ZingTruyen.Store

Hồng Kông khói lửa thuốc súng đen.

[02.]

ivynavy

"ĐỨNG LÊN!"

. . .

Tiếng quát lớn của người cha như nhát roi xé toạc bầu không khí yên ắng, khiến đứa con sợ hãi run lên.

Thần kinh nó căng cứng như dây đàn, cả cơ thể đau nhức, chân gần như không còn trụ nổi nữa sau nhiều giờ liền tập luyện không ngừng nghỉ. Mồ hôi chảy ròng ròng xuống trán, tràn vào khóe miệng nó, nhưng Ivy không dám dừng lại, chỉ dám lấy tay quệt đi cái vị mặn chát, pha lẫn hơi tanh tanh của máu đang đọng trên môi. Nó dùng chút sức lực yếu ớt còn lại, gắng gượng bò dậy.

Yone đứng cách đó không xa, lạnh lùng nhìn nó, không một chút thương xót. Trong tay gã là một thanh kiếm tre, thứ vũ khí quen thuộc luôn xuất hiện ở các buổi tập. Gương mặt gã vẫn điềm tĩnh như không, nhưng không thể che giấu vẻ cứng rắn của người đã từng trải qua vô số cuộc đối đầu trong thế giới ngầm. Gã không nói nhiều, từng lời một phát ra đều như mệnh lệnh, không có chỗ cho sự bất tuân. Gã không cho phép con bé gục ngã, không cho phép nó đầu hàng dù chỉ trong một khoảnh khắc.

Ivy cảm nhận rõ nhịp tim của mình đập dồn dập trong lồng ngực, đau đớn lan tỏa khắp cơ thể. Nó hít một hơi sâu, đôi chân run rẩy cố đứng thẳng lên. Bước đi của nó sớm đã trở nên nặng nề, tuy nhiên sau mỗi lần ngã, thì nó lại đứng dậy.

"Làm lại." - Yone nói, đôi mắt gã dán chặt vào từng chuyển động của Ivy, kiểm tra đến từng lỗi sai nhỏ nhất.

Con bé siết chặt bàn tay nhỏ thành nắm đấm trắng bệch. Nó nhớ lại những lời gã đã nói trước đó:

"Từ bây giờ, con không có quyền làm kẻ yếu đuối nữa." (*)

Câu nói đó khắc sâu vào tâm trí nó, là một lời nhắc nhở nghiệt ngã về nhiệm vụ bắt buộc phải đấu tranh để duy trì sự tồn tại cho chính bản thân.

Nó không thể để cha nuôi nhìn thấy sự kém cỏi của mình.

Suốt buổi tập, Ivy liên tục bị hạ gục. Mỗi cú đánh từ Yone đều như trời giáng, nhưng nó không dám kêu ca, không dám than vãn lấy một câu. Có một điều gì đó rất khác ở Yone: Gã không phải người đàn ông mà Ivy có thể dễ dàng hiểu hay dựa dẫm được như một người cha bình thường. Gã là người đã cứu nó, đồng thời cũng là người đưa nó vào cuộc sống khốc liệt này. Ivy nhận ra một việc, nếu muốn sống nổi trong đây thì không thể trông chờ vào sự che chở mãi mãi. Nó buộc phải, tự mình đứng lên.

Buổi tập kết thúc, Yone chỉ im lặng nhìn Ivy, không khen ngợi, cũng không trách mắng. Đó là cách dạy của gã – chỉ cần kết quả. Ivy biết sự trầm mặc này của Yone còn hà khắc hơn bất cứ lời nói nào. Gã muốn nó hiểu rằng, chỉ có sức mạnh mới là con đường sống duy nhất.

Lê bước về phòng, từng cơn đau dồn dập khiến mỗi bước chân đều nặng trĩu khó chịu, nhưng trong đầu nó chỉ lặp đi lặp lại những gì cha nuôi đã nói: "Con không còn quyền làm kẻ yếu đuối."

Con bé ngồi xuống giường, mắt hướng ra cửa sổ, nơi màn đêm buông xuống Hồng Kông như một tấm màn đen bất tận. Thế giới ngoài kia đầy rẫy tội ác và kẻ thù rình rập đang chờ cơ hội tóm lấy mình. Ivy biết, kể từ giờ phút này, nó đã không còn là một đứa trẻ đơn thuần nữa. Mỗi ngày trôi qua nó càng phải trở nên mạnh mẽ hơn, không chỉ vì bản thân mà còn để sống sót trong vũng bùn đen mà Yone đã kéo nó vào.

