( Edit - Song - Hvan ) Lớp trưởng gian xảo lừa tình cún con "khờ khạo" đáng iu
🍯 Chương 6 🍯: Phụ đạo có hiệu quả, khai phá hậu huyệt và màn bắn tinh vào miệng
Chương 6: Phụ đạo có hiệu quả, khai phá hậu huyệt và màn bắn tinh vào miệng
Lục Tư Niên chính thức bắt đầu công cuộc phụ đạo cho Chu Nguyên. Anh không chỉ lợi dụng lý do đó để xin chuyển đến ngồi cạnh, trở thành bạn cùng bàn với cậu, mà còn lừa bịp, dụ dỗ cậu đến ở nhà mình, với lý do mỹ miều là để tận dụng tối đa thời gian học tập.
Bố mẹ Chu Nguyên làm việc vất vả, ăn ở ngay tại công trường, thường chỉ về nhà thăm cậu khi công trình kết thúc. Bố mẹ Lục Tư Niên thì quanh năm đi công tác nước ngoài, việc đi một hai tháng là chuyện thường tình. Hai người ở cùng nhau như vậy, cũng giải tỏa được không ít nỗi cô đơn, trống vắng.
Ở chung một thời gian dài, Chu Nguyên mới thực sự nhận ra thành tích học tập xuất sắc của Lục Tư Niên không phải do anh chăm chỉ, nỗ lực, mà hoàn toàn dựa vào chỉ số IQ siêu cao và trí nhớ siêu phàm của anh.
Chỉ cần xem qua ví dụ trong sách giáo khoa một lần, những dạng bài tương tự đều không còn là vấn đề. Anh có khả năng nhớ như in mọi thứ đã đọc qua. Trong khi Chu Nguyên vẫn còn đang vật lộn với những bài thi tiếng Anh đại học, anh đã bắt đầu đọc những tập san nghiên cứu nguyên bản tiếng Anh khó nhằn. Anh nói một thứ khẩu ngữ London lưu loát, tự nhiên. Khi anh ngồi bên cạnh đọc đề bài, Chu Nguyên cảm thấy như nửa bên tai mình sắp tê liệt.
Cách giảng bài của anh cũng rất kiên nhẫn và cẩn thận, luôn dùng những phương pháp đơn giản và nhanh nhất để giải quyết vấn đề, tìm ra đáp án. Mỗi lần như vậy, Chu Nguyên lại mở to đôi mắt tròn xoe, ngưỡng mộ nhìn Lục Tư Niên. Anh chỉ khẽ mỉm cười, dùng ngón tay gõ nhẹ lên đỉnh đầu cậu: "Ngẩn ra rồi à? Làm bài tiếp đi, đừng để ảnh hưởng đến giờ ngủ."
Theo thời gian phụ đạo tăng lên, Chu Nguyên thực sự cảm nhận được tư duy của mình bắt đầu trở nên rõ ràng hơn. Khi gặp phải đề bài, cậu không còn hoảng sợ, lúng túng nữa, mà đã có thể bắt tay vào viết được vài dòng. Cậu rất vui, mọi thứ đều thật tốt đẹp, nếu như không có "thời gian vận động" mỗi tối thì sẽ còn tốt hơn.
Lục Tư Niên có một hứng thú vô cùng lớn đối với chuyện tình dục. Hầu như tối nào anh cũng lôi Chu Nguyên ra làm vài hiệp. Anh thích véo nặn những phần thịt mềm trên người cậu. Gần như mọi nơi trên cơ thể Chu Nguyên đều đã bị Lục Tư Niên véo qua, gặm qua.
Tối hôm nay, sau khi cả hai đã tắm rửa xong, họ lại ngồi học trong thư phòng sáng sủa. Thời gian đã có chút muộn, mắt Chu Nguyên hơi cay, không nhịn được mà đưa tay lên dụi.
