[ĐN Conan] |EDIT| Sau khi cả hai phe đen đỏ nhìn thấy làn bình luận
Chương 37 - 38
Chương 37
Tuy rằng trên bàn cơm đã bày đầy thức ăn thượng hạng, nhưng không một ai muốn bắt tay vào thưởng thức bữa tiệc lớn sang quý này.
Điều tra Khoa I vài vị cảnh sát mắt sáng rực, nhìn về phía Asuka Ritsu ở giữa.
"Asuka, Thành thật thì được khoan dung, giấu giếm thì thiệt thân nha." Sato Miwako ra vẻ ra hình đặt tay lên môi, ho khan hai tiếng, "Thành thật khai báo, bạn trai là chuyện như thế nào?"
Ánh mắt của họ đồng loạt nhìn qua, mang theo sự tò mò và hóng hớt đang nóng lòng muốn thử.
Hashimoto Hajime ở một bên có chút không biết phải làm sao vẫy vẫy tay, ánh mắt đổ về phía Asuka Ritsu ở trung tâm. Cảm nhận được ánh mắt có chút bất an của Hashimoto Hajime, Asuka Ritsu thở dài: "Hashimoto, anh cứ đi làm việc của anh đi."
Cậu ấy quay đầu, đối diện với các cảnh sát Điều tra Khoa I. Thanh niên tóc bạch kim lười biếng tựa vào ghế, đuôi mắt hất lên, ánh kim tối sẫm trong mắt rung động lòng người, giọng kéo dài mang theo trêu chọc: "Tò mò đến vậy à?"
Một loạt cảnh sát vô cùng thành thật, đồng loạt gật đầu.
Asuka Ritsu lộ ra một nụ cười ngả ngớn mà ái muội giống như trước đây, nhưng trong miệng lại phun ra lời nói lạnh băng: "Muốn biết? Không nói cho các cậu."
"Hơn nữa," cậu ấy thật lòng thở dài, âm thầm cảm nhận một chút dấu cắn ở xương quai xanh vẫn chưa hoàn toàn lành lặn, không chút để ý mở lời nói, "Đã là quá khứ rồi."
Sato Miwako mang theo một tia mất mát vì sự hiếu kỳ không được thỏa mãn, tính toán nếm thử lần cuối cùng: "Thật sự không thể nói sao? Asuka?"
Takagi Wataru trộm liếc về phía Sato, có chút lắp bắp mở lời: "Asu, Asuka cảnh sát, đi chơi coi như thả lỏng một chút, tôi còn tưởng, học, học tập một chút kinh nghiệm."
Thanh niên tóc bạch kim nhướng mày. Chậc, thằng nhóc Takagi này, đánh bạc tới mức này.
Asuka Ritsu trầm ngâm một lúc, cuối cùng vẫn lắc đầu: "Xin lỗi, quá khứ khiến nó qua đi đi." Rốt cuộc sự tồn tại của Gin, vẫn là càng ít người biết càng tốt. Cậu ấy cố nhiên có thể bịa đặt ra một người bạn trai khác tồn tại, nhưng cậu ấy không muốn.
Thanh niên tóc bạch kim trông có vẻ ảm đạm cúi xuống mi mắt, giống như bị tình cảm làm tổn thương, khiến một bên hình cảnh ngay lập tức không dám hỏi thêm, cười ha hả kéo chủ đề đi chỗ khác.
Matsuda Jinpei lại không tỏ ý kiến. ...... Còn quá khứ, rõ ràng là hiện tại tiếp diễn đi. (Ánh mắt trí tuệ.jpg)
Matsuda Jinpei hồi tưởng lại mỗi lần dòng bình luận xuất hiện về bạn trai của Asuka Ritsu, đều là chữ mơ hồ không rõ, đầy suy tư. ...... Rõ ràng, người bạn trai này cũng không phải một nhân vật đơn giản.