Yếu đuối đã không còn là sự lựa chọn. Ivy phải đối mặt và vượt qua, giống như cách bản thân phải đứng lên sau từng lần bị đánh ngã. Bị đánh ngã bao nhiêu lần cũng được, nhưng không bao giờ được nói đầu hàng. Bởi vì, đầu hàng ở đây cũng đồng nghĩa với cái chết.

Trong ngôi biệt thự kiểu Nhật xa hoa, tách biệt hoàn toàn khỏi sự hỗn tạp của thành phố, Ivy từng nghĩ mình đã tìm thấy sự an toàn sau khi được Yone cứu thoát. Nhưng nó nhanh chóng nhận ra rằng, cái giá của sự an toàn đó không phải là tự do, mà là chấp nhận số phận. Số phận của một kẻ buộc phải đắm chìm vào bóng tối.

. . .

Dù cuộc sống của Ivy tại nhà cha nuôi được bao quanh bởi đầy đủ và sung túc, nhưng không vì thế mà thiếu đi yếu tố gắn liền với thực tế đen kịt của thế giới ngầm. Và ngoài hàng giờ huấn luyện không khác gì địa ngục ra, mỗi ngày của Ivy vẫn chứa đựng mảng màu sáng của cuộc sống tiểu thư, cũng như những yêu cầu cá nhân mà cô bé được thỏa mãn.

Buổi sáng, Ivy thường dậy muộn hơn các bạn đồng trang lứa, vì những buổi luyện tập tốn sức kéo dài đến tận khuya. Phòng riêng được trang bị đầy đủ tiện nghi, cùng chiếc tủ đồ chứa rất nhiều quần áo hàng hiệu, tới nỗi một năm 365 ngày nó chưa mặc đồ trùng lặp đến 10 lần. Ăn uống thì khỏi phải nói, đầu bếp lo đủ hết. Nó cũng không cần phải làm việc nhà vì đã có người giúp việc phục vụ sẵn rồi. Vào những lúc nó muốn ra ngoài, đã có xe hơi sang trọng và tài xế luôn sẵn sàng chở nó đi... Còn nhiều thứ khác nữa, chỉ cần nó thích thì cứ nói với cha, chắc chắn nó sẽ có quyền sở hữu đến khi nào chán thì đem cho ai đó, hoặc vứt đi cũng được nếu đã hỏng.

Mặc dù có thể trông như một tiểu thư danh giá với những bộ đầm lộng lẫy và tiền tiêu vặt dồi dào, ngày ngày đến trường đều được đưa đón đúng giờ giấc; nhưng trái ngược hoàn toàn với vẻ ngoài hào nhoáng ấy của nó là một quá trình rèn luyện bản năng như tôi thép.

Mỗi khi không có bài tập, Ivy sẽ dành thời gian tham gia các hoạt động bình thường của một thiếu nữ: học thêm ngoại ngữ, dự các sự kiện, hoặc đôi khi là các buổi nghỉ mát do bản thân tự chọn điểm đến. Dù không phải lúc nào cũng được cha nuôi dành thời gian cho mình, Ivy vẫn luôn biết cách cảm nhận sự quan tâm từ Yone. Cô bé đã dần hòa nhập với cuộc sống trong biệt thự và tìm thấy niềm vui từ sở thích cá nhân, như ném dao – một trò chơi mà Yone cũng hay tham gia cùng nó để tăng cường sự gắn bó giữa hai cha con họ.

Tuy vậy, Ivy không hề quên mất đi những giá trị mà Yone đã dạy mình. Dưới lớp vỏ bọc sang trọng, nó luôn luôn được nhắc nhở về nguồn gốc nghèo hèn và khó khăn mà nó, và cả cha nuôi của nó đều đã từng trải qua lúc trước.

Yone, mặc dù là một người đàn ông nghiêm khắc với quy tắc thép, nhưng trong mắt Ivy, gã ta còn là một người cha đầy tình cảm. Gã luôn lắng nghe và đáp ứng mọi "yêu sách" của con gái mình đưa ra, dù đôi khi nó có hơi quá đáng. Ivy biết rằng sự chăm sóc của Yone không chỉ đơn thuần đến từ mỗi vật chất mà còn là thực lòng, quan tâm đến nó. Đó là lý do tại sao nó có thể yêu cầu được mua cho chiếc đầm công chúa đắt tiền để mặc đi cùng cha đến gặp đối tác, hoặc chẳng hạn, một chuyến du lịch tới đâu đó... mà không hề ngần ngại.