Lục Tư Niên thấy vậy liền nhíu mày: "Đừng dùng tay dụi, có vi khuẩn đấy. Để anh thổi cho." Nói rồi, hắn quay đầu Chu Nguyên lại, nhẹ nhàng thổi vào mắt cậu.
"Ưm... Lớp trưởng, cuối tuần sau là thi tháng rồi... Anh nói xem, lần này em có thể thi tốt không?" Chu Nguyên chớp mắt nhìn Lục Tư Niên. Vành mắt cậu hơi đỏ vì thức khuya, cộng thêm một chút long lanh nơi khóe mắt, trông thật yếu đuối, đáng thương.
Lục Tư Niên cảm thấy buồn cười: "Phụ đạo cho em cả tháng rồi, miệng trên thì ăn nước bọt của anh, miệng dưới thì ăn tinh dịch của anh, trao đổi tế bào như thế mà còn không học vào được à?"
Chu Nguyên đỏ mặt. Cậu vẫn chưa quen được với việc Lục Tư Niên cứ liên tục nói những lời dâm tục trước mặt mình. Cậu chỉ cúi đầu, tiếp tục giải một bài toán trước mặt.
Lục Tư Niên chống cằm, ngồi bên trái lặng lẽ quan sát cậu. Một lát sau, anh lại chán nản cầm lấy tay Chu Nguyên mà mân mê, sờ mu bàn tay, cạy móng tay, thỉnh thoảng lại đưa lên miệng cắn nhẹ. Chu Nguyên đã quen với những hành động thân mật nhỏ nhặt này của Lục Tư Niên. Thậm chí khi ngồi trên đùi anh, cảm nhận được hơi ấm nóng rực, cậu vẫn có thể bình thản làm bài.
"Em làm xong rồi, anh xem có đúng không?" Chu Nguyên ngẩng đầu, đưa đáp án cho Lục Tư Niên xem. Cậu ngồi ngay ngắn, mặc bộ đồ ngủ hình gà con màu vàng sữa, tóc mềm mại rủ xuống trán, trông vô cùng ngoan ngoãn, đáng yêu.
Lục Tư Niên ôm lấy eo Chu Nguyên, chỉ lười biếng liếc qua một cái, vừa gật đầu nói đúng, vừa bế bổng "chú cún con" của mình lên. "Làm đúng rồi, Tiểu Nguyên giỏi lắm, nhưng đến giờ đi ngủ rồi."
"A... nhanh vậy..." Chu Nguyên có chút tiếc nuối bài tập đang làm dở, nhưng cũng không dám nói gì. Cậu ngoan ngoãn đặt bút xuống, dựa vào vai Lục Tư Niên trở về phòng ngủ của hai người.
Cậu không dám cãi lời Lục Tư Niên. Thời gian học, thời gian ngủ, khi nào ăn cơm, khi nào làm tình, tất cả đều do Lục Tư Niên quyết định.
Có một lần cậu nấn ná muốn làm thêm bài một lúc, liền bị Lục Tư Niên ném bút đi. Sắc mặt người đàn ông đen sầm lại, chỉ khoanh tay đứng nhìn cậu. Chu Nguyên cảm thấy sợ hãi. Khoảnh khắc đó, cậu mới nhận ra dục vọng khống chế của Lục Tư Niên mạnh đến mức nào. Cậu không dám làm trái, chỉ có thể nghe theo lời anh.
Bị ôm về phòng, cởi bỏ đôi dép lê hình cừu, Lục Tư Niên đè lên người Chu Nguyên, đôi mắt lộ ra vẻ si mê bệnh hoạn. Anh bắt lấy tay Chu Nguyên mà liếm, cho đến khi tay cậu ướt đẫm nước. Cơ bắp trên lưng anh căng lên, thể hiện ra một sức bộc phát vô cùng lớn.
"Bảo bối à, thành tích tiến bộ rồi, có phải nên thưởng cho người thầy đã vất vả phụ đạo cho em một chút không?"
Chu Nguyên có chút do dự, nhỏ giọng nói: "Nhưng vẫn chưa thi tháng mà, không biết thành tích có thực sự tiến bộ không..."