----
Ngay lúc các hình cảnh Điều tra Khoa I vừa ngồi xuống không ăn được mấy miếng, liền nghe thấy một tiếng kính vỡ kịch liệt.
"Phanh ——"
Cùng với âm thanh cơ thể người ngã xuống đất rất rõ ràng.
Người ngã xuống đất không xa bàn của Asuka Ritsu, có thể thấy rõ ràng toàn bộ quá trình đối phương ngã xuống đất, một phát súng trúng yếu hại, không có bất cứ đường sống cứu giúp nào.
"A a a a ——!!"
Cảnh tượng hỗn loạn ngay lập tức.
Asuka Ritsu giữa mày giật lên, theo bản năng mím môi, đổ ánh mắt về phía ngoài cửa sổ. Họ đang ở tầng cao nhất của khách sạn này. Tòa nhà còn cao hơn khách sạn này, hơn nữa phù hợp điểm ngắm bắn tốt nhất nói...... Năng lực của tay súng bắn tỉa nếu có thể đạt 800 mét trở lên.
Asuka Ritsu nhìn về phía tòa nhà cao tầng khả năng có tay súng bắn tỉa nhất.
Rye Whiskey đã trốn thoát, như vậy Tokyo hiện tại có thể bắn ra trình độ này, chỉ có...... Gin.
---
Mà bên kia, trên nhà cao tầng.
Gin đâu vào đấy bắt đầu tháo dỡ súng ngắm, thậm chí không hề nhìn thêm một cái về người nghị viên ngã xuống đất kia.
Hắn thu thập xong hiện trường, áo gió màu đen bị gió thổi phất, trên khuôn mặt tuấn mỹ nhưng khiến người ta không dám nhìn thẳng, không có biểu cảm dư thừa.
...... Quá khứ ?
Hắn kéo kéo khóe miệng, cười nhạo một tiếng, để lộ vẻ mỏng lạnh.
Gin nhéo nhéo lòng bàn tay, nhưng vẫn vô cùng lý trí và bình tĩnh xách theo bao súng ngắm màu đen, thong thả đi xuống lầu.
Kẻ lừa đảo kia tuy rằng miệng đầy lời dối trá, nhưng vừa mới lại ngoài ý muốn chưa hề sắp xếp hắn ta. ...... Dựa theo lý giải của hắn, hắn còn tưởng rằng sẽ nghe được một vài ngôn luận về "Cái ch·ết" hoặc "Ngoại tình" của hắn.
Gin ngồi trở lại chiếc Porsche 356A của mình.
"Đại ca?" Vodka ở ghế lái rụt rụt cổ, có chút nghi hoặc hỏi.
Cảm giác Gin đại ca hiện tại cảm xúc không thể nói là vui vẻ, nhưng cũng không thể nói là bực bội, đang ở trong một trạng thái vô cùng vi diệu...... Chỉ là tên nghị viên kia, cũng không có gì đáng giá để cảm xúc đại ca dao động?
"Lái xe." Hai chữ ngắn gọn, không có gì cảm xúc lên xuống được sát thủ nói ra.
...... Quá khứ.
Đầu ngón tay Gin khẽ điểm, phát ra từng tiếng gõ thấp thấp. Đây là động tác mà Asuka Ritsu từng thích làm mỗi lần suy nghĩ vấn đề.
Gin hút một hơi thuốc, sương khói lượn lờ. Hắn đã âm thầm điều tra một chút hành vi và tung tích của đối phương. Bằng kinh nghiệm chung sống nhiều năm từ trước tới nay của mình, hoàn toàn có thể khẳng định Asuka Ritsu đang chuẩn bị hoạch định một đại kế.
Nhưng hắn không biết mục tiêu, cũng không biết động cơ của đối phương. ...... Rõ ràng đối phương trước đây vẫn luôn ở bên cạnh hắn, không nên có cơ hội chịu kích thích lớn gì mới đúng.
Chậc.
Nhưng Gin luôn luôn rất kiên nhẫn, chậm rãi lột ra bề ngoài sự việc, chậm rãi gỡ thẳng cuộn chỉ rối bên trong.
