ZingTruyen.Store

[Hoàn][ĐM] Hiệp sĩ và rồng

Nhật ký của rồng 1

betrayal1988

1.

Rồng bị các hiệp sĩ bắt vào một ngày mưa bão.

Ngoài tổ mưa như trút nước, tiếng sấm rền vang át đi những âm thanh lạ trong rừng. Rồng đang ngủ trên đống châu báu thì chợt thấy cánh mình đau nhói.

Lửa nó phun ra bị mưa lớn dập tắt, mũi tên thần thánh ghim vào cánh nó mang theo sức mạnh vô biên khiến nó không thể bay lên cao.

Ngày thứ bảy của mùa mưa, con rồng mất đi cánh trái trong cuộc chiến bị nhốt vào tháp cao.

Loài người gọi nó là ác long, nhưng nó chẳng thấy mình làm gì sai cả, nó chỉ đi săn, ăn uống, gom góp châu báu về xây tổ thôi mà.

Loài người rõ là đáng ghét.

Dấu ấn thần lực tựa như một sợi xích vô hình, ác long cần được các thần quan chữa trị định kỳ nên không thể rời khỏi tháp quá lâu.

Nó không xem lũ rồng trong tháp là đồng loại của mình, chúng tự nguyện phục vụ con người, hèn nhát yếu đuối như bầy cừu, nó mới phun mấy tia lửa mà chúng đã hoảng sợ nép sát vào nhau, còn tôn nó làm "thủ lĩnh".

Rồng sao có thể bị loài người nuôi nhốt được?

Quanh tháp có cây cối nhưng không thể so với hoa cỏ quý hiếm trong rừng, kho báu của nó đã mất sạch, một xu bọn họ cũng không chừa lại cho nó.

Ác long ghét hiệp sĩ, ghét đồ ăn bọn họ đem tới, ghét cả lũ rồng ngu ngốc mừng rỡ vẫy đuôi mỗi khi được ăn.

Ánh đèn trong tháp không sáng lắm, nó cuộn mình trên lầu cao nhất, cụp mắt nhìn xuống con dốc dài mà các hiệp sĩ hay đi khi đem đồ ăn tới, hôm nào tâm trạng không vui thì nó sẽ vỗ cánh kêu to, bắt những con rồng khác phun nước miếng vào các hiệp sĩ.

Mau cút đi! Còn lâu nó mới làm việc cho bọn họ! Ác long phun lửa qua khe lồng, đốt cháy mái tóc mới tạo kiểu của hiệp sĩ đã bắn vào cánh nó.

2.

Hiệp sĩ mới đến hôm nay là một gương mặt xa lạ, vóc dáng không vạm vỡ nhưng giọng nói lanh lảnh.

Cậu vừa đẩy xe đồ ăn vừa hát, rồng từng nghe những bài đồng dao tương tự, hình như đó là mấy bài dân làng hay hát trong lúc chăn cừu, khi nó bắt cừu đã từng nghe qua.

Nó nằm trên cao ngắm nghía hiệp sĩ mới đến này.

Là một hiệp sĩ tép riu còn rất trẻ, đeo một thanh kiếm to, nước da bánh mật lấm tấm tàn nhang, mày rậm, mái tóc sáng màu xoăn tít như lông cừu.

Phát đồ ăn xong, hiệp sĩ trẻ không đi mà ngồi trong góc nhìn chúng ăn.

Người này muốn làm gì? Rồng cảnh giác cao độ, nằm im quan sát đối phương.

Mấy ngày sau đó, người đem đồ ăn đều là hiệp sĩ này. Rồng không nghe thấy tiếng hát nên cứ tưởng là người khác đến, nó bò ra khỏi tổ, trông thấy tay trái của thiếu niên đẩy xe quấn băng kín mít, dáng đi khập khiễng, áo choàng hiệp sĩ cũng lấm lem.

3.

Hiệp sĩ trẻ tới ngồi cạnh nó rồi hỏi: "Bạn bị bắt nạt à?"

Người bị bắt nạt là cậu mới đúng chứ?

Hiệp sĩ lại hỏi: "Tụi nó đều ăn, sao bạn không ăn?"

Còn lâu nó mới chen chúc với bọn chúng để ăn trong "máng lợn" kia.

Viên kẹo tan ra rất nhanh nên rồng chưa nếm được bao nhiêu vị ngọt. Nó vốn định đuổi hiệp sĩ đi, nhưng đối phương quá yếu ớt, trên người cũng không có thần lực hôi hám, nó liếc nhìn giọt nước mắt long lanh trên má hiệp sĩ rồi nghĩ thầm: Nể tình viên kẹo, cho cậu dựa một lát đó.  

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store