... Với tất cả những điều đó, Ivy đã học được cách cân bằng giữa cuộc sống tiểu thư sang chảnh và sự khắc nghiệt của quá trình huấn luyện, trở thành một người không chỉ đủ khả năng sinh tồn mà còn có thể tự hào về bản thân, về những gì mình đã đạt được.

. . .

Yone, còn được biết đến với tên tiếng Hoa là 永恩 [Vĩnh Ân], là một kẻ bí ẩn và quyền lực của giới thượng lưu xứ Hương Cảng những năm đó. Xuất thân từ Nhật Bản, gã rời quê hương để bắt đầu cuộc sống mới ở Hồng Kông, nơi mà bản thân đã nhanh chóng trở thành một trong những nhân vật quan trọng có ảnh hưởng rất lớn. Gã là chủ sở hữu của chuỗi nhà hàng Sakura Kage [桜影 - Anh Hoa Ảnh], một thương hiệu nổi tiếng với mạng lưới chi nhánh đặt rộng khắp Hồng Kông và nhiều thành phố lớn ở Trung Quốc. Dưới tên gọi trang trọng "Nhà tài phiệt Vĩnh Ân", gã điều hành một đế chế kinh doanh vững mạnh, nhưng bên cạnh lĩnh vực hợp pháp, Yone cũng cầm đầu một tổ chức tội phạm quy mô lớn, một nhóm người hoạt động phi pháp mà không ai có thể lường trước.

Từ lâu gã đã hoàn toàn hòa nhập vào cuộc sống ở Hồng Kông, đến mức tiếng Hoa của gã không khác gì người bản địa. Yone đã thành công trong việc xóa nhòa ranh giới văn hóa, khiến cho việc ai muốn phân biệt ra nguồn gốc quốc gia của gã gần như trở nên không thể nữa. Tuy vậy mỗi khi gặp gỡ đồng hương Nhật Bản, gã lại sử dụng tiếng Nhật với phong thái rất tự nhiên, thể hiện sự kết nối sâu sắc với quê hương của mình.

Bên cạnh vẻ ngoài lịch thiệp, Yone còn có thể là một ác nhân máu lạnh. Quyết định và hành động của gã không bao giờ chỉ dừng lại ở bề mặt, mà luôn ẩn chứa nhiều mưu lược khôn ngoan. Yone xây dựng cho mình một hệ thống hàng rào bảo vệ vững chắc trong cả thế giới hợp pháp lẫn phi pháp, khiến cho mọi kẻ thù đều phải dè chừng gã.

Mặc dù đã tạo dựng được sự nghiệp to lớn, nhưng Yone vẫn chưa từng quên đi nguồn gốc và những bài học từ quá khứ. Cuộc sống hiện tại của gã là kết quả của nỗ lực không ngừng và thái độ kiên định trong việc theo đuổi quyền lực, để bước ngày một gần đến đỉnh thành công, và đầy tinh tế trong việc duy trì sự cân bằng giữa "hai thế giới đối lập" mà gã đang sống.

. . .

Dưới ánh đèn hào quang của Hồng Kông hoa lệ, có hai cha con nhà nọ đang sống bằng hai mặt của cuộc đời.

Một doanh nhân thành đạt nhưng đồng thời cũng là kẻ khét tiếng trong giới tội phạm. Và một tiểu thư nhà giàu được bảo bọc trong vỏ trứng, nhưng song song đó lại là một sát thủ "nhà nghề" tương lai được huấn luyện đặc thù dưới bàn tay lạnh lùng của cha nuôi.

"Lý Tầm Xuân" là con gái của "ông Lý" - một người cha đầy trách nhiệm và mẫu mực mà ở trường học ông được rất nhiều phụ huynh học sinh lẫn giáo viên tôn trọng. Còn Ivy là một đứa học trò trên người đầy vết thương ngày ngày vẫn luôn tìm kiếm lý lẽ sinh tồn từ chỗ Yone, một gã tàn nhẫn đã chỉ ra vô số mặt phản chiếu của cuộc sống, và dạy cho nó làm thế nào để tồn tại và bước tiếp trên con đường phía trước đầy tăm tối.

Đời thường và tội phạm, chỉ cách nhau bằng ban ngày với ban đêm mà thôi.

. . .

[Còn tiếp]

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store