ZingTruyen.Store

[DONE/ST/NP] Sở Hữu Của Nhà Họ Nguyễn - Hoả Phong L

Chương 17: Trừng phạt

muraseki

*Có cảnh công đánh thụ, anh em không chịu được có thể skip!

Cung tiên sinh mang theo một cậu nhóc xinh đẹp đi tới, cười cười với Nguyễn Thận Hành: "Gia, lâu rồi không gặp."

Nguyễn Thận Hành gật đầu, gã cúi người ôm xã giao: "Lâu rồi không gặp, Cung tiên sinh. Ở nước ngoài thế nào?"

"Không thể nói là tốt, nhưng cũng không tệ."

Nguyễn Thận Hành gật đầu: "Vẫn là trong nước tốt hơn, người quen nhiều."

Gã quay đầu nhìn cậu nhóc bên cạnh, cậu nhóc thấy gã, ngoan ngoãn cười, trông như 17-18 tuổi, đôi mắt màu xanh biển long lanh, rất đẹp.

"Vị này là?"

"À, quên giới thiệu." Cung tiên sinh cưng chiều vuốt đầu cậu nhóc: "Đây là con nuôi tôi nhận ở nước ngoài, Tiểu Du, lần đầu về nước, còn chưa hiểu chuyện."

Nguyễn Thận Hành cười với Tiểu Du, bình luận: "Là một đứa trẻ xinh đẹp."

Hai người đi rồi, Nguyễn Thận Hành trở lại chỗ Dư Nhất ngồi, không thấy người đâu.

Gã không vui nhíu mày. Gã vẫy tay cho người đi tìm, còn mình thì quay lại sảnh chính nói chuyện với người khác. Gã trước nay không thích mấy yến tiệc rườm rà này, toàn người quen, gặp mặt ít nhiều cũng phải nói vài câu. Cùng một chuyện làm quá nhiều lần sẽ thấy chán. Giờ Dư Nhất lại không ngoan ngoãn ngồi yên, càng làm gã bực bội.

Nếu Dư Nhất ở đây, gã sẽ muốn mang cậu đến góc khuất nào đó, bắt cậu liếm cặc cho gã giải khuây.

Nhưng mãi đến khi tiệc tối kết thúc, vẫn không tìm thấy Dư Nhất. Cả Nguyễn Hình cũng không biết tung tích. Người của gã quay về, ghé sát tai gã đè thấp giọng: "Gia, có người thấy Nhị thiếu gia mang theo một người đàn ông ra ngoài, hình như là Dư Nhất tiên sinh."

Nguyễn Thận Hành không biểu cảm gì, gật đầu cho người lui. Gã gần như đã đoán được, nên không ngạc nhiên lắm. Chỉ thầm nghĩ, con chó không nghe lời như Dư Nhất, phải cho nó một bài học.

Gã đã uống chút rượu, người hơi nóng lên.

Cung tiên sinh và Tiểu Du tiễn gã ra bãi đỗ xe. Gã xua tay nói không cần. Cung tiên sinh đột nhiên cười, hỏi: "Gia thấy Tiểu Du thế nào?"

Nguyễn Thận Hành liếc Cung tiên sinh, sau đó nghiêng đầu, không hề che giấu mà nhìn cậu nhóc. Đúng là một mỹ nhân. Dù gã đã gặp không ít người đẹp, nhưng đẹp như cậu nhóc này cũng hiếm thấy. Tinh tế, trắng nõn, không giống thiếu gia, mà giống tiểu thư.

"Khá tốt."

"Ha ha ha ha ha," Cung tiên sinh cười vài tiếng, vui vẻ đẩy con nuôi qua. Cậu nhóc nhẹ nhàng ngã vào lòng Nguyễn Thận Hành: "Gia thích, tôi liền tặng ngài."

Nói xong, còn ghé sát thêm một câu: "Sạch sẽ lắm, chưa ai đụ."

