( Edit - Song - Hvan ) Lớp trưởng gian xảo lừa tình cún con "khờ khạo" đáng iu
🍯 Chương 9 🍯: Trở về nhà, màn kịch ghen tuông
Chương 9: Trở về nhà, màn kịch ghen tuông, ân ái ngoài hành lang và cơn mưa nước tiểu
Chu Nguyên trở về thị trấn nhỏ. Ông ngoại cậu bị ốm nhẹ, vốn không cần Chu Nguyên phải ở bên chăm sóc mỗi ngày. Nhưng mặc cho ông bà ngoại khuyên thế nào, cậu vẫn kiên quyết không quay lại trường.
Ngoài việc chăm sóc ông ngoại, giúp bà ngoại tuổi cao làm việc nhà, thời gian còn lại Chu Nguyên đều ngồi ngẩn ngơ trong sân, hoặc là nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại mà rơi nước mắt. Trong album ảnh có một tấm cậu chụp chung với Lục Tư Niên, hai người thân mật áp sát vào nhau, giống như một đôi tình nhân thắm thiết.
Đến ngày thứ năm xin nghỉ, Chu Nguyên trở về nhà. Cậu vốn là một đứa trẻ ngoan ngoãn, năm ngày không đi học đối với cậu đã là một sự nổi loạn quá mức. Nhưng cậu không còn muốn ở lại thành phố nữa. Chu Nguyên dự định sẽ thương lượng với bố mẹ để quay về quê học.
Cậu đi trên con phố bẩn thỉu, chật hẹp. Trước cửa một con ngõ nhỏ có đậu một chiếc xe ô tô trông vô cùng sang trọng. Cậu không để ý, lách người đi vào ngõ.
Lục Tư Niên ngồi trong xe, nhìn bóng dáng loạng choạng của Chu Nguyên biến mất trước mặt. Bàn tay anh đặt trên vô lăng, lúc này đã nổi đầy gân xanh, đầu ngón tay trắng bệch.
Lục Tư Niên xuống xe, bám theo Chu Nguyên, đến một khu chung cư cũ nát, u ám. Anh đi nhón gót, và khi Chu Nguyên dừng lại ở hành lang tầng lầu của mình, anh đột nhiên từ phía sau đẩy mạnh cậu vào góc tường, giữ chặt lấy chiếc cổ mảnh khảnh, rồi như một kẻ biến thái mà hít hà mùi hương trên cổ cậu.
Hơi thở nóng rực phả vào bên tai một cách khoa trương. Chu Nguyên run rẩy hỏi người lạ mặt là ai.
Lần đầu tiên không nhận được câu trả lời. Cậu hỏi lại lần thứ hai, lần thứ ba. Trong đầu cậu không ngừng hiện lên những cảnh trong các bộ phim kinh dị về những kẻ giết người biến thái mà cậu đã từng xem. Cuối cùng, giọng nói của Chu Nguyên đã nghẹn ngào trong tiếng nấc.
Lục Tư Niên lạnh lùng lắng nghe, rồi vươn lưỡi ra liếm vành tai Chu Nguyên, để lại những vệt nước ướt át.
Chu Nguyên càng thêm sợ hãi, hét lên muốn thoát ra. Lục Tư Niên không nói một lời, thô bạo giữ chặt lấy cậu, bẻ quặt hai tay cậu ra sau lưng. "Anh là ai?! Xin anh dừng tay, tôi muốn báo cảnh sát! Trong cặp sách của tôi có một ít tiền, anh lấy hết đi được không, đừng làm hại tôi..."
Chu Nguyên cố gắng quay đầu lại để nhìn rõ mặt kẻ tấn công, nhưng lại bị bịt mắt lại. Đó là chiếc cà vạt đồng phục của Lục Tư Niên, một cách sử dụng kỳ diệu mà lại hợp lý đến lạ.
