[ĐN Harry Potter] Trăng Dưới Nước
72. Điểm neo
Hẻm Xéo chìm trong một buổi chiều mờ sương, không khí ẩm ướt và nặng nề như chính tâm trạng của hai con người đang lẩn khuất dưới lớp áo choàng dày kín mít. Từng giọt sương đêm đọng lại trên mái hiên cửa hàng, tạo nên một bức tranh u ám và tĩnh mịch. Hermione siết chặt tay vào vạt áo chùng, đôi mắt nâu lấp lánh lo âu dưới ánh đèn đường mờ ảo, phản chiếu những nỗi niềm chất chứa trong lòng cô. Cô liếc nhìn Ron, người đang cố gắng trấn an cô bằng một nụ cười gượng gạo, nhưng chính nụ cười ấy cũng không thể che giấu đi sự mệt mỏi và bất lực của anh."Chúng ta đã hỏi khắp nơi rồi, Ron. Từ Gringotts đến tiệm cú Eeylops, từ tiệm đũa phép Ollivanders đến tiệm Giấy da Scribbulus. Không một ai biết đến một người có đôi mắt xanh lục như thế." Giọng Hermione run nhẹ, không phải vì cái lạnh se sắt của buổi chiều muộn, mà vì sự tuyệt vọng đang dần bủa vây lấy cô.Ron thở dài, kéo tấm áo choàng lên che kín hơn phần lớn khuôn mặt anh. "Có lẽ Harry cũng đang cố tránh xáo trộn quá khứ. Bồ ấy không ngốc đến mức để lộ đặc điểm nhận dạng dễ thế này khi bị lạc về quá khứ."Hai người bước vào một quán trà nhỏ nằm khuất trong một con hẻm phụ, nơi ánh đèn vàng vọt leo lét và không khí khá vắng khách. Họ chọn một góc tối nhất, khuất tầm nhìn của những vị khách hiếm hoi khác. Hermione lấy ra một cuốn sổ tay nhỏ, bìa da đã sờn cũ, bên trong ghi chép đầy những công thức ma thuật phức tạp và những bản đồ thời gian khó hiểu. Ron nhìn theo, ký ức về cách họ đến được đây, về những khoảnh khắc nghẹt thở khi phát hiện ra điểm neo thời gian ấy, lại ùa về trong tâm trí anh."Hermione, bồ còn nhớ không? Cái khoảnh khắc chúng ta phát hiện ra cái điểm neo thời gian kỳ lạ ấy. Thật không thể tin được."Hermione gật đầu, môi mím chặt. Cô vẫn còn nhớ rõ từng chi tiết, từng nỗi sợ hãi và cả niềm hy vọng le lói. "Là một phát hiện tình cờ. Không phải là Vòng Xoay Thời gian thông thường mà chúng ta đã từng dùng để quay ngược vài giờ, vài ngày. Cũng không phải là một dạng phép thuật xuyên thời gian mà chúng ta từng biết đến... mà là một điểm neo – một nơi mà dòng chảy thời gian bị uốn cong một cách tự nhiên, tạo ra một cánh cổng vô định."Ron nhớ lại rõ mồn một những gì đã xảy ra.Căn phòng Bí ẩn trong Bộ Pháp thuật, nơi họ đang nghiên cứu những hiện tượng bất thường sau trận chiến lớn. Tại đó, họ đã tìm thấy một tấm bản đồ cổ xưa, được cất giấu kỹ lưỡng, ghi lại các "điểm rách" thời gian – những nơi mà cấu trúc không gian - thời gian bị suy yếu hoặc biến dạng.Hermione đã lao vào nghiên cứu suốt hàng tuần liền, miệt mài với những phép tính phức tạp, những công thức bùa chú và những lý thuyết về thời gian. Cuối cùng, cô đã phát hiện ra một điểm neo cố định đặc biệt, có khả năng dẫn đến năm 1942 – một thời điểm cực kỳ nhạy cảm và nguy hiểm trong lịch sử thế giới phù thủy. Bởi đó là lúc Chúa tể Voldemort còn là Tom Riddle, một học sinh đang theo học tại