Nguyễn Thận Hành cúi đầu nhìn cậu nhóc, không nói gì. Tiểu Du tưởng gã muốn từ chối, sợ hãi ngẩng đầu. Thấy đôi mắt long lanh đó, Nguyễn Thận Hành đột nhiên ôm lấy cậu. Gã nói với Cung tiên sinh một câu: "Cảm ơn."

Gã đã lâu không chạm vào ai ngoài Dư Nhất, thỉnh thoảng đổi khẩu vị cũng không tệ.

Cậu nhóc không chỉ xinh đẹp, mà cơ thể cũng rất đẹp, đúng là cực phẩm. Không giống Dư Nhất, cả người đều chín, toàn là dấu vết người khác để lại. Cậu nhóc này rất non, như một tờ giấy trắng, chỗ nào cũng phấn nộn, như trái đào mọng nước.

Nguyễn Thận Hành đè cậu ra đụ ba lần, không ra tay nặng. Loại cực phẩm này Cung tiên sinh sau này còn dùng, đụ hỏng thì không hay.

Sáng hôm sau, Nguyễn Thận Hành mở di động, phát hiện Dư Nhất gọi nhỡ mấy cuộc. Gã cũng không vội gọi lại. Gã cho người đưa cậu nhóc về. Trùng hợp nhà Cung gia ở ngay gần biệt thự, nên gã về biệt thự trước.

Dư Nhất xoa chân, đứng trong bếp. Từ đây có thể thấy cổng lớn. Cậu đang đợi Nguyễn Thận Hành.

Tối qua lúc cậu tỉnh lại đã là nửa đêm, cậu đang ở trong phòng Nguyễn Hình. Cậu vội vàng đứng dậy, không ngờ cặc y còn cắm trong lỗ đít. Cậu vừa cử động, nó liền tuột ra, đồ bên trong không kìm được mà chảy ra, làm ướt ga giường. Không biết y đã đụ cậu bao nhiêu lần lúc cậu ngủ. Lồn đã tê dại, không còn cảm giác, lỗ đít cũng bị y bắn không ít thứ vào.

Cậu gắng gượng bò dậy gọi điện cho Nguyễn Thận Hành. Nếu gã không tìm thấy cậu, nhất định sẽ tức giận.

Nguyễn Thận Hành không nghe máy.

Nguyễn Hình híp mắt nhìn động tác của cậu. Thấy điện thoại không gọi được, y đột nhiên cười phá lên, ôm cậu vào lòng, ghé sát tai: "Đừng gọi nữa. Cha cũng giống bọn mình, đang 'làm việc' đấy."

Dư Nhất không thèm để ý y, cậu đứng dậy định xuống lầu. Nguyễn Hình từ phía sau ôm chặt cậu lại. Vết thương của y đã gần lành, sức rất khỏe. Y đem cặc bán cương cắm vào phía sau cậu: "Mày còn sức à, vậy bọn mình làm thêm lần nữa."

Nói rồi, y không nhanh không chậm đâm rút. Sợ cậu không có cảm giác, y còn cho thêm hai ngón tay vào kích thích tuyến tiền liệt cậu. Bị đụ lâu như vậy, Dư Nhất đã hết sức, không chịu nổi kích thích, chỉ lát sau liền hoa mắt chóng mặt ngủ thiếp đi.

Sáng nay tỉnh dậy, Nguyễn Hình không kéo cậu lại nữa.

Dư Nhất vào phòng tắm xem, cả người đều là dấu vết y để lại. Cậu sững sờ đứng đó. Nguyễn Thận Hành mà biết, cậu phải làm sao đây?

Cậu bất an đứng trong bếp, cả hai cái lỗ trước sau đều sưng tấy, chạm vào là đau, hai chân căn bản không khép lại được.

