ZingTruyen.Store

[Edit] Conan : Kinomoto kha học cầu sinh hằng ngày

Chương 19: Khoảng Cách Tuổi Tác

YukikoAiko

Kinomoto Katsura không nhận thấy Furuya Rei đang quan sát mình. Cậu đang cúi đầu, bề ngoài như đang xử lý báo cáo, kỳ thực là đang che giấu sự ngượng ngùng vì vừa rồi đã nhìn chằm chằm người ta.

"Xin hỏi bên cạnh cậu còn chỗ không? Trận đấu sắp bắt đầu rồi, tìm thêm nữa sẽ hơi phiền phức."

"Không có, anh không cần lo lắng."

Nghe vậy, Furuya Rei từ từ ngồi xuống. Sau đó giữa hai người không còn giao tiếp nào nữa. Lần này anh chỉ là tiện thể rảnh rỗi đến xem, cũng không vội vàng làm rõ mọi chuyện, tùy tiện bắt chuyện với người khác ngược lại sẽ dễ gây nghi ngờ.

Nhưng Kinomoto Sakura bên cạnh Kinomoto Katsura thì khá tò mò. Cô bé lần đầu tiên nhìn thấy người có tóc màu vàng nhạt, hơn nữa anh trai này trông cũng rất đẹp. Cô bé không nhịn được nhìn thêm vài lần.

"Anh trai bên cạnh có mái tóc đẹp quá!" Kinomoto Sakura nghiêng người thì thầm vào tai Daidouji Tomoyo, khiến Daidouji Tomoyo cũng lén lút liếc nhìn Furuya Rei.

Daidouji Tomoyo vội vàng nhìn thoáng qua rồi cũng ghé vào tai Kinomoto Sakura, "Đúng thật! Hiếm thấy màu tóc này, nhưng trông rất đẹp! Sakura có muốn màu tóc này không?"

Kinomoto Sakura sững sờ, nghiêng đầu tưởng tượng mái tóc mình biến thành màu vàng nhạt. Đúng là rất đẹp, nhưng lại cảm thấy kỳ quái, tóm lại là không hợp bằng anh trai kia.

"Thôi, màu vàng nhạt vẫn hợp với anh trai kia hơn, rất đặc biệt!"

Kinomoto Sakura nắm chặt tay. Cô bé quả nhiên vẫn hợp với tóc màu nâu hơn một chút, hoàn toàn không cần thiết nhuộm thành vàng nhạt!

Hai cô bé tự cho rằng giọng mình nói chuyện rất nhỏ, hoàn toàn sẽ không bị người bên cạnh nghe thấy, nhưng không ngờ Kinomoto Katsura và Furuya Rei – đều là cảnh sát – lại nghe thấy rõ màng. Kinomoto Katsura cũng nhận ra Furuya Rei hình như đã nghe thấy cuộc đối thoại của hai cô bé, cậu ngượng ngùng sờ mũi, không biết nên mở lời thế nào.

Furuya Rei khi nghe họ thảo luận về màu tóc thì ngẩn người một thoáng. Dù sao từ nhỏ đến lớn anh đã gặp không ít chuyện không thoải mái vì màu tóc này, anh vốn đã quen rồi, nhưng khi nghe họ khen ngợi, trong lòng vẫn rộn ràng.

"Đây."

Chiếc đĩa giấy đựng bánh kem dâu tây được đưa đến trước mặt. Furuya Rei kinh ngạc nhìn về phía Kinomoto Katsura, chỉ thấy hai cô gái phía sau cậu đang cẩn thận nhìn anh.

Kinomoto Katsura nói lời xin lỗi: "Thật sự rất xin lỗi, các em ấy không cố ý bàn tán đâu, miếng bánh kem này coi như là lời xin lỗi gửi đến anh."

"Không." Furuya Rei vội vàng xua tay, "Không có gì, tôi không bận tâm lắm."

"Anh, em xin lỗi, chúng em không cố ý đâu, chỉ là không... chưa từng thấy màu tóc đẹp như vậy..."

"Thật sự rất xin lỗi..."

Kinomoto Sakura và Daidouji Tomoyo hiểu chuyện nhận lỗi, thái độ xin lỗi chân thành khiến người ta không giận nổi, hơn nữa Furuya Rei vốn dĩ đã không hề giận.

"Không sao, coi như là kết bạn cũng được."

Kinomoto Katsura không cho Furuya Rei cơ hội từ chối, trực tiếp nhét chiếc đĩa vào tay anh, rồi lại cắm một chiếc muỗng lên bánh kem.

Furuya Rei bưng chiếc bánh kem trong tay mà bất lực, trong mắt hiện lên một tia mơ hồ. Hôm nay anh không phải đến để thu thập thông tin sao? Sao lại biến thành thế này?

Ở nơi Furuya Rei không nhìn thấy, Hagiwara Kenji và Morofushi Hiromitsu đang lặng lẽ nhìn anh. Trong mắt họ tràn đầy sự quan tâm dành cho anh, nhưng họ lại không dám biểu lộ quá rõ ràng. Kinomoto Katsura có thể thông qua dấu vết phân tích ra thân phận của Morofushi Hiromitsu, tự nhiên cũng có thể nhìn ra thân phận của Furuya Rei qua hành vi cử chỉ của họ. Họ không dám mạo hiểm, chỉ có thể mượn danh nghĩa tò mò để lén nhìn vài lần.

Hagiwara Kenji và Morofushi Hiromitsu liếc nhìn nhau, từ ánh mắt của nhau đều có thể thấy một tia ưu phiền.

