[Edit] (Conan) Thông qua mắt Tử Thần, tôi tìm đường chết ở thế giới Conan
Chương 147: Thuần đen (bốn)
Chương 147: Thuần đen (bốn)
Editor: Qing Yun"Vừa nãy bên kia gửi email tới, hai người họ tạm thời đều bình an." Morofushi Hiromitsu nhìn email mới nhất rồi thở phào."Thế thì tốt quá..." Edogawa Conan thấy cả người nhẹ hẳn, may mà tin nhắn kia chỉ gửi được một nửa, nửa sau cậu bổ sung lại là được.【 Nằm vùng là Stout, Akvavit, Riesling, còn Bourbon và Kir là trong sạch. 】Như vậy tạm thời có thể khép lại chuyện này... Nhưng chỉ là tạm thời. Nếu không giải quyết triệt để mối nguy mang tên Curacao, tình hình vẫn còn rất nghiêm trọng.Edogawa Conan thả lỏng hơn rồi, bắt đầu không kiềm được liếc nhìn người cầm lái – Wakui Hikaru. Trước đó cậu đã gặp người này ở Hokadate, người được Natsume Natsuki gọi là bạn. Sau khi rời nơi đó, anh ấy đến làm phục vụ tại quán cà phê Poirot dưới văn phòng thám tử Mori, tự giới thiệu là nhạc sĩ tự do, đi làm thêm là để tìm cảm hứng sáng tác.Tuy trước đây cậu đã hơi nghi rồi... Nhưng không ngờ đối phương lại là người phía công an... Khoan đã! Độ dày phe đỏ quanh Cacao có phải hơi cao quá rồi không?! Thật sự không sợ bị tổ chức phát hiện à?!– Trong khi bản thân rõ ràng là kiểu cẩu thả, vậy mà Edogawa Conan lại bắt đầu lo thay người khác."Không ngờ lại hợp tác với anh vào lúc thế này, Scotch." Thanh niên tóc hồng ngồi ghế phụ cười nói."Tôi cũng không ngờ đâu, Rye." Thanh niên tóc đen cầm lái mỉm cười đáp lại.... Khoan? Người biết Akai Shuichi có tên giả là Rye, hơn nữa được gọi là Scotch...Edogawa Conan gần như lập tức hiểu ra đây chính là Morofushi Hiromitsu, cảnh sát Nhật từng bị lộ trước Akai Shuichi vào một năm trước mà Akai Shuichi từng nhắc đến!Trong khoảnh khắc ấy, tâm trạng Edogawa Conan trở nên phức tạp – độ dày nằm vùng quanh tiến sĩ Natsume cao quá mức rồi đó?! Hơn nữa từng người từng người tiếp cận chị ấy đều bị phát hiện sạch sẽ! Vậy mà chị ấy vẫn có thể bình thản đối mặt các anh, đúng là bao dung và có trái tim lớn thật sự!Cùng lúc đó, Edogawa Conan cũng nhận ra một chuyện – thái độ của Natsume Natsuki với "Wakui Hikaru" khá tốt; hơn nữa đã là nằm vùng bị lộ, khi trở lại hành động công khai chắc chắn không thể dùng khuôn mặt thật. Akai Shuichi biến thành Okiya Subaru nhờ kỹ thuật của Kudo Yukiko; vậy còn Morofushi Hiromitsu...?Muốn hóa trang đến mức này, có thể làm được chỉ có vài người: Kudo Yukiko, Cacao, Vermouth, và Kaito Kid.Loại trừ Vermouth và Kaito Kid trước, sau đó loại luôn Kudo Yukiko, thì chỉ còn lại một người.Nghĩa là Natsume Natsuki chắc chắn biết thân phận thật của anh ấy, thậm chí còn giúp anh ấy đắp nặn thân phận mới... Úi!Vậy nên Cacao phản bội và đi theo phe đỏ rốt cuộc là vì Bourbon hay vì Scotch đây?! – Edogawa Conan hoàn toàn rối bời.Nhưng dù là lý do nào, Edogawa Conan cũng hiểu được vì sao Cacao không thích Akai Shuichi, không chỉ vì chuyện của Miyano Akemi, chắc chắn