Xe Nguyễn Thận Hành từ từ đi vào, nhưng xe vừa đến cửa liền dừng lại. Dư Nhất chạy ra đón gã, đến cửa mới phát hiện trong xe còn có một người, là một cậu nhóc rất xinh đẹp. Nguyễn Thận Hành xuống xe, nói với tài xế: "Đưa nó về đi."

Cậu nhóc nhìn thấy Dư Nhất, chỉ liếc một cái rồi quay đi, cười ngọt ngào với Nguyễn Thận Hành: "Cảm ơn Gia."

Nguyễn Thận Hành gật đầu, rồi xoay người đi vào nhà. Đè nén bất an trong lòng, Dư Nhất vội đón: "Tiên sinh..."

Nguyễn Thận Hành không để ý, gã thay giày rồi lên lầu. Dư Nhất lẽo đẽo theo sau. Cậu muốn nói rõ với gã.

Nguyễn Thận Hành bước vào phòng ngủ, đứng trước tủ cởi quần áo, chắc là muốn đi tắm. Dư Nhất cắn răng, nói với gã: "Tiên sinh, tối qua tôi..."

Nói được một nửa đã bị gã ngắt lời: "Chờ tao tắm xong rồi nói." Nói xong gã đi vào phòng tắm. Lúc này Dư Nhất mới phát hiện vết cào trên lưng gã. Rõ ràng là lưu lại từ đêm qua. Dư Nhất trước giờ không dám cào gã mạnh như vậy.

Trong đầu cậu hiện lên gương mặt cậu nhóc ban nãy, tim cậu đập thót một cái, buột miệng hỏi: "Tiên sinh tối qua đi khách sạn à?"

Nguyễn Thận Hành dừng bước, không nói gì.

Tim Dư Nhất đập rất nhanh, máu nóng dồn lên não: "Là cùng với cậu nhóc vừa rồi sao?"

Nguyễn Thận Hành quay đầu lại nhìn cậu một lúc, nhàn nhạt nói: "Ừ." Chỉ một chữ, không giải thích, phảng phất như đây là chuyện bình thường.

Dư Nhất cả người lạnh toát. Cậu cứ thế đứng tại chỗ, trong lòng tê dại, khó chịu vô cùng.

"Rầm!" Tiếng Nguyễn Thận Hành đóng cửa phòng tắm vang lên bên tai, chấn động làm tim cậu như sống lại, đập mạnh hai cái.

Lúc Nguyễn Thận Hành đi ra, Dư Nhất vẫn đứng ở cửa. Cậu cúi đầu, ngón tay vặn chặt vạt áo.

Nghe tiếng động, cậu ngẩng đầu, sắc mặt tái nhợt nhìn gã, cậu há miệng, nhưng không nói nên lời.

Nguyễn Thận Hành không để ý, gã lau tóc, đi lướt qua cậu. Dư Nhất như không biết phải làm gì, ngây ngốc đi theo sau gã. Gã cắm máy sấy tóc, quay đầu lại đưa cho cậu.

"Sấy tóc cho tao." Nói rồi, gã tùy tiện ngồi xuống tủ đầu giường.

Dư Nhất cầm máy sấy, ngón tay luồn vào tóc gã, cẩn thận sấy. Cậu giả vờ vô tình quan sát mặt gã. Gã nhàn nhạt híp mắt, vẻ mặt hưởng thụ. Tay Dư Nhất rất ấm, động tác nhẹ nhàng, gã thấy rất thoải mái.

Ngồi trên tủ đầu giường, gã lùn hơn Dư Nhất một chút, hai người sát rạt. Nếu gã dựa tới trước, mặt gã sẽ dán vào bụng cậu.

Gã dựa sát vào Dư Nhất, lười nhác vòng tay qua eo cậu, luồn tay vào vạt áo, vuốt ve sườn eo. Sau đó gã kéo quần cậu, tuột cả quần lót xuống.

"Tiên sinh!" Dư Nhất bị động tác đột ngột của gã dọa sợ. Quần tụt xuống cẳng chân, cậu lảo đảo lùi lại.