Hogwarts.Họ không dùng Vòng Xoay Thời gian, vì thứ đó không thể đưa họ đi xa đến hàng thập kỷ như vậy. Thay vào đó, họ đã phải mạo hiểm tạo ra một cánh cổng tạm thời, một dạng phép thuật phức tạp và chưa từng được kiểm chứng, đánh cược cả mạng sống của mình vào một công thức đầy rủi ro. Chỉ một sai sót nhỏ cũng có thể khiến họ bị mắc kẹt vĩnh viễn trong thời gian hoặc tệ hơn nữa là bị xóa sổ khỏi dòng chảy lịch sử."Mình vẫn không thể tin nổi là chúng ta còn sống sau vụ đó." Ron nói, cười khẽ một cách đầy bất lực, nhìn lại chặng đường nguy hiểm mà họ đã đi qua.Hermione không cười. Nỗi lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt cô. "Nhưng giờ chúng ta đã ở đây, trong cái thời điểm xa lạ này, mà Harry thì hoàn toàn biệt tích. Chúng ta không biết bồ ấy đang ở đâu, có an toàn hay không."Trong suốt mấy ngày qua, Ron và Hermione đã làm mọi cách có thể để tìm kiếm Harry. Họ đã cố gắng tận dụng mọi khả năng của mình, nhưng mọi nỗ lực dường như chỉ đưa họ vào ngõ cụt.Họ đã hỏi thăm từng chủ tiệm, từ những cửa hàng nhỏ nhất đến những cửa hàng lớn nhất ở Hẻm Xéo, mô tả về một chàng trai trẻ với mái tóc đen rối bù và đôi mắt xanh lục đặc trưng. Nhưng không một ai có bất kỳ ký ức nào về một người như vậy.Họ đã lần theo mọi tin đồn nhỏ nhất, mọi câu chuyện xì xào trong giới phù thủy ở London, hy vọng tìm thấy một manh mối, dù là nhỏ nhất. Nhưng vào năm 1942 này, Harry rõ ràng chưa tạo ra bất kỳ dấu ấn nào đáng kể, không có một câu chuyện nào gắn liền với tên của anh, chỉ có những câu chuyện liên quan đến chiến tranh của Grindelwald và các thế lực hắc ám khác.Họ đã kiểm tra các quán rượu, nhà trọ và thậm chí cả những con hẻm khuất nhất ở thế giới phù thủy, nhưng vẫn không có bất kỳ dấu vết nào của Harry. Anh dường như đã biến mất không dấu vết."Cậu ấy có thể đã đổi tên." Hermione nói, giọng đầy suy tư, cố gắng tìm ra một lời giải thích hợp lý cho sự biến mất kỳ lạ này. "Hoặc dùng phép ngụy trang. Harry biết rõ sự xuất hiện của bồ ấy ở đây sẽ làm xáo trộn thời gian, nên bồ ấy chắc chắn sẽ cẩn thận gấp đôi để không bị nhận ra."Ron gật đầu. "Ừ, điều đó có lý. Harry không phải là người sẽ dễ dàng bị mắc kẹt trong một hoàn cảnh mà bồ ấy không thể kiểm soát. Nhưng mình cá là bồ ấy vẫn đang ở đâu đó quanh đây. Harry không phải kiểu người sẽ ngồi yên chờ đợi được cứu. Bồ ấy chắc chắn sẽ tự tìm cách xoay sở trước."Một khoảng lặng thoáng qua giữa hai người. Hermione, với sự nhạy bén và lo lắng cố hữu, chợt hỏi một câu khiến Ron giật mình."Ron... cậu có nghĩ là Harry có thể đã... đến Hogwarts không?"Ron giật mình, gần như đánh rơi chiếc ly trà trên tay. "Trời ạ, không đời nào! Harry mà đến Hogwarts sao? Ngay vào cái nơi mà Voldemort đang học? Harry không thể liều lĩnh đến mức đó được. Bồ ấy biết rõ hắn ta nguy hiểm thế nào." Anh lắc đầu quầy quậy, cố gắng gạt bỏ ý nghĩ đó ra khỏi đầu.Hermione cắn môi, ánh mắt xa xăm. "Nhưng nếu bồ ấy bị cuốn vào xoáy thời gian mà