—— Sau đó sẽ đòi lại cả vốn lẫn lời những thứ hắn đã không nhận được trước đây.
Gin chậm rãi xây dựng và chải chuốt từng việc trong đầu. Hắn hồi tưởng lại người bị nổ thành tro tàn ở trung tâm thương mại không lâu trước đó, người từng bị Asuka Ritsu tự mình thẩm vấn mấy năm trước.
Lúc đó trạng thái của Asuka Ritsu liền có chút không thích hợp. Có phải bắt đầu từ đây không?
Còn có...... Gin nhớ lại cảnh tượng vừa nhìn thấy qua màn ảnh, cảnh sát tóc xoăn đặt tay lên vai thanh niên tóc bạch kim. Thái độ Asuka Ritsu lúc đó hoàn toàn không thấy đối phương đặt tay lên vai có vấn đề gì, nhưng đối với một vị cảnh sát nam khác ngồi bên cạnh, lại vẫn theo bản năng tránh đi tiếp xúc cơ thể. Vì cái gì? Tên cảnh sát tóc xoăn đó......
Dòng bình luận:
【 Mẹ ơi, cười ch·ết tôi, phía chính phủ thật hiểu, lập tức chuyển tầm mắt tới Gin-sama chỗ này ha ha ha ha ha ha ha ha 】
【 Quả nhiên phát súng kia là Gin-sama bắn a (xoa tay xoa tay), không biết Gin-sama có thấy Asuka-chan luôn miệng nói "Quá khứ" hay không (có thấy hay không thấy được) ~】
【 Vui thật, xem Gin-sama của chúng ta hiện tại mặt đen (chụp hình.jpg), nhất định là biết rồi! Cậu xem, so với trước đây khóe miệng giảm xuống ba độ phân giải điểm!! Ba cái! Đột phá kinh người đến chừng nào!! 】
Gin: "......" Hắn nhíu mày, không đi phản ứng các dòng bình luận này. Không có thứ gì đứng đắn.
---
Mà nhà hàng.
Sau khi hờ hững đảo qua thi thể nghị viên ngã trên mặt đất, tầm mắt Asuka Ritsu bỗng nhiên liếc thấy ba người ngồi ở một góc vô cùng vi diệu: Kudo Yusaku, Kudo Yukiko, và đã biến thành Edogawa Conan là Kudo Shinichi.
Asuka Ritsu: "......" Cậu ấy trong chốc lát thậm chí không biết nên hình dung tâm tình giờ này khắc này của mình như thế nào. Nếu không lần sau vẫn là đi tiệm thịt nướng ăn đi.
Vụ án gi·ết người phức tạp tình cảm chưa có sự tham gia của Tổ chức Áo đen cũng đã đủ đáng sợ rồi, lại còn thêm cả nhà Kudo nữa. Siêu cấp đại lão phe Hồng đang ẩn mình lại ngay lập tức đụng phải cậu ấy?
Cậu ấy trầm tư một lát, quyết định kiên trì quán triệt nhân vật tốt đã lập ở Sở Cảnh sát Đô thị, tuyệt đối không liếc mắt một cái đến thi thể trên mặt đất.
Các cảnh sát Điều tra Khoa I dưới cường độ cao giải quyết các loại vụ án gi·ết người hằng ngày đã rèn luyện ra phản xạ có điều kiện theo bản năng, lấy ra sổ tay cảnh sát của mình, thành thạo đến đáng thương: "Các vị không cần hoảng! Chúng tôi là cảnh sát, xin các vị bình tĩnh lại, đều đừng rời đi, chúng tôi sẽ nhanh chóng xử lý......"
Bên cạnh viên nghị viên có một tiểu thư xinh đẹp đi cùng, cùng với hai người đàn ông, một người trông xấp xỉ tuổi người ch·ết, người kia trông như là tiểu bối, trẻ tuổi tuấn lãng.