Lục Tư Niên nhếch mép, cởi áo khoác của Chu Nguyên ra, rồi lại bạo lực xé toạc chiếc áo sơ mi bên trong. Những chiếc cúc áo văng tung tóe xuống đất, phát ra những tiếng "lộp bộp". Anh véo mạnh hai núm vú đỏ tươi, rồi mới phát ra tiếng cười khẩy đầu tiên.
Chu Nguyên sợ đến mức mặt mày trắng bệch. Nước mắt thấm ướt mảnh vải đen, chảy dọc xuống gò má. Cậu không hiểu tại sao một người con trai như mình lại có thể bị xâm phạm. Cậu sợ hãi đến mức không biết phải làm gì, chỉ có thể nghẹn ngào nói: "Vào nhà... chúng ta vào trong được không... bên ngoài... có người..."
Rõ ràng cửa nhà ở ngay bên cạnh, nhưng cậu chỉ có thể cầu xin kẻ đang hành hạ mình hãy đưa cậu vào trong.
Lục Tư Niên nhướng mày, trong lòng cười nhạo. Vào nhà rồi thì còn gọi gì là trừng phạt nữa.
Anh thô bạo và nhanh chóng cởi quần Chu Nguyên, cách một lớp quần lót mà đặt cả bàn tay lên bộ phận sinh dục của cậu, rồi nhanh chóng cọ xát.
Lục Tư Niên mang theo cơn giận dữ, động tác cũng dùng sức đến đáng sợ. Lớp vải thô ráp gần như bị ấn sâu vào trong lồn nhỏ. Chu Nguyên khóc thét lên, hai chân giãy giụa, cố gắng co người lại.
Cậu cảm thấy đau đớn tột cùng, nhưng đồng thời một cơn khoái cảm mãnh liệt cũng ập đến, khiến cho lồn nhỏ dù bị đối xử tàn nhẫn như vậy vẫn nhanh chóng trở nên ướt át.
Đôi mắt Lục Tư Niên đỏ ngầu. Cảm nhận được sự kháng cự của Chu Nguyên, anh càng thêm mất lý trí. Anh cách lớp quần lót, nhét một đốt ngón tay vào trong lồn, rồi bắt đầu xoay tròn, day nghiến lớp vách thịt đỏ ửng. "Đừng... ha, buông ra... hu hu hu... Ai, ai đó cứu tôi với..."
Đôi mắt bị che khuất, chìm trong bóng tối, Chu Nguyên cảm thấy cô độc và sợ hãi hơn bao giờ hết. Người xâm phạm mình là ai? Tại sao lại biết bí mật cơ thể mình? Lục Tư Niên đã nói cho ai biết? Bị người khác nhìn thấy thì phải làm sao? Trước khi rời đi, mình có nhất thiết phải trải qua những đau khổ này không?
Cậu khóc đến mức chóp mũi đỏ bừng, miệng khẽ hé, hơi thở khó nhọc. Trong hành lang tăm tối, ngoài tiếng nước "nhóp nhép" chỉ còn lại những tiếng rên rỉ "ưm ư" thỉnh thoảng vang lên.
Sau vài cú ấn mạnh, Chu Nguyên phun trào. Nước dâm trong suốt chảy dọc theo đùi, làm ướt chiếc quần đang tụt xuống dưới chân. Cậu đau đớn kêu thảm, giống như một con thú bị dồn vào đường cùng.
Nước dâm làm ướt bàn tay Lục Tư Niên. Anh cởi quần, giải phóng Cặc bự đỏ tím, ngoại cỡ. Dịch nhờn rỉ ra từ miệng sáo. Anh bôi hết lên đùi Chu Nguyên, tùy ý tuốt lộng vài cái rồi thẳng lưng đụ vào lồn nhỏ ấm áp, ẩm ướt.
