ZingTruyen.Store

[END] Tôi Cứ Tưởng Tôi Giúp Cậu Ấy Theo Đuổi Nữ Chính

Chương 3: Lời Khuyên Chiến Đấu Dơ Bẩn Và Chiếc Áo Ngủ Bị Lấy Trộm

MacVuThinhPhong


Lâm Viễn Trình thấy Kỷ Từ Châu đang có dấu hiệu lùi bước. Sau sự kiện bị Tô Dật Minh cướp sách và sự ghen tuông của Từ Châu, Viễn Trình nhận ra nam phụ này quá nhạy cảm và thiếu tự tin. Cậu hiểu rằng, để giành được nữ chính, Kỷ Từ Châu phải học cách chiến đấu như một kẻ săn mồi.

Sáng thứ Bảy, trong phòng ký túc xá, Viễn Trình mở máy tính, bật một đoạn phim hoạt hình và bắt đầu bài giảng chiến lược của mình.

Từ Châu, nghe tôi này, Viễn Trình nói, tay cầm chiếc gối tựa lưng gõ nhẹ lên đầu Từ Châu. Tình trường như chiến trường. Cậu phải chiến đấu dơ bẩn một chút!

Kỷ Từ Châu đang ngồi đối diện Viễn Trình, tay cầm một cuốn sách dày cộp, nhưng ánh mắt hắn hoàn toàn dán vào khuôn mặt đang thao thao bất tuyệt của Viễn Trình. Hắn nghiêng đầu, khóe môi khẽ cong lên một cách bí ẩn.

Dơ bẩn? Từ Châu hỏi, giọng điệu tò mò, như thể đang học hỏi một kỹ thuật mới.

Đúng vậy! Bạc An Thành là nam chính, anh ta hoàn hảo quá rồi. Nếu cậu muốn vượt qua, cậu phải tìm ra điểm yếu của hắn, hoặc tạo ra một sự hiểu lầm nho nhỏ nào đó! Viễn Trình phấn khích giải thích, Ví dụ, tung tin đồn rằng Bạc An Thành có một mối quan hệ mập mờ nào đó, hoặc cố tình làm anh ta gặp rắc rối nhỏ trong học tập hay sự nghiệp.

À, hiểu lầm nhỏ sao? Kỷ Từ Châu chậm rãi lặp lại, ánh mắt hắn sáng lên như một con mèo đang rình mồi. Em đang nói về việc sử dụng thông tin để cô lập đối thủ, khiến họ mất đi sự ủng hộ của những người xung quanh?

Đúng rồi! Cậu thật thông minh, Từ Châu! Viễn Trình vỗ tay. Chính là như vậy! Mục tiêu là Hứa Vân Đình, và cậu phải trở thành người tốt nhất, đáng tin cậy nhất trong mắt cô ấy!

Viễn Trình không hề biết rằng, chính lời khuyên chiến đấu dơ bẩn này lại được Kỷ Từ Châu áp dụng một cách hoàn hảo – không phải vào Bạc An Thành, mà vào những người dám tiếp cận cậu.

Chiến Thuật Cô Lập Của Kỷ Từ Châu

Kế hoạch của Kỷ Từ Châu được thực hiện ngay chiều hôm đó.

Viễn Trình nhận được tin nhắn từ Ôn Tông Hạo mời đi ăn tối và thảo luận một đề tài nghiên cứu. Viễn Trình lập tức vui vẻ đồng ý, vì cậu cảm thấy mình đã quá lạnh nhạt với Tông Hạo sau sự kiện ở Chương 2.

Tuy nhiên, khi Viễn Trình chuẩn bị đi, Kỷ Từ Châu đã chặn cậu lại.

Em sắp ra ngoài với Ôn Tông Hạo?

Đúng vậy. Tôi hứa với cậu ấy rồi.

Kỷ Từ Châu không hề lộ vẻ ghen tuông, mà chỉ thở dài thườn thượt, khuôn mặt lộ ra vẻ lo lắng. Hắn kéo Viễn Trình ngồi xuống, giọng nói trầm thấp đầy sự chân thành.