không kiểm soát được điểm đến? Bồ ấy có thể xuất hiện ở bất cứ đâu, kể cả ở Hogwarts. Chúng ta không biết cách hoạt động chính xác của điểm neo thời gian đó."Ron vẫn kiên quyết lắc đầu. "Mình tin là Harry đủ thông minh để tránh xa Hogwarts nếu thực sự rơi vào thời điểm này. Harry đã chiến đấu với Voldemort ở trường trong suốt nhiều năm trời, hiển nhiên là biết rõ hắn ta nguy hiểm và mưu mô đến mức nào. Bồ ấy sẽ không tự đẩy mình vào chỗ nguy hiểm như vậy đâu."Hermione thở dài, sự bất lực hiện rõ trên khuôn mặt cô. "Vậy chúng ta phải tiếp tục tìm kiếm ở thế giới phù thủy bên ngoài. Có lẽ... Hẻm Knockturn? Hay một ngôi làng phù thủy nhỏ nào đó xa xôi hơn?" Cô vẫn không thể hoàn toàn loại bỏ nỗi lo lắng về khả năng Harry đã ở Hogwarts, ngay dưới cái mũi của Tom Riddle - kẻ mà sau này trở thành Voldemort.Ron nhìn ra cửa sổ quán trà, nơi bóng đêm đang dần phủ xuống Hẻm Xéo, những ánh đèn đường trở nên rõ ràng hơn, tạo nên một vẻ đẹp ma mị. "Chúng ta cần một manh mối cụ thể hơn, Hermione. Việc cứ đi hỏi loanh quanh thế này sẽ không có kết quả. Có lẽ nên thử dò la trong giới buôn bán đồ cấm, những kẻ làm ăn trong bóng tối. Nếu Harry ở đây, bồ ấy chắc chắn sẽ cần tiền, cần thông tin về thời đại này để thích nghi... và những kẻ buôn lậu, những người làm ăn phi pháp thường biết nhiều thứ mà giới chức không bao giờ biết được."Hermione gật đầu, ánh mắt đã lấy lại được chút kiên định. "Ừ. Đó là một ý tưởng. Nhưng chúng ta phải cực kỳ cẩn thận, Ron. Năm 1942 này, phe Hắc Ám của Grindelwald đang hoạt động rất mạnh, và giới phù thủy cũng đang chia rẽ sâu sắc. Một sai sót nhỏ, một hành động bất cẩn cũng có thể khiến chúng ta gặp rắc rối lớn đấy. Hoặc tệ hơn là chúng ta sẽ làm xáo trộn thời gian mất."Ron mỉm cười, nắm lấy tay Hermione, một cử chỉ trấn an đầy ấm áp. "Ít nhất chúng ta còn có nhau trong cái thời điểm xa lạ này. Harry chắc chắn đang chờ chúng ta tìm thấy bồ ấy."Hermione siết chặt tay Ron lại, ánh mắt cương quyết hơn bao giờ hết. "Chúng ta sẽ tìm thấy cậu ấy. Dù có phải lật tung từng tấc đất của thế giới phù thủy này lên, dù có phải đối mặt với bất kỳ nguy hiểm nào." Tình bạn, lòng trung thành và quyết tâm tìm kiếm Harry đã trở thành động lực duy nhất thúc đẩy họ.Đêm xuống, hai bóng người lại lẫn vào dòng người hối hả của Hẻm Xéo, như những chiếc bóng ẩn mình giữa những con đường lát đá ẩm ướt. Họ không hề hay biết rằng, cách đó không xa, ở một nơi mà họ chưa từng nghĩ tới – Hogwarts – Harry Potter đang sống dưới cái tên Harry Evans, giữa lòng nguy hiểm của Tom Riddle, những lời đồn đại và cả những rắc rối không hồi kết mà họ vô tình bỏ qua.Nhưng giờ đây, hành trình của họ vẫn tiếp diễn – trong bóng tối của những con hẻm không tên, trong sự ẩn mình giữa dòng người xa lạ, nơi hy vọng tìm thấy Harry vẫn còn đó, mong manh nhưng chưa bao giờ tắt. Họ tin rằng, sớm hay muộn, họ sẽ tìm thấy người bạn của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store