Anh đung đưa hông, ra vào, đồng thời cất giọng: "Lồn nhỏ ướt như vậy à? Về nhà năm ngày bị mấy người đụ rồi? Muốn rời bỏ anh để tìm người mới đến thế sao?" Đến cuối câu, giọng nói của anh đã nghiến răng nghiến lợi.
Khi nghe thấy giọng nói của Lục Tư Niên, trái tim Chu Nguyên lại như rơi xuống đất. Đầu tiên cậu cảm thấy may mắn vì đó không phải là người lạ, nhưng khi hoàn hồn lại, một nỗi khổ sở còn lớn hơn dâng lên trong lòng.
Lục Tư Niên thấy Chu Nguyên không nói gì, động tác dưới thân càng thêm mãnh liệt, gần như là rút ra hoàn toàn rồi lại đụ vào hết cỡ.Nước dâm bắn tung tóe, làm ướt nơi hai người kết hợp. Cả hành lang chỉ còn lại tiếng nước "phụt phụt".
Anh va chạm vào cửa tử cung yếu ớt, muốn mở ra một lối đi dành riêng cho mình. Hai tay anh nắm chặt lấy cặp mông béo mập, vừa xoa nắn vừa ra sức ấn về phía hông mình. "Nói đi! Em tốt nhất nên giải thích rõ ràng cho anh biết mấy ngày nay đã đi đâu, tại sao không liên lạc với anh. Nếu không thì cứ chờ bị anh đụ chết đi!"
Lục Tư Niên cúi xuống nhìn gương mặt nhỏ nhắn của Chu Nguyên. Vì nín thở và khóc, cả khuôn mặt cậu ửng hồng, trông như một cái bao cát để trút giận.
"Vào trong... vào nhà..." Chu Nguyên vẫn lặp lại yêu cầu của mình, hai tay vô lực vịn vào vai Lục Tư Niên.
Sắc mặt Lục Tư Niên hoàn toàn sa sầm lại. Anh rút cặc bự nóng hổi ra, xoay người Chu Nguyên lại, bắt cậu quay lưng về phía mình. Anh nhấc một chân cậu lên, rồi lại cắm vào. Anh tháo chiếc cà vạt đang bịt mắt cậu xuống, rồi lạnh lùng nói: "Đi đi, mở cửa đi."
Nhưng động tác của Lục Tư Niên không hề chậm lại. Bụng Chu Nguyên bị đụ đến nhô lên. Sau khi được tháo bịt mắt, cậu cố gắng thích ứng với ánh sáng, rồi run rẩy móc chìa khóa trong túi ra.
Vì sự ra vào kịch liệt từ phía sau, Chu Nguyên không thể nào tra chìa khóa vào ổ được, vội vàng bảo Lục Tư Niên chậm lại một chút.
"Cứ ở đây luôn đi, để mọi người cùng xem bộ dạng lẳng lơ của em. Tiện thể giúp anh phân xử xem, vợ về nhà mẹ đẻ mấy ngày không một tin tức, chuyện này có đáng bị phạt không, hửm?"
"Tôi, tôi không phải vợ anh. Chính anh đã nói, anh ghét tôi!" Chu Nguyên phản bác, hốc mắt ngấn lệ chực trào. Cậu cố gắng nhìn qua màn sương mờ để nhắm vào ổ khóa.
"Đó là nói cho người khác nghe. Em không hiểu thế nào là 'tài không nên để lộ' à? Hay là, em thành tích tốt rồi, nên muốn vứt bỏ người cùng vợ đồng cam cộng khổ, tự mình ra đi?" Giọng nói của Lục Tư Niên mang theo một tia uy hiếp, phảng phất như nếu Chu Nguyên trả lời "phải", anh sẽ trói cậu lại và đụ ngay ngoài cửa cả một buổi chiều.
"Không, không có!"
