Chương 10: Rạn nứt không thể hàn gắn
Sự vắng mặt của Hong đã tạo ra một vết rạn lớn trong nhóm. Mặc dù Lego và William cố gắng hết sức để lấp đầy khoảng trống, nhưng họ không thế thay thế được sự kết nối độc đáo mà Hong và Nut từng có.
Nut ngày càng trở nên khép kín. Em vẫn hoàn thành tốt công việc, vẫn cười nói chuyên nghiệp trước công chúng, nhưng đằng sau nụ cười ấy là một sự lạnh lẽo. Em không còn chia sẻ nhiều về cảm xúc của mình, và dường như dựng lên một bức tường vô hình xung quanh trái tim em. Lego và William cảm nhận rõ sự thay đổi này. "Nut dạo này ít nói quá," William thì thầm với Lego một lần nọ. "Em ấy không còn cười thật lòng nữa."
Lego thở dài. "Anh biết. Anh đã cố gắng nói chuyện với em ấy, nhưng em ấy chỉ im lặng." William nhìn Nut đang ngồi một mình ở góc phòng tập, lắng nghe một ca khúc buồn. " Anh nghĩ em ấy vẫn còn nhớ Hong nhiều lắm."
Mối quan hệ giữa Nut, Lego và William cũng có chút căng thẳng. Dù họ rất thương Nut và muốn giúp đỡ, nhưng đôi khi, sự im lặng và xa cách của Nut khiến họ cảm thấy bất lực và khó xử.
Một lần, trong buổi luyện tập vũ đạo, Nut đột nhiên ngã quỵ. Em đã làm việc quá sức, cố gắng bù đắp cho sự thiếu vắng của Hong. Tui vội vàng chạy đến. "Nut, em sao vậy?" Tui lo lắng hỏi. Nut ngước lên, đôi mắt em mệt mỏi và trỗng rỗng. "Em...em không sao. Chỉ là hơi mệt thôi."
Tui nhìn em, lòng anh đau nhói. Anh biết Nut không sao cả. Anh biết em đang tự hủy hoại bản thân mình.
"Nut," Tui nói nhẹ nhàng. "Em không cần phải gồng mình như vậy. Hãy để bản thân được nghỉ ngơi."
Nut lắc đầu. "Em không thể. Em phải làm việc. Em phải chứng minh rằng chúng ta vẫn ổn, dù không có anh ấy."
Lời nói của Nut càng khiến Tui thêm lo lắng. Nut đang tự ép mình vào một khuôn khổ, một sự mạnh mẽ giả tạo. Anh biết rằng, vết rạn nứt trong lòng Nut đã quá sâu, quá khó để hàn gắn. Và có lẽ, đây chính là sự khởi đầu cho một sự kết thúc không mong muốn.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store