[ĐN Harry Potter] Bản Tình Ca Hắc Ám: Giai Điệu Linh Lan
Chương 12: Ngày đầu tiên và những ánh mắt khác biệt
Ánh sáng xanh lục mờ ảo xuyên qua làn nước Hồ Đen chiếu vào phòng ngủ đánh thức Eiras dậy. Không có tiếng chim hót hay ánh nắng vàng rực rỡ như ở dinh thự Scarlett, chỉ có tiếng nước chảy róc rách êm đềm và cái lạnh đặc trưng của hầm ngục.
Eiras rùng mình chui ra khỏi chăn, nhìn sang giường bên cạnh thấy Druella vẫn đang cuộn tròn như con mèo lười. Cô bé nhanh chóng vệ sinh cá nhân, khoác lên mình bộ đồng phục chỉnh tề với chiếc cà vạt sọc xanh bạc được thắt tỉ mỉ.
"Dậy đi Druella" Eiras lay nhẹ vai bạn. "Nếu cậu không muốn trễ bữa sáng và bị đám Gryffindor cười vào mặt."
Đại sảnh đường vào buổi sáng ồn ào và náo nhiệt hơn tối qua rất nhiều. Mùi bánh mì nướng, xúc xích và cháo bí đỏ thơm lừng.
Khi Eiras vừa ngồi xuống bàn Slytherin, Giáo sư Horace Slughorn – Chủ nhiệm nhà Slytherin – đã đi tới phát thời khóa biểu. Ông là một người đàn ông có cái bụng tròn vo, bộ ria mép rậm rạp và đôi mắt sáng rực vẻ hào hứng khi nhìn thấy những học sinh tiềm năng.
"A, tiểu thư Scarlett!" Slughorn dừng lại, nụ cười tươi rói làm rung cả bộ ria. "Ta vẫn còn nhớ rất rõ cha của trò, Sylus. Một người đàn ông có tầm nhìn tuyệt vời và những mối quan hệ rộng lớn. Ta rất mong chờ sự thể hiện của trò, đừng làm ta thất vọng nhé."
"Chắc chắn rồi thưa Giáo sư" Eiras mỉm cười lễ phép, một phong thái chuẩn mực khiến Slughorn gật gù hài lòng trước khi chuyển sang đưa giấy cho Walburga Black.
Tiết học đầu tiên là Lịch sử Pháp thuật với Giáo sư Binns – một hồn ma thực thụ. Và đúng như lời đồn, lớp học này chán ngắt. Giáo sư Binns giảng bài bằng một giọng đều đều ru ngủ, không thèm ngẩng lên nhìn học sinh lấy một lần. Chỉ mười lăm phút sau, Druella đã gục xuống bàn, còn Walburga thì lén lấy gương ra soi. Eiras cố gắng ghi chép, nhưng tâm trí cô lại bay về nhà. Chắc giờ này Tom đang ở trong thư viện, em ấy sẽ thích môn này hơn mình cho xem. Cô bé lén vẽ một con rắn nhỏ lên góc giấy da, mỉm cười vu vơ.
Tiết học thứ hai thú vị hơn nhiều: Biến hình với Giáo sư Albus Dumbledore.
Khác hẳn với vẻ buồn ngủ của Binns, thầy Dumbledore toát lên một sự thông thái và sắc sảo khiến không ai dám lơ là. Ông có mái tóc nâu đỏ dài và đôi mắt xanh dương lấp lánh sau cặp kính hình bán nguyệt.
"Biến hình là một trong những phép thuật phức tạp và nguy hiểm nhất" Dumbledore nói, giọng nghiêm nghị nhưng cuốn hút. "Bất cứ ai đùa nghịch trong lớp của tôi sẽ bị mời ra ngoài và không bao giờ được quay lại."
Bài tập đầu tiên là biến một que diêm thành cây kim.
Đa số học sinh đều chật vật. Druella chỉ làm que diêm của mình nhọn hơn một chút. Walburga thì làm nó chuyển sang màu bạc nhưng vẫn là gỗ.
Eiras hít sâu, tập trung tinh thần như cách cô vẫn thường làm khi muốn bảo vệ Tom. Cô vung đũa phép, đọc thần chú rõ ràng dứt khoát.
Que diêm lập tức thu nhỏ lại, ánh lên vẻ sắc lạnh của kim loại và biến thành một cây kim khâu hoàn hảo.
"Xuất sắc!" Dumbledore bước tới, cầm cây kim của Eiras lên xem xét. Đôi mắt xanh của ông nhìn cô bé chăm chú, cái nhìn như muốn xuyên thấu tâm can khiến Eiras thoáng chút bối rối. "Trò Scarlett, 5 điểm cho nhà Slytherin. Một sự tập trung hiếm thấy ở độ tuổi này."