Lúc này Lục Tư Niên mới hài lòng gật đầu. Anh nắm lấy tay Chu Nguyên mở cửa. Vừa vào phòng, cả hai lại lăn lên chiếc giường đơn chỉ rộng 1 mét 2 của Chu Nguyên. Cặc bự rút ra mang theo nước dâm, tiếp tục đụ vào lồn nhỏ.
"Lồn dâm, thả lỏng ra một chút. Về nhà có mấy ngày mà ngay cả cặc bự cũng không biết kẹp nữa à?" Lục Tư Niên nhíu mày, vỗ lên cặp mông đang rung lắc. Anh cắn một miếng vào phần lưng dưới của Chu Nguyên, để lại một dấu răng rõ rệt.
Chu Nguyên đau đến rên rỉ một tiếng, lại nhận được một cái tát vang dội. "Kêu cái gì mà kêu, đây là đang trừng phạt em. Sau này nếu còn dám tự ý rời đi mà không có sự cho phép của chồng, ngực của em cũng sẽ bị anh cắn nát."
"Ưm... thả lỏng! Cắn chặt như vậy làm gì? Thèm ăn tinh dịch đến thế à?" Cặc bự từng chút một dập vào cửa tử cung, cuối cùng cũng phá ra được một kẽ hở nhỏ. Lục Tư Niên mạnh bạo nhét phần quy đầu to như quả trứng gà vào trong, sau đó "phụt phụt" bắn ra từng luồng tinh dịch trắng đục.
Chu Nguyên bị nóng đến run rẩy, đập thùm thụp vào cánh tay rắn chắc của Lục Tư Niên. "Lần sau còn không ngoan như vậy nữa, anh sẽ đụ cả dương vật vào trong tử cung, biến nó thành một cái bao Cặc, chỉ biết ngậm lấy cặc bự mà chảy nước!"
"Không muốn, không muốn, hu hu, em, em không muốn ở bên cạnh anh nữa..."
"Muốn chia tay à? Không dễ dàng như vậy đâu. Lồn nhỏ và hậu huyệt của em đều bị anh đụ nát rồi, còn ai muốn em nữa? Chỉ có anh, không chê cơ thể lẳng lơ của em, còn nguyện ý mỗi ngày cho em ăn tinh dịch..."
"Thả lỏng!"
Miệng sáo của Lục Tư Niên co bóp, sau đó một dòng nước mạnh và nóng hơn cả tinh dịch bắn vào lồn nhỏ của Chu Nguyên. Thậm chí có thể nghe thấy cả tiếng nước chảy.
"Anh làm gì vậy! Bẩn quá, bẩn quá... hu hu hu, buông em ra..." Chu Nguyên khóc lóc om sòm. Cậu không thể ngờ Lục Tư Niên lại tiểu vào trong lồn của mình. Toàn thân cậu như bị bao bọc bởi hơi thở của Lục Tư Niên.
Lục Tư Niên khoái chí tiểu vào trong lồn của Chu Nguyên, tự nhiên như một con thú hoang không có nhân tính đang đánh dấu lãnh thổ của mình. Sau khi tiểu xong, anh rút cặc bự đã hơi mềm ra. Tinh dịch hòa lẫn với nước tiểu chảy ra từ lồn dâm mềm nhũn.
Lục Tư Niên lặng lẽ quan sát, hứng thú dâng lên liền ấn vào bụng dưới đang nhô lên của Chu Nguyên. Thấy tinh dịch và nước tiểu chảy ra nhanh hơn, làm ướt cặp mông tròn trịa và chiếc ga giường sẫm màu, anh liền hưng phấn đến đỏ cả mắt, càng dùng sức xoa bóp hơn.
Chu Nguyên sắp bị Lục Tư Niên hành hạ đến phát điên. Cậu vừa muốn né tránh bàn tay đang ấn vào bụng mình của Lục Tư Niên, vừa phải kẹp chặt lòin nhỏ để ngăn thứ chất lỏng hỗn tạp chảy ra làm cậu xấu hổ đến đỏ bừng mặt.
