đó, đặt phòng đơn rồi đỡ cô ấy lên phòng. Nhân viên khách sạn có vẻ hơi nghi ngờ nhưng cô gái trong lòng cậu có vẻ khá dựa dẫm vào cậu nên cũng không hỏi nhiều.
Jungkook thở hồng hộc sau khi ném được cô gái lên giường. Mọi khi bế Taehyung thì cậu chẳng kêu đâu chứ bế con gái là cậu thấy như bị ai ép ấy.
Chẳng có lý do gì để nán lại nơi này nữa, cậu quay lưng đi về. Đột nhiên, cô gái mới nãy còn bất tỉnh nhân sự trên giường không hiểu lấy đâu ra sức mạnh mà kéo cậu ngã xuống rồi trèo hẳn lên người cậu ngồi.
"Anh Jeon ở lại với em một chút được không ạ?"
Hôm nay chủ nhân của anh về quá muộn rồi. Mọi khi có phải tăng ca thì cũng đâu đó 11 giờ là ở nhà rồi, còn giờ hơn một giờ sáng rồi mà cậu vẫn chưa về.
Taehyung quanh quẩn mãi ở nhà cũng chán nên quyết định bay ra ngoài tìm cậu. Anh lần theo tín hiệu của dấu ấn, hai phút thôi là anh thấy cậu rồi.
Jungkook đang ở trong khách sạn với một cô gái.
Nhìn tư thế ám muội của hai người, anh bật cười khúc khích. Chủ nhân của anh xem vậy mà cũng được con gái nhà người ta dâng tận miệng cho cơ à.
Anh càng cố cong môi, nụ cười càng trở nên sượng cứng.
Taehyung không thấy vui.
Nhưng mà, anh cũng không định cấm cậu.
Jungkook sớm muộn cũng sẽ phải lập gia đình. Anh với cậu chỉ là trao đổi lợi ích. Việc cậu ngủ với người khác, chẳng liên quan gì tới anh cả.
"Cảm giác của ngươi có giống ta lúc này không?"
Một câu hỏi chạy xoẹt qua đầu anh rồi ngay lập tức biến mất, chẳng đủ thời gian cho anh nhận thức được mình vừa suy nghĩ điều gì.
Trong một cái chớp mắt, Taehyung biến mấy khỏi cửa sổ.
Jungkook về nhà thấy đèn tắt tối thui. Taehyung ngồi bó gối ngay thềm cửa, đôi mắt anh nhìn vào khoảng không vô định. Không biết anh nghĩ gì mà chẳng nhận ra cậu đã về nhà.
"Taehyungie."
"Ah, Jungkookie về rồi." Anh lấy lại vẻ tươi cười như mọi ngày.
"Sao lại ngồi đây."
"Em đợi chủ nhân của em mà."
"Anh thấy hết rồi đúng không?"
"Kookie thấy em à?"
"Không, nhưng tôi cảm nhận được lúc anh ở đó."
"Bae nhạy cảm quá à. Em chỉ nhìn chút xíu rồi đi ngay mà, em không thấy gì đâu."
"Thì nhiêu đó là hết rồi còn gì." Cậu ôm lấy cơ thể đang lơ lửng, vùi mặt vào ngực anh hít hà mùi hương dễ chịu. "Tôi đẩy cô ấy ra, cô ấy hỏi tôi không thích cô ấy sao, tôi bảo tôi có bạn trai ở nhà rồi."
"Từ chối như thế thì ai dám tiếp cận bae nữa."
"Tôi không viện cớ để từ chối cô ấy, tôi nói thật mà."
"Em không phải bạn trai của Kookie."
"Không phải thì thôi."
Cậu đi rửa mặt và thay quần áo. Taehyung ở ngoài cất đồ cho cậu.
Khi ngồi xuống giường, cậu vỗ vỗ vào khoảng trống bên cạnh bảo anh nằm xuống.
"Bae muốn tâm sự à?"
"Ừm."
"Em nghe đây."
"Con người có được yêu đương với quỷ không?"
"Thẳng thắn ha." Anh véo má cậu. "Đương nhiên là không rồi. Thời lượng sinh mệnh của chúng ta quá khác biệt. Hơn nữa, bae không chịu nổi em đâu."
"Anh không yêu tôi à?"
"Bae nói điều xa vời quá đấy."
"Tôi biết anh vẫn nhìn tôi chằm chằm vào buổi đêm."
"Sao Kookie biết?"
"Lần nào tôi tỉnh giấc giữa đêm cũng thấy anh ngồi cạnh nhìn tôi mà. Mắt anh phát sáng trong đêm đấy Taehyungie à."
"Vì em thấy gương mặt của Kookie quen thuộc lắm. Em đã cố gắng nhớ lại, nhưng vẫn không thể nhớ ra em đã nhìn thấy ở đâu. Em cứ vô thức nhìn mãi thôi."
Anh lướt ngón tay theo đường nét khuôn mặt cậu, cẩn thận không để móng tay cào xước làn da non nớt của loài người. Cậu giữ tay anh lại, hôn lên nó.
"Có một giấc mơ, cứ lặp đi lặp lại khi tôi còn nhỏ. Gần đây nó lại xuất hiện, và rõ ràng hơn bao giờ hết."
"Chà, muốn kể em nghe sao?"
"Có lẽ không cần đâu. Tôi nghĩ Taehyungie cũng biết đấy."
Cậu ngồi ngay ngắn lại, nhìn anh một lúc. Jungkook mỉm cười dịu dàng, rồi cậu đặt lên môi anh một nụ hôn.
Ánh trăng hắt vào phòng từ cửa sổ, chiếu lên gương mặt của người đàn ông mới bước vào tuổi ba mươi. Đôi con ngươi đen tuyền biến mất, thay vào đó là một đôi mặt hai màu sáng rực.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store