còn có nguyên nhân cá nhân.Trong khi Edogawa Conan còn quay cuồng với đống suy nghĩ ấy, Morofushi Hiromitsu và Akai Shuichi phía trước vẫn trao đổi thông tin, không hay biết cậu nhóc phía sau đang loạn hết cả lên. Sau khi trao đổi xong, hai người nhanh chóng đưa ra quyết định."Thông tin nằm vùng mà Curacao nắm giữ tuyệt đối không được để lộ thêm lần nữa.""Hiện giờ cô ta bị đưa đến công viên nước Tokyo, có lẽ người của tổ chức cũng chuẩn bị đến đó để đoạt lại.""Cô ta vẫn đang trong tình trạng mất trí nhớ à? Sao lại là công viên nước Tokyo?""Vì điểm mấu chốt khiến cô ta phục hồi ký ức nằm ở khu vực bánh xe quay bên đó. Chỉ khi khôi phục được ký ức, cô ta mới có thể nói ra danh sách nằm vùng và thông tin của tổ chức.""Vậy chúng ta cũng tới đó đúng không ạ?" Edogawa Conan nghiêm túc hỏi chen vào.Morofushi Hiromitsu và Akai Shuichi đồng loạt dừng lại một nhịp, sau đó cùng quay đầu nhìn Edogawa Conan, ánh mắt thể hiện rất rõ – Ai nói là "chúng ta" với nhóc vậy?"Chuyện này cứ giao cho bọn anh đi, Conan, em có thể xuống xe.""Không sai, kế tiếp rất nguy hiểm, hơn nữa em không thể bại lộ quá nhiều ở trước mặt tổ chức."Cái này có phải hơi qua cầu rút ván không... – Edogawa Conan hơi buồn bực, nhưng cũng biết hai người này nói thật, không thể phản bác, cậu cũng không tốn thời gian đi tranh cãi với họ làm gì.Dù sao đến lúc đó cậu lặng lẽ đi qua cũng không ai ngăn được.Nhưng mà..."Các anh có thể bảo đảm chij Cacao không có việc gì sao?" Edogawa Conan trịnh trọng hỏi.Hai người đều sửng sốt.Cuối cùng, Morofushi Hiromitsu nở nụ cười: "Yên tâm đi, có người sẽ bảo vệ tốt cô ấy."***"Cái con nhỏ thiểu năng trí tuệ kia bị Bourbon bắt đi rồi?" Gin nghe xong, không hề có vẻ ngoài ý muốn, ngược lại còn cười nhạo, "là vì lý do gì mà mấy người sinh ra ảo giác rằng cô ta có năng lực thẩm vấn người khác?""Đừng nói vậy, Gin. Lần này honey thực sự làm tốt lắm." Vermouth giơ băng ghi hình lên, nở nụ cười: "Muốn xem con bé cố gắng thế nào không?""Miễn đi, cảm giác sẽ hết muốn ăn." Gin khinh thường nhìn lại, "nếu Rum đã nói, vậy tạm thời bỏ qua Bourbon với Kir. Ưu tiên đoạt lại Curacao."Vodka sửng sốt, thấy kế hoạch hơi mạo hiểm: "Đại ca, bây giờ chắc Curacao đang bị cảnh sát cùng công an vây quanh...""Curacao hiện đã rời bệnh viện." Gin cong khóe miệng, "chúng ta đi đến công viên nước Tokyo trước.""Nhưng... Không cần đưa Cacao về trước ạ?" Vodka chần chờ, "trước không nói Bourbon... Em nhớ Curacao và Cacao có quan hệ tốt mà. Mang cô ấy đi theo thì chuyện đưa Curacao về sẽ thuận lợi hơn, giá trị của Cacao còn cao hơn..."Vodka nói như vậy, thật cũng không phải vì thân với Cacao hay là nói tốt cho người ta, mà đơn thuần là anh ta thật sự nghĩ như vậy.Đương nhiên, cái này không ảnh hưởng tới việc Vermouth cho anh ta một ánh mắt tán dương và Gin mất kiên nhẫn nhìn qua."