Lục Tư Niên có chút sốt ruột, cắn nhẹ lên môi Chu Nguyên: "Anh đã nói em sẽ tiến bộ thì không thể sai được. Mặc kệ, thưởng cho anh một chút phúc lợi trước đã."
Nói xong, anh cúi đầu xuống, ngậm lấy núm vú hồng hào, nhô cao của Chu Nguyên.
"Đừng mà, lớp trưởng... ngày kia là bắt đầu thi rồi, em muốn nghỉ ngơi nhiều hơn..." Chu Nguyên nắm lấy tóc Lục Tư Niên, hoang mang nói.
Lục Tư Niên gần như nghiến chặt răng, mồ hôi chảy ra trên trán. Hơi nóng tỏa ra từ hai cơ thể đang áp sát vào nhau, khiến không khí trở nên oi bức, dính nhớp.
"Không cho đụ? Chu Nguyên, em không phải muốn bỏ đói anh cả tuần đấy chứ? Em báo đáp ân sư của mình như vậy sao?"
"Không có..."
Chu Nguyên bĩu môi. Có lẽ chính cậu cũng không nhận ra, mình đã bắt đầu quen với việc làm nũng trước mặt Lục Tư Niên, thử dò xét giới hạn của anh.
Hai người im lặng trong hai phút. Lục Tư Niên mới hung hăng lật người Chu Nguyên lại: "Không cho đụ lồn nhỏ, thì cúc hoa sau cũng phải cho anh đụ chứ. Yên tâm, qua đêm nay, anh cho em nghỉ một tuần, được không?"
Lục Tư Niên thầm nghĩ, tuần sau không được đụ, sau này từ từ bù lại. Trước hết cứ để cho thứ lẳng lơ này vui vẻ một chút, mới có thể hầu hạ mình tốt hơn.
Chu Nguyên lẩm bẩm vài câu trong miệng, nhưng vẫn ngoan ngoãn nằm sấp xuống, để mặc Lục Tư Niên lấy lọ gel bôi trơn trong ngăn tủ ra, đổ hết vào giữa hai mông mình.
"Lạnh quá..." Chu Nguyên khẽ giật eo, cặp mông trắng nõn làm Lục Tư Niên hoa cả mắt.
Hơi thở của anh lập tức trở nên nặng nề. Anh vỗ một cái vào mông nhỏ, giọng nói khàn khàn: "Mông dâm đãng đừng có lộn xộn, muốn bị đụ chết à?"
Lục Tư Niên một bên xoa nắn phần thịt mông mịn màng, một bên dùng ngón tay vẽ vòng tròn trên tiểu huyệt đầy nếp nhăn. Quan sát thấy Chu Nguyên phát ra những tiếng rên rỉ quyến rũ như mèo con, anh liền cắm hai ngón tay vào trong.
"A... đau quá... nhẹ một chút..." Dù đã có gel bôi trơn, Chu Nguyên vẫn đau đến ứa nước mắt.
Lục Tư Niên an ủi hôn lên tai Chu Nguyên, vươn lưỡi ra quấn lấy vành tai nhỏ xinh vào miệng, mút vào rồi lại nhả ra, duỗi thẳng đầu lưỡi vẽ vòng tròn sau tai cậu.
"Bảo bối... tốt nghiệp rồi xỏ khuyên tai nhé? Chồng tặng em khuyên tai đá quý, em thích loại nào? Ngọc lục bảo? Hồng ngọc? Hay là khuyên tai kim cương lấp lánh?"
Giọng Lục Tư Niên lười biếng, ngón tay nhanh chóng ra vào trong cúc nguyệt, nhưng anh trông không có vẻ gì là vội vã, gương mặt chìm đắm trong sự quyến rũ của dục vọng.
"Thích cái nào, chồng sẽ tặng em cái đó... Bảo bối đeo khuyên tai chắc chắn sẽ rất đẹp, ha ha..."