Asuka Ritsu cũng đi theo đứng dậy, không muốn lười biếng quá rõ ràng, chỉ là tượng trưng đi đến bên đám đông tiến hành an ủi. Tuy rằng lời nói vô cùng có lệ, nhưng may mắn cậu ấy có một vẻ ngoài đủ sức lừa gạt và giọng nói dễ nghe, đám đông bên kia có chút xao động bất an thật sự dần dần bình tĩnh lại, chờ đợi cảnh sát xử lý bước tiếp theo.
Kudo Yusaku trước tiên bảo vợ canh chừng Conan, rốt cuộc hiện tại người đông tai tạp, lại còn liên quan đến một viên nghị viên đang nổi tiếng...... Conan vẫn là không cần quá Thu hút ánh nhìn của người khác thì tốt hơn.
Kudo Yusaku bước ra từ trong đám đông, gật đầu về phía Matsuda Jinpei hiện tại ở đây, mỉm cười mở lời hỏi: "Cảnh sátxin chào, tôi là Kudo Yusaku. Không biết có thể giúp đỡ cùng nhau xem vụ án lần này không?"
Matsuda Jinpei tự nhiên là đã nghe nói qua đại danh của Kudo Yusaku, liếc mắt một cái không phản đối, mặc nhận. Kudo Yusaku vì thế cũng chậm rãi đi đến bên cạnh người ch·ết, dừng lại ở khoảng cách nhất định, ngồi xổm xuống, nghiêm túc quan sát thi thể.
Asuka Ritsu khẽ khàng cũng đổ qua một chút tầm mắt. ...... Kỳ lạ, viên nghị viên kia, giống như có chút quen mắt. Nhưng trong trí nhớ của cậu ấy trong chốc lát lại dường như không tìm ra người tương xứng. Cậu ấy không quá khả năng sẽ quên một người đã từng gặp qua, trừ phi người này từng chỉnh dung, hoặc là sự việc xảy ra trên người này khiến cậu ấy không muốn cất vào trong đầu.
Cậu ấy lại ngẫm lại hồi ức một chút.
Trong mắt người ngoài, thanh niên tóc bạch kim đẹp đến không thể tưởng tượng cúi xuống mi mắt đầy suy tư, lông mi hơi hơi rung động, không đối diện với người khác, giống như vì vụ án gi·ết người xảy ra có chút sợ hãi, nhưng lại ngại thân phận cảnh sát của mình không thể không đứng ra an ủi quần chúng. ...... Quần chúng bên cạnh Asuka Ritsu đã không còn suy nghĩ vì sao cảnh sát Điều tra Khoa I còn sẽ sợ hãi loại thứ này, chỉ là sự sợ hãi vừa mới đều chuyển hóa thành một loại yêu mến không rõ vì sao.
Matsuda Jinpei thời khắc lưu ý bên này: "......" Mỗi một lần, đều sẽ như vậy. Cho dù Asuka Ritsu xuất hiện trường hợp phảng phất chỉ là đến đi làm đánh dấu, đi ngang qua sân khấu giống nhau, không làm gì cả, nhưng tác dụng của đối phương thường xuyên là không thể thiếu lại vô cùng thần kỳ.*
—— Không rõ vì sao có thể an ủi rất nhiều quần chúng vốn đang sợ hãi, chuyển hóa sợ hãi thành một loại tình mẫu tử kỳ dị ???
Thứ lỗi cho Matsuda Jinpei dùng cái từ ngữ vô cùng quỷ dị mà không thỏa đáng này để hình dung loại cảm tình này, nhưng thật sự, quá giống.
Asuka Ritsu vô tình rơi vào cơn lốc trong đầu chính mình, khi hoàn hồn phát hiện bên cạnh mình đã bị vây quanh một vòng nhỏ người: "?"
Nụ cười trên mặt thanh niên tóc bạch kim cứng đờ, nhưng vẫn trông có vẻ thỏa đáng và yếu ớt.