Nguyễn Thận Hành mở mắt, im lặng nhìn cậu. Dư Nhất lập tức cứng đờ. Ánh mắt đó rõ ràng là cảnh cáo. Gã cứ ngồi đó, một tay chống lên giường, vẻ mặt lười biếng, nhưng Dư Nhất biết, gã đang rất tức giận.

Cậu cứng ngắc bước tới vài bước, không dám dựa quá gần, giữ khoảng cách chừng một nắm tay. Ánh mắt Nguyễn Thận Hành nhìn xuống. Dư Nhất nhìn theo, thấy cái máy sấy trong tay mình, cậu lập tức hiểu ra, nâng tay bật máy, tiếp tục sấy tóc cho gã.

Bàn tay chống giường thu về, Nguyễn Thận Hành chậm rãi cởi nút áo cậu. Dư Nhất không biết gã muốn làm gì, cậu cứ khô khốc lặp lại động tác trong tay. Lòng bàn tay cậu nhão dính, không biết là nước trên tóc gã hay là mồ hôi.

Cơ thể Dư Nhất hoàn toàn phơi bày trước mặt Nguyễn Thận Hành.

Xong rồi. Dư Nhất nghĩ. Những dấu vết Nguyễn Hình để lại tối qua. Đặc biệt là mặt trong đùi, dấu cắn, dấu hôn tím bầm, trông tàn tạ vô cùng. Lưng cậu toát mồ hôi lạnh, cậu lén liếc gã. Gã đàn ông vẫn lười biếng, mắt chỉ mở hờ, như sắp ngủ.

Càng là vẻ mặt này, Dư Nhất càng sợ. Khi Nguyễn Thận Hành thấy bực bội gã sẽ như vậy. Gã cảm thấy xử lý chuyện này rất phiền phức, nên gã sẽ dùng cách thô bạo để giải quyết.

Mặc kệ hậu quả.

Nguyễn Thận Hành vươn tay đỡ eo Dư Nhất để cậu đứng vững, tay kia nâng chân cậu lên. Gã thấy được mặt trong đùi cậu, tình trạng không khá hơn chỗ khác là bao, dấu vết thậm chí còn sâu hơn. Đặc biệt là cái lồn kia, vốn là một khe hở nhỏ, giờ bị đụ đến sưng vù, huyệt khẩu khép chặt, môi lồn vểnh ra, hột le to hơn bình thường không biết bao nhiêu lần. Có thể thấy tối qua thảm thiết đến mức nào.

Chỉ nhìn thoáng qua, Nguyễn Thận Hành liền thả chân cậu xuống, nhưng tay gã không rút ra, mà men theo khe chân luồn vào, tìm đúng hột le của Dư Nhất, thứ mà ngay cả môi lồn cũng không che hết. Ngón trỏ gã từ từ ấn xuống. Không dùng sức nhiều, nhưng hột le vẫn bị ấn chặt vào sâu trong khe thịt. Như muốn ấn nó về vị trí cũ, gã ấn càng sâu, chọc tới tận cùng, giữ ở đó mà day nghiền.

Nếu là ngày thường, bị đùa bỡn như vậy cậu có thể sẽ thấy sướng, nhưng hột le của cậu còn sưng, chạm vào là đau, huống hồ là bị ngón tay đụ cọ xát. Vì quá khó chịu, cơ đùi Dư Nhất căng cứng, run rẩy kẹp chân lại, nhưng hành động này càng đẩy tay gã vào sâu hơn. Dường như muốn ấn nát nó ra.

Dù vậy, lồn Dư Nhất vẫn chảy nước, dương vật run rẩy dựng lên, lỗ sáo rỉ ra chút tinh. Cậu vừa đau vừa sướng, máy sấy trong tay cầm không chắc, rơi xuống đất. Cậu cảm thấy sắp đến giới hạn, nhưng Nguyễn Thận Hành cứ không nhanh không chậm cọ xát, làm cơn cao trào của cậu bị kẹt lại.