Đưa cô ta theo chỉ làm nhiệm vụ thêm phiền phức!" Gin nhớ tới lần trước mang theo người nào đó để rồi xuất hiện vô số chuyện kế tiếp, sắc mặt đen hơn thấy rõ, "dù sao Bourbon có đầu óc, sẽ không làm gì Cacao."***Rum và Bourbon chưa nói được mấy câu đã cúp điện thoại.Sau khi buông tay, Bourbon hơi cau mày, nhìn chằm chằm tôi thật lâu, muốn nói lại thôi, sau đó chậm rãi buông tay đang che miệng tôi, quay mặt đi không nhìn tôi nữa.Bởi vì nhận ra mình lấy sai kịch bản, tôi cũng có chút chột dạ, không nói thêm gì về tình huống vừa mới xảy ra, mà là móc di động từ trong túi áo khoác của mình ra đưa qua: "Nếu muốn liên lạc những người khác, anh có thể dùng di động của em."Bourbon sửng sốt, nhìn về phía tôi, anh không nhận lấy ngay: "Dùng điện thoại của em liên lạc thật sự không thành vấn đề chứ?""Không có việc gì đâu, di động của em đã được em xử lý đặc biệt, sẽ không lưu lại bất cứ dấu vết nào cũng sẽ không bị theo dõi, điểm này em vẫn phải có tự tin, em là người chuyên nghiệp mà."Hơn nữa... Thiết bị điện tử của tôi đều còn có Hiroki giúp tôi xử lý nữa. Thậm chí có thể xóa sạch tất cả tư liệu bí mật đã lưu trữ vào thời điểm cần thiết, là kiểu sạch sẽ không cách nào phục hồi.Sau đó, Bourbon lại liên lạc một chút với bên phía công an, biết được Curacao bị dẫn đến công viên nước Tokyo."Cảnh sát đã dẫn người đi qua." Anh ấy sau khi liên lạc xong tạm dừng giây lát: "Đồng hành còn có Akai Shuichi.""Ai... Lại bắt tay nhau à? Cũng đúng, lúc thế này hợp tác càng phù hợp lợi ích." Tôi tán đồng gật gật đầu, mặc dù em ghét Akai Shuichi, nhưng không ảnh hưởng việc hợp tác vào thời khắc mấu chốt, cũng không ảnh hưởng việc em làm bộ không biết Okiya Subaru là Akai Shuichi, cả ngày gây khó dễ bắt anh ta sửa luận văn, thuận tiện tính toán chờ sau này mặt đối mặt hỏi những vấn đề chuyên môn khó trả lời, làm anh ta mất mặt.Sau đó Bourbon đã nói lại cho tôi nghe tình huống bên đó.Khi nghe được Edogawa Conan cầm điện thoại của Curacao mất trí nhớ, gửi tin nhắn cho Rum, làm ông ta tạm thời đánh mất nghi ngờ đối với Bourbon và Kir, tôi cũng nhịn không được cảm khái – Đã trải qua nhiều sự kiện kinh tâm động phách như vậy mà gan vẫn to như thế, thằng nhãi Kudo Shinichi thật sự rất tài."Thì ra là thế... Như vậy, bây giờ Rum tạm thời xóa bỏ cảnh giác, nhưng không có nghĩa ông ta hoàn toàn tin, ông ta là người khá đa nghi. Cho nên nếu Curacao khôi phục ký ức phản bác tin nhắn kia, vẫn sẽ rất phiền toái.""Em và Curacao rất thân quen à?""Ừm, phương pháp ghi nhớ của cô ấy còn là đại ca Rum bắt em dạy đấy. Từ một mức độ nào đó mà nói, cô ấy là người thay thế em. Bởi vì đại ca Rum vốn dĩ muốn em đi làm những chuyện đó, vì đầu óc em dùng tốt hơn mà. Sau đó em lấy năng lực năm phút chạy được 800m, nhiều lần bắn không trúng bia, lần trúng bia duy nhất vẫn là bắn vào bia ngắm bên cạnh, làm ông ta chủ động từ bỏ."Bourbon liếc tôi một cái, không nói thêm gì.Còn tôi thì tiếp tục nói cho hết."Em cảm thấy kế hoạch này của các anh tuy rằng cũng được... Nhưng anh cũng cần suy xét đầu óc của đại ca Gin một chút." Tôi suy tư nói: "Đôi khi anh ta rất có đầu óc, đôi khi lại như là không có vậy.""