Có thể nói đã phát huy tác dụng linh vật và bình hoa được giao cho đến cực hạn: "Là như thế này, thật xin lỗi làm chậm trễ thời gian mọi người, nhưng hiện tại chúng tôi cần điều tra một chút......"
Quần chúng bên cạnh vô cùng nghe lời gật đầu, nô nức ý bảo mình hoàn toàn không nóng nảy, cho dù chờ một ngày một đêm, chỉ cần có cơm ăn liền hoàn toàn không thành vấn đề.
Mà Asuka Ritsu đang "An ủi" quần chúng trên mặt lúc này trong lòng không hề gợn sóng, phảng phất đã đoán trước được sự việc sẽ xảy ra tiếp theo.
...... Cậu ấy vừa mới nhớ ra viên nghị viên kia là ai.
Là người cậu ấy đụng phải khi vẫn còn là Cana, vì nhiệm vụ đi tham gia một bữa tiệc xa hoa mà giấu giếm huyền cơ của một bộ phận quan viên thượng tầng hủ bại.
—— Viên nghị viên ghê tởm đã nhầm cậu ấy vẫn còn để tóc dài lúc đó thành con gái, ý đồ làm một số chuyện không tốt .
Bởi vì quá mất mặt, Asuka Ritsu vẫn luôn lựa chọn quên đi đoạn hồi ức này.
Hiện tại thì hay rồi.
Hai người đàn ông bên cạnh viên nghị viên đã ch·ết, lúc ấy đều đã thấy toàn bộ quá trình ở bữa tiệc kia. Rốt cuộc 3-4 năm, đối với một người có ngoại hình đặc thù còn xem như rất rõ ràng mà nói, liếc mắt một cái nhận ra hoàn toàn không có gì vấn đề.
Bất quá nếu không xảy ra ngoài ý muốn gì, sự kiện lần này còn xem như có thể đắp một miếng vá cho thân phận hiện tại của mình.
Asuka Ritsu ánh mắt lạnh lẽo, có chút ấu trĩ lại mang theo thật lòng dẫm hai chân lên viên nghị viên dưới đất trong lòng.
Asuka Ritsu chậm rãi nhắm mắt lại. Chờ lát nữa sau khi hắn ta bị nhận ra, lịch sử đen của cậu ấy liền sẽ bị Điều tra Khoa I...... Không đúng, liền sẽ bị mỗi người ở Sở Cảnh sát Đô thị đều biết.
A.
--------------------------------------------------------
Chương 38
Lúc này, thanh tra Megure đang trên đường tới, rốt cuộc đây rất rõ ràng là m·ưu s·át, huống hồ năng lực của tay súng bắn tỉa là có thể thấy rõ bằng mắt thường rất mạnh mẽ.
Một tai họa ngầm như vậy ở Tokyo, thậm chí giết người công khai, không hề có ý tứ che đậy, đã là vấn đề vô cùng nghiêm trọng.
Hiện tại là Takagi Wataru cùng Sato đang dò hỏi mấy người cùng ăn cơm với người ch·ết trên mặt đất.
Giờ này khắc này, việc hỏi chuyện bên kia vẫn còn tương đối bình thường.
Takagi Wataru: "Ngại quá, các vị, bởi vì các vị là nhân viên có liên quan cùng ăn cơm với người ch·ết, cho nên tiếp theo hy vọng xin các vị phối hợp điều tra."
Sắc mặt của ba người đứng đó khác nhau, nhưng đều gật đầu, không có phản ứng đặc biệt gì.
"Tên họ?"
Người đàn ông lớn tuổi hơn: "Kiuchi Makoto, là bạn cũ của Kazuki."
(Ueda Kazuki là tên của viên nghị viên đã ch·ết trên mặt đất.)
Nam sinh trẻ tuổi: "Tôi là trợ lý của Ueda-san, Yamada Taro."
Quý cô trang điểm xinh đẹp khác: "Irie Ayako. Tôi là...... Tôi cũng là trợ lý của Ueda-san."