Cứ như vậy, cậu nhanh chóng kiệt sức, nằm gục trên chiếc ga giường của mình.
Lục Tư Niên chỉ chờ đợi thời cơ này. Thấy Chu Nguyên đã ngủ say, anh lấy một chiếc chăn ra, quấn lấy cả người cậu, rồi bế ngang lên, nhanh chóng xuống lầu, đặt vào chiếc Maybach đang đậu ở dưới.
Trên đường đi, một học sinh trung học đi học về tình cờ gặp Lục Tư Niên ở hành lang. Lúc này, anh đang ôm Chu Nguyên đang ngủ say trong lòng. Chiếc chăn lông che từ đầu đến chân, chỉ để lộ ra đỉnh đầu xù xù và một đôi chân non nớt.
Cậu học sinh trung học tò mò liếc nhìn vài lần. Khi định nhìn lại, cậu đã chạm phải ánh mắt cảnh cáo của Lục Tư Niên.
Chàng thiếu niên cao ráo ôm lấy bạn đời của mình, trong mắt tràn đầy sự cảnh giác đối với kẻ nhìn trộm.
Ánh mặt trời xuyên qua khe hở của cầu thang, chiếu vào mặt Lục Tư Niên. Con ngươi anh hiện lên một màu hổ phách trong suốt. Nửa dưới khuôn mặt anh ẩn trong bóng tối, môi khẽ mấp máy. Cậu học sinh trung học có thể đọc rõ khẩu hình của hắn.
"Cậu ấy là của tôi."
Cậu học sinh trung học giật mình, vội vàng quay đầu rời khỏi hành lang.
Lục Tư Niên đắc thắng mỉm cười. Năm phút sau, chiếc xe ô tô sang trọng lái ra khỏi khu chung cư cũ kỹ.
Lục Tư Niên đưa Chu Nguyên về nhà. Khi Chu Nguyên mở mắt ra lần nữa, cậu đã bị xích lại trên giường của Lục Tư Niên. Một sợi xích dài giữ chặt lấy cổ tay cậu, bên trong lót một lớp bông dày để ngăn cậu giãy giụa làm mình bị thương.
Lục Tư Niên không cho phép Chu Nguyên rời khỏi giường nửa bước. Ăn cơm thì anh đút, tắm rửa thì anh tắm, thậm chí cả váy ngủ và quần lót hàng ngày cũng do anh tự tay mặc cho cậu. Chu Nguyên khóc lóc, ném bát đĩa, thậm chí cắn cả Lục Tư Niên, để lại những dấu răng rõ rệt trên cánh tay anh. Nhưng Lục Tư Niên không hề để tâm. Mỗi ngày, anh và Chu Nguyên quấn lấy nhau trên giường, bắn từng luồng tinh dịch nóng hổi vào tử cung non nớt.
Có một lần, sau một trận ân ái kịch liệt, Chu Nguyên đã khóc lóc nói rằng mình sẽ mang thai, cầu xin Lục Tư Niên moi hết tinh dịch ra. Nhưng anh chỉ mỉm cười, ánh mắt đầy cố chấp, nghiêm túc nói: "Có thai rồi, Tiểu Nguyên sẽ không chạy nữa, chỉ có thể ngoan ngoãn ở nhà cho con bú."
"Không muốn, không muốn, em còn phải đi học... hu hu hu, em không thể sinh con..."
"Học hành gì nữa? Dù sao sau này cũng làm vợ điếm cho anh, thà nghỉ học luôn đi, toàn tâm toàn ý hầu hạ Cặc bự của anh." Giọng nói của Lục Tư Niên khi nói những lời này lạnh như băng, không khó để nghe ra sự oán giận trong đó. Có lẽ chính anh cũng không ngờ rằng mình sẽ mê đắm Chu Nguyên đến vậy, khao khát ánh mắt, nhiệt độ cơ thể và mọi hành động lấy lòng của cậu. Ít nhất trong đời này, anh sẽ không bao giờ rời xa Chu Nguyên.
Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, Chu Nguyên đã bắt đầu sợ hãi việc đi tiểu. Bởi vì mỗi lần bài tiết đều là một cuộc giằng co kéo dài. Cậu phải khóc lóc cầu xin Lục Tư Niên rất nhiều lần, hôn lên yết hầu anh, rơi nước mắt gọi anh là "chồng", thậm chí chủ động yêu cầu ngậm cặc của Lục Tư Niên, chỉ để anh có thể đại phát từ bi, bế cậu vào phòng tắm, tự tay cởi quần cho cậu, để cậu được đi tiểu.
Lục Tư Niên quá độc ác. Chu Nguyên nhịn đến mức trán chảy mồ hôi, đùi run rẩy, khóc lóc liếm mút cặc bự anh, nhưng anh vẫn không hề động lòng, giống như một vị vua, ấn đầu Chu Nguyên xuống, kịch liệt đụ lộng trong miệng cậu. Mỗi giọt tinh dịch của anh đều không được lãng phí, tất cả đều phải bắn vào lồn nhỏ. Nếu cổ họng Chu Nguyên co thắt quá mạnh, vô tình nuốt phải tinh dịch của Lục Tư Niên, anh sẽ sa sầm mặt mày, dùng thắt lưng quất vào mông Chu Nguyên, chất vấn xem có phải cậu không muốn mang thai con của anh hay không.
Chu Nguyên nào dám nói không. Toàn bộ sức lực của cậu đều dùng để kiểm soát miệng sáo đã tích đầy nước tiểu, không thể không dùng lòng bàn tay bịt lại. Cậu không thể chấp nhận việc đi tiểu trên giường, điều đó sẽ khiến cậu có ảo giác rằng mình thực sự là một chú chó con không biết quy củ. Cậu sợ hãi sự sụp đổ của dục vọng, cũng như sợ hãi tình cảm của Lục Tư Niên.
Nhưng Lục Tư Niên lại cố tình muốn Chu Nguyên sụp đổ, tốt nhất là nghiện tình dục, để Chu Nguyên cả đời không thể rời xa anh. Vì thế, anh kiểm soát việc bài tiết của Chu Nguyên, cố ý bế cậu vào phòng tắm rồi lại bịt miệng sáo hồng hào kia lại. Chu Nguyên ôm bụng, gấp đến mức khóc không thành tiếng. Bàng quang căng trướng chèn ép tuyến tiền liệt, khiến cho dương vật nhỏ xinh hơi cương cứng.
Lục Tư Niên liền nắm lấy dương vật của Chu Nguyên, trêu chọc rằng cậu ngay cả đi tiểu cũng không nhịn được mà động dục, đúng là một chú chó con hư hỏng, dâm đãng.
Mãi mới cầu xin được Lục Tư Niên buông tay, nhưng vì phải nhịn tiểu quá lâu, miệng sáo của Chu Nguyên chỉ co bóp, bất lực rỉ ra vài giọt dịch trong. Cậu đau đến gào khóc, đấm vào cánh tay Lục Tư Niên. Người sau chỉ có ánh mắt nặng nề, đứng sau lưng Chu Nguyên, nhìn bộ dạng không thể kiểm soát việc bài tiết của cậu mà cương cứng.
Sau khi đi tiểu xong, Lục Tư Niên lại mạnh bạo ấn mông Chu Nguyên về phía sau, cho đến khi quy đầu cương cứng chạm vào phần thịt mông đầy đặn. Anh điên cuồng cầm lấy dương vật của Chu Nguyên lắc lắc, sau đó vén chiếc váy ngủ lên, nhét cặc bự thô đen vào lồn ướt mềm. Vách thịt trong mịn màng siết chặt lấy thân gậy to lớn. Lục Tư Niên ngửa đầu, phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store