Việc Furuya Rei xuất hiện ở đây chứng tỏ anh vẫn còn nghi ngờ Kinomoto Katsura. Mặc dù họ không muốn Furuya Rei bị lộ, nhưng nếu Kinomoto Katsura vì thế mà trở thành kẻ thù của Furuya Rei, họ vẫn sẽ cảm thấy áy náy.

Dù sao cũng là Kinomoto Katsura đã giúp họ có cơ hội trở lại nhân gian và cưu mang họ.

Tuy nhiên, việc nhìn thấy Furuya Rei đã là chuyện may mắn rồi. Dù Furuya Rei không thấy họ, nhưng họ có thể xác định Furuya Rei bình an vô sự là đủ rồi.

"Không biết nên xưng hô với anh thế nào?"

"À... Amuro Tooru."

Kinomoto Katsura không nhận thấy Hagiwara Kenji và Morofushi Hiromitsu đang lén lút nhìn, cậu nghiêng đầu hỏi Furuya Rei. Nghe được câu trả lời, cậu nói: "Tôi tên là Kinomoto Katsura, đây là em gái tôi, Kinomoto Sakura, và bạn thân của em ấy, Daidouji Tomoyo."

Kinomoto Sakura nhìn quanh một vòng, "Anh Amuro đi xem trận đấu một mình ạ?"

"Đúng vậy." Furuya Rei nắm chiếc muỗng trong tay, mặt mỉm cười nhìn Kinomoto Sakura, "Công việc ngày thường khá bận, hôm nay vừa hay rảnh nên đến đây thư giãn một chút."

Hagiwara Kenji nhìn chằm chằm nụ cười hiền lành vô hại trên mặt Furuya Rei, cơ thể đột nhiên run lên. Trong đầu anh hiện ra hình ảnh Furuya Rei thời trường cảnh sát.

Má ơi! Furuya nhỏ thay đổi lớn quá! Nếu Jinpei-chan thấy vẻ mặt cười tủm tỉm này của cậu ta, chắc chắn lại đòi đánh nhau với cậu ta cho mà xem!

"Hơn nữa..."

Furuya Rei ác khẩu ngừng lại một chút. Ba người Kinomoto Katsura mặt nghi hoặc nhìn lại, tò mò không biết anh tiếp theo muốn nói gì.

Furuya Rei nghiêng đầu, "Theo lý mà nói, cậu nên gọi tôi là chú mới đúng."

Lời vừa nói ra, Kinomoto Sakura và Daidouji Tomoyo nhìn nhau. Daidouji Tomoyo sững sờ một lúc mới lên tiếng: "Nhưng anh Amuro nhìn qua bằng tuổi anh Katsura mà, sao lại phải gọi là chú chứ?"

Kinomoto Sakura cũng gật đầu đồng ý, rõ ràng anh Amuro trông rất trẻ mà! Chú gì đó quá già rồi!

"Nhưng tôi đã 29 tuổi rồi."

Không khí ngay lập tức ngưng đọng. Ba người đồng thời hóa đá, còn Furuya Rei không hề bận tâm ăn một miếng bánh kem, trông vô cùng thong thả.

"Ái ——?!" (x3)

Kinomoto Katsura vốn luôn bình tĩnh, miệng hơi há ra, khuôn mặt biến dạng trong giây lát vì kinh ngạc. Cậu hoàn toàn không nhận ra người đàn ông trẻ tuổi trước mặt lại là một người đã gần 30 tuổi, rõ ràng trạng thái cơ thể trông rất tốt.

Kinomoto Sakura và Daidouji Tomoyo không có khả năng kiểm soát biểu cảm như Kinomoto Katsura, các cô bé kinh ngạc nhìn chằm chằm Furuya Rei trông cùng tuổi Kinomoto Katsura.

Ánh mắt Kinomoto Sakura lướt qua lại giữa anh trai mình và Furuya Rei. Không biết nghĩ đến điều gì, vẻ mặt cô bé bỗng nhiên trở nên đau khổ.

"Sakura, em sao vậy?"

"Ô... Anh Hai 22 tuổi đã cùng anh Amuro 29 tuổi trông y chang nhau, vậy đến năm 29 tuổi anh ấy có bị biến thành giống mấy ông già không?!"

Lời Kinomoto Sakura nói làm bàn tay Kinomoto Katsura đang chống cằm đột nhiên buông lỏng, đầu suýt nữa va vào ghế phía trước. Khóe mắt cậu hơi giật giật, rất bất lực ngẩng đầu nhìn về phía Kinomoto Sakura.

Furuya Rei bị lời Kinomoto Sakura chọc cười, nhưng vì bản thân còn ở trước mặt, chỉ có thể cúi đầu che giấu khóe miệng đang không ngừng nhếch lên. Hagiwara Kenji thì không nể tình lắm, anh cười to nhất, Morofushi Hiromitsu bên cạnh anh hơi rung vai cho thấy anh cũng đang cố gắng kìm nén ý cười của mình.

Daidouji Tomoyo thì nghiêm túc nói với Kinomoto Sakura: "Sẽ không đâu, anh Katsura cùng lắm là mọc râu lông xù thôi, sẽ không giống ông già đâu!"

"Thật không?" Kinomoto Sakura chu môi, đầy mong đợi nhìn về phía Kinomoto Katsura.

Đôi mắt màu xanh đậm mọng nước đó khiến Kinomoto Katsura muốn nói rồi lại thôi, muốn thôi rồi lại nói. Hagiwara Kenji và Morofushi Hiromitsu bên cạnh đều sắp cười nằm bò ra, Furuya Rei hiển nhiên cũng sắp bật cười thành tiếng.

Kinomoto Katsura không khỏi ôm trán thở dài.

Chúng ta chuyển sang chủ đề khác được không?

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store