Takagi Wataru cùng Sato cảnh sát tiếp tục dò hỏi, một đồng nghiệp khác cùng Kudo Yusaku đang xem xét thi thể người ch·ết.
Kiuchi Makoto: "Lần này tới, chủ yếu chính là...... Có một số việc trên việc làm ăn, nói ra thật xấu hổ, vốn dĩ muốn tìm Ueda giúp mở mang chút đường hướng...... Cho nên mới hẹn lần ăn cơm này."
Yamada Taro: "Bởi vì khối lượng công việc của Ueda nghị viên quả thực rất lớn, cho nên tôi thường đi theo Ueda-san cả ngày, hỗ trợ xử lý sự việc. Lần này thời gian và địa điểm gặp mặt cùng Kiuchi-san đều là do tôi sắp xếp. Không ngờ lại xảy ra chuyện...... Đối phương không biết từ nơi nào biết được thời gian địa điểm cụ thể của lần gặp mặt này, thậm chí phái ra tay súng bắn tỉa......"
Irie Ayako: "Tôi, tôi nói là hỗ trợ Ueda-san làm việc, trước mắt cùng Yamada-san đang học tập làm thế nào hỗ trợ bắt tay vào xử lý."
"......"
Mấy nhóm hỏi chuyện thường thấy lại qua đi qua lại, đại khái thăm dò rõ ràng tình huống quan hệ nhân vật lúc này, cùng với tình hình gần đây và sự khác thường của người ch·ết.
Asuka Ritsu quay lưng về phía mấy người kia, âm thầm đếm giây.
Quả nhiên. Cậu ấy nghe thấy ánh mắt của vị tiểu thư Irie kia dường như liên tiếp đảo qua bên phía cậu ấy. Asuka Ritsu chuẩn bị tâm lý ngắn ngủi, vẫn quay đầu lại.
Thanh niên tóc bạch kim trên mặt treo nụ cười vẫn như cũ, chậm rãi đi đến bên cạnh Matsuda Jinpei đang ôm tay đứng ở một bên, không biết suy nghĩ cái gì: "Làm sao vậy, Đại thông minh cảnh sát Matsuda, không đi giúp đỡ phá án?"
Matsuda Jinpei hiện tại không mang kính râm. Đôi mắt màu xanh kia, phảng phất có lực thấy rõ cực mạnh, cứ vậy đâm thẳng vào đáy mắt Asuka Ritsu: "Phá án? Trước chờ Takagi Sato hỏi ra thông tin cơ bản rồi nói."
Hắn nhướng mày, tựa hồ là có chút chế giễu: "Cảnh sát Asuka, cậu nhận ra vị tiểu thư Irie kia không?"
Matsuda Jinpei vươn vai, vừa đi vừa nói chuyện hướng bên kia đi qua: "Tổng không phải là nợ phong lưu gì đi?"
Asuka Ritsu thẳng người, trong giọng nói mang theo sự khó có thể tin vì bị sỉ nhục: "Matsuda, cậu nghĩ tôi là loại người như vậy sao??" Này so Gin cạo trọc nghe còn đáng sợ.
Cậu ấy chậm rãi đuổi kịp bước chân của Matsuda Jinpei. Rốt cuộc cũng không trốn tránh được, như vậy chỉ có thể tới đâu hay tới đó: "Tôi chính là người đã từng có bạn trai."
Cậu ấy thở dài: "Tôi cũng không phải một tên khốn nạn ăn mặn ăn chay không kiêng."
"À? Matsuda cảnh sát, các cậu tới." Sato Miwako quay đầu lại, vẫy vẫy tay. Rốt cuộc cái tên Matsuda kia đầu óc quả thực rất tốt, thường xuyên có thể tìm được manh mối the chốt.
Một bên Kudo Yusaku trước tiên xác định Conan cùng Yukiko đang an toàn ở một bên, sau đó mới một lần nữa đặt ánh mắt vào giữa sân, bất động thanh sắc đảo qua Irie Ayako và Asuka Ritsu.