Viễn Trình, em là quân sư của tôi, tôi không thể giấu em chuyện này. Tôi đã cố gắng tìm kiếm điểm yếu của Bạc An Thành, và trong quá trình đó, tôi lại phát hiện ra một số thông tin về Ôn Tông Hạo.

Viễn Trình ngạc nhiên: Tông Hạo? Có chuyện gì sao?

Tôi nghe nói... cậu ta không thật sự đáng tin cậy như vẻ ngoài đâu. Môn Kinh tế vĩ mô mà cậu ta giỏi, thật ra... có tin đồn là cậu ta đã gian lận bài thi cuối kỳ năm trước. Mặc dù là tin đồn, nhưng nó làm tôi lo lắng. Em là người bạn thân nhất của tôi, tôi sợ em bị ảnh hưởng nếu làm việc quá thân mật với những người không minh bạch.

Kỷ Từ Châu nói xong, hắn cầm tay Viễn Trình, ánh mắt mang theo sự bảo vệ mãnh liệt. Chúng ta không thể để bất cứ điều gì làm ảnh hưởng đến tương lai của em. Hơn nữa, cậu ta hay gọi em bằng tên thân mật... Tôi sợ cậu ta có ý đồ khác.

Viễn Trình, một người dễ tin và luôn suy nghĩ theo chiều hướng bảo vệ bản thân, lập tức cảm thấy nghi ngờ. Tin đồn là một vũ khí sắc bén, và Kỷ Từ Châu đã dùng nó một cách hoàn hảo. Hắn biến sự ghen tuông thành sự bảo vệtrách nhiệm, hoàn toàn dựa trên lời khuyên chiến đấu dơ bẩn của chính Viễn Trình.

Tôi... tôi hiểu rồi, Viễn Trình nuốt nước bọt. Cảm ơn cậu, Từ Châu. Nếu cậu không nói, tôi đã vô tâm rồi.

Viễn Trình lập tức hủy hẹn với Tông Hạo, viện lý do sức khỏe không tốt. Khi Tông Hạo nhắn tin hỏi han, Kỷ Từ Châu đã nhanh chóng cầm điện thoại của Viễn Trình và trả lời: Không sao. Chúng ta tạm thời không nên gặp nhau.

Lâm Viễn Trình không nhận ra sự tàn nhẫn trong câu trả lời đó, nhưng Kỷ Từ Châu thì biết. Hắn đã thành công bước đầu trong việc cô lập Viễn Trình.

Đêm Thảo Luận Chiến Lược Ở Căn Hộ Riêng

Bài tập của em quá khó, chúng ta cần một không gian yên tĩnh hơn để thảo luận chiến lược, Kỷ Từ Châu đề nghị. Đến căn hộ riêng của tôi đi. Sẽ tiện hơn nhiều.

Viễn Trình không hề nghi ngờ. Căn hộ riêng của Kỷ Từ Châu là một căn penthouse sang trọng bậc nhất, tiện nghi hơn ký túc xá rất nhiều. Đối với Viễn Trình – một người yêu thích sự thoải mái, đây là lời đề nghị không thể từ chối.

Tối hôm đó, họ đến căn hộ. Không gian rộng lớn, ánh đèn vàng dịu nhẹ, mọi thứ đều vô cùng hoàn hảo.

Ngủ lại đây luôn đi, Kỷ Từ Châu nói khi Viễn Trình vừa đặt ba lô xuống. Chúng ta có thể thức đến sáng để bàn chiến lược tình yêu.

Viễn Trình vui vẻ gật đầu. Từ Châu nhanh chóng chuẩn bị sẵn sàng cho cậu. Hắn đưa cho Viễn Trình một chiếc áo ngủ lụa tơ tằm màu xanh nhạt.

Áo của tôi. Mặc vào sẽ thoải mái hơn.

Viễn Trình thay đồ. Chiếc áo ngủ rộng rãi, mềm mại, thơm mùi xà phòng cao cấp của Từ Châu. Cậu không hề biết rằng, đó là chiếc áo Kỷ Từ Châu thường xuyên ôm và ngửi mỗi khi nhớ cậu, và hắn đã cố tình đưa cho cậu mặc để đánh dấu mùi hương của mình lên Viễn Trình.