Dư Nhất đã bị dục vọng tra tấn đến mụ mị, cậu thở dốc nặng nề, hai mắt mê ly nhìn gã, lưỡi thậm chí còn không tự chủ mà lè ra. Cậu muốn liếm thứ gì đó. Đây là biểu hiện bất thường trên cơ thể cậu gần đây. Kể từ lần bị Nguyễn Hình đụ miệng trên xe, chỉ cần bị vuốt ve, hoặc khi động dục, cậu liền thấy cổ họng ngứa ngáy, lưỡi cũng vậy, không tự chủ mà nuốt nước bọt.

Nguyễn Thận Hành dửng dưng nhìn bộ dạng động dục của cậu. Gã biết đây không phải là thứ cậu có thể khống chế. Đây là điểm khác biệt của gái đã nát, cơ thể sớm đã bị khai phá hoàn toàn, chỗ nào cũng là công cụ xử lý dục vọng.

Đột nhiên, Dư Nhất kéo tay Nguyễn Thận Hành, hung hăng ấn vào khe lồn mình, tự mình kích thích, dùng chính lồn mình cọ xát tay gã, đặc biệt là chỗ hột le. Cậu làm vừa tàn nhẫn vừa gấp gáp. Rất nhanh, miệng cậu phát ra tiếng rên rỉ, cậu ngẩng đầu, hai chân run rẩy như cầy sấy, lồn phun ra một dòng nước nóng, dương vật chậm rãi chảy tinh dịch.

Cao trào.

Cậu rốt cuộc buông tay gã ra, co giật ngã xuống sàn. Trên thảm toàn là nước cậu bắn ra, tay Nguyễn Thận Hành cũng dính đầy.

"Dư Nhất." Gã gọi một tiếng. Không có tiếng trả lời. Dư Nhất cả người đỏ ửng, dù đã cao trào, cậu vẫn nằm trên đất run rẩy, chưa hoàn hồn.

Nguyễn Thận Hành mắt lạnh nhìn cậu.

Đột nhiên như nghĩ tới điều gì, gã cau mày đứng dậy, nắm tóc Dư Nhất lôi cậu lên, sau đó hung hăng tát một phát lên mặt cậu.

Dư Nhất bị gã tát ngã sõng soài, cơ thể đập mạnh xuống đất, phát ra một tiếng "bịch" nặng nề.

"Tiên, Tiên sinh?" Dư Nhất bị đánh choáng váng, nhưng vẫn mơ hồ gọi gã.

Nguyễn Thận Hành bước tới, thấy cậu chống sàn định bò dậy, gã lại đá một phát vào vai cậu, đá cậu ngã dúi dụi.

Sau đó, gã dùng chân trần đạp lên bụng Dư Nhất. Bụng cậu đúng là rất mềm. Nguyễn Thận Hành dùng sức ấn xuống. Dư Nhất cảm thấy chân gã sắp đạp nát bụng mình, ép lên bàng quang, cảm giác lỗ sáo buốt rát.

"Tiên sinh, không được, không được, muốn... Sắp vỡ rồi..." Cậu dùng sức đẩy chân gã ra, nhưng vô dụng. Cái chân đó vẫn không chút lay động mà tra tấn cậu.

Thấy Dư Nhất khó chịu đến đỏ bừng mặt, Nguyễn Thận Hành mới từ từ thu chân về. Gã ngồi xổm trước mặt cậu: "Nguyễn Hình có phải đã đụ mày không?" Gã không thể nói là hiểu rõ, nhưng tính cách con trai mình, gã vẫn nhìn thấu.

Dư Nhất nỗ lực mở mắt, sợ hãi nhìn gã: "Tôi..."

Gã lại nói: "Nó sắp kết hôn, mày muốn làm tình nhân của nó à?"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store