"Cảnh sát." Irie Ayako dẫn đầu mở lời, đôi mắt không chớp nhìn chằm chằm chính diện Asuka Ritsu, không hề có ý tứ che giấu: "Xin hỏi người tóc bạch kim này, cũng là cảnh sát sao?"
Lời này hỏi ra thật sự rất thú vị.
Ít nhất Matsuda Jinpei ngay tại chỗ tạm thời có hứng thú chuẩn bị ở một bên xem diễn.
Asuka Ritsu vừa mới rõ ràng là ngồi cùng bàn với họ, thậm chí sau khi sự việc xảy ra cũng là người đi...... An ủi quần chúng.
Vô luận xem từ phương diện nào, đều nên xếp người kia vào cảnh sát cùng với họ mới đúng.
Mà vị tiểu thư Irie trẻ tuổi này...... Không có khả năng không thấy, nhưng lại vẫn như cũ hỏi ra lời này.
Thật giống như trong lòng cô ta, Asuka Ritsu liền không nên là một người cảnh sát giống nhau.
Dòng bình luận:
【 Trời ơi, thú vị thật đấy, thật sự thú vị a!! 】
【 Cô gái này tôi cũng đâu có quen, xem qua bao nhiêu phiên bản sơ khởi rồi mà, tôi chắc chắn cô ta chưa từng xuất hiện... 】
【 Cho nên tôi mới nói là thú vị đó! Chứng tỏ ở bản remake lần này, họ bắt đầu hé lộ vài chi tiết từng bị giấu ở bản cũ! Trên diễn đàn đã có mấy "đại lão" thức trắng đêm phân tích rồi!! 】
【 Nói thật nhé, khi tôi nhìn thấy Matsuda và Asuka ở chung, lại có cảm giác... khó tả. Nếu như trong bản sơ khởi Asuka-chan thực sự từng làm cảnh sát cùng nhóm năm người kia, thì có phải mối quan hệ của họ chính là như thế này không? 】
【 ? Người ở trên kia có bị bệnh nặng không (khóc), giờ là lúc nào rồi, sao còn muốn khơi lại chuyện đó nữa hả!! 】
【 Ô ô ô nhưng tôi thật sự không chịu nổi a, cái tờ giấy đó cũng gửi tới rồi... tôi sợ QAQ 】
【 Dự đoán nhỏ nhé — sự kiện nghị viên lần này chắc chắn sẽ mở ra "sự kiện tờ giấy"! Cuối cùng thì nhân vật đó cũng xuất hiện, tự mình vác thương ra trận rồi còn gì! 】
Cảm xúc vốn thảnh thơi của Matsuda Jinpei ngay lập tức bị mắc kẹt, lửng lơ.
Ha, lại là bản sơ cùng bản làm lại.
Cảnh sát tóc xoăn cảm thấy một tia bực bội. Bực bội xen lẫn rất nhiều phức tạp, cảm xúc mà chính hắn cũng không nói rõ được. ...... Tờ giấy, sự kiện mở ra, bản làm lại.
Dòng bình luận thật sự rất chú trọng thái độ đối với tờ giấy a.
Chậc.
Trước xem xem, sự kiện lần này sẽ dẫn phát những gì đi.
"A? Đúng vậy, vị này chính là cảnh sát Asuka của chúng tôi Điều tra Khoa I." Takagi Wataru không rõ nguyên do, nhưng vẫn nghiêm túc trả lời nói.
"...... Asuka cảnh sát?" Irie Ayako giống như sửng sốt một chút, sau đó mới chậm rãi lặp lại tên này.
Takagi Wataru lúc này lại làm sao trì độn cũng không nên không phát hiện ra sự không thích hợp của Irie Ayako. Huống hồ Takagi chỉ là ngày thường trông có vẻ ngốc nghếch ở phương diện tình cảm và các phương diện khác, dù sao cũng là người có thể làm cảnh sát ở Điều tra Khoa I...... Sao có thể không thông minh.