Sau khi thảo luận chiến lược được khoảng một giờ, Kỷ Từ Châu mệt mỏi tựa vào vai Viễn Trình. Hắn giả vờ mệt mỏi, thở dài.

Viễn Trình, tôi thấy mình thật vô dụng. Mặc dù đã cố gắng, nhưng tình địch của tôi (ý chỉ Bạc An Thành) vẫn quá mạnh. Tôi cần sự an ủi.

Viễn Trình lập tức ôm lại hắn, vỗ vỗ lưng. Đừng nói vậy, cậu làm tốt mà! Cứ theo lời khuyên của tôi, cậu sẽ chiến thắng!

Kỷ Từ Châu ngẩng đầu lên, ánh mắt hắn đầy sự khao khát không thể che giấu. Hắn không nói gì, chỉ cúi xuống, hôn nhẹ lên trán Viễn Trình.

Cảm ơn em, Viễn Trình, hắn thầm thì. Em là người duy nhất tôi có thể tin tưởng và dựa vào.

Viễn Trình thấy tim mình đập hơi nhanh, nhưng cậu cố gắng trấn tĩnh. Đây chỉ là sự giải tỏa cảm xúc thuần khiết của một nam phụ đang thất tình! Không có gì đáng ngại!

Kỷ Từ Châu sau đó đề nghị ngủ chung giường, vì ngủ một mình trong căn nhà lớn này rất cô đơn. Viễn Trình, không hề có sự phòng bị nào, đồng ý ngay.

Giấc Mơ và Sự Ám Ảnh

Nửa đêm, Lâm Viễn Trình bị cái nóng từ cơ thể Kỷ Từ Châu đánh thức. Từ Châu ôm cậu từ phía sau, siết chặt như một chiếc gọng kìm, toàn bộ thân hình rắn chắc của hắn áp sát vào lưng Viễn Trình.

Viễn Trình cựa quậy. Từ Châu... nóng quá.

Kỷ Từ Châu chỉ rên khẽ, cánh tay ôm siết lại, rồi hắn lại vùi mặt vào gáy Viễn Trình.

Đừng đi... em là của tôi... Hắn lẩm bẩm trong giấc ngủ.

Viễn Trình mở to mắt, cảm thấy một chút sợ hãi. Em là của tôi? Hắn ta thực sự bị ám ảnh bởi Hứa Vân Đình đến mức này sao?

Viễn Trình xoay người lại, nhẹ nhàng đẩy Kỷ Từ Châu ra. Cậu vô tình thấy mắt Từ Châu hé mở một chút, nhưng hắn nhanh chóng nhắm lại. Hắn không hề ngủ, mà đang cố tình thể hiện sự yếu đuốiđộc chiếm trong giấc ngủ giả tạo của mình.

Viễn Trình nằm quay lưng lại, cố gắng ngủ. Trong giấc mơ chập chờn, cậu thấy cảnh tượng Hứa Vân Đình bị Bạc An Thành chèn ép. Cậu tỉnh dậy, quyết tâm phải giúp Từ Châu đến cùng.

Sáng hôm sau, khi Viễn Trình thức dậy, Kỷ Từ Châu đã không còn trên giường. Viễn Trình thấy một tờ giấy ghi chú được đặt trên gối:

Tôi cần đi làm một số việc theo lời khuyên của em. Hãy ở nhà và nghỉ ngơi nhé, Viễn Trình. Tôi sẽ về sớm.

Viễn Trình mỉm cười, cảm thấy mình đã thành công kích hoạt sự mạnh mẽ của Kỷ Từ Châu.

Cậu không hề biết rằng, chiếc áo ngủ lụa xanh nhạt mà cậu vừa mặc đêm qua, đã được Kỷ Từ Châu gấp gọn và cất vào chiếc hộp bí mật bên dưới vali của hắn, nơi những chiếc quần lót của Viễn Trình đang nằm yên vị.

Và những việc Kỷ Từ Châu đang đi làm, chính là thực hiện chiến thuật dơ bẩn để loại bỏ Tô Dật Minh.

Chương 3: Hết

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store