"Không cần đâu... khuyên tai là của con gái mà..." Ý thức của Chu Nguyên đã bị những cú thúc của ngón tay làm cho mơ hồ. Cậu lẩm bẩm trong miệng, trong tiềm thức từ chối việc Lục Tư Niên đánh dấu lên người mình.
Lục Tư Niên nghe vậy liền nghiêng đầu: "Hửm? Em không phải là vợ nhỏ của chồng sao? Con trai làm gì có lồn dâm chảy nước như vậy. Em à, em là tiểu quái vật của chồng..."
Chu Nguyên rên rỉ lắc đầu, mếu máo chối rằng mình không phải là con gái.
"Em đương nhiên không phải con gái rồi... em đen như vậy, ngực lại nhỏ, chồng một tay là bóp hết rồi, chẳng đã ghiền chút nào..."
Người đàn ông mạnh bạo dùng đầu ngón tay xoa nắn núm vú hồng hào của Chu Nguyên. "Sữa chỉ đủ cho một mình chồng uống, con của chúng ta còn chẳng có mà uống nữa là."
Anh ra vẻ ghét bỏ buông núm vú ra, thành công khiến Chu Nguyên khóc thút thít. "Chú cún con" vội vàng kéo tay Lục Tư Niên đặt lên ngực trắng nõn của mình, vừa nức nở vừa nói: "Không, không nhỏ... em, em sau này, còn lớn nữa... đủ cho con uống..."
"Con của ai?"
"Con, con của em..."
"Em và con của ai?" Đôi mắt Lục Tư Niên đã phủ một lớp sương mù, phía dưới sưng to, cương cứng, thẳng tắp đặt bên cạnh cúc hoa của Chu Nguyên. Anh chuyển động eo, nhẹ nhàng cọ xát vào nơi đang rỉ nước.
Sự ngứa ngáy do cặc bự mang lại gần như xuyên thấu cơ thể Chu Nguyên. Cậu cố gắng kìm nén ham muốn nhét cặc bự của Lục Tư Niên vào tiểu huyệt của mình, vô thức trả lời: "Em và, và con của Lục Tư Niên..." Ánh mắt cậu tan rã, lộ ra một nụ cười ngây thơ.
"Mẹ kiếp, đồ lẳng lơ!" Ánh mắt Lục Tư Niên trở nên hung ác. Hắn thẳng lưng thao vào tiểu huyệt khít khao, cảm giác như một chiếc vòng cao su đang siết chặt lấy gốc dương vật của mình. Hắn không thể nhịn được nữa, mạnh mẽ thúc vào, đến nỗi cả chiếc nệm cũng phát ra tiếng kẽo kẹt.
Vì va chạm quá mạnh, giọng nói của Chu Nguyên cũng run lên. Cậu vịn vào cánh tay Lục Tư Niên, thở hổn hển: "Lục, Lục Tư Niên, anh, anh nhẹ thôi, chỗ đó đau quá!"
Người đàn ông đang sướng điên lên nào có thèm để ý. Xương hông va vào mông vang lên những tiếng "bạch bạch". "Em phải gọi là gì? Hửm? Sao lại không ngoan như vậy?"
"Chồng ơi... nhẹ thôi..."
Nghe thấy vậy, giọng nói của Chu Nguyên như một chú mèo con cào vào trái tim Lục Tư Niên. Anh không biết phải diễn tả cảm giác ngứa ngáy này như thế nào, chỉ có thể không ngừng thao vào lỗ đít của Chu Nguyên.
Quy đầu chạm vào điểm tuyến tiền liệt của Chu Nguyên, cậu không kìm được mà rên lên một tiếng lẳng lơ. Dịch tràng hòa cùng gel bôi trơn bắn tung tóe, rơi lên đám lông mu rậm rạp của Lục Tư Niên.
"Đồ lẳng lơ! Đừng kẹp nữa! Mẹ kiếp... muốn ăn tinh dịch đến vậy sao?"