Sắc mặt Takagi Wataru căng chặt: "Irie tiểu thư, cô nhận ra cảnh sát Asuka sao?"
Nếu như vậy, Asuka liền phải trước tiên không tham dự vụ án lần này.
"Nhận ra? Cũng không tính đi." Rõ ràng là một quý cô trông có vẻ trẻ tuổi hoạt bát, lúc này khi cười lên lại lộ ra cảm xúc không rõ khiến người ta không hiểu: "...... Gặp mặt một lần thôi."
"Irie tiểu thư, xin hỏi có thể kể lại một chút cái gọi là ' gặp mặt một lần ' không?" Kudo Yusaku trông có vẻ nho nhã mười phần, vô cùng lịch sự mở lời hỏi.
Rốt cuộc chuyện mà Matsuda Jinpei có thể nghĩ đến, vị đại trinh thám này rõ ràng nghĩ đến nhiều hơn, cũng nhìn ra nhiều hơn.
Irie Ayako sửng sốt một chút: "...... Có thể không nói sao?"
Sato Miwako cùng Matsuda Jinpei trao đổi một ánh mắt: "Đề nghị ngài tốt nhất vẫn nên mở lời nói, nếu không sự kiện lần này chỉ sợ sẽ có thêm một số nhân tố không thể khống."
Người phụ nữ trông có vẻ do dự cực kỳ.
Sau một lúc lâu, cô ta mới khẽ cắn môi, giọng nói rất nhỏ.
"Tôi chỉ là, ở một bữa tiệc... ba năm trước đây, gặp qua cậu ấy."
"Bữa tiệc? Bữa tiệc gì?" Sato Miwako lập tức bắt lấy điểm thông tin mấu chốt, sắc mặt nghiêm túc: "Có thể miêu tả kỹ càng một chút không."
Irie Ayako há miệng, dường như là có chút khó có thể mở lời.
"Chính là...... Một số quan viên cùng thương nhân, họ tụ hội."
Tuy rằng cô ta nói rất mơ hồ, nhưng các cảnh sát cũng ngay lập tức lĩnh ngộ tới, bữa tiệc này tuyệt đối không phải thứ tốt đứng đắn gì.
Matsuda Jinpei cũng trầm xuống để nghe Irie Ayako nói chuyện.
Yến hội dơ bẩn của thượng tầng? Nếu dựa theo phương diện bối cảnh của Asuka Ritsu mà xem, phỏng chừng là đi làm cái gọi là "Thượng tầng" đi đi......
Nhưng câu nói tiếp theo của Irie Ayako khiến rất nhiều người trong chốc lát không thể tin được lỗ tai của chính mình.
"Tôi thấy Ueda nghị viên lúc ấy kéo cảnh sát Asuka......"
Giọng nói người phụ nữ càng ngày càng nhỏ.
"...... Vào một phòng trong cửa."
Lời nói của Irie Ayako rơi xuống như một quả bom, cả bàn cảnh sát hoàn toàn cứng đờ.
Sato Miwako hoàn hồn đầu tiên, gần như hét lên: "Cái gì?! Kéo vào phòng?!"
Giọng cô đầy giận dữ và hoang mang. Cô lập tức tiến tới, chặn giữa Irie Ayako và Asuka Ritsu, như thể muốn bảo vệ đồng nghiệp của mình.
Asuka Ritsu vẫn duy trì vẻ mặt yếu ớt kia, nhưng nội tâm đã hoàn toàn tê dại.
Tuy rằng sự thật bề ngoài trông có vẻ là như thế này, nhưng bị Irie Ayako nói ra như vậy. Không bị người hiểu lầm mới kỳ quái.
Asuka Ritsu ch·ết lặng nghĩ.
Lại lần nữa nhắc lại.
—— Loại suy đoán này, so Gin cạo trọc còn đáng sợ......
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store