Eiras thở phào nhẹ nhõm, nhưng cô cảm giác được ánh mắt của thầy vẫn nán lại trên người mình thêm vài giây nữa đầy suy tư.
Giờ nghỉ trưa, khi Eiras và Druella đang đi dọc hành lang để đến lớp Độc dược, họ bất ngờ chạm mặt một bóng ma đáng sợ nhất trường: Nam tước Đẫm máu (The Bloody Baron).
Đó là hồn ma của nhà Slytherin, với khuôn mặt hốc hác, đôi mắt trống rỗng và bộ quần áo dính đầy những vết máu bạc màu. Các học sinh năm nhất khác nhìn thấy ông ta đều sợ hãi dạt sang hai bên, thậm chí có đứa còn hét lên bỏ chạy.
Druella bám chặt lấy cánh tay Eiras, run rẩy: "Ôi mẹ ơi... ông ta nhìn ghê quá..."
Nhưng Eiras không sợ. Sống cùng Tom – người có thể nói chuyện với rắn và tỏa ra khí chất hắc ám, cùng với những cuốn sách cổ quái trong thư viện nhà Scarlett đã tôi luyện cho cô một thần kinh thép.
Thay vì lùi lại, Eiras đứng thẳng người, khẽ cúi đầu chào một cách tôn trọng khi Nam tước bay ngang qua: "Chào buổi trưa, ngài Nam tước."
Hồn ma vốn dĩ lầm lì và đáng sợ ấy bỗng khựng lại. Đôi mắt trũng sâu nhìn xuống cô bé tóc đen nhỏ nhắn. Ông ta không nói gì, chỉ khẽ gật đầu đáp lễ một cách chậm rãi rồi lướt đi qua bức tường, để lại một làn hơi lạnh buốt.
Druella trố mắt nhìn bạn mình: "Cậu... cậu dám chào ông ta sao? Cậu gan thật đấy Eiras!"
"Ông ấy là hồn ma của nhà chúng ta mà" Eiras nhún vai, tiếp tục bước đi. "Tỏ ra tôn trọng một chút sẽ tốt hơn là sợ hãi."
Buổi chiều là tiết Độc dược dưới hầm ngục của thầy Slughorn. Đây đúng là sân nhà của Slytherin.
Mùi thảo dược nồng nặc và những cái vạc sôi sùng sục khiến Eiras cảm thấy hưng phấn. Nhiệm vụ là pha chế một loại thuốc chữa mụn nhọt đơn giản.
Trong khi các học sinh nhà Gryffindor lóng ngóng làm nổ vạc hoặc cho sai nguyên liệu (một cậu bé đã làm nung chảy cái vạc của mình thành một khối méo mó), thì Eiras thao tác một cách điêu luyện. Cô cẩn thận nghiền nát răng rắn, cân đong chính xác lượng gai nhím khô. Cô nhớ đến lúc Tom bị ngã trầy xước, cô đã từng ước mình biết làm thuốc chữa thương. Ý nghĩ đó giúp cô tập trung hơn bao giờ hết.
Cuối giờ, dung dịch trong vạc của Eiras có màu xanh lơ hoàn hảo và bốc lên làn khói bạc đúng chuẩn sách giáo khoa.
"Tuyệt vời! Tuyệt vời!" Slughorn đi ngang qua, vỗ tay tán thưởng đầy hào hứng. "Nhìn màu sắc này xem! Hoàn hảo y như mẹ của trò ngày xưa vậy. Ta nghĩ mình đã tìm ra một tài năng Độc dược mới rồi. Thêm 10 điểm cho Slytherin!"
Walburga ngồi bàn bên cạnh liếc nhìn cái vạc của Eiras với ánh mắt ghen tị pha lẫn nể phục, còn Druella thì nhìn bạn mình như nhìn thần tượng.
Kết thúc ngày học đầu tiên, Eiras mệt nhoài nhưng đầy thỏa mãn trở về phòng sinh hoạt chung. Cô thả mình xuống ghế sofa bọc da êm ái trước lò sưởi, nhìn ngọn lửa xanh lục nhảy múa.
Cô đã làm tốt. Cô đã không làm xấu mặt gia tộc. Các giáo sư đều ấn tượng, và cô cũng đã có bạn bè. Nhưng khi nhìn vào khoảng không, cô lại thấy nhớ cái dáng vẻ ngồi đọc sách yên lặng của Tom bên cạnh lò sưởi ở nhà.
"Tom à" Eiras thầm nghĩ, "Chị đã học được cách biến que diêm thành kim, và cả cách pha thuốc chữa mụn nhọt nữa. Khi về nhà, chị sẽ dạy lại hết cho em. Em sẽ là phù thủy giỏi nhất trước cả khi nhập học."
Cô bé lấy ra một tờ giấy da mới, bắt đầu viết những dòng nhật ký đầu tiên về ngày học đầy ắp sự kiện này, để dành gửi cho em trai vào cuối tuần.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store