..." Vẻ mặt của Bourbon trở nên có chút vi diệu, sau khi chần chờ một lát, anh vẫn hỏi ra: "Mặc dù anh biết biết quan hệ của em và Gin là kiểu quan hệ cha con kỳ quái. Nhưng em chỉ miêu tả như vậy, thật sự không thể làm người ta hiểu được."Tôi nhíu mày: "Cũng không kỳ quái quá mức mà?"Bourbon: "... Cho nên cũng không phản bác quan hệ cha con sao?""Tóm lại... Ý em là, loại nơi sân rộng lớn này, lại là buổi tối, đã thế đại ca Gin lại là người đứng hoạt động thì..." Tôi nghiêm túc nói tiếp: "Tuyệt đối sẽ có bố trí bom! Các anh dùng bánh xe quay đưa Curacao lên cao sau đó tiến hành hỏi chuyện riêng ạ? Vậy trọng điểm là kiểm tra bom ở quanh bánh xe quay đi! Nghe em tuyệt đối không sai.""Anh hiểu rồi." Tuy rằng tôi nói được không đầu không đuôi, nhưng vì tôi vẫn luôn suy luận theo phong cách này, Bourbon hẳn là cũng thói quen, anh ấy bình tĩnh gật đầu một cái: "Anh sẽ lập tức nói với cảnh sát... Lát nữa anh sẽ đi qua công viên nước Tokyo, lúc sau bên kia sẽ rất nguy hiểm, em tạm thời ở lại chỗ này. Có thể chứ?"Tôi đồng ý: "Ok, hơn nữa em vốn dĩ cũng sẽ không đến bên kia..."Bourbon bình tĩnh ngắt lời: "Bởi vì đã hẹn với người khác sẽ không đi công viên giải trí cùng khác giới à?""... Ừm." Tôi cẩn thận nhìn anh ấy, chậm rãi gật gật đầu."Nếu chuyện có gì thay đổi anh sẽ để người khác đến đón em." Anh nói xong liền mở cửa, tính toán xuống xe.Tôi vươn một tay giữ chặt tay anh, nói: "Chờ một chút, trước khi đi, anh đến trung tâm thương mại kia mua giúp em một bộ quần áo, và một đôi giày đế bằng nữa."Bourbon hơi ngạc nhiên, ánh mắt nhìn qua cũng mang theo chút nghi vấn.Thái độ này của anh làm tôi ngẩn người, bèn khó hiểu hỏi lại: "Không phải anh nói, để ngừa vạn nhất, diễn kịch luôn cần phải làm cho trọn bộ sao? Em không thể tự phá quần áo của mình đúng không? Như vậy cứ thấy thiếu thiếu, không chân thật chút nào."Còn về giày bệt, đơn giản là bởi hôm nay tôi vì hiệu quả thẩm vấn, tăng thêm chiều cao của mình để tỏ vẻ mình tương đối chuyên nghiệp nên đi giày cao gót, nhưng không thoải mái lắm, bây giờ rất muốn đổi giày.Dù sao cũng phải giúp tôi mua quần áo, tiện thể mua luôn giày là không thành vấn đề mà?Lần này chắc Bourbon đã hiểu ý của tôi, anh liếc nhìn tôi với ánh mắt có phần phức tạp, nói nhỏ: "Em chờ anh một chút."Đại khái mười phút sau, anh ấy đã trở lại, đưa quần áo đưa cho tôi.Tôi vươn hai tay ra nhận lấy, còn tỏ vẻ trịnh trọng nói: "Được rồi, anh đi đi, bên này em sẽ tự xử lý, anh cứ yên tâm!""Chờ một chút." Thanh niên tóc vàng cúi xuống, một tay đặt ở trên lưng ghế xe chống đỡ, tay kia duỗi lại đây dán lên má tôi, dùng ngón tay cái lòng bàn tay với lực đạo hơi nặng xoa xoa môi dưới tôi, trên mặt là nụ cười nhạt."Nếu phải làm trọn bộ thì lau sạch son môi đi."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store