Lục Tư Niên nghiến răng, rút Cặc bự nóng hổi ra, hung hăng tuốt một cái để kìm lại cảm giác muốn bắn, rồi lại "phụt" một tiếng cắm vào.
Sự kích thích quá độ đã khiến Chu Nguyên bắn ra thứ tinh dịch loãng. Cơ thể cậu run lên bần bật như một chú cún con bị rơi xuống nước. Lục Tư Niên vừa đụ, vừa hứng thú quan sát Chu Nguyên. Anh có một sự quan tâm đặc biệt đối với vẻ mặt chìm đắm trong dục vọng của Chu Nguyên, thậm chí còn hơn cả nhu cầu của chính mình.
Làn da màu lúa mì ửng đỏ, núm vú nhỏ xinh, hồng hào cương cứng, bị Lục Tư Niên kéo dài ra, khi thả lại thì nảy lên một gợn sóng thịt nhỏ. Eo cậu thon, nhưng mông lại đầy đặn, khi kẹp lấy Cặc bự vừa lạnh vừa sướng. Tất cả mọi thứ trên cơ thể Chu Nguyên, trên chiếc giường lớn màu xanh biển của Lục Tư Niên, dường như đều bị dán nhãn gợi cảm.
"Á... Bảo bối, muốn bắn... hộc... hộc... bắn cho em... đến uống sữa trắng đặc của chồng đây..."
Ánh mắt Lục Tư Niên đỏ rực, Cặc bự thúc mạnh vào sâu trong lỗ sau, từng luồng tinh dịch bắn ra từ miệng sáo. Bắn được một nửa, người đàn ông trở nên điên cuồng. Bàn tay to lớn của anh bóp chặt lấy gốc dương vật của chính mình, nghiến răng rút ra khỏi lỗ đít đang siết chặt, rồi quỳ trước mặt Chu Nguyên, dùng miệng sáo đang không ngừng co bóp cọ xát vào đôi môi ướt át của cậu.
Yết hầu Lục Tư Niên trượt lên xuống, cả người tỏa ra một thứ hormone gợi cảm. Ánh mắt anh đen tối, đôi môi mỏng, đỏ mọng cong lên một nụ cười.
"Bảo bối à... hộc... mở miệng ra nào, ưm... chồng cho em uống sữa..."
Chu Nguyên khẽ nhắm mắt, miệng hé ra một kẽ nhỏ. Lục Tư Niên chớp lấy cơ hội, thúc vào miệng Chu Nguyên. Tinh dịch trắng đục bắn lên bề mặt lưỡi, giống như một vũng sữa chua đặc sệt.
Không khí ướt át, nóng bỏng. Lục Tư Niên giữ lấy cằm Chu Nguyên, bắt cậu phải nuốt hết toàn bộ tinh dịch. Yết hầu nhỏ của Chu Nguyên khẽ trượt, cậu nhắm mắt, nhăn mặt nuốt xuống.
Lục Tư Niên cười, bế Chu Nguyên đặt vào bồn tắm đầy nước ấm. Sau đó, anh cũng bước vào chiếc bồn tắm rộng rãi. Bóng dáng hai người đan xen vào nhau, được ánh đèn ấm áp chiếu lên cửa kính phòng tắm.
Lục Tư Niên cúi đầu, vuốt ve mái đầu đang gục trên ngực mình. "Cố gắng thi tốt nhé, học trò ngoan của thầy."
Chu Nguyên ngâm mình trong nước ấm, đã mơ màng sắp ngủ. Nghe thấy lời Lục Tư Niên nói, cậu vẫn cố gắng mở hé mắt, nở một nụ cười, cái đuôi vô hình sau lưng vẫy vẫy, ngoan ngoãn nói "Vâng ạ".
Cậu chìm đắm trong tổ ấm tình yêu mà Lục Tư Niên đã dệt nên, gần như quên mất chính mình. Cậu ngoan ngoãn, thuận theo như vậy, tưởng rằng từ đây đã có được một người chủ nhân, nhưng nỗi đau